#Linh hồn và thế giới cổ xưa.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm đó, bóng tối phủ lên thị trấn nhỏ như một chiếc áo choàng dày cộm, nặng nề và âm u. Ayumu Kazuo, cô thiếu nữ với đôi mắt to tròn và mái tóc đen dài như suối, cảm nhận được sự rùng rợn đang lẩn khuất trong từng góc khuất của căn nhà cổ kính. Ánh trăng bạc lọt qua cửa sổ hẹp, tạo nên những hình thù kỳ quái trên tường, khiến không gian thêm phần huyền bí.

Kazuo đứng bên cửa sổ, ánh mắt lặng lẽ nhìn ra khu vườn um tùm phía sau. Những tiếng xào xạc của lá cây trong gió đêm như những lời thì thầm ma mị, nhắc nhở cô về những câu chuyện cổ tích kinh hoàng mà bà nội từng kể. Trong sâu thẳm tâm hồn, cô biết đêm nay không giống những đêm khác. Có điều gì đó đang chờ đợi, một điều mà cô không thể tránh khỏi.

Những tiếng bước chân nhẹ nhàng từ phía hành lang làm Kazuo giật mình. Cô quay lại, tim đập nhanh hơn. Trong bóng tối, cô nhìn thấy bóng dáng mờ nhạt của một người phụ nữ. Bóng dáng ấy tiến lại gần, ánh mắt lạnh lùng và trống rỗng như thể đã qua một thế kỷ từ khi còn sống. Kazuo cảm thấy hơi thở mình nghẹn lại, nỗi sợ hãi bắt đầu len lỏi vào từng tế bào.

Cô biết rằng đêm nay, bí mật của gia đình mình sẽ được tiết lộ. Và điều đó có thể sẽ thay đổi cuộc đời cô mãi mãi.

Kazuo không thể rời mắt khỏi bóng dáng ấy. Những bước chân lặng lẽ nhưng đầy ám ảnh tiến gần hơn, gần hơn, cho đến khi cô có thể nhìn rõ khuôn mặt của người phụ nữ. Đó là bà nội của cô, nhưng khuôn mặt ấy không hề giống với những ký ức ấm áp trong tâm trí Kazuo. Đôi mắt bà đen tối, sâu thẳm như một hố sâu không đáy, và nụ cười méo mó kỳ quái hiện ra trên khuôn mặt trắng bệch.

"Bà...nội?" cô thì thầm, giọng run rẩy. Cô cảm thấy mình như đang chìm trong một giấc mơ kinh hoàng mà không thể tỉnh dậy.

"Đêm nay là đêm định mệnh, Kazuo." giọng nói của bà nội vang lên, lạnh lẽo như màn sương. "Con đã đến lúc phải biết sự thật về gia đình mình."

Kazuo lùi lại, nhưng không thể rời khỏi chỗ đứng. Cô cảm thấy như bị một sức mạnh vô hình giữ chặt. "Sự thật gì, bà nội? Con không hiểu gì hết..."

Bà nội tiến lại gần hơn, đưa tay vuốt ve mái tóc của Kazuo. "Gia đình chúng ta không chỉ đơn thuần là những người bình thường. Chúng ta được chọn, Kazuo. Được chọn để bảo vệ một bí mật cổ xưa, một bí mật liên quan đến linh hồn và thế giới bên kia."

Cô cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng từng lời của bà nội như những lưỡi dao sắc bén cắt vào tâm trí cô. "Con không muốn biết..Con không muốn tham gia vào bất kỳ điều gì kinh khủng như vậy..."

"Nhưng con không có quyền lựa chọn. " bà nội nói, giọng như một lời nguyền. "Dòng máu đang chảy trong người của chúng ta đã quyết định điều đó. Đêm nay, con phải đối mặt với linh hồn cổ xưa, và con sẽ thấy.. tất cả."

Bỗng dưng, cánh cửa sổ mở toang, gió lạnh ùa vào mang theo tiếng rên rỉ kỳ dị.Kazuo cảm thấy trái tim mình như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Cô biết rằng từ khoảnh khắc này, mọi thứ sẽ không bao giờ còn như trước. Đêm nay sẽ là đêm mà cô phải đối mặt với những điều kinh hoàng nhất, những điều nằm ngoài tầm hiểu biết của con người. Và trong bóng tối ấy, Kazuo sẽ phải tìm ra sức mạnh để chống lại số phận đã định sẵn cho mình.

Kazuo cảm thấy như cả thế giới xung quanh cô đang vỡ vụn. Những lời nói của bà nội cứ vang vọng trong đầu cô, tạo nên một cảm giác bất an không thể diễn tả. Cô chầm chậm bước về phía cửa sổ, nơi gió lạnh vẫn đang rít lên từng hồi.

"Con không muốn điều này. " cô lẩm bẩm, nhưng giọng nói của cô bị gió thổi tan vào hư không. Ánh trăng mờ ảo chiếu lên khu vườn, nơi những bóng đen nhảy múa như đang chơi trò trốn tìm với ánh sáng.Kazuo cảm thấy một sự hiện diện kỳ quái, như có hàng ngàn đôi mắt đang dõi theo từng cử chỉ của cô.

Cánh cửa phòng bỗng dưng bật mở, làm Kazuo giật mình quay lại. Một người đàn ông cao lớn, khuôn mặt hốc hác, bước vào. Đôi mắt ông ta lóe lên ánh nhìn lạnh lùng, như thể ông ta biết rõ mọi bí mật đang ẩn giấu trong ngôi nhà này.

"Kazuo con phải chuẩn bị nhanh lên." ông ta nói, giọng nghiêm nghị. "Đêm nay, con sẽ gặp linh hồn cổ xưa. Chúng ta không thể trì hoãn thêm nữa."

Kazuo nhìn chằm chằm vào người đàn ông, nhận ra đó là cha cô. Ông ta luôn là một người nghiêm khắc, ít nói, và luôn giữ khoảng cách với cô. Nhưng đêm nay, trong ánh mắt ông, Ayumu thấy một điều gì đó khác lạ – một sự lo lắng và sợ hãi mà trước giờ cô chưa từng thấy.

"Cha, con sợ.." Ayumu thổ lộ, đôi mắt cô đẫm lệ. "Con không biết phải làm gì."

"Con phải mạnh mẽ,Ayumu Kazuo." cha cô nói, bước tới nắm lấy tay cô. "Chúng ta được chọn vì một lý do. Linh hồn cổ xưa này không phải là kẻ thù. Chúng ta chỉ cần hiểu và làm theo những gì đã được chỉ dẫn. Bằng cách đó, con sẽ an toàn."

Cô nhìn vào mắt cha mình, cảm nhận được sự quyết tâm trong lời nói của ông. Dù trong lòng vẫn đầy lo lắng và sợ hãi, cô biết mình không còn lựa chọn nào khác. Cô gật đầu, cố gắng lấy lại bình tĩnh.

"Đi nào,Kazuo." cha cô nói, dẫn cô ra khỏi phòng. "Đã đến lúc."

Họ bước xuống những bậc thang gỗ cũ kỹ, mỗi bước chân như vang vọng trong không gian yên tĩnh của ngôi nhà. Đến tầng hầm, một cánh cửa sắt nặng nề hiện ra trước mắt họ. Cha cô mở cửa, ánh sáng yếu ớt từ những ngọn nến trong phòng hắt ra, tạo nên những bóng đen nhảy múa trên tường.

Bên trong, một bàn thờ được đặt trang trọng, với những vật phẩm cổ xưa và những hình vẽ kỳ quái. Giữa bàn thờ là một chiếc gương lớn, khung gương chạm khắc những hình ảnh của những linh hồn và ma quỷ. Ayumu cảm thấy một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng khi nhìn vào chiếc gương đó.

"Ngồi xuống, Ayumu," cha cô nói, chỉ vào một chiếc ghế trước bàn thờ. "Đêm nay, con sẽ nhìn thấy linh hồn cổ xưa. Hãy giữ bình tĩnh và lắng nghe những gì chúng nói. Đó là cách duy nhất để chúng ta có thể sống sót qua đêm này."

Ayumu ngồi xuống, tim đập thình thịch trong lồng ngực. Cô nhìn vào chiếc gương, hít một hơi thật sâu, và chuẩn bị tinh thần đối mặt với những điều kinh hoàng đang chờ đợi cô. Trong lòng, cô biết rằng từ đêm nay, cuộc đời cô sẽ thay đổi mãi mãi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro