Chương 6・Bệnh thích sạch sẽ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor || Beta-er: Eira

________________

Nếu như không phải sợ sẽ chọc đến hắn, khiến hắn dưới cơn nóng giận làm thịt cô, Mạnh Sơ thật sự rất muốn gật đầu.

Cô không khỏi cảm thấy khó chịu.

Cô có thể làm gì, một người còn chưa có tiền đồ, làm chó nhà có tang quỳ trước mặt hắn khóc ròng ròng cầu hắn đừng độc chết cô?

Hay là cùng hắn đồng quy vu tận?

Thế nhưng mà, cô không cam tâm, cái thân thể này mới 18 tuổi, cô có thể chạy có thể nhảy, cha hiền mẹ yêu, cuộc đời của cô vừa mới bắt đầu.

Trần Thù Quan 31 tuổi cũng còn chưa giống hắn lúc 45 tuổi đi đến trước mặt cô, vươn tay ra, "Đã lâu không gặp, chúc mừng em a đại minh tinh, cùng nhau đi ăn một bữa cơm?"

"Được, đã lâu không gặp, đại khoa học gia."

Nam nữ thành thục hư hư cầm tay rồi rất nhanh tách ra, nhìn nhau mà cười.

Mạnh Sơ không có chú ý tới, trong mắt nam nhân thấm độc.

Dù sao cũng từng là học sinh lại có vài chục năm diễn viên của kiếp trước, cô rất nhanh liền tìm về cảm xúc, nhắm mắt run run nghiêng mình ôm lấy đùi hắn, kiều hừ, "Em thích anh như vậy, nhưng anh lại đột nhiên đem vật kia để vào, sau lại còn làm mạnh như vậy, em vẫn luôn rất đau, cũng rất sợ hãi."

Trần Thù Quan theo bản năng muốn hất cô ra, nhưng còn không kịp ngẫm nghĩ, thân thể đã cứng ngắc tự làm quyết định.

Cô gái vốn mềm mại đáng yêu, bây giờ ủy khuất lại chu lên miệng nhỏ, ríu rít hừ thêm ngữ điệu nói thích mình, gãi thẳng vào chỗ ngứa trong lòng người.

Trần Thù Quan tránh cũng không thể tránh, thầm nghĩ, cô nhìn gan lớn, đến cùng vẫn là cô gái nhỏ không biết việc đời, lại là lần đầu tiên, sợ là nhất thời kinh hãi e lệ, tinh thần rối loạn cũng bình thường, huống hồ hắn thấy cô thần sắc sợ hãi, xác thực xuống tay độc ác, ngược lại thật sự tin lời giải thích của cô.

Ngay cả chính hắn cũng không có phát giác, hắn nhịn không được mà đứng ở trên lập trường của cô suy nghĩ vấn đề.

"Lần sau sẽ không." Hắn mím môi nghĩ đến cảnh tượng trên giường cùng với lúc trong phòng tắm điên cuồng, mở miệng nói một câu.

Nhưng mà lời nói của hắn ít khi nghe lọt lỗ tai thì vào trong tai Mạnh Sơ không khác gì sấm sét giữa trời quang*, lần sau...

*Sấm sét giữa trời quang [晴天霹雳]: Ý chỉ tai họa đột ngột.

Ai muốn lại cùng hắn có lần sau a, cô chẳng lẽ lại phải tiếp tục thê thê thảm thảm ngồi phịch ở trên xe lăn như người bị phế sao.

Thật ra, nếu không phải trước khi cô chết là do Trần Thù Quan, Mạnh Sơ ký ức đối với hắn kỳ thật rất nhạt, ai có thể đối với một người lúc mình còn tuổi trẻ mà ngông cuồng lưu luyến vào năm mười tám tuổi ấy, nam nhân sau hai mươi mấy năm lại chỉ gặp mặt qua một lần, ấn tượng sao có thể khắc sâu như vậy.

Cô thật không rõ, cô đến tột cùng đã đắc tội Trần Thù Quan chỗ nào, chọc cho hắn ẩn núp mười mấy năm qua hại cô.

Mạnh Sơ cũng không kịp hối hận bao lâu.

Nam nhân đã đi ra ngoài phòng tắm, nhanh chóng thay đồ thể thao trở vào, xem ra lại chuẩn bị đi ra, "Em tự sắp xếp một chút."

Sắp xếp xong liền có thể lăn, đường hoàng rút điểu vô tình* như vậy, so với bạn tình ngẫu nhiên kéo tới còn không bằng.

*Rút điểu vô tình [拔屌无情]: Ý chỉ sau khi xong 'việc' thì không còn tình nghĩa gì với nhau nữa.

Đáng tiếc Trần Thù Quan không phải người bình thường, hắn chịu để Mạnh Sơ xâm lấn không gian cá nhân của hắn đã là phá lệ, Mạnh Sơ cũng không phải không biết điều, cô cầu còn không được.

Mạnh Sơ miễn cưỡng thu xếp tốt cho bản thân, phát hiện Trần Thù Quan đã không còn trong phòng.

Ga giường lộn xộn bừa bộn cùng với chăn mền trên giường chẳng biết đi đâu, chỉ còn quần áo vốn là của cô được sắp xếp chỉnh chỉnh tề tề, được đặt trên tủ.

Chung cư cũng không lớn, một phòng ngủ một phòng khách chỉ có thêm vài đồ dùng đơn điệu trong nhà, nhìn qua vừa keo kiệt lại không có chút hơi thở người sống nào.

Chỉ là Mạnh Sơ biết Trần Thù Quan cùng với mấy thứ nghèo rớt mùng tơi này mảy may lại không dính dáng gì với nhau.

Trong phòng thí nghiệm của hắn, mấy bài nghiên cứu luận văn của tiến sĩ hay thuốc thử tất cả đều là do tư nhân hắn tài trợ.

Thuốc thử a, cô tiếp xúc với mấy thứ đó hồi trung học oxi hoá, bazo, acid, muối các loại, cũng không tính quá đắt đi.

Khi đó hắn nhẹ nhàng nói một câu, "A, còn đỡ, thông thường là ba bốn mươi vạn một gram..."

*30 ~ 40 vạn NDT - 0,97 ~ 1,3 tỷ VNĐ.

・1/9/2019・

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro