Chương 7.2・Cách cánh cửa cao trào【H】

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Eira || Chưa beta

________________

Côn thịt cũng không có rút ra, mà tiếp tục làm việc, tinh dịch hòa với dâm thủy tới tới lui lui ra vào.

Côn thịt vừa bắn xong cũng không có dấu hiệu mềm xuống, Trường Ngọc biết hắn còn muốn đến lần nữa, hắn ra một lần cô liền ra bốn lần, lại làm thêm nữa cô thật sự sẽ chết!

"Ô ô ô. . . Từ bỏ, Cố Tranh từ bỏ "

Tay nhỏ hoàn toàn không còn khí lực, bủn rủn bất lực chỉ có thể chống đỡ ở trên ngực hắn.

Cố Tranh miệng đầy mê sảng, "Cố Tranh muốn."

Côn thịt tiếp tục luật động, hoa huyệt ướt đẫm phát ra tiếng "Phụt phụt phụt phụt", dâm thủy chảy ướt đẫm dưới ga giường, một ít dọc theo đùi chảy tới đầu ngón chân.

Trường Ngọc bị làm tới choáng váng, một câu đều nói không nên lời, chỉ cảm thấy mình phải hư mất.

"A ha. . . Chậm một chút. . ."

Tiếng thở dốc bên tai không dứt.

Bỗng nhiên ngoài cửa truyền đến âm thanh.

"A Tranh hai đứa đang làm gì thế, gây ra tiếng lớn như vậy?"

Trường Ngọc bỗng nhiên cứng đờ, cô làm sao quên mất, đây là nhà Cố Tranh, cha Cố mẹ Cố vẫn còn ở nhà!

Trường Ngọc nhìn về phía Cố Tranh, Cố Tranh một chút cũng không lo lắng, vùi đầu gian khổ làm việc.

Trường Ngọc trong lòng vừa sợ vừa khẩn trương lại có chút tức giận, nếu như bị phát hiện thì làm sao bây giờ?! Cô ôm đầu Cố Tranh, tức giận trừng hắn.

"Tê —— "

Cố Tranh hít vào một hơi, ánh mắt không được tốt. Trước mắt năng lực hắn có hạn, cảnh trong mơ hoàn toàn là do Trường Ngọc khống chế, không muốn tiếp tục làm còn hóa ra âm thanh ép hắn dừng lại?

Dừng lại là không thể nào, đời này cũng không thể dừng lại, ra một lần càng không thể.

Khóe miệng bỗng nhiên hiện lên ý cười, hắn ôm ngang Trường Ngọc, đi xuống giường, từng bước từng bước đi đến cửa.

Trong lúc đó côn thịt cũng không ngừng lại, Trường Ngọc hai tay ôm lấy cổ hắn, hai đùi siết chặt lấy eo Cố Tranh, sợ chính mình rơi xuống, bởi vì là cả người được ôm lên, côn thịt cắm vào càng sâu, cơ hồ cả hai túi trứng đều muốn lọt vào, dâm thủy dính ướt, nhỏ giọt trên mặt thảm.

Sâu như vậy suýt thao đến Trường Ngọc phải kêu ra tiếng, nhưng cô còn nhớ mẹ Cố đang đứng ngoài cửa, cô chỉ có thể cắn môi đỏ, ánh mắt chờ mong nhìn qua nam nhân.

Ngay cả rên rỉ cũng cực kỳ cẩn thận.

"Hừ hừ. . . A. . . Nhẹ chút. . ."

Nam nhân một chút cũng không thay đổi, chậm rãi bước đến trước cánh cửa, sau đó đột nhiên xoay người cô lại.

Hai chân Trường Ngọc mở ra đối diện với cánh cửa, chỉ cần vừa mở cửa ra, cô liền sẽ bị người khác nhìn thấy!

Trường Ngọc gần như muốn điên, ngón tay gắt gao bóp lấy cánh tay của Cố Tranh, muốn cho hắn buông ra, Cố Tranh một bên làm cô, vẫn có tâm tình nói chuyện với mẹ Cố.

"Mẹ không có việc gì, Ngọc Nhi không cẩn thận bị trật chân, con đang mát xa cho cậu ấy."

Nói xong liền dùng côn thịt hung hăng đâm vào hoa tâm hai lần, cúi đầu cắn lỗ tai ửng đỏ của Trường Ngọc, thấp giọng nói: "Có đúng không Ngọc Nhi, anh đang dùng côn thịt mát xa cho em đây."

Trường Ngọc cắn môi dưới, vành mắt đỏ lên cơ hồ muốn khóc ra, quá kích thích.

Mẹ Cố nóng nảy, "Ngọc Nhi con có đau hay không, có cần thoa thuốc mỡ hay không?" Nói liền chuyển động tay nắm cửa.

Trường Ngọc cho rằng mẹ Cố muốn tiến vào, khẩn trương đến muốn mạng, huyệt nhỏ gắt gao ngậm chặt lấy côn thịt, làm Cố Tranh không thể động đậy được.

"A . . ."

Mặt Cố Tranh có chút vặn vẹo, hắn dùng sức bẻ hai đùi cô ra, "Ngọc Nhi mẹ anh hỏi em kìa? Muốn dùng thuốc mỡ hay không?"

Trường Ngọc liều mạng lắc đầu, mở miệng ra "Ô ô ô. . . Không muốn. . . Từ bỏ. . ."

"A!"

Miệng vừa buông lỏng, liền không ngừng rên rỉ, cảm giác khi bị phát hiện gian tình kích thích đến mọi giác quan, luồng nhiệt nhanh như bão táp, cô cao trào, dâm thủy bắn tung tóe lên cánh cửa, mặt thảm.

Cố Tranh bị kích thích đến da đầu tê dại, cũng bắn ra tới.

・5/1/2020・

Editor: Từ từ tui sẽ beta sau UwU Hứa hong bỏ truyện UwU

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro