5. Bạn cùng phòng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi là Park Jimin, tôi là sinh viên đại học năm 1 ngành sư phạm. Nhưng lại cùng phòng với một anh năm 2. Anh ấy tên Jung Hoseok cùng ngành với tôi. Tôi không biết lí do gì mà anh ấy ở lại ( tôi cũng không dám hỏi ). Mặc dù là bạn cùng phòng nhưng chúng tôi dường như chẳng nói chuyện với nhau. Lâu lâu thắc mắc gì thì hỏi, mà câu trả lời của anh ấy cũng lạnh nhạt lắm, chỉ hai ba câu ừ ờ. Với lại tôi thì hay ở lại kí túc xá để học bài, còn Hoseok thì đi chơi xuyên đêm nên vì vậy tôi luôn để đèn ngủ ( tôi sợ ma ).

Hôm nay, tôi cũng vẫn ở nhà một mình. Lấy trong ba lô một xấp giấy và vài cuốn sách để học. Học được một lúc thì tôi bỗng đói bụng, mở tủ lạnh ra thì chỉ còn lác đác vài cọng hành. Í có cả con ruồi bay ra nữa. Có lẽ lâu nay tôi chỉ lo học nên sinh ra tính làm biếng nấu ăn và đi ăn bên ngoài rồi giờ thì mọi người biết rồi đó. Không còn gì để ăn. Định mặc chiếc áo khoác vào ra siêu thị tiện lợi mua ít thức ăn về dự trữ thì tôi thấy cánh cửa bỗng mở ra.
Là Hoseok
- Cậu định đi đâu vậy?
Omgwtfdkmrmckfidsoc?!???! Đây là lần đầu Hoseok nói nhiều vậy.
- Nhà hết đồ ăn mất rồi, em định ra ngoài mua mì.
Lúc này anh đưa cho tôi một túi gì đó. Hình như là thức ăn, nó thơm lắm.
- Hôm nay tôi không về trễ nên lúc nãy đi ngang tiệm cháo mua cho cậu này.
Tôi cảm động, nhận lấy bịch cháo từ tay anh.
- Em cảm ơn anh!
- Cậu ăn đi, để lát nó nguội.
- Vâng ạ.
Tôi để bịch cháo lên bàn, ngồi xuống ghế. Hoseok đã lấy tô và muỗng từ lúc nào. Tôi nhận nó từ tay anh, đổ cháo từ từ vào tô. Hình như cháo anh mua cho tôi có khá nhiều thịt.
- Anh Hoseok ăn với em nha?
- Tôi vừa ăn rồi, em ăn đi!
Anh vừa nói vừa tiến tới bàn học của tôi, mở từng trang trong quyển sách dày đặc kia ra.
- Ngày nào, em cũng đọc những quyển sách này à? Hay thế?
Tôi hơi đơ trước câu hỏi của anh. Bây giờ thì tôi cũng đã hiểu tại sao anh ấy ở lại một năm.
- Đây là những thứ cần học, nên em mới...
Anh bước nhẹ nhàng lại chỗ tôi. Cúi người xuống đối diện với mặt của tôi. Tôi ngại đến mức không cử động được vì thấy khuôn mặt đẹp trai của anh.
- Em nên ra ngoài để thư giãn đầu óc đó.
Anh lấy ghế ra và ngồi đối diện với tôi, anh kéo tô cháo qua chỗ mình. Lấy muỗng và thổi rồi đưa qua miệng tôi. Ừ thì cũng mở miệng để ăn chứ. Sau đó thì hàng loạt câu hỏi hiện lên trong đầu tôi. Sao hôm nay anh ấy tốt vậy? Sao hôm nay anh ấy quan tâm tôi vậy? Sao anh ấy biết tôi đói mà mua cháo vậy?
- Lo ăn đi nhìn gì thế?

Giọng nói của anh ấy làm tôi trở về thực tại.
- Em không cần thắc mắc vậy đâu. Chúng ta là bạn cùng phòng, lâu lâu quan tâm nhau không được sao?
Trời má anh ấy đọc được cả suy nghĩ của tôi.
Tô cháo mới ăn được vài muỗng thì anh ấy đặt xuống bàn.
- Em ăn ngon chứ?
- Ngon lắm ạ!
Hoseok cười với tôi. Bỗng nhiên kêu tôi đứng lên rồi đi qua kéo tôi ngồi vào lòng anh ấy.
- Hoseok hyung...bỏ em ra..
Hoseok vẫn im lặng mặc cho tôi van xin. Hai tay anh ấy thì sờ soạng khắp người tôi. Tôi cảm thấy cơ thể mình bắt đầu nóng lên, tôi không thể thở một cách bình thường nữa mà là một cách gấp gáp.
Đang trong mơ màng thì bỗng một lực mạnh kéo chiếc quần của tôi ra. Tôi hoảng sợ la hét inh ỏi
- HOSEOK?!? ANH LÀM GÌ VẬY!?
Tôi như muốn khóc đến nơi, tất cả là do tôi nhỏ con quá nên không thể chống lại. Hoseok nắm lấy cằm tôi và đưa môi tôi tới môi anh ấy. Bên trong miệng Hoseok nóng lắm, lưỡi của anh quấn lấy lưỡi của tôi. Tôi thật không biết nên đáp trả lại như nào nên cứ để anh chơi đùa lưỡi của mình. Hai chiếc lưỡi quấn quýt bên nhau được lát thì tôi hết hơi, đấm vào lưng anh. Hoseok cũng hiểu ý, rời khỏi môi tôi và kéo thêm một sợi chỉ.
- Kĩ thuật tệ quá đấy.

Rõ ràng là anh ấy sai trước mà còn quay sang trách tôi. Tứk!!!
Hai tay của anh vẫn còn sờ khắp người tôi, một tay thì tuỳ tiện xoa nắn ngực tôi, tay còn lại thì vuốt ve tiểu đệ đang cương cứng của tôi. Đang yên đang lành tự nhiên đút tay vào cúc huyệt.
Tôi đau đến chảy nước mắt...
- Rút...Tay..Aaa..hức....đau quá..
- Em ráng chịu tí nhé, một lát nữa sẽ đau lắm.
- Anh...là tên..aa..đáng ghét...hức..
Anh mặc kệ cho tôi chửi bới, hai ngón tay vẫn hoạt động trong cúc huyệt. Ngón tay thon dài của anh đâm chọt khắp nơi, khiến tôi bắt đầu cảm thấy khoái cảm và đòi hỏi nhiều hơn.
- haa..aa...nhanh...ưm
- Anh biết thế nào em cũng nói vậy mà :)
Hoseok đâm ngón tay vào sâu trong tôi, ngón tay thon dài của anh ấy đã đi sâu tới đâu tôi cũng không thể biết. Tốc độ cũng không phải dạng vừa, anh cứ rút ra rồi lại nhanh cho sâu vào trong.
- Aaa...ra...haa..aaaaa
Tôi bắn ra khắp nơi, lên mặt và bụng của bản thân mình. Anh dùng tay quẹt tí tinh dịch trên mặt tôi cho vào miệng.
- Vị của em cũng không tệ!
- Sao..anh có thể...
- Bình thường thôi. Em muốn thử chứ?
Hoseok quẹt ít tinh dịch của tôi cho tôi nếm thử
- Nó đắng quá..
- Em không biết cảm nhận gì cả!
Nói rồi anh cởi thắt lưng của mình ra, 2 chiếc quần đã bị anh quăng vào một góc nào đó. Cái thứ đang cương của anh nó thật to. Nó đầy gân trông thật đáng sợ, đừng nói rằng nó là thứ được đưa vào bên trong tôi đấy nhé?
- Đừng tỏ ra sợ sệt như vậy chứ. Mau dùng miệng của em đi.
- Kh..không...được...
Anh nhăn mặt lại, nắm tóc tôi.
- Tại sao?
- Hức...hức...
Anh mặc kệ tôi đang bật tiếng khóc nức nở mà đút thứ đó vào miệng tôi. Tôi muốn kêu cứu nhưng đã bị chặn miệng vì cái thứ to lớn đầy gân kia.
- Nếu em ngoan ngoãn làm theo anh sẽ tha. Còn không anh chơi em đến chết.
Cha mẹ ơi, đáng sợ quá đi. Cái này chẳng phải là cưỡng hiếp sao? Không còn đường thoát, tôi đành thõa mãn anh ấy bằng cách ngậm lấy thứ kia và lên xuống. Dùng lưỡi của mình chọt chọt vào cái lỗ nhỏ kia. Đã 10 phút trôi qua vẫn chưa thấy động tĩnh gì mặc dù tôi đã làm hết sức có thể của mình.
Bỗng anh nâng cằm tôi lên, hai khuôn mặt chỉ cách nhau 3cm.
- Là do em chỉ biết tới học mấy thứ trong sách nên không thể học mấy thứ khác. Hôm nay anh sẽ dạy em.
Dứt câu anh kéo tôi lên đùi và có ý định đưa thứ đó vào trong tôi. Vào được phần đầu tôi như muốn khóc. Anh thấy tôi rơi nước mắt liền ngưng mọi hoạt động. Anh lau nước mắt cho tôi, lúc đấy tôi tưởng anh tử tế nhưng vì câu nói của anh đã khiến tôi suy nghĩ lại
- Trước lạ sau quen, anh sẽ không dừng lại đâu. Ngoan nhé, có đau thì cắn anh.
Nói rồi anh nắm lấy hai vai tôi dùng lực đè xuống và lút cán. Lúc này tôi la khàn cả cổ họng. Sao anh ta có thể ác với tôi như vậy chứ. Mặc dù anh vẫn với tốc độ chậm chậm nhưng với kích cỡ đó mà đè như vậy thì sao sống nỗi nữa. Hoseok thì vẫn liên tục thúc vào còn tôi thì vẫn tiếp tục khóc không ngừng.

Mà không hiểu sao khoảng một lúc sau tôi cảm thấy ngứa ngấy, thiếu thốn gì đó liền ngọ nguậy mông. Có vẻ anh ấy hiểu ý tôi, liền hỏi
- Em cần tăng tốc không?
- Ưm... * gật đầu *
Tôi thành thật gật đầu, anh thấy vậy liền như động cơ xe thúc vào trong tôi như vũ bão.
- Aaaaa....nhanh..aa...quá rồi...haa..aaa..ưm
- Gọi ông xã đi bé cưng.
- Không...haa..thể...aaaa...
Anh bực mình rút ra, đang trong khoái cảm bỗng nhiên tôi cảm thấy thiếu thiếu thứ phía dưới liền đung đưa hông tìm kiếm.
- Ưm...đút vào lại đi màaaaa
- Nếu muốn anh đưa vào em phải nói như nào?
- Ông xã....ah..đâm chết bà xã đi...bà xã thèm tiểu đệ của ông xã...aaaa....
Anh không thể tin được rằng những câu nói đó lại thốt ra từ miệng của cậu. Không chờ đợi gì nữa, anh nhanh chóng đâm sâu vào trong cái lỗ nhỏ kia và kịch liệt ra vào.
- Ai dạy em nói mấy lời dâm dục như vậy hả, con mèo hư hỏng.
- Ư...aaa...thích quá...ông xã..haa..tuyệt quá...sướng....đến chết...ưm...haa...aaa
Có thằng đàn ông nào sau khi nghe mấy lời này mà không hứng lên chứ? Và đương nhiên cũng vì vậy mà thứ phía dưới ngày càng to ra.
- Aa..đừng...to ra...ưm...aaaaa
Dứt câu tôi bắn ra lần thứ 2. Đang cố gắng để hít thở bỗng nhiên một lực từ phía sau đẩy mạnh lên.
- Aaa...không...dừng....haaa..
- Anh đã nói rồi, anh sẽ KHÔNG DỪNG LẠI ĐÂU!!!
Bây giờ tôi quá mệt rồi, mặc kệ anh ta có nói gì, mặc kệ anh ta chơi mình đến chết. Tôi đã ngất đi lúc nào không hay biết.








Sáng hôm sau, tia nắng len lỏi vào cửa sổ. Nhờ tia nắng chiếu vào mặt nên tôi mới có thể thức dậy. Mở mắt ra đã thấy mình đã nằm trên giường từ khi nào, tôi quay đầu nhìn xung quanh thì thấy Hoseok, anh ấy đang ngủ. Thiệt là đẹp trai...
Nhưng mà...đây không phải là lúc để tôi mê trai. Tôi nhớ lại tất cả, tôi đã bị Hoseok hiếp dâm. Lúc này tôi lại khóc cùng lúc Hoseok thức dậy. Thấy tôi nằm trên giường khóc lóc, anh lo lắng hỏi tôi
- Jimin? Em làm sao thế? Ai chọc em đến khóc vậy?
- Hức...còn ai ngoài anh nữa hả cái đồ đáng ghét..hức...anh cưỡng hiếp tôi...bày đặt dụ dỗ tôi ăn cháo rồi quan tâm các thứ. Địt mẹ anh, sống chó. TUI TỨK Á!!!!!

Thấy tôi la hét dữ quá anh liền ôm chặt tôi vào lòng
- Anh xin lỗi, anh không thể làm kiềm chế lại được nữa. Anh xin lỗi em.
- Tại sao anh lại làm như vậy với tôi chứ?!! :<<<
- Tại anh yêu em!
Câu nói này như sét đánh ngang tai tôi. Một người dường như chẳng tiếp xúc nhiều, chẳng nói chuyện nhiều mà giờ lại nói yêu tôi.
- Anh nói dối...anh lấy cái cớ yêu tôi để lừa tôi sao?
- Không...anh thật sự yêu em. Anh đã yêu em ngày từ cái nhìn đầu tiên. Nhưng anh không thể ở bên em được, vì mỗi lần lại gần em khiến anh hứng lên...
Đến đây tai tôi đỏ ửng lên, tôi thật không nghĩ sẽ có chuyện này xảy ra...
- Vậy chuyện anh làm hôm qua là có ý đồ gì?
- Tại anh cảm thấy em có vẻ thân thiết với mấy đứa con trai khác. Anh tức, nên muốn em thuộc về anh mãi mãi trước khi tụi kia đụng tay vào. Tha lỗi cho anh nhé, Jimin.
- Em ghét anh...!!!
Căn phòng bỗng yên lạnh, 5 phút sau anh bỗng cất tiếng nói buồn bã.
- Nếu vậy thì anh sẽ chuyển đi, như vậy em sẽ không cần nhìn cái mặt đáng ghét của anh nữa.
Khi nghe anh nói vậy tôi mắc cười lắm. Anh ta chỉ được cái to xác, óc thì có tí tẹo
- hahaa...ngốc quá. Đừng đi đâu hết đồ đáng ghét...

Thế là cả hai bạn trẻ ngồi ôm nhau trên giường rồi cười như điên đến chiều.

End

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro