4: Là mộng?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Về đến căn hộ đã được công ty sắp xếp, nàng không gấp gáp bật đèn. Đặt đôi giày cao gót lên kệ một cách ngăn nắp, xỏ chân vào đôi dép lông trước bậc thềm.

Chậm rãi cảm nhận mùi vị chua chát của sự cô đơn đang dần trỗi dậy trong cái bóng tối ở Hàn Quốc. Thở một hơi thật dài, lười biếng lê đôi chân đi đến sô pha. Ngã lưng, kê cao đầu vào tay ghế, chầm chậm nhắm nghiền mắt.

Vô số ký ức không hẹn mà đến, bủa vây cả tâm trí và xâm nhập vào tận sâu bên trong con tim yếu mềm.

- Đau quá đi mất.

Hình ảnh người con gái năm đó lại hiện ra trong bóng tối, nằm sâu trong đôi mắt của Nini.

Kim Jisoo ở giữa, là Kim Jisoo trong mắt em.

Âm thanh xót xa đã vang lên trong đêm đen tĩnh mịch của thành phố Seoul hoa lệ sau ngần ấy năm.

Vẫn là người đó, vẫn là em.
Vẫn nỗi buồn đó, vẫn mình em.

Một rồi hai, hai rồi ba.

Nàng tự cười cợt cho sự thảm hại của bản thân. Nhìn hình ảnh phản chiếu trước tấm kính, chẳng khác gì đứa nhỏ năm ấy là bao.

Đưa tay lên sờ vào mái tóc hiện giờ, đã dài rồi.

Và thói quen là thứ khó bỏ nhất trên đời, vì thế nàng vẫn không thể bỏ đi việc sẽ để bản thân khóc đến mệt mỏi rồi lại ngủ quên đi trong chính những cơn ám ảnh dằn vặt.

Nơi hốc mắt vẫn không ngừng chảy xuống những giọt nước mắt. Đến cả trong giấc mơ, em vẫn không thể nào quên đi nỗi đau ngày hôm đó.

- Jennie! Là chị, là Kim Jisoo đây. Hôm nay là sinh nhật của em, cũng là lễ trưởng thành của em. Nhưng có lẽ chị sẽ đến trễ một chút, mọi người ở đây đông quá, em đợi chị một chút. Chị vẫn sẽ được thổi nến và chúc mừng em trưởng thành mà đúng không?

- Jennie đừng buồn, chị không muốn bỏ lỡ ngày hôm nay đâu nhưng bây giờ chị đau quá. Máu nhiều lắm, trên người chị nhiều máu lắm, chị không thể cử động được. Mắt của chị không thể nhìn thấy gì nữa, mắt của chị đau quá.

- Nini! Làm sao bây giờ, chị nhớ em quá. Sao lại là ngày hôm nay chứ, chị xin lỗi em.

- Em phải hạnh phúc, nhất định phải hạnh phúc. Sau này em phải sống thật tốt, đừng để bản thân tổn thương.

- Hứa với chị, đừng để bản thân tổn thương...

Từng câu, từng chữ như đã khắc sâu vào trong tâm khảm của em. Người em yêu cứ như vậy mà bước ra khỏi cuộc sống của em.

- Chúng ta đã hứa sẽ bên nhau mãi mãi mà. Sao bây giờ chị lại bỏ em một mình ở đây với đống suy nghĩ về chị nhưcvậy chứ?

- Cả bà cũng bỏ em để về bên chị rồi. Đến cuối cùng, hai người vẫn không muốn nhìn mặt và nói với em một lời nào.

- Jisoo ở đó đã hạnh phúc hay chưa? Còn riêng em ở đây, từ lâu đã không còn cảm nhận được thứ gì gọi là hạnh phúc nữa.

Nàng kiệt sức cố gắng đi từng bước vào phòng. Tất cả bây giờ chỉ là mùi vị chua chát của nỗi đau nhớ người xen lẫn bi thương vì đánh mất chính mình mà thôi.

Mười sáu giờ chiều, trợ lý Danny đã có mặt tại căn hộ lớn tiếng gọi người. Cô liên lạc cho nàng bằng hàng chục cuộc gọi, hàng trăm tin nhắn nhưng vẫn không nhận được sự hồi đáp. Nhất thời hoảng loạn phải lái xe ngay đến xem xét tình hình.

- Kim Jennie! Mau mở cửa ra.

- Kim Jennie! Em nghe chị nói không, Kim Jennie.

Danny kêu đến khàn cổ vẫn không nhận được dấu hiệu gì. Gấp gáp đi xuống khu an ninh gọi bảo vệ lên phá cửa. Tiếng đục khoang liên tục làm ồn nhưng Kim Jennie vẫn chưa có ý định sẽ mở mắt.

Nhìn đống vỏ chai và tàn thuốc rải rác khắp nhà, cô cũng thừa biết tối đêm qua xảy ra chuyện gì. Nhanh chóng lách qua những thứ đó để bước vào phòng.

- Em dậy đi, chủ tịch đã cho gọi em ở công ty. - Cô đi tới lay nhẹ cánh tay của nàng.

Jennie trong cơn mê man, vùi đầu trốn vào chăn không muốn bị đánh thức. Sau gần mười phút khuyên nhủ, nàng cũng đã dần dần thoát ra khỏi những giấc mơ và tỉnh táo trở lại.

Kim Jennie đứng dưới vòi sen để dòng nước gột rửa hết tất cả những gì còn đọng lại trên người ngày hôm qua. Nàng không nhớ được gì cả, chỉ nhớ đêm qua bản thân đã khóc rất nhiều và ngủ quên.

Khoác lên người bộ quần áo đang làm đại diện, chọn một mùi nước hoa bất kì. Gương mặt nhỏ đeo chiếc kính đen, đã hoàn lại dáng vẻ ngạo mạn vốn có của bản thân.

- Gọi người đến dọn giúp em.

Dáng người đạo mạn thẳng bước đi đến thang máy, lối đi dành cho những ông lớn trong công ty. Kim Jennie là nghệ sĩ đầu tiên và duy nhất được phép di chuyển bằng lối này.

- Hôm nay công ty sẽ liên hệ với một số đầu báo, sẽ lên bài về tin tức hẹn hò của Kim Jennie và Hong Taeho. Việc này chủ yếu để sẵn sàng mở đường cho album sắp tới của em.

Kim Jennie cầm tệp hồ sơ đánh giá người đàn ông trong đó một lượt. Cũng không tệ nhưng gu của nàng đâu phải là những người nhỏ tuổi, Hong Taeho gì đó còn nhỏ hơn nàng gần ba tuổi.

Nhìn người đàn ông đang phát ngôn bằng nữa con mắt. Từ lâu những tin đồn hẹn hò đã quá quen thuộc với nàng, nhưng cũng phải biết tính nàng để chọn người một chút chứ.

- Kim Jennie có ý gì không?

- Không!

- Tối nay còn có lịch hẹn tiếp rượu cho người trong giới chính trị. Về nghỉ ngơi đi, tối nay phục vụ họ thật tốt nhé!

Nàng chán chường, cầm túi đứng ngoắc dậy. Lý do này là thứ khiến bọn người đó từ bỏ ý định động đến nàng. Bởi chỉ có mỗi một Kim Jennie là thật sự có sức hút để những người trong chính trị Hàn Quốc để ý và xem trọng.

Tiếp rượu với các ông lớn để kiếm mối quan hệ là việc có thể nói là bình thường nhất trong giới. Với những người khác có khi đã không dừng lại ở việc tiếp rượu. Họ còn phải dùng thân thể chỉ để đổi lấy một vị trí nhất định. Vì nàng là Kim Jennie, nên mới được ngạo mạn không cúi đầu.

- Em đã nói với anh là em đang rất bận, ngưng nói những chuyện đó với em đi, em không có thời gian. Nếu anh muốn ở Tây Ban Nha thì cứ việc, còn em thì em không thể ở bên ấy với anh mãi được.

Kim Jennie đáp một tràn tiếng anh với đầu dây bên kia, không đợi người bên đấy hồi đáp đã liền ngắt máy. Nhìn chiếc điện thoại trên tay đã tắt, khiến tâm trạng đang không vui của nàng càng trở nên rắc rối. Giậm gót nhanh chóng di chuyển về nhà chuẩn bị cho công việc tối nay.

Trong một khoang trên chiếc du thuyền đang lênh đênh ngoài vùng biển vắng, tưởng chừng yên ả nhưng thật chất đã ồn ào đến điên người. Tiếng nhạc sập sình cùng mùi rượu pha vẫn với khói thuốc lá đặc quanh bay thẳng vào mũi Kim Jennie.

Tất cả những người đang chơi ở đây đều được giữ danh tính tuyệt đối. Bởi giới chính trị là giới không dễ động và cũng không ai dám động.

Nàng thật sự rất hợp với màu đỏ, chiếc đầm đuôi cá gợi cảm ôm sát cơ thể để lộ ba vòng nóng mắt cùng màu son tô điểm cho gương mặt càng thêm sắc sảo.

Kim Jennie là nữ thần.

Yêu kiều di chuyển đến bàn đã được định sẵn, kéo váy lên cao ngồi vắt chéo chân. Ánh mắt của vị trước mặt thâm tình thấy rõ, bao nhiêu sự triều mến đều đổ dồn lên người nàng.

- Vị đang ngồi trước mặt tôi có phải là Ji Hank Suk không? - Nàng nâng rượu đến trước mặt người đối diện, mời một ly.

Ông ta chỉ gật đầu uống cạn ly rượu, chặn ly rượu đang chuẩn bị vào miệng nữ thần mà uống sạch.

- Nữ nhân nên tỉnh táo một chút. Hôm nay chỉ cần ngồi cùng tôi xem buổi đấu giá này thôi, không cần uống rượu.

Có được nữ thần ngồi bên cạnh càng làm cho ông ta thêm phần khí chất. Choàng tay vào eo kéo sát nàng vào bên mình, nàng vẫn không có ý kháng cự. Dù gì ông ấy cũng là người biết điều, sẽ không làm gì nàng.

Những vật phẩm lần lượt mang ra và được rao giá trên trời. Đắt đỏ như vậy nhưng cũng có vô số người chơi, bởi đây là thời cơ để cho họ rửa sạch đống tiền bẩn có trong tài khoản.

Kim Jennie nhàm chán, nàng xin phép được đi ra ngoài để hít thở mùi biển khơi một chút.

Khung cảnh chiếc du thuyền lênh đênh ngoài khơi về đêm càng điểm tô cho cảnh sắc . Nàng chọn một chổ vắng người để dừng chân. Đầu thuốc rực đỏ, làn khói bao quanh khuôn mặt càng làm Kim Jennie trở nên ma mị.

Rít mấy hơi liền vứt tàn thuốc xuống sàn dùng chân mà giẫm cho nó tắt nhẹm ngọn lửa. Nàng lại một lần nữa chuẩn bị tinh thần bước vào trong.

Đột nhiên thần kinh Kim Jennie như có tia điện đi ngang. Gương mặt của người phụ nữ trước mắt làm nàng như chết trân tại chỗ. Hai ánh mắt chạm vào nhau làm cho cảnh vật xung quanh đều trở nên bất động.

Sóng biển ngày một gợn nhiều, nhưng không bằng sóng lòng đang cuộn trào từng cơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro