Chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngồi trong xe nãy giờ cậu vẫn còn bực dọc mà không thèm nhìn tới hắn, cậu quay mặt ra ngoài cửa kính xe suốt một quãng đường đi, vì do trên xe còn có ba người kia nên hắn cũng ngồi im lặng không nói gì với cậu.

Đoàn xe bắt đầu dừng lại, do kho hàng của lão Park nằm sâu bên trong khu rừng cho nên tất cả mọi người phải xuống xe để di chuyển vào.

Jungkook là người duy nhất ở đây biết rõ hướng đi đến đó cho nên cậu là người đi dẫn đầu, bên cạnh là Taehyung cùng Seok-jin, j-hope và Suga, tất cả đàn em thì theo sát phía sau để yểm trợ.

Đi đến giữa rừng thì họ bắt đầu nhìn thấy căn nhà kho từ phía xa, đúng nếu chỉ nhìn từ bên ngoài thì sẽ chẳng có ai nghĩ đây lại là một mật thất chứa toàn "hàng cấm" ở bên trong.

Họ cẩn thận đi từng bước thật chậm không tạo ra tiếng động, hắn lấy ống nhòm ra xem xét tình hình xung quanh, phía bên ngoài nhà kho đúng như dự đoán, có một nhóm sát thủ đứng đó canh giữ.

Hắn phất tay ra hiệu, nhóm đàn em số một từ phía sau bắt đầu tiến lên trên, chân thoăn thoắt luồn lách qua những lùm cây dần rút ngắn khoảng cách với nhà kho, khi chỉ còn cách nhà kho tầm 30m họ bắt đầu giương súng đưa lên tầm mắt nhắm bắn.

ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG

Tiếng súng vang lên đồng thời những tên đang đứng canh gác ở đằng kia cũng ngã xuống như rạ, mỗi phát súng đều trúng chính xác mục tiêu, trong một chốc đã diệt sạch được hết vòng vây bên ngoài.

Nhóm người của hắn hiên ngang đi thẳng đến nhà kho, lối chính dẫn vào bên trong là một cánh cửa sắt to lớn được thiết kế ổ khóa hai chiều, mở từ bên trong ra hay bên ngoài vào đều được.

Seok-jin từ sau bước đến mò mẫm tìm chỗ mở, sau đó giơ lên trước mặt cả nhóm một chùm chìa khóa gần cả chục chiếc, lắc lắc vài cái, mặt cười tươi toe toét rạng rỡ, cả đám còn chưa kịp hiểu Seok-jin lấy đâu ra thứ đó thì anh đã chỉ vào thi thể của người đang nằm dưới chân mình.

"Anh mới mượn của người này nè!"

Bỏ qua biểu cảm cạn lời của mấy đứa em thì anh quay lại chăm chú đút từng chìa vào ổ, một chiếc, hai chiếc, ba chiếc,... đến chiếc thứ bảy thì anh mất hết kiên nhẫn, lôi khẩu súng đang treo bên hông lưng quần ra bắn liên tục mấy phát, ổ khóa liền bốc khói bật mở cửa ra.

Nhóm người bọn họ liền nép sát qua hai bên trái phải, hắn đứng ở giữa dùng một lực thật mạnh đá vào khiến cửa mở tung ra, lập tức giơ thẳng súng ak hướng vào bên trong nả liên tục, tiếng súng vang dội ầm ĩ nhưng bên trong lại không có người.

Họ bắt đầu tiến vào từng đợt, chia nhau ra thành nhiều ngã, bên trong nhà kho chia thành ba hướng, Seok-jin chọn đi thẳng, là đường dẫn đến căn hầm đầu tiên, đám đàn em yểm trợ phía sau lưng còn anh thì liên tiếp đạp cửa từng căn phòng tiến vào rà soát từng ngóc ngách để đảm bảo rằng bên trong không có người.

RẦM

Cửa phòng bị Seok-jin đạp mạnh đến nổi đổ rầm xuống đất, bên trong có rất nhiều bao tải lớn nhỏ, anh tiến đến gần lấy dao rạch thử một bao, dao chạm đến đâu thì thứ bột trắng kia cứ tuôn ra đến đó, vậy ra đây toàn bộ là ma túy, khối lượng chắc phải lên đến hàng tấn.

Suga cùng j-hope và một nhóm đàn em đi tách ra hướng bên trái, họ tìm được một cầu thang nhỏ, men theo đó bước xuống từng bước chậm rãi, nhưng càng đi xuống sâu bên dưới lại càng tối, không hề có đèn, j-hope lấy trong túi ra mấy que phát sáng đập đập vài cái rồi quăng chúng rơi tự do, ánh sáng bắt đầu lóe lên, tầng hầm thứ hai hiện ra.

Hàng tá những kệ sắt và rất nhiều vũ khí được đặt ngay ngắn bên trên, Suga nhìn thấy nơi này khóe môi liền nhếch lên một nụ cười thỏa mãn quay sang đập tay với j-hope, không ngờ nhanh chóng như vậy đã tìm ra được thứ mình cần.

Taehyung bên này đi cùng với Jungkook, cậu dẫn cả hai đi vòng về hướng bên phải, hướng đó sẽ dẫn xuống tầng ba của căn hầm, cũng là tầng lớn nhất ở đây, từ nãy đến giờ vẫn chưa thấy bóng dáng của lão Park và đám đàn em, có lẽ bên trong đã phát hiện ra được có người đột kích nên đang ẩn nấp đâu đó.

Hắn vừa định bước lên một bước liền bất ngờ bị cậu giơ tay chắn ngang ngực.

"Đừng! Có bẫy!"

Cậu kéo cả hai đứng nép vào vách tường, bàn chân nhón ra đạp lên ô gạch phía trước mặt.

PHẬP

Một mũi tên bay thẳng ra cắm sâu vào cây cột phía sau nơi lúc nãy hắn vừa đứng, hắn cũng có chút giật mình về kết cấu của căn hầm này, từ trước đến giờ đi đánh giết kẻ thù toàn bộ đều là mặt giáp mặt, chơi trò giăng bẫy như thế này quả thực hắn có chút không quen.

"Cám ơn em"

"Biến thái!"

Cậu quay sang lườm một cái tóe khói khi hắn lại vừa trưng ra bộ mặt không nghiêm túc đó với cậu. Giờ phút nào rồi mà hắn vẫn còn tâm trạng làm ba cái trò này vậy? Đúng là chọc tức chết cậu!

ĐÙNG

Tiếng súng bất thình lình nổ ra từ sau lưng, cả hắn và cậu đều theo phản xạ lập tức giơ súng lên cùng chĩa về một hướng, lúc nãy do vừa thấy bóng người vụt qua nên Henry đã lập tức nổ súng.

"Dưới đây có rất nhiều bẫy!"

"Mọi người cẩn thận!"

XOẸT

Lưỡi dao bén ngót từ trong căn phòng bên tay trái vụt qua gương mặt Jungkook, cậu nhanh thoăn thoắt ngã người về sau tránh được nó, hắn đứng phía sau lưng cậu liền giơ súng bắn một phát.

ĐÙNG

Tên sát thủ bên trong bị viên đạn của hắn ghim thẳng vào đầu ngã xuống đất chết tươi, đám đàn em ập vào chĩa súng tứ hướng, xác nhận lại không còn ai trong phòng, bọn họ trở ra tiếp tục men theo hành lang tìm kiếm.

ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG

Cuối hành lang bất ngờ tràn ra ba bốn tên cầm súng, chúng bắn liên tục rồi lại trốn vào sau vách tường, phía bên đây hắn kéo tay cậu nấp vào một cánh cửa, hắn ló mặt ra nhanh tay giơ súng bắn hai phát đã trúng vào hai tên bên phía kẻ địch.

Henry đang đứng phía đối diện, cũng cúi người nấp vào một kệ tủ, anh ta rút chốt một quả lựu đạn ném về phía vách tường.

BÙM

Vách tường nổ tung, khói bụi mịt mù, hắn cúi người né đi những mảnh vỡ đang văng tứ phía, không quên che luôn cho cậu đang nấp phía bên dưới mình.

Tiếng bước chân ầm ầm xông ra, là đám đàn em bên kia bắt đầu kéo lên hội đồng, hắn vắt khẩu súng nhỏ vào bên hông quần, tay cầm ak bước từ sau cánh cửa ra nả liên tục về phía trước.

TẠCH TẠCH TẠCH TẠCH TẠCH

Kẻ địch ngã xuống như rạ, càng lúc càng nhiều thi thể phía dưới chân, máu chảy lên láng khắp nền nhà, phía sau lưng hắn cũng bắt đầu có người tràn đến, lúc này cậu lập tức bước ra, hai tay hai khẩu súng lục, bắn từng phát thật chắc chắn về phía đối phương.

ĐÙNG

ĐÙNG

Đạn từ súng cậu bay ra ghim thẳng vào mi tâm của bọn chúng, trong lúc hỗn loạn như thế này mà cậu vẫn rất bình tĩnh, bắn phát nào cũng ngay đỉnh trán của kẻ thù, một phát chết tươi, gương mặt không một chút biến sắc, càng lúc càng chiếm thế áp đảo đối phương, kẻ địch cứ ào tới nhưng chưa kịp nổ súng thì đã bị súng của cậu bắn hạ.

Cảnh tượng ngay lúc này chính là, cậu và hắn, cả hai đứng tựa lưng lại với nhau, mỗi người lo một hướng, kẻ thù chết rạp dưới chân hai người bọn họ, họ cứ thế mà giẫm thẳng lên tiến về phía trước.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro