PN1: 🍀Chuyện năm mới🍀

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.

Năm mới đến gần, tình trạng tắc nghẽn giao thông trong thành phố ngày càng nghiêm trọng hơn, Na Jaemin càng thêm nhẫn nhịn. Bệnh viện không quá xa Lee Donghyuck. Có thể đi bằng tàu điện ngầm, thậm chí đi bộ tầm một tiếng là đến. Nhưng luôn có một người hết lần này tới lần khác không đáp ứng ý nguyện của cậu.

"Em đã bảo là em đi tàu điện ngầm được rồi mà." Na Jaemin xoa xoa thái dương, mở mắt nhìn hàng dài xe bên ngoài cửa sổ, sốt ruột nhắm nghiền hai mắt. "Bây giờ kẹt xe như vậy, còn tới đón em nữa. Biết chừng nào mới thoát được."

Lee Jeno tay đánh nhịp trên vô lăng, duỗi tay kia ra chơi đùa với những ngón tay của Na Jaemin, "Thật tốt, hiếm lắm hai ta mới có không gian riêng như này", so với Lee Jeno, Lee Jewoo còn dính Na Jaemin hơn, miễn là Na Jaemin ở nhà sẽ theo đuôi cậu suốt cả ngày. Nhiều lần Lee Jeno muốn cùng vợ mình thân mật đều bị con trai cản trở. Hắn nghiến răng phẫn nộ. Chưa kể Na Jaemin vô cùng u mê con trai, con trai vui một, cậu vui đến mười. Lee Jewoo vừa tròn năm tuổi, địa vị của Lee Jeno trong nhà có thể nói ngang tầm với cây lan hồ điệp ngoài cửa.

Mấy ngày trước, Lee Donghyuck đề nghị hai nhà cùng ăn tối, Na Jaemin vui vẻ đồng ý, xui thay hôm đó cậu phải đến bệnh viện tăng ca, để Lee Donghyuck và Mark Lee đón hai đứa bé về nhà trước, cậu và Lee Jeno sẽ đến sau.

Tiếng còi xe phía sau liên tục vang lên, trái lại Lee Jeno khá thảnh thơi, quấy rối Na Jaemin nửa ngày không được người kia hùa theo nhưng cũng không gạt đi. Lee Jeno thừa dịp Na Jaemin không chú ý nghiêng đầu hôm trộm một cái, lại sờ sờ bụng Na Jaemin.

"Bé đào của cha hôm nay có khỏe không ta?"

Vào tháng nước, Na Jaemin phát hiện cậu mang thai đứa con thứ hai. Ngay sau khi biết tin, Lee Jeno kích động nổi điên, một hồi bình tĩnh lại giữa đêm khuya, ôm Na Jaemin nói đem con bỏ đi. Hắn không muốn Na Jaemin bị đau lần nữa. Na Jaemin lúc đó đang ngủ say. Buộc phải thức dậy lắng nghe những lời của Lee Jeno, nhìn Lee Jeno lúc lâu, nói một câu, "Không chịu." Rồi xoay lưng về phía hắn. Lee Jeno như một người khác lẩm bẩm độc thoại "Bỏ đi mà, anh có em và Jewoo đủ rồi" "Anh thấy em đau anh thật sự không chịu nổi đâu" "Như giờ là anh rất rất hài lòng" . Na Jaemin bực dọc đạp Lee Jeno một cước.

"Em nói không chịu là không chịu, anh đừng nói chuyện với em nữa, Mark Lee sợanh cũng sợ, chỉ cần anh chăm sóc em thật tốt, anh biết không, em muốn có nhiều nhiều con với anh cơ."

Nói xong, quay lại nằm xuống, không thèm xem phản ứng phía bên kia, cơn buồn ngủ lại ập tới. Không có tiếng lải nhải của Lee Jeno, Na Jaemin sớm rơi vào mộng đẹp.

Khoảnh khắc ý thức mờ dần, ai đó hôn môi cậu, hai tay ôm chặt hông cậu, thì thầm nói: "Anh yêu em."

2.

Khi hai người đến nhà Lee Donghyuck, nồi lẩu đã nấu xong. Lee Jewoo thấy Na Jaemin thậm chí không để tâm đến Lego trong tay, vội chạy tới. Khi bé đứng dậy, kéo tấm thảm thì không may đụng vào lâu đài Lee Mindong vừa lắp ráp xong. Một tiếng đổ vỡ, hốc mắt Lee Mindong rơm rớm lệ.

"Ba, tại sao không để ý Woowoo! Woowoo rất nhớ ba!"

Na Jaemin hôn lên má bánh bao sữa của bé con, bế Lee Jewoo vào phòng. Lee Jeno theo sau, trong tay cầm hai túi rau.

"Ba có việc. Xin lỗi để cho bảo bối của ba chờ nha." Những lời nói nhẹ nhàng của Na Jaemin khiến Lee Jeno bị đau răng. Đến khi nào Na Jaemin mới có thể nói với hắn như vậy, nếu nói vào lúc ở trên giường thì thật tốt biết mấy.

"Bảo bối của tụi mình có quậy không? Có làm phiền cậu không?"

"Woowoo rất ngoan." Lee Donghyuck bước tới nhận lấy túi rau từ tay Lee Jeno. Trong khi Mark Lee đang dỗ Lee Mindong, giúp bé lắp ráp lại lâu đài, Na Jaemin vỗ nhẹ vào mặt Lee Jewoo kêu bé cùng ra chơi với Mindong, Lee Jeno ngồi trên ghế sofa nghiên cứu sách hướng dẫn đồ họa LEGO.

"Gần đây cậu thế nào?" Na Jaemin đi vào bếp cùng Lee Donghyuck, Lee Donghyuck ra hiệu để đĩa đồ ăn sang một bên. "Phản ứng lớn không?"

"May mắn là, so với lúc sinh Jewoo đỡ hơn một chút." Na Jaemin giúp Lee Donghyuck cắt tỏi. Không biết có phải sự lo lắng của Lee Jeno đã được đền đáp. Bé con trong bụng vô cùng ngoan ngoãn. Nếu không phải Na Jaemin buồn ngủ hơn bình thường, khó ai có thể nhận thấy một mầm sống sắp sửa được chào đời.

Sau khi Na Jaemin và Lee Jeno hòa giải, Lee Donghyuck vẫn không yên tâm về chuyện của hai người. Dù Na Jaemin hiền lành, tinh tế. Có điều so với nam nhân bình thường càng thêm kiên cường quyết định. Nhìn bề ngoài, Lee Jeno có vẻ thanh lịch và dịu dàng, trên thực tế hắn cứng rắn hơn bất cứ ai, tính tình có phần nóng nảy. Nếu có thêm bất kỳ xích mích nào giữa hai người, hậu quả chắc chắn không tốt đẹp. Được cái, sự ăn ý giữa trúc mã vẫn chưa bị bào mòn theo thời gian. Cùng với việc họ Na và họ Lee đồng ý nói chuyện thẳng thắn, Na Jaemin được cuộc sống hạnh phúc nuôi dưỡng một làn da thêm mịn màng còn mềm mềm. Lee Donghyuck nghĩ thầm cậu bạn của mình đã mập lên khá nhiều.

Hoặc có lẽ do mang thai.

"Nhìn cậu tâm tình không tệ, nhìn chả giống kẹp nách hai con." Xếp các món ăn, Lee Donghyuck vẫn không quên trêu chọc, ngước lên thấy Na Jaemin đang nhìn mình.

"Cậu và Mark Lee thực sự không có kế hoạch có thêm nữa hả? Mark Lee thực sự đã làm phẫu thuật?"

3.

"Anh thật sự đã làm?" Lee Jeno loay hoay với Lego trong tay, hỏi Mark Lee - người đang nhìn hai đứa trẻ nghịch.

"Ừm" Mark Lee không có nhìn hắn.

"Chà, Donghyuck quá lợi hại đi. Thành thật mà nói, nếu lần này, Nana không khăng khăng đòi giữ, em cũng không muốn em ấy phải chịu đau tiếp."

Có người nói rằng sinh con là đem toàn bộ xương cốt xây lại, cho nên một người nguyện ý sinh con cho người khác, quả thật vô cùng can đảm và tràn đầy tình yêu cao cả. Mark Lee không nghĩ mình có thể có con. Khi biết Lee Donghyuck mang thai, cả người như bị sét đánh. Nội tâm thầm cảm ơn chúa trời. Đó chỉ là một sự khởi đầu. Lee Donghyuck phản ứng rất rõ ràng, ăn gì ói nấy, cả người sụt vài cân, đứa bé có dấu hiệu sinh non. Khi Mark Lee ở ngoài phòng sinh, hắn nhận được thông báo về việc Lee Donghyuck bị băng huyết khó bảo toàn tính mạng. Trong một khoảnh khắc, hắn không thể giữ chặt cây bút ký cam kết. Sau thời gian dài chờ đợi, nhờ chúa phù hộ nên Donghyuck và con trai đều an toàn. Khi vào phòng sinh, Mark Lee bật khóc trước mặt Lee Donghyuck, rồi có một quyết định trong lòng hắn.

Ba tháng trước, Mark Lee giấu Lee Donghyuck đi thực hiện một ca phẫu thuật thắt. Hắn đã không nói cho ai biết trước, Lee Donghyuck khi biết nổi giận đùng đùng, lại đau lòng lại tức giận. Cậu buộc Mark Lee phải đến bệnh viện gỡ ra, không ngờ Mark Lee hạ quyết tâm, gấp cuốn sách không nói lời nào đi sang phòng bên cạnh. Lee Donghyuck chết trân tại chỗ. Tìm cách nũng nịu, năn nỉ ỉ ôi, cơ mà Mark Lee chẳng thèm ngó ngàng tới.

Sau vài ngày thế này, Lee Donghyuck cũng lười quan tâm đến nó. Thực tế, Mark Lee bị Lee Donghyuck làm phiền không nhiều, lúc Donghyuck dỗ gấu con ngủ cứ nhắc chuyện đó mãi. Mark Lee bế người ném lên giường, bàn tay chu du khắp cơ thể cậu. Lee Donghyuck tạm thời chân tay mềm nhũn, đầu óc phát mê, cách này được hắn áp dụng mọi tình huống. Cho đến vài ngày trước, khi mời gia đình của Na Jaemin đến nhà ăn, nghe Na Jaemin khoe có thêm đứa thứ hai, tức giận chửi bới Mark Lee là tên đầu đất, não heo.

"Không nghĩ có chuyện này." Mark Lee bóp mặt con trai mình. "Anh thực sự sợ hãi. Anh nhớ khi anh nhìn bản cam kết, anh không thể ngăn mình không nghĩ miên man."

"Thời điểm đợi bên ngoài, anh không nhớ mình đã hình dung được bao nhiêu tình huống. Cuối cùng, anh chỉ biết đổ lỗi cho chính mình. Thực sự, trách anh đã không kiểm soát bản thân, đổ lỗi cho anh vì không thể kiểm soát bản thân. Nếu có chuyện gì xảy ra với Donghyuck, anh cũng không muốn sống."

"Bây giờ thì ổn rồi. Anh không còn tham lam nữa. Hầu hết là cầu xin Chúa cho tụi anh chết cùng nhau. Lúc đó, Mindong chắc trưởng thành, có thể tự chăm sóc tốt cho bản thân mình."

Lee Jeno không biết phải nói gì. Hắn cảm thấy ít nhiều có thể hiểu được tâm trạng của Mark Lee. Hai người im lặng lúc lâu. Lee Jeno vỗ bả vai Mark Lee, không nói gì hết.

"Có chuyện gì à!" Na Jaemin đặt bát lên bàn, bật bếp cảm ứng. Lee Donghyuck hét lớn.

"Bé lớn, bé nhỏ! Đến giờ ăn tối rồi!"

4.

"Trước hết," Lee Donghyuck gõ bàn, ý bảo mọi người im lặng. "Cảm ơn tất cả các cậu đã tập hợp ở đây, cùng tụi mình ăn tất niên chào năm mới."

"Ba, con muốn uống Cola," Lee Jewoo ngồi bên cạnh, đôi mắt long lanh nhìn Na Jaemin.

"Không được" Na Jaemin đặc biệt lạnh lùng và tàn nhẫn ở những khía cạnh này. "Nước ép đào rất ngon nè, con uống thử đi?"

"Cha ơi", làm nũng không có kết quả, Lee Jewoo bắt đầu tấn công Lee Jeno, lời còn chưa nói hết liền bị cha bé từ chối.

"Không, cha phải nghe lời ba."

"Daddy, thịt ăn được chưa ạ!" Lee Mindong cầm đũa chọc chọc.

Mark Lee lấy ra một miếng thịt bò thái từng miếng mỏng bỏ vào bát của con trai.

Lee Jeno nhân lúc mọi người chưa gắp tay mau tay lẹ gắp một đống thịt vào bát của Na Jaemin háo hức mong chờ sự khen ngợi. Na Jaemin lấy một vài miếng bỏ vào bát của Lee Jewoo. Sau đó, cậu bắt đầu chỉnh cách cầm đũa của bé con. Sắc mặt Lee Jeno thoáng buồn rầu, bỗng cảm thấy có bàn tay dưới bàn vuốt ve đùi hắn, tâm trạng nhanh chóng hồi phục, bắt đầu ăn những món ăn khác trong nồi lẩu.

Lee Mindong đói muốn xỉu. Mark Lee một tay gắp thịt cho con, một tay bóc vỏ tôm cho vợ. Lee Donghyuck trộm vài miếng thịt từ chén Lee Jeno, bỏ chúng vào bát của Mark Lee. Lại lau soup quanh khóe miệng cho con.

Không ai nói gì, nhà nào lo nhà nấy. Sau cùng, Na Jaemin đút được cho con trai vài thìa cơm rồi hì hục ăn tiếp. Bát Lee Jeno thì chất đống đồ ăn. Na Jaemin nếm thử một tý, phần còn lại chui hết về bụng của Lee Jeno. Mark Lee ăn mì do Lee Donghyuck nấu. Lee Donghyuck vẫn đang ăn lấy ăn để. Lee Mindong đã chạy sang một bên để chơi.

"Cạn ly" Mark Lee nâng ly của mình, Lee Donghyuck và Na Jaemin uống Cola, Lee Jeno lấy rượu đổ thêm vào ly.

"Cảm ơn Chúa cho chúng con cơ hội gặp nhau, có một gia đình hoàn hảo, tận hưởng cuộc sống, tuy bình thường, nhưng đủ độc đáo."

Bốn người họ phá lên cười, Lee Donghyuck tiên phong trong việc nâng cốc giữa bốn người.

"Chúc mừng năm mới!"

5.

Con người vĩnh viễn không cách nào biết mình muốn gì, bởi vì đời người chỉ có một lần, cũng không thể so đo với kiếp trước, càng không thể sửa đổi ở kiếp sau.

Vậy nên mỗi ngày hãy sống vui vẻ hơn.

Chúc mừng năm mới!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro