Hoàng thượng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Truyện chỉ viết duy nhất và bản quyền thuộc về @_𝐀𝐨𝐢𝐢𝐢_𝟗𝟎𝟕𝟏 trên 𝐖@𝐭𝐭𝐩@𝐝

--------------------------------------------------

Hoàng hậu thất sủng đột nhiên được hoàng thượng để ý đến, thật kỳ lạ

--------------------------------------------------

Ngày đại hôn long trọng, hoàng thượng bỏ thê tử nhỏ ở lại khuê phòng, tay đem gươm kiếm múa loạn nơi luyện võ, mặc kệ thời gian mà quên đi tiểu thê tử, dành hết cho việc luyện gươm.

Gã chán ghét vị phi tử này, chán ghét thân thể đó, mỗi khi nghĩ đến đều thấy bực bội không yên, gã nghe tới chính thê của bản thân vừa có hạ bộ của nam nhân, còn có của nữ nhân, một mặt bày ra vẻ bình tĩnh, một mặt liền khinh bỉ đến muốn từ thê. Nhưng vốn dĩ đây là hôn sự do tiên đế ban, gã hoàn toàn không thể thay đổi.

Đến lúc lên làm hoàng đế, gã vẫn một lòng ghét bỏ em, vội vàng ngựa gươm chăm lo triều chính, người ngoài nhìn vào, là ngưỡng mộ, là tung hô hoàng đế giỏi giang, nhưng người trong cung nhìn vào, là một vẻ tiêu điều vắng lặng. Gã không có ý gì với nữ nhân khác, cũng chỉ qua loa theo nhu cầu, từ ngày đại hôn nửa bước chân cũng không đến tẩm cung hoàng hậu, yến tiệc hoàng hậu ở bên cũng như có như không. Cho đến một hôm gã chợt có chút cảm giác, dường như gã có thích một tiểu nữ tử, cơ mà người này đã ngoài tuổi vào cung, cũng đã chồng con đàng hoàng, bản tính gã không thích ép buộc, chỉ có thể thầm nhìn người ta.

Nhưng không ai nhớ đến tiểu hoàng hậu.

Bé con năm 15 tuổi đã vội vàng nâng tà áo lung linh mà nhập cung, năm 17 vội lên làm hoàng hậu, nhưng đại thiên tử cả nửa bước chân cũng không thèm đến chỗ em, cả nửa ánh nhìn cũng là khinh bỉ. Bé con ngỡ rằng bản thân có thể ở bên cạnh người mình thầm thích thật tốt, nhưng bù lại chàng không hề yêu mình. Thậm chí ngây ngốc đến mức chỉ có thể thấy chàng thích một nữ nhân khác.

Nhưng bé con ngoan ngoãn nhu thuận, vốn dĩ rất nghe lời, nên cuộc sống khá thoải mái không xích mích, nữ nhân khắp thiên hạ đều muốn trèo lên vị trí đó, tiếc là không được gã thương yêu, nam nhân trong thiên hạ thấy được vẻ diễm lệ đó, tiếc là người ta đã thành hoàng hậu. Chỉ có người trong cuộc mới hiểu rõ, cả hai lạnh nhạt đến thế nào.

Cho đến buổi gia yến hôm đó, đại hoàng đế say đến lơ mơ, bèn nhằm chỗ đến tẩm cung hoàng hậu, vốn là muốn quay về chính điện nay lại tới nơi mình không muốn đến, hoàng đế lúc này có tỉnh cũng ngàn lần muốn đấm vào mặt. Nhưng đó chỉ là cái gã nghĩ đến lúc trước, còn hôm nay lại khác.

Gã một thân tiến vào phòng ngủ hoàng hậu, mắt thấy người nằm trên giường vội lao đến ngấu nghiến. Bé con xinh đẹp lại đẫy đà mới đôi mươi, đang nằm ủ rũ nghĩ đến hoàng thượng sẽ thị tẩm người khác liền buồn bã không thôi, cơ thể chỉ mặc độc cái yếm, trời lại vào hè nên chăn cũng mỏng đi, em trở mình liền có thể nhìn thấy thân trên. Thật là quyến rũ chết người. Gã chồm tới bắt lấy cái eo nhỏ bé, ôm gọn trong tay, em giật mình quay lại nhìn, lại hoang manh tránh đi cái ôm, vội vàng muốn hành lễ nhưng bị kéo lên môi chạm môi, đôi môi đỏ mọng bị hôn đến sưng, nút lấy nước bọt gã, bị mút chùn chụt, tay gã vô thức nắm đến cặp mông mềm bên dưới, độ đàn hồi vô cùng tốt, lại ngon lành mịn màng, hơn thế bé con đương lúc quần áo bất chính, đến cả vải lót cũng chẳng mặc nên liền tạo cơ hội cho gã gian dâm.

Bé xinh vừa thất thần, lại có chút lưu luyến, còn thêm cả mong chờ, hoàng đế hôm nay lại đến tẩm cung của em, còn chủ động hôn em, cho dù ngàn vạn lần chết đi cũng mãn nguyện, bất kể là chàng có say hay tỉnh, ngày mai sẽ như thế nào, em cũng mặc kệ mà đáp lại người.

Đôi tay gã chạm lên cái yếm đỏ lụa, nhanh nhẹn cởi ra, đôi vú căng nức bật lên xuống, không to như nữ nhân, nhưng vẫn là cực kỳ non mềm, lại còn có hai bé dâu tây đỏ hồng nơi đỉnh chóp, vòng thành nửa cung tròn, rung rinh mà mời người đến hái xuống thử vị. Đường đường là chính nhân quân tử, ai chả đầu hàng trước cái đẹp, chả đầu hàng trước mỹ nhân, huống chi nhan sắc như hoa, lại còn mê người như vậy thì đại hoàng đế khó lòng chối bỏ cảm xúc, chỉ thấy thân dưới của người gồ lên một túp nhỏ, căng cứng khó chịu cầu giải thoát.

Bé con nỉ non vài tiếng trong lòng, xoa dịu đi cơn dục hỏa bốc người của vị phu quân bao năm, chịu đựng bàn tay thô ráp luôn chạm vào gươm nhọn mà bóp lấy cặp gò bồng của mình. So với cái cứng rắn sắc lạnh của thanh gươm mình hằng yêu quý, gã thích cảm giác đụng vào cặp vú mềm này hơn, vừa mịn màng lại còn trắng trẻo thơm nức mũi, hơn thế còn ấm áp ngon ngọt.

Gã lật người bé con một cái, toàn bộ bướm xinh cùng mông đào đều lộ hết ra, thứ gã luôn chán ghét nay lại như thần dược, ma xui quỷ khiến nắm đầu gã vùi vào giữa chân em, ngậm chặt lấy nơi tư mật mà quấy phá. Bé con lần đầu tiên bị nam nhân đụng chạm, khóc lóc sướt mướt đẩy đầu trượng phu ra, rên rỉ ư ử trong vòm miệng mấy tiếng ngọt như mật như đường, chân theo cơn sướng mà lúc lắc, đầu ngón chân cuộn lại hòa theo từng đợt hầu hạ của gã. Quân tử cũng có ngày mê muội như vậy.

"Hoàng thượng....hức hức... Ưm ưmm, hu hu, hoàng thượng aaa~ thần.. Hức thần không chịu nổi"

Một tiếng gọi hoàng thượng, hai tiếng xưng là thần, một chữ thiếp cũng khó nói ra, bản thân em biết mình không thể gọi người như cách mà các vị nương tử kêu vị phu quân của mình, cũng an phận mà chấp nhận cái khinh bỉ của gã, cũng cuối đầu mà theo đuôi gã đến tận hôm nay.

Nhưng gã không biết, cũng chẳng để tâm, chỉ biết vùi đầu vào nơi tư mật mà mút lấy dọc hai bên mép bướm, lại càng quấy chọc đầu lưỡi nghịch ngợm hột le xinh xinh, làm bé le hồng hào ngước lên cứng rắn, nói rằng tiểu chủ nhân nứng rồi, đã nứng lắm rồi nha.

Mơ màng mà ngửa đầu lên, gã thấy mắt em ngấn lệ, ướt đẫm hai con ngươi trong veo, lại có nét uất ức khó nói, liền nảy ra cảm giác muốn trêu chọc, cũng muốn bắt nạt. Nghĩ là làm, gã vội giơ cao tay, tát bép một cái xuống cặp mông nõn nà, nhưng sượt qua cả bé bướm dâm, đánh một cái liền trúng vào cả hai nơi khiến em la rên đến bướm dâm phun nước. Lỗ nhỏ co rút từng đợt mong cầu cái đánh tiếp theo. Bé con khóc lại càng to, không khách khí mà vừa rên vừa khóc, nức nở đến không thể nói rõ câu.

"Bé ngoan, nâng cao bướm lên nào, ta muốn chơi nó"

Ngày trước, tiểu hoàng hậu cũng đã cố quyến rũ người, nhưng chưa thật sự làm đã bị người đuổi đi, mắng một câu "thật đáng ghét, lần sau đừng để ta thấy thứ đó", là nói đến bé bướm nhỏ, nay vẫn là dáng người đó, nhưng liệu có thật là hoàng thượng không? Người sẽ không nói câu này với em, đúng không? Hay người đang nhầm em với ai khác rồi?

Im ắng thì thôi, bé con vừa nghĩ đến trượng phu đang gian dâm mình lại mơ đến người khác, tâm cũng đau đến nức nở, bao nhiêu uất ức đó giờ đều bật ra, khóc đến mắt sưng húp lên, mũi đỏ chót sụt sịt, trông cũng là quá đau lòng. Hoàng đế vừa nhìn thấy người dưới thân khóc đến náo loạn thâm tâm cũng có chút cảm xúc đau xót xoẹt qua tim, luống cuống mà dỗ dành bé nhỏ, miệng không hiểu từ lúc nào lại biết nói lời ngọt ngào mà sùng nịnh đến thế.

Đại hoàng đế lần đầu phải dỗ người, cũng hậu đậu không thôi, mà dương vật lại đang cương cứng khó chịu đành đứng lại tiếp tục nhịn nhục, bé con nằm trong lòng người nín dần cơn khóc, thâm tâm vẫn xót xa không thôi, lại ủy khuất nấc nấc mấy cái thỏa mãn.

"Ngoan nào, bé ngoan nín khóc rồi"

"Bé ngoan, em mau nâng bướm, ta muốn đụng vào nó, nghe lời nào, tiểu Tình Tình rất ngoan mà phải không?"

Quân vương cơ hồ cảm nhận được vài điều, bé con này từ đó đến giờ chưa từng khóc trước mặt gã, dù cho gã có trách mắng em trước mấy tên thị vệ, dù cho gã có bỏ rơi em, nay vừa đánh em một cái liền nức nở đến không thể nói, thậm chí còn sưng mắt, là gã quá đáng đến nỗi em không thể khóc hay do em quá mạnh mẽ nên không muốn khóc đây? Là do gã quá đáng!

Nhưng gã không quan tâm nữa, bé ngoan thật sự đã nâng cái bướm lên rồi, quả nhiên là một cục cưng không phản kháng, là bảo vật sao? Bé bướm non mềm hồng nhạt của xử nhi, chưa từng đụng vào, cũng chưa bao giờ làm điều xấu, khép nép e ngại trốn đi cơn sướng, lại là thứ gã chán ghét đó giờ, quả là có mắt như mù!

Ngón tay thô ráp của gã sờ loạn hết bé sò lên, đụng đến môi bé của lồn, lại chọc vào trong điên cuồng móc móc, gẩy nhẹ thớ thịt ấm bao trọn ngón tay, lại ấn một cái mạnh bạo, sau cùng gã chọc hai ba ngón vào sâu hơn, mỗi ngón một việc quấy phá bé lồn không ngơi nghỉ, khiến em đón nhận cơn sướng đến rên la oai oái.

Nước dâm tràn ra, nuốt lấy ngón tay gã, bé xinh bắn một đợt cao trào, hẩy hẩy lồn cạ vào bàn tay chai sần của quân vương, lại nức nở mấy cái. Gã bèn muốn trêu chọc em, cũng muốn xem dáng vẻ vừa dâm dật vừa xấu hổ của tiểu thê tử như thế nào, bèn yêu cầu:

"Tình Tình, mau gọi tướng công, ta cho em ngậm côn thịt lớn"

"Hu hu... Ưm... Haa~ hoàng thượng, thần... Hức hức thần không.. Ưmm dám"

Nhăn mày một cái, đến cả gọi tướng công cũng không dám, xưng thần thiếp cũng không dám, bé con này quả thật quá nhát gan, sao gã lại có thể chèn ép em từ đó đến nay chứ? Thật là, gã phải ngoan ngoãn cụp đuôi nhận lỗi thôi.

"Bé con, ta cho phép em gọi ta là tướng công, cũng có thể gọi phu quân, có thể gọi bất kỳ tên nào em muốn, được chứ? Bé ngoan mau gật đầu nhé?"

"Hức... Ưmm... Ư ư, hức dạ... Ân aaa~"

Bé xinh bất ngờ xen lẫn vui mừng, nhưng cũng sầu bi luyến tiếc, hôm nay hoàng thượng say rồi, phải chăng ngày mai người sẽ quên đi, em tuyệt đối không được phép mơ tưởng, tuyệt không được trông chờ. Chỉ là cố gắng tận hưởng một chút ấm áp này, bé con ngoan ngoãn gật đầu.

Gã vừa nhận được cái gật đầu, lại nghe bé cưng nỉ non bên tai, không ngần ngại đem thứ to bự đó vào trong, đâm thúc rách màng trinh của bé ngoan, máu chảy ra từ từ, bé con đau đến thét mấy tiếng, gã dừng hẳn lại, bé con của gã đau rồi, thậm chí còn thắt chặt bé bướm hại gã sướng dở chết dở.

"Bảo bối, tiểu Tình, em mau đem chân mở ra, thả lỏng một chút, mau thả lỏng người, bé con ơi~"

Em bé xinh nghe lời trượng phu dỗ dành, nũng nịu dựa vào lồng ngực ngài, ra sức thả lỏng bé bướm, nuốt cơn đau xuống mà ngậm lấy cây dương vật thô to đầy gân, lại bị tướng công không kiêng nể đâm phầm phập giã đến bé lồn chảy nước trắng xóa bọt, lộ ra bản chất dâm đãng từ trong xương, bé con theo nhịp mà nuốt ừng ực lấy căn cặc to lớn nóng bỏng, lại ra sức lấy lòng người yêu mà bú mút thân dưới, bé bướm cũng thèm anh cặc đến nhỏ nước nhễ nhại, gặp được liền hút anh mãnh liệt, còn tràn ra dâm thủy tưới ướt khu rừng rậm phía trên cặc.

Em bé nứng lồn liền dâm không thể tả, trực tiếp nuốt trọn căn cặc to mà bú lấy bú để, hầu hạ hoàng thượng hết mình, nhưng vì kỹ thuật kém nên cũng chỉ giúp ngài thoải mái đôi chút. Bù lại đó, bé con lại tận hưởng cơn sướng từ miệng ngài đem đến, liếm láp cái lồn dâm của em đến mức bắn hết ra, phun nước ngọt lịm.

Gã điên cuồng đụ địt, gia tăng tốc độ mà ra vào, chơi bé con dục tiên dục tử nứng muốn chết, miệng nhỏ không ngừng van xin đến khàn họng:

"Đừng aa~ tướng công,... Tướng công bé chết mất, Tình Tình chết mất, ô ô, sẽ chết,... Haaa tướng công em yêu ngài... Hu hu hu, yêu ngài"

Bé con vừa sướng vừa đau lòng nói ra lời bao nay bị chặn miệng, rùng mình một cái liền lên đỉnh rồi ngất đi, khóe mi còn vương mài giọt nước mắt, miệng nhỏ mấp máy lời yêu, trông em thật ngoan thật ngọt.

Đại hoàng đế thật sự động tâm rồi, đó giờ đều như mù không nhìn ra bên cạnh mình bé con luôn đứng phía sau vẫn luôn xinh đẹp yêu kiều lại còn ngoan ngoãn như này, hơn thế cơ thể lại đẩy đà mềm mịn, trách gã thật ngu dốt mới đem lòng chán ghét em, trách gã thật điên khùng mới để em nơi cung cấm.

Gã biết lỗi rồi.

---------------------------------------------------

Sáng hè trời ấm áp thoải mái, thời tiết nhẹ nhàng bay bổng, trong khuê phòng nhỏ hai người cơ thể không mảnh vải ôm lấy nhau, một bé một lớn ngủ say. Thân thể nam nhân cường tráng cao to, cơ bắp trên vai nở rộng, lại có sức hấp dẫn của bậc trượng phu, ngược lại, bé con nhỏ nhắn nằm trong lòng người lại có dáng dấp rất đáng yêu, môi nhỏ má hồng, da trắng nõn, tóc lại mềm mượt dài xuống giữa lưng, nếu không nhìn qua ngực, lại khéo nghĩ rằng em là một bé gái, bé con vừa có eo nhỏ, mông lại cong cong, hơn thế cặp vú tuy không lớn nhưng rất căng rất đàn hồi, mềm mại bóp liền nghiện, là bé dâm hôm qua khiến gã mê đắm.

Bé con lơ mơ một hồi ngẩng đầu lên nhìn xung quanh, lại thấy được đại hoàng đế nằm cạnh, còn ôm cái eo nhỏ xinh xinh của mình, hơn thế từ đêm sung sức hôm qua vốn không hề rời đi, làm em nửa mừng nửa lo mà trông chờ, rốt cuộc cựa quậy một cái rồi rời khỏi giường. Trước khi đi vẫn rất săn sóc mà kéo chăn cho hoàng đế, còn bản thân thì tắm rửa một chút liền chạy ra sân vườn.

Bé ngoan ngồi tựa đầu bên luống hoa nhỏ, lâu lâu suy nghĩ một chút rồi lại thở dài, em sợ, sợ rằng ngài tỉnh lại thấy em sẽ lại dùng ánh mắt đó nhìn mình, sẽ lại bỏ rơi em, em thật sự không chịu nổi. Nhưng giữa lúc ngồi buồn buồn, lại có hai bàn tay chắc khỏe xốc người em lên, hoàng đế tỉnh rồi.

Gã ôm em một cái thật chặt, lại hào hứng đem tới bàn thiện mà ăn sáng, bé ngoan cũng không nói gì, chỉ nhu thuận hiền lành mà ăn nhanh nhanh, sau đó cũng tính lại chạy đi nơi khác, nhưng tướng công siêu cấp đẹp trai của bé đã vội ngăn lại, vẻ mặt gian gian mà nắm lấy cái eo rồi đem em vào phòng, cười cười bảo:

"Bé ngoan, tướng công thường ngày đều vận động sau khi ăn, nhưng hôm nay ta đặt cách, muốn em vận động cùng ta"

Người hầu đều hiểu chuyện mà lui đi, để lại bé xinh cùng tiếng rên la khắp phòng, với lão tướng công dê xồm ăn bé một lần lại muốn thêm.

Hoàng hậu nhỏ không còn bị bỏ rơi, ngày ngày đều được hoàng đế tìm đến để "bồi dưỡng tình cảm" mấy năm qua, lại thuận lợi sinh ra mấy em bé xinh xắn thông minh nữa.

---------------------------------------------------

"Haa... Tướng công~ ưm ư... Sướng quá, tướng công ơi, ưm là chỗ đó"

"Bé dâm, muốn tướng công đỉnh chết em không hửm? Nơi này kẹp ta đến thoải mái chết rồi!"

"Hư ưm..umm tướng công đỉnh em, đỉnh chết em"

"Haa... Bé con, em quá đáng yêu"

Hoàng đế thật lòng chết mê chết mệt dưới thân của tiểu tao hóa, tiếng rên rỉ, thở dốc nặng nề, cộng với thanh âm va chạm da thịt mạnh mẽ dâm loạn, mền gối tứ tung thân xác hai người cuốn lấy nhau, từng đợt thúc mãnh liệt chuẩn xác nhắm vào huyệt non mềm, bé dâm nuốt trọn dương vật bự, ra sức chăm sóc căn cặc to lớn, bé bướm nhễ nhại nước được ngón tay moi móc kịch liệt, lỗ đít hồng nhạt mở rộng ngậm lấy dương vật, nuốt lấy nó như một món đồ ăn ngon lành, mút lấy mút để dáng vẻ cực kỳ mê mẩn.

Gã thật sự là mê chết bé dâm này, căn bản những gì mình ghét trước kia đều bay biến, để lại trước mắt là một bảo vật đáng trân quý mà cứ mãi nâng niu trong tay, ấp ủ trong lòng đến chết cũng không buông tay.

- End -

---------------------------------------------------

Tâm sự :3

Ét o ét, chuyện là hôm thứ 2 ngày 18/04 ắ, toi bấm tạch tạch bùm bùm đth trong giờ toán :))) hề hề cô đi ngang hốt luôn, đth tui lúc đó đang phây búc và chưa tắt màn hình :)))

R.I.P

22/4/2022

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro