32. Dễ dàng thoả mãn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đừng..." Jimin hét chói tai, dồn hết sức lực đẩy người đàn ông ra. Đôi mắt đẹp lộ ra vẻ kinh hãi, khiếp đảm nhìn hắn, ánh mắt đó trong chớp nháy đã biến thành vẻ cầu xin. 

"Xin ông đừng đối xử với tôi như vậy! Tôi sai rồi, tôi biết tôi sai rồi, xin ông thả tôi ra ngoài đi." 

Sự cầu xin khẩn thiết của cậu cùng thân thể run rẩy, toàn thân phát ra điểm dè chừng ấy hoàn toàn đánh tan sự dung túng cùng nhu hòa trong mắt hắn. 

Đột nhiên hắn lại khôi phục vẻ lạnh lùng, đôi mắt u lãnh mà cao ngạo. "Ta thực sự hoài nghi bản thân mình là ma quỷ đấy. Vì sao mỗi lần con nhìn thấy ta đều kinh hãi như vậy?"

Thân mình JImin cuộn tròn lại. Cậu thấy sắc mặt hắn nghiêm trọng lại đến lạnh lẽo, sự mê ly, lưu luyến kia mới chớp mắt đã biến mất. "Ông, làm ơn tha cho tôi đi! "

Kim Taehyung nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn rưng rưng lệ của cậu. Lời cầu xin, sự sợ hãi, sự dịu dàng của cậu, hết thảy thu vào mắt hắn. Trong đầu lại một lần nữa bày ra một màn, người con gái kia cũng từng vô lực khẩn cầu, van xin hắn. 

Giọng nói ấy như đập mạnh vào ngực hắn. "Tae, van cầu anh buông tha cho em đi!"

"Young-mi, ngoan ngoãn ở lại bên cạnh anh không tốt sao? Anh chỉ muốn yêu em thôi mà!" 

Lần lượt thay đổi cảnh tượng qua lại như là đánh loạn trong đầu óc hắn. Đôi mắt càng trở nên u lãnh. Hắn nâng tay ôm lấy thân mình cậu, ngón tay như là đang quyến luyến mà xoa xoa lấy chỏm đầu Jimin.

"Ngoan ngoãn ở bên cạnh ta, nghĩ cũng đừng nghĩ tới việc rời đi!" Hương thơm nam tính gắt gao bao vây lấy cậu. 

Cậu nép trong lòng hắn, nhẹ giọng khẩn cầu: "Tôi sẽ không rời đi nữa. Làm ơn thả tôi ra ngoài." 

"Diễn như vậy đủ đạt chưa, lão già?"

"Thế này mới ngoan!" Hắn nghe vậy dường như rất thỏa mãn. Đôi môi hắn dừng lại trên cái trán trơn bóng của cậu, như là in lại dấu vết của riêng hắn, sau mới trầm thấp mở miệng:

 "Ngoãn ngoãn bên ta, mọi thứ ta đều chấp thuận." Jimin hít thở dồn dập, thân mình trừ bỏ run rẩy thì vẫn chỉ là run rẩy.

"Con sợ ta?" Taehyung nâng cằm cậu lên, buộc cậu phải nhìn mình. 

Jimin theo ánh mắt hắn nhìn ra cảm xúc mãnh liệt cùng ý muốn chiếm hữu như dã thú muốn độc chiếm gì đó. Bàn tay hắn luồn về đằng sau kéo lấy cậu. "Aa.." Cậu bị một trận đau đớn, nước mắt theo hốc mắt vô lực chảy ra.

"Ôi, giải Hollywood mẹ rồi! Cơ mà đúng là đau thật. Chơi trò này hơi mất dạy nha ông già."

"Buông ra!" Cậu cảm thấy cha nuôi hôm nay rất kỳ lạ. Kiểu dịu dàng này cũng là cậu chưa bảo giờ gặp qua. Đến giờ, tàn nhẫn lại càng thêm tàn nhẫn. 

Sự phản kháng không làm hắn bực tức, mà chỉ càng kích thích bản tính muốn chinh phục và chiếm hữu của hắn. Ngón tay hắn thành thục hạ xuống đồ của cậu ra, không cần tốn nhiều sức, mà rất nhanh lột sạch phục trang. 

Hiện tại Jimin ở trước mặt hắn, khung xương mảnh khảnh, khuôn ngực tinh tế, vòng eo cùng toàn bộ đường cong cơ thể thật hoàn mỹ, diễm lệ. Cậu trai trước mặt đây chỉ có thể dùng một hình dung để miêu tả...đây là con mèo trắng nhỏ xinh. 

Cậu chưa bao giờ lộ ra thân thể như trong hoàn cảnh thế này. Làn da bởi vì nhục nhã và xấu hổ chậm rãi phiếm hồng, cậu ôm thân ngồi xổm xuống.

"Biến thái! Nếu không phải diễn cho trót ông đây đã sớm làm cho ngươi liệt dương rồi! "

"Làm ơn đừng như vậy. Thả tôi ra đi. Ở đây lạnh lẽo thấu xương, về đêm toàn là ma quỷ.." Cậu trở nên suy yếu, vô lực. 

Hắn không nói được một lời, kéo cậu ôm chặt lấy, đem thân thể mềm mại dựa ép sát vào hắn, để hắn được cảm thụ trọn vẹn con người cậu. 

Cậu giãy giụa không ngừng nhưng hắn vẫn coi như không có gì, giữ chặt đầu cậu, thô bạo hôn xuống cánh môi hồng nhuận...lại một đường đi xuống theo xương quai xanh hôn đến ngực. 

Thân thể cao lớn của hắn gắt gao áp chặt cậu vào lồng sắt. Trong mũi cậu tràn ngập hương bạc hà cùng hơi thở nam tính nhưng có phần lỗ mãng của hắn. Dưới thân truyền đến độ lạnh lẽo. 

Đối với sự công kích của Taehyung, ngay cả giãy giụa thôi cũng khiến cậu mất dần đi khí lực, cả người xụi lơ nép trong lòng hắn. 

Thân mình tinh tế, suy yếu của Jimin bị cánh tay tráng kiện của người đàn ông ôm chặt. Hắn không hề uổng phí chút sức lực, mở rộng ra hai chân cậu. Jimin vô lực có chút từ chối, nhưng lồng ngực thì đang kịch liệt phập phồng.

Thân thể cậu đẹp đẽ, tinh tế, dưới vầng sáng mông lung của ánh đèn, vẻ đẹp ấy lại càng mỹ miều gấp bội. Hình ảnh ấy chiếu vào mắt hắn tựa như mỹ vị, khiến ánh mắt hắn càng thâm thúy, ám trầm, dường như làm hắn đang mất dần lý trí. 

Hắn nâng ngón tay lên, như là chiếu cố mà nhẹ nhàng vuốt ve từng tấc da thịt cậu, khóe môi cong lên đầy thỏa mãn.

"Dáng vẻ này của con... thực sự rất tuyệt. "

"Tuyệt con khỉ. Đừng nói là tính chơi tới bến thật đấy nhé?"

Hắn kề môi bên đôi môi run rẩy của cậu nói, rồi hôn thật sâu, cắn cánh hoa xinh đẹp ấy. Hơi thở Jimin hơi gấp gáp. Quay đầu né tránh lại làm cho hắn nhân cơ hội cắn mút lấy vùng cổ trắng mịn, nõn nà. 

Cảm giác truyền đến tựa như luồng điện khiến toàn thân cậu run lên. Bàn tay hắn thành thục chu du trên từng tấc da thịt, dần hủy diệt đi chút lý trí cậu.

"Ưm.." Cảm giác có vẻ xa lạ nhưng lại quen thuộc làm bàn tay nhỏ bé của Jimin không tự chủ đươc mà nắm chặt lấy cánh tay tráng kiện của hắn. 

Động tác hắn càng ngày càng mãnh liệt rốt cục khiến cậu run rẩy thét lên một tiếng, vô lực mà dựa đầu vào vòm ngực rộng lớn của hắn.

"Dễ dàng như vậy đã thoả mãn rồi?"



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro