iii.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

cancer hoàn thành bài tập sáng tác một bài hát ngắn của mình là vào lúc chín rưỡi hơn, em vươn vai để giải tỏa cơn mỏi nhừ từ cơ thể (em đã ngồi quá lâu rồi) và định bụng sẽ đi ăn tối bây giờ để cho khuây khỏa.

dạo gần đây tâm trạng em lúc nào cũng tệ, dù cho gemini có ở bên và bù đắp tinh thần cho em như một liều thuốc an thần mỗi ngày thì em vẫn chẳng cảm thấy tốt hơn tí nào.

chả trách là do em đang nhớ scorpio đấy.

em nhớ, và em cũng ghét hắn nữa. scorpio đường đường là một alpha, vậy mà chỉ vì những suy nghĩ nhỏ nhen, vớ vẩn không đáng có mà lại chẳng thể nói cho em nghe một lời yêu tử tế. điều đó khó lắm cơ à? em nghĩ như thế đấy. và em cương quyết sẽ không là người chủ động mở lời cho cuộc hội thoại này nữa, em đã chủ động quá nhiều lần rồi.

sự bướng bỉnh của em dĩ nhiên là khiến cho gemini chào thua.

cơ thể nhức mỏi không ngừng khiến em bắt đầu cảm thấy lười biếng, chưa kể bản thân lại còn cảm thấy có chút choáng nữa. có thể là em đã dùng đồ điện tử quá nhiều cho những ngày nay rồi. em xoa xoa mắt và thở dài một tiếng đầy não nề.

thôi thì cũng phải đi ăn, đâu thể để bụng đói rỗng không như thế này được. em thầm nghĩ và uể oải đứng dậy, vớ đại chiếc áo hoodie treo trên móc và rời khỏi nhà. dù sao thì thời tiết cũng đang chuyển thu mà, mang tiếng là xứ kim chi nhưng lại thuộc khí hậu ôn đới, thành ra không khí ở hàn những ngày thu không hẳn là lạnh nhưng từng cơn gió thoảng qua bao giờ cũng khiến những người đi đường cảm thấy có chút se se.

trời đang se se lạnh như này, cancer liền quyết định rằng sẽ ăn đồ cay nóng một tí cho ấm bụng. thêm một tách cacao nóng nữa thì thật là tuyệt cú mèo.

nhớ lại mấy bữa trước, libra - chiến thần ăn uống trong hội anh em đã review cho em vài cái quán lẩu dành cho sinh viên nhưng hương vị lại tuyệt vời không có chỗ để chê. và thế là em đã cố nặn óc ra để nhớ lại những địa điểm tuyệt vời ấy mà libra đã giới thiệu. em muốn một phần tokbokki cay cho bữa tối. không phải là một ý kiến tồi mà nhỉ?

lùng ra được địa chỉ của quán trên mạng xã hội, em bắt đầu chạy vòng vòng xung quanh đường phố để kiếm cái quán mà mình cần tìm. nhưng quái lạ, càng ngó nghiêng khắp nơi, em càng cảm thấy đầu óc choáng váng dần. cancer cố giữ bản thân tỉnh táo, và em bắt đầu hối hận khi những ngày trước không chịu chạy deadline sớm hơn, để bây giờ bị dồn bài tập như thế này, thành ra mắt mũi em cứ lia cái màn hình máy tính suốt, chả có thời gian đâu mà nghỉ ngơi cho tử tế nữa.

đi được một lúc nữa, cancer lại cảm nhận được cơ thể mìng dần trở nên âm ấm. liên tục phát ra những tiếng thờ dài đầy nặng nhọc như này khiến em có chút khó hiểu. cố căng não ra nhớ lại xem bản thân có làm gì để cho bị ốm hay không, vì em có cảm giác bản thân sắp sốt tới nơi rồi.

ông trời dĩ nhiên không phụ công người kiên trì mò mẫm, cuối cùng cancer cũng nhìn thấy bảng hiệu của quán ở phía trước với đủ ánh đèn neon lấp lánh ngập tràn.

những ánh đèn đó phút chốc khiến cho em choáng váng còn nhiều hơn cả khi nãy, và rồi chân nam bắt đầu đá chân chiêu, em chẳng thể đi đứng một cách đàng hoàng được nữa.

đúng lúc này, em lỡ đụng trúng một người đi đường.

- cancer?

người kia thốt lên một cách ngạc nhiên xen kẽ đôi phần bối rối, người đó đã ôm trọn cancer vào lòng. cancer vốn dĩ rất ngại động chạm với người lạ, tuy nhiên lần này em chẳng hề đẩy người ta ra. em biết chủ nhân của cái giọng này là ai mà.

hiển nhiên, không phải ai khác ngoài gemini.

- can, sao mày còn ở đây vào giờ này?

gemini đỡ cancer đứng thẳng người dậy, ngó quanh xem xét khắp khuôn mặt của cancer để xác nhận rằng người bạn nhỏ ở trong lòng mình không hề xảy ra một vấn đề gì.

- em đi ăn tối mà, gem.

em yếu ớt trả lời, rồi quay sang nhìn ra sau lưng gemini. quả nhiên là có virgo ở đấy.

- chào anh, vir. anh và anh gem lại đi đánh lẻ riêng với nhau nữa đấy à?

cancer cười cười trêu chọc.

- bọn tao đi ăn tối, gem vừa tan lớp khoảng nửa tiếng trước. mày cũng đi ăn tối với bạn của mày còn gì.

virgo làu bàu đáp.

- đâu có, em đi một mình mà, anh.

- thật sao? tao không nghĩ là như thế đâu, có vài... à không, khá nhiều người bạn muốn được ăn tối chung với mày lắm đấy.

câu nói úp mở từ virgo khiến cancer khó hiểu.

- mày đừng quan tâm đến những thứ thằng dở hơi này nói. mày biết rõ nó bị xàm mà.

và gemini nhướng mày.

- sao không mặc ấm vậy? hoodie nào có nhằm nhò gì? mấy nay nhiệt độ xuống thấp lắm.

nói rồi nó gỡ áo khoác của mình ra, đòi cả áo len dày của virgo và choàng cả mớ vải đấy lên người cancer. gemini không quan tâm rằng cơ thể của cancer đang dần trở nóng, nó vẫn chăm chú tiếp tục sắp đặt định vị của những mảnh vải lên người cancer một cách thật chu đáo.

xong xuôi, nó cười hì.

- đi thôi, tao dẫn mày đi ăn. muốn ăn gì nào?

gemini đẩy virgo sang một bên, nắm lấy bàn tay đang bơ vơ của cancer rồi kéo đi, để lại virgo rảo bước từ từ ở đằng sau.

- em muốn tokbokki! nhưng gem dẫn em đi đâu thế? quán em định ăn ở ngay đây cơ mà.

- thì đi quán khác chớ sao. quán này dở ẹc, mày tin vào khẩu vị thần thánh của libra đấy à?

câu nói bông đùa của gemini khiến cả cancer và virgo đều bật cười.

━━

sau đó họ ghé vào một cửa hàng tiện lợi sát bên nhà của cancer. gemini đã bao em một phần tokbokki vị cay cùng một ly cacao nóng hổi theo đúng ý nguyện ban đầu của em. trong lúc ăn, cả ba không ai nói chuyện gì nhiều. cancer đã nhiều lần định mở miệng bắt chuyện với gemini về vấn đề tình cảm mà mình đang gặp phải, nhưng rồi em tặc lưỡi từ bỏ, dù sao thì gemini cũng đã phải lắng nghe em vào thời gian qua nhiều đến vậy mà. em không muốn làm phiền đến đàn anh của mình thêm nữa.

hoàn thành bữa tối cũng đã gần mười một giờ, khi này cơ thể của cancer mới bắt đầu phản ứng dữ dội. cả người em nóng bừng lên như bị thiêu đốt, mớ áo dày kín mít ở trên người khiến em muốn ngạt thở. em đưa tay định cởi bỏ lớp áo ngoài để cho không khí thoáng đãng hơn, ngay lập tức bị gemini gằn giọng đe dọa.

- để yên. không được cởi.

- gem, em nóng quá...

gemini đưa tay lên sờ vào trán em, rồi bất ngờ rụt tay lại, vô thức kêu lên.

- chết, sốt mất rồi.

có lẽ vì sầu não quá mức cho phép mà em đã vô tình quên mất rằng người ngày ngày ngồi nghe em tâm sự chuyện trên trời dưới biển là một alpha. gemini là một alpha, cancer là một omega. nhưng em hiện tại đang trong quá trình mất nhận thức còn nó thì rõ chuyện đang xảy ra như ban ngày. tình hình cấp bách đến khó chịu, nó nhanh nhẹn túm lấy balo của mình quẳng qua cho virgo, tặc lưỡi một tiếng đầy bất lực rồi cúi người xuống, cất giọng giục cancer.

- mau, lên đây. bọn tao đưa mày về.

- nhưng mà...

- im lặng và leo lên.

cancer rén rồi.

em bất lực trèo lên lưng gemini, bám chặt. gemini mới đầu có chút nghiêng ngả, có vẻ không quen khi đèo lên sau lưng một người khác. chập chững một lúc mới có thể đi đứng một cách đàng hoàng.

cancer thở những hơi nặng nhọc, người em nóng hổi, em lây cả cơn sốt qua cho gemini mất rồi. từng hơi thở của em cứ phả vào cổ và tai nó, khiến nó vốn khó chịu trong người nay càng ngứa ngáy thêm bội phần.

gemini cõng cancer về nhà, nhưng nó vẫn chú ý đến virgo đang đi bên cạnh. quái lạ, virgo lại không hề có phản ứng gì như nó. hắn thản nhiên ngó nghiêng xung quanh một cách đề phòng. gemini quan sát một lúc lâu, và trong tâm trí bắt đầu vui vẻ dần với mớ suy nghĩ hiện tại của nó.

một omega bình thường sẽ không bị phản ứng đối với mùi pheromone của một omega khác.

gemini dãy đành đạch trong lòng, dù đang rạo rực bởi mùi hương lạ đến từ cancer nhưng ít ra thông tin này cũng bồi bổ được một tí cho tâm trạng của nó trở nên tốt hơn.

bởi lẽ khi này, gemini đã biết rõ. nó biết tình yêu của đời mình đã sắp đến rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro