- 45 -

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Con nhận nuôi Taeji mấy tháng rồi.

Lisa nhìn Taeji xoa đầu rồi ẵm cậu bé xuống ngồi cạnh bà Anong. Bà không nói gì mà chỉ nhìn đứa trẻ rồi nhìn Lisa.

- Ba thấy thời gian gần đây, con có vẻ thật sự không còn giống như những gì ba mẹ muốn.

- Chỉ có ông thôi, con tôi thích gì cũng được.

- Bà có để tôi dạy con không?

Lisa thấy hai người bắt đầu gây nhau thì mới lên tiếng.

- Con xem Taeji như con ruột, con mong ba mẹ cũng sẽ yêu thương Taeji như cháu ruột, vài tháng nữa Taeji bắt đầu đi mẫu giáo rồi. Nếu con bận quá, con nhờ mẹ chăm Taeji giúp con. Còn chuyện Taeji là con ai, con sẽ nói cho ba mẹ sau.

Lisa nói xong thì mỉm cười nhẹ nhìn Taeji.

- Được chứ, nhà này có thể đứa trẻ cũng vui. Mẹ còn mong có cháu ẵm bồng sớm.

- Đêm nay con ngủ với Taeji, ngày mai con sẽ đưa thằng bé đi mua đồ, cho con xin phòng cạnh ba mẹ cho Taeji.

- Được thôi, Taeji lại đây chơi với bà.

Bà Anong giang hai tay ra đón Taeji, ôm cậu bé vào lòng, Taeji cũng rất dẻo miệng, dễ lấy lòng người lớn.

- Mà Chaeyoung đã biết chuyện Taeji chưa con?

- Chaeyoung thì liên quan gì nhà mình?

- Ông có im lặng không?

Bà Anong vừa quát một cái ông Apinya liền im bặt không dám nói thêm, bà dùng tay ôm lấy mặt Taeji ngắm nhìn từng đường nét trên mặt cậu bé.

- Chaeyoung biết chưa? Có nói gì không?

- Dạ, Chaeyoung có biết, em ấy cũng không nói gì.

- Được rồi, vào ăn cơm đi, mẹ nhờ dì Jin dọn phòng cho Taeji.

- Dạ mẹ.

Bà Anong ẵm Taeji đi vào phòng ăn trước, còn Lisa nhìn ông Apinya ngập ngừng đôi chút nhưng không nói gì cũng bỏ đi vào trong phòng ăn.

...

- Chaeyoung, em cả ngày cứ nằm ở sofa xem TV thế à?

- Em không muốn làm gì hết, cảm giác không muốn làm gì hết, thật là không muốn làm gì hết!

Chaeyoung cứ nằm đó ôm gối lăn qua lăn lại, TV thì cứ chiếu từ cái này sang cái khác nhưng thực chất Chaeyoung trong quan tâm, chỉ để cho có tiếng người, điều nàng quan tâm là thông báo điện thoại, Lisa làm gì mà không nhắn cho nàng?

- Nhớ người ta quá thì nhắn đi, nhìn quài cái điện thoại nó cũng không thương xót cho em được một tin nhắn đâu.

- Tại sao chứ? Tại sao em phải nhắn? Không! À mà, nhớ gì chứ? Em không thèm nhớ con người đó.

Chaeyoung trề môi sau đó tắt nguồn điện thoại, tắt luôn TV bỏ lên phòng ngủ. Đúng thật Chaeyoung nhỏ tuổi hơn Lisa nhiều, nàng trẻ con, nhưng Lisa không chịu, buộc chịu.

- Alo, unnie nghe đây.

[...]

- À, mới vừa lên phòng. Giận quá nên tắt nguồn điện thoại rồi.

[...]

- Ăn uống đầy đủ, em không phải lo, em ấy có buồn có giận thì chuyện ăn vẫn phải ưu tiên.

[...]

- Unnie biết rồi.

[...]

- Ngủ ngon.

Hyeri vừa tắt điện thoại quay qua đã thấy Chaeyoung xuất hiện lù lù đằng sau khiến cô xem chút quăng chiếc điện thoại trên tay.

- Em làm cái gì vậy Chaeyoung?

- Lisa gọi cho chị?

- Đúng rồi, nãy Lisa gọi em mà không được nên gọi chị.

Chaeyoung vừa nghe Hyeri nói xong liền quay mặt qua nhìn chiếc điện thoại để trên bàn. Người gì đâu mà, lúc cần gọi thì không gọi, lúc không cần gọi thì lại gọi.

- Em đi ngủ.

- Người ta quan tâm vậy mà vẫn giận tiếp à?

- Khi nào xử lí được chuyện cô trà xanh kia và vác mặt qua xin lỗi em rồi nói chuyện tiếp.

...

Lisa tắt điện thoại quay trở lại phòng ngủ, Taeji đã nằm yên vị trên giường chơi siêu nhân, Lisa nhẹ nhàng nằm kế bên cạnh Taeji, hôn vào trán cậu bé.

- Taeji, đến lúc mama kết hôn thì con phải cầm váy cho vợ của mama đó.

- Là mama Somi phải không mama?

- Không phải, người sau này sẽ làm mẹ của con không phải là mama Somi mà là một người khác.

- Là ai vậy mama? Con chỉ thích mama Somi thôi.

- Hmm thì...mama Somi rất là tuyệt nhưng đó không phải là người sẽ bên cạnh mama đến cuối đời, mà là một người khác, tuần sau, sau khi xong công việc, mama sẽ dẫn con đi gặp người đó. Chịu không?

- Dạ chịu.

- Được rồi, bây giờ thì chúng ta đi ngủ thôi.

- Nae!

Taeji ngoan ngoan đặt siêu nhân lên bàn cạnh giường ngủ, vòng tay nhỏ nhắn siết lấy eo Lisa, từ từ thở đều chìm vào giấc ngủ, Lisa cũng để lại một tin nhắn chúc ngủ ngon cho Chaeyoung như nàng thấy hay không thì còn tuỳ duyên.

...

Trời sớm Lisa đã thức dậy, ẵm Taeji vào nhà vệ sinh làm vệ sinh cá nhân, phải công nhận khả năng huấn luyện trẻ em của Somi rất "đỉnh của chóp" vừa đặt Taeji lên ghế đứng, Taeji đã biết nặn kem đánh răng trẻ em của mình, đứng đánh răng sau đó rửa mặt rồi dùng khăn lau mặt.

- Con chúc ông bà và mama Lisa ăn sáng ngon miệng.

- Taeji ngoan, bà cho con miếng gà này, miếng gà lớn nhất luôn.

- Dạ con cảm ơn bà.

Taeji cười tít mắt cắn một miếng thật to, Lisa nhìn cậu bé mỉm cười, bà Anong chỉ cần Lisa vui là được.

- Sao này con lấy chồng rồi Taeji thế nào?

Lisa đang ăn nghe ông Apinya nói liền khựng lại.

- Mama không có lấy chồng đâu, mama nói là sẽ đem về cho con thêm một mama đó ông.

Miệng Taeji vừa nói vừa xử lí thức ăn vô cùng hồn nhiên ngây thơ, nhưng lại như là đang chọc tức ông Apinya.

- Con nên nhớ trước lúc đến tuổi quy định, con không kết hôn thì một đồng trong gia sản Manoban con cũng không có đâu.

- Con đâu có nói là con không kết hôn.

Ông Apinya nghe xong chỉ thở mạnh một khó chịu một cái rồi tiếp tục dùng bữa. Đứa con này đúng là bắt đầu khó quản lí rồi.

- Thưa ba mẹ con đi.

- Thưa ông bà, Taeji đi.

Để Taeji cúi đầu chào rồi Lisa nắm tay cậu bé dắt ra ngoài, ông Apinya có bà Anong ngồi cạnh cũng không dám ý kiến gì, người lớn như ông cũng không chấp trẻ con, phá một lần không được thì phá lần hai. Bất quá ông thẳng mặt khước từ đứa con dâu Lisa chọn mà ông chưa từng một lần công nhận.

...

Lisa sau khi đưa Taeji mua một số đồ để trang trí phòng ngủ riêng thì đưa Taeji qua chỗ Somi để Taeji chơi với các anh chị học sinh của Somi. Lisa cũng không định cho Taeji ở nhà ông bà Manoban, chỉ là ở tạm một thời gian để Chaeyoung hết dỗi, sau đó sẽ đưa Taeji đến nơi khác, nơi mà Lisa có thể chăm sóc Taeji 24/24.

Trở về Lajise, Lisa tiếp tục vùi đầu vào công việc, chỉ còn bốn ngày nữa, buổi đấu thầu sẽ diễn ra, Lisa nhất định phải chiến thắng. Vừa chứng minh cho ông Park và Chaeyoung, vừa lấy được chỗ đứng trong mắt ông Lee, sau này, khi cô nghỉ làm quân nhân, về kinh doanh sẽ có người chống lưng, như thế cũng sẽ đỡ hơn là một mình một ngựa.

Lí do để mọi người bất ngờ khi thấy Lisa bỗng nhiên tập trung cho Lajise đó chính là Lisa vốn bỏ tiền góp vào đầu tư chỉ vì bị dụ dỗ, trước giờ cũng không quan tâm, tiền mình miễn mỗi tháng không lỗ là tự tin giao hết cho Jisoo và Seulgi quản lí. Nói là cô đi khảo sát thì cũng là đi cho có mặt, chứ Lisa chỉ nghe chứ không quan tâm. Nhưng tại sao bây giờ lại như vậy? Đó là câu hỏi mà Jisoo, Seulgi hay cả Taeyeon và Tiffany đều đặt ra trong đầu.

- Sếp! Bên ông Lee vừa đưa ra yêu cầu mới.

- Là yêu cầu gì?

- Toà nhà 30 tầng đó, chỉ được hoàn thành trong vòng một tháng, cả về trang trí lẫn xây dựng.

- Toà nhà 30 tầng? Xây trong 30 ngày? Cả lẫn trang trí? Đây là một toà nhà khu dân cư chứ có phải là chung cư bình thường hay chung cư cao cấp? Mà nếu có là chung cư thì thời gian này cũng vô cùng là vô lí.

- Sau khi yêu cầu này được đưa ra, phía công ty Hugo cũng đã rút lui, nhưng công ty AHY, có Hani quyết là sẽ đấu thành công dự án này. Nếu chúng ta rút lui thì ông Lee sẽ chọn luôn AHY làm đối tác.

- Chuyện này...

"Liều hay không liều? Chơi hay không chơi?"

Tất nhiên là Lalisa Manoban không thể dễ dàng để Ahn Hani chiến thắng, lấy điểm trong mắt ông Park và Chaeyoung. Nhưng đây là một dự án không chỉ vĩ mô mà còn vô cùng khó nhai với con số 30 ngày. Một căn nhà 4 đến 5 tầng cũng đã mất vài tháng. Thì làm sao một toàn nhà to lớn có thể hoàn thành trong 30 ngày? Không vượt qua giông bão, sao thấy được cầu vồng. Thành công, không chỉ chứng minh được cho ông Park và Chaeyoung, còn có được sự tín nhiệm của Chủ tịch Lee và chỗ đứng trên thương trường, rằng Lajise làm được điều mà chưa công ty hay tập đoàn nào làm được. Một ăn cả hai là ngã về không, tất nhiên Lisa không chịu trùng bước.

- Mở cuộc họp gấp! Lần này...tôi chơi đến cùng với công ty AHY.

- Vâng, em sẽ gọi hai team sắp xếp mới cuộc họp ngay!

...

Mong chờ ngày ChaeLisa tái ngộ quớ điiiiiiii

VOTE NHÓ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro