Học bá của anh!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Pond vừa hoàn thành đường bơi khuy của mình, anh chậm rãi bước về phía phòng thay đồ không ngờ đập vào mắt là bóng lưng một cậu con trai đang quỳ trên nền nhà cúi đầu xuống hai tay nắm chặt thứ đồ kia đưa lên hít lấy hít để.

Gì chứ? Đó là quần lót của anh mà!

"Shiaa, tên biến thái này!"- Anh quát lên lao đến nắm cổ áo người kia mà kéo mạnh cưỡng ép đối phương quay mặt lại phía mình, tiện thể dật lại món đồ trần trụi khó nói kia.

Pond ngẩng mặt lên muốn xem rõ tên đàn ông dâm dê này là ai, đã không nhìn thì thôi, nhìn thấy rồi thà như chưa từng nhìn. Pond bàng hoàng đến trợn tròn mắt, tay nới lỏng nơi cổ áo ra, cổ họng cứng ngắc không thốt nên lời.

Mà tình trạng người đối diện cũng không tốt hơn là bao, mặt cắt đến không còn một giọt máu, trái tim theo bản năng nhảy loạn xạ thầm nghĩ hay là cho lại "thứ kia" được không, ít ra còn có cái đội lên đầu mà chạy. Nhưng muộn rồi giờ mà không cho người ta lời giải thích ngày mai chẳng lẽ phải đối mặt với: "Sao em lại ngửi quần lót của bạn?"

"M..mày, mày làm cái gì vậy". Pond khó khăn lên tiếng, cổ họng bất giác vẫn là nghẹn lại vài hồi. Nếu là người khác thì anh đã lao vào tẩn cho ra trò nhưng người trước mặt lại là Phuwin. Cảm xúc bây giờ chính là ngàn lần khó nói thành lời, không thể diễn tả nổi. Lớp trưởng ưu tú, điểm tổng kết luôn xếp nhất trường, tính tình hiền lành dễ thương, dễ mến, bạn học hay thầy cô đều yêu quý. Ai ngờ lại lén lút ở đây lúc tối muộn lần mò trộm quần bạn học mà ngửi. Có thể cho trái tim mong manh này một lời giải thích không!

Phuwin thường ngày vốn luôn tỏ ra điềm đạm, ngay lúc này cũng không bình tĩnh nỗi. Bầu không khí trầm lắng đến đáng sợ, chỉ còn tiếng tim đập bấn loạn bao trùm cả không gian ngượng ngùng của hai người: "Pond...t..tao, tao..."

"Mày thích tao à?" Pond cũng phải lấy hết dũng khí một đời để hỏi, kỳ thực người đối diện cũng là người anh thầm thương trộm nhớ suốt gần ba năm cấp ba, trong nhà dán đầy ảnh vị học bá ngoan hiền lễ phép. Vốn dĩ trước giờ trong mắt Pond, Phuwin hoàn hảo tới mức người tự tin như anh cũng cảm thấy e ngại. Mà tình cảnh hiện tại lại tát cho anh một cái đau thấu trời. Dù bây giờ Phuwin có trả lời ra sao bản thân Pond cũng khó mà thích nghi với bộ mặt tối đến đáng sợ này. Người mình âm thầm crush ba năm lại giở trò khó coi thế này, thà rằng Phuwin lao tới làm chuyện đồi bại còn hơn trộm quần lót anh mà ngửi, thật đấy!

"Pond tao thật sự không có ý này đâu, mày nghe tao nói..." Phuwin cố gắng dồn nén loạt cảm xúc bất an sợ sệt của mình xuống. Dù vậy bàn tay từ lúc nào đã không khống chế được vô thức mà run rẩy kịch liệt. Ánh mắt cố tình né tránh đối phương nên đảo loạn liên hồi, chưa bao giờ cậu thanh niên này muốn chết đến thế.

"Không có ý gì? Là ý không phải như những gì tao thấy hay là mày không thích tao,...đừng nói ai mày cũng làm vậy.." Pond cũng dần lấy lại bình tĩnh, trong nhất thời đã tự dặn lòng phải học cách chấp nhận với sự thật. Ánh mắt anh nghi hoặc nhìn Phuwin hiện rõ sự mong muốn đáp án từ đối phương.

Phuwin nghe vậy liền mở to đôi mắt long lanh, bất giác rùng mình, vì muốn phủi sạch hiềm nghi mà phản bác ngay lập tức: "Không có tao không làm chuyện này với ai khác". Dứt lời đột nhiên cậu nhận ra 'Chết mẹ rồi, khai ra hết rồi còn đâu'.

"Vậy là thích tao, thích tao sao không nói lại núp sau lưng tao làm chuyện này, mày làm tao bất ngờ lắm đấy lớp trưởng".

Mấu chốt của câu nói đó chính là hai từ "lớp trưởng" thật sự rất nhục, nhục nhã vô cùng. Cái tên này đúng là muốn bức chết người ta mà, tâm can cậu không ngừng oán trách chính mình sao lại tự sa vào lưới giặc thế kia.

"Sao mày không nói gì, không nói gì thì mai theo tao lên gặp thầy". Pond cố tình trưng ra vẻ mặt lạnh tanh lợi dụng biểu cảm bình tĩnh mà dò xét thái độ người kia. Thời khắc này anh đã hoàn toàn thích nghi mọi sự rằng crush mình vô cùng dâm đãng không trong sáng như vẻ bề ngoài, đã vậy bản thân cũng chẳng cần giả bộ như mình tử tế lắm, trực tiếp ăn luôn cho rồi.

Phuwin cứng người sợ cái gì thì cái đó đến cậu dứt khoát vứt hết thể diện ra sau lưng, níu lấy tay Pond hai mắt rưng rưng ngấn lệ, nức nở mà cầu xin: "Đừng mà Pond, tao xin mày đấy nể tình tao hay giúp đỡ mày, mày đừng báo lên thầy được không tao thật sự sẽ không sống nổi."

"Tao không báo lên thầy cũng được nhưng ít ra mày cũng nên làm gì đó...." Nghe đến đây đại não Pond chợt nhảy số, đột nhiên muốn bàn điều kiện với đối phương mà giở giọng thâm sâu còn cố tình kéo dài chữ cuối vờ như bản thân có chút suy tư thực chất là muốn ai kia tự chủ động.

"Được Pond mày muốn tao làm gì cũng được, chỉ cần giữ bí mật chuyện này cái gì tao cũng làm cả." Phuwin trước giờ tính tình quả thật là thân thiện hiền lành nhưng không phải kiểu người dễ dãi không có chính kiến ai nói gì cũng đồng ý. Tuy nhiên bây giờ lý trí đã trống rỗng từ lâu mọi ký ức đều mọc cánh bay đi chỉ có thể bất chấp tiếp nhận mọi lời đề nghị để bản thân có đường lui.

Bất chợt Pond một ngụm cắn lên đôi môi mỏng người kia, đại não Phuwin lập tức tê dại, cảm nhận đôi bàn tay thô ráp sờ loạn khắp người mình thân hình mảnh mai theo bản năng co ro lại cố tìm một nơi ẩn nấp song tứ phía đều gói gọn trong vòng tay to lớn.

Bên này những động đậy của đối phương, Pond một chút cũng không muốn để tâm. Liền dùng sức mà đè chặt nơi giao thoa. Phuwin vì khó thở lại biết được người kia có ý định muốn xâm nhập vào khoang miệng mình mà dùng chút sức lực ít ỏi kịch liệt giãy giụa chốn thoát, kỳ thật dù biết người đang hôn mình là người bản thân thích tâm lý vẫn là chưa kịp để thích nghi.

Những nụ hôn tưởng chừng dời đi lại chậm rạp rơi xuống rải rác khắp cần cổ trắng nỏn, sự giãy giụa không có kết quả.

"Phuwin cho tao đi". Vốn dĩ Pond không muốn quan tâm, người này trước mặt lại cứ như vậy dáng vẻ đáng thương lại đáng yêu làm người ta không nỡ lòng mà xúc phạm.

Phuwin ngẩn người, khóe mắt rưng rưng ngấn lệ đem hết bãn lĩnh thổ lộ: "Mày sẽ thích tao nếu tao cho đúng chứ?"

"Không có sẽ thích mà là trước giờ vẫn luôn thích". Một câu này, Phuwin lập tức sửng người nhất thời chính là khó tin. Nhưng bây giờ cho đó có là thật hay giả thì cậu cũng khó lòng bác bỏ, còn gì bằng người mình thích cũng thích mình. Vì vậy Phuwin liền xiêu lòng đi, nhẹ nhàng đáp lại bằng một cái gật đầu. Tuy rất khẽ nhưng đủ để nhận ra.

Đôi mắt Pond lóe sáng lên đầy rạng rỡ, tay chậm rãi quấn lấy vòng eo thon gầy của cậu. Liền hôn xuống đôi môi đỏ mọng, cạy mở khoang miệng mà tiến vào dò xét quấn lấy đầu lưỡi ngượng ngùng phát ra tiếng giao thoa triền miên đủ làm người nghe đỏ mặt rựng tai.

Một nụ hôn, môi lưỡi triền miên, đầu lưỡi tham lam không ngừng chiếm đoạt lấy hơi thở đối phương. Tình dục hoan ái như đổ thêm dầu vào lửa đốt cháy đi mọi tia lý trí cuối cùng, sót lại đều là thần trí nóng bỏng quay cuồng hoàn toàn chìm đắm trong tư vị ái dục.

"Um..mm.." Bị tiếng rên Phuwin kích thích Pond lập tức xé mở vạt áo đối phương, một đường hôn, mút xuống phía dưới. Anh để cậu dựa vào cửa tủ, ngậm lấy làn da trắng nõn mà liếm mút. Pond lưu luyến quấn quýt lấy từng tấc da thịt cậu, màu đỏ hiện lên trên vành tai nho nhỏ trông đáng yêu vô cùng, không nhịn được mà cắn hai lần lên làm Phuwin giật mình vô thức rên nhẹ một tiếng.

Mỗi nơi đầu lưỡi Pond chạm qua đều kích thích sâu vào đại não Phuwin cảm giác nóng râm ran theo đó trải dài khắp cơ thể, đốt nóng cả thể xác lẫn tinh thần. Hai tay vòng qua nắm lấy tấm lưng to lớn vững trãi của người kia trong nhất thời dấy lên suy nghĩ muốn dựa dẫm cả đời.

Ngực Phuwin hiện lên trước mắt, Pond chính là cảm thán mỗi một nơi trên thân thể ngọc ngà này đều sinh vừa đúng, hai điểm nhỏ trước ngực phiếm hồng trông mềm mại thực ra đã cứng lên từ lâu vừa vặn để đầu ngón tay niết lấy, ngậm trong miệng chơi đùa.

Đột nhiên điểm mẫn cảm trước ngực bị đầu lưỡi ướt át liếm qua, Phuwin càng trở nên mê loạn, biểu tình phóng túng gợi cảm tới mê người. Nơi cổ hơi rướn lên đôi mắt khép hờ, không nhịn được mà thở dốc.

Một tay anh bên này cũng không rãnh rỗi trực tiếp đem hết những thứ vướng víu kéo xuống, anh để Phuwin dần dần hạ thân mình, cường ngạnh tách cặp chân kia ra. Sớm đã buông tha phía trên mà đưa tay ra sau không ngừng xoa bóp cặp đào căng tròn mềm mại.

Đem hết khao khát cúi người ngậm lấy dương vật đang run lẩy bẩy dưới thân Phuwin. Ngón tay nhẹ nhàng đâm vào trong, từng tấc thịt được miết qua đều trơn ướt chặt chẽ khác so với tưởng tượng ban đầu của anh.

Đối mặt với sự xâm nhập bất chợt, Phuwin nhất thời không kịp đề phòng lại cộng thêm cảm giác đau nhói do khuếch trương mà rên lên một tiếng: "A..."

Tựa như bị tiếng thở dốc nặng nề của cậu kích thích, Pond hơi khựng lại sau đó rất nhanh đưa thêm một ngón tay vào đem hết nhưng run rẩy người kia cất sâu vào trong lòng.

Mà Phuwin cũng không hơi đâu ngồi yên tay lần mò kéo quần Pond xuống cầm lấy vật đang cương cứng chờ phát động kia chậm rãi vân vê, cao thấp vuốt động dẫn tới Pond hừ lên vài cái. Phuwin dần dần cảm thụ dương vật trong tay mới vô thức nhận ra kích thước kinh người của nó. Thứ kia quá dữ tợn, đầu óc cậu gần như tê dại không dám tưởng tượng nếu đâm vào sẽ thế nào. Bất chợt rùng mình mà nuốt một ngụm.

Pond nhận ra cậu khựng lại, xấu xa hiểu được suy nghĩ đối phương. Khóe miệng nhếch cao giở giọng tiểu nhân trêu trọc: "Đừng nói với tao mày là lần đầu được chiêm ngưỡng tuyệt tác như thế này nhé".

Mặt Phuwin vốn đã đỏ giờ lại càng thêm đỏ không khác gì trái cà chua chín mọng. Một màn này chọc cho Pond bật cười, cậu cũng ngượng họng, khẩn trương tìm cách né tránh mà bóp chặt tay một cái.

"Ấy...mày muốn bóp chết con tao à, mày còn phải dùng đó".

Phuwin vốn là muốn chạy lại càng tự khiến mình rơi vào hoàn cảnh ngượng chín mặt hơn. Con người trước mặt đúng là ranh ma mà!

Pond cũng không trêu trọc cậu nữa, một lòng chú tâm vào chuyện cần làm. Anh rút ngón tay ra, phía sau cậu bất giác liền cảm thấy trống rỗng tâm can ngứa ngáy, chán ghét cảm giác thiếu thốn này vô cùng.

Nhưng rất nhanh, dương vật của Pond vừa to vừa dài cọ vào hai bên đùi cậu, đương nhiên không tránh đụng chạm đến nơi bí ẩn ướt át kia. Anh không nói không rằng từng chút từng chút phá tiến vào bên trong, vừa vặn uốn người nhếch cao thứ cực đại đang chôn mình trong vách thịt ấm nóng chặt chẽ. Trong nháy mắt hậu huyệt bị thúc vào, Phuwin không kìm được run rẩy, có thể thấy được trước bụng trở nên trướng lớn, nhô cao lên một chỗ.

"A~". Đầu óc cậu mơ hồ, theo bản năng khao khát nâng cao đùi lên, tự dâng mình lên miệng sói thuận thế cho Pond đâm sâu hẳn vào trong.

"Phuwin...." Ánh mắt Pond trĩu xuống, nhưng vẫn có thể nhận ra tia sáng sung sướng hưởng thụ, bên dưới vẫn liên hồi làm loạn. Ngực dán ngực, da thịt bết bát chà sát vào nhau, chứng kiến nơi nhỏ bé hồng hào kia không ngừng phun ra nuốt vào thứ to lớn của anh trong lòng càng không kìm được rung động, thô bạo mà thúc vào liên hồi.

"A....ah....a~~". Cả người Phuwin bị đụ đến cong lên, cổ rướn cao, miệng mở lớn cố gắng hít lấy hít để không khí đã ám mùi hoan ái kia. Bên dưới càng lúc càng siết chặt, da đầu đã tê rần, hỗn loạn mà thở dốc rên rỉ thỏa mái.

Trước mắt Pond là dáng vẻ cần cổ yếu ớt không chịu được mà ửng đỏ, bên dưới thúc động bên trên lại tiến gần ngậm lấy yết hầu nhỏ nhắn đáng yêu làm Phuwin đã run càng run thêm, ánh mắt mất hoàn toàn tiêu cự chỉ còn thần trí điên cuồng níu giữ mọi tư vị dâm dục bây giờ.

Pond cảm giác được sự biến hóa người dưới thân liền ôm chầm lấy Phuwin chôn mặt vào hõm cỗ ấm nóng, đi tới chỗ sâu nhất. Lại ngắm vào nó mà tác động điên cuồng, cuối cùng phát tiết tất cả vào trong, miệng kêu lên một tiếng trầm thấp.

Phuwin đồng thời cũng đạt tới giớn hạn run rẩy thân mình nỉ non: "A....um.....mm~". Đẩy eo lên hai lần rồi phun ra dòng tinh dịch, bắn tung tóe lên bụng Pond.

Hai người thở gấp kịch liệt, mồ hôi nóng rực hòa quyện cùng nhau chảy xuống. Trước mắt chỉ có đối phương tình dục và tình yêu. Vật phía sau còn chưa rút ra lại trở nên cứng rắn....

Lần nữa môi lưỡi giao nhau, đều là tham lam mút hết vị ngọt trong khoang miệng người kia, ướt át nóng bỏng không hề chừa chỗ cho một tia thanh tĩnh có cơ hội phát động.

"Phuwin~mặc kệ đây là trường học, tao chính là muốn cùng nhau chơi đến sáng!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro