39

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

sau phi vụ làm lành ngoài dự kiến ấy, sunoo và ni-ki không còn né tránh nhau nữa, tụi nó lại cùng nhau như hình với bóng ríu rít làm náo loạn confession của trường. ai nấy đều đặt ra câu hỏi liệu hai người vừa gương vỡ lại lành hay chỉ là chiêu trò kích đểu kéo fame, người thì nói sunoo thật ngốc nghếch khi sắp bị lừa lần hai. cơ mà nhân vật chính của câu chuyện nào quan tâm đâu, đôi (suýt) tình nhân còn mải hâm nóng tình cảm đấy chứ.

về phần ni-ki, sau mấy "cú gõ" giác ngộ vào đầu và n lần chối bỏ việc mình thích người từng là kì phùng địch thủ, nó cũng chịu nhận ra thứ cảm giác đang lớn dần lên trong lòng là gì. vì lí do đó, ni-ki luôn kề kề bên cạnh sunoo mỗi lúc có thời gian rảnh, trong cặp luôn chuẩn bị sẵn hộp sữa mintchoco, đi học về một cái là chạy ngay qua đợi sunoo ở cổng rồi kéo em lên xe đi ăn kẹo hồ lô. nó đinh ninh rằng, với kinh nghiệm flirting thượng thừa của mình, chắc chắn trái tim của người đẹp sẽ thuộc về nó.

"lại đến?"

"jeonghyeon hyung anh cho em vào đi mà, em muốn gặp sunoo yêu dấu của em"

"sunoo yêu dấu? này từ bao giờ tôi phê chuẩn cho cậu có quyền qua lại với sunoo thế?"

"dù sao tụi mình cũng sắp là người cùng nhà với nhau cả, anh thông qua cho em được không ý, em thề em sẽ đối tốt với sunoo mà. nếu trái ý sunoo, em nguyện biến thành con gián luôn cũng được"

"khiếp tưởng cậu nói cái gì mà tôi là người yêu của sunoo cơ mà? nghe nôm na hôm bữa bạn của em tôi kể cậu nói tôi này nọ đấy chứ" jeonghyeon nhướn mày nhìn nhóc tóc vàng đang gãi gãi đầu, không biết liệu mình có pressing cậu chàng quá không.

"a-anh có gì bỏ qua cho em, là do em mắt nhắm mắt mở, có lớn mà không có khôn" ni-ki nói vấp vài lần khi đối diện câu chất vấn của người mà hôm nào em còn nghĩ là người yêu (nhưng thực chất là anh họ) của sunoo.

"ai đấy anh?" tiếng gọi quen thuộc vang lên từ xa, ni-ki nghiêng người ngó vào, thấy cục bông tròn xoe đang mặc bộ pyjama màu hồng xinh ơi là xinh liền hớn hở vẫy tay.

"này này tôi còn chưa nói chuyện xong với cậu đâu đó, vẫy cái gì mà vẫy"

"anh cho em gặp sunoo đi mà, huhu anh cũng hiểu cảm giác em mà phải chứ, anh có người yêu rồi chẳng lẽ không hiểu được nỗi lòng em" ni-ki tuôn một tràng, giọng nó vừa hối hả vừa pha lẫn sự nài nỉ. jeonghyeon nhìn cậu trai trước mặt thở một tiếng bất lực, nó làm anh nhớ tới cái thời theo đuổi em mèo người yêu của anh - có thể nói cũng chẳng khác gì bộ dạng của ni-ki bây giờ.

"coi như tôi từng giống cậu nên sẽ nhắm mắt bỏ qua vụ này, và nghe này. CẤM tuyệt đối không mang sunoo qua mười một giờ đêm và làm điều gì vớ vẩn tổn thương em ấy hoặc không thì sẽ có đội ngũ hùng hậu sẵn sàng túc trực từ giờ nghỉ cho đến giờ hành chính để hốt xác cậu đấy ok?"

"đã rõ thưa sếp, em hứa sẽ một phát hốt sunoo về làm dâu nhà- à sẽ đưa anh ấy về sớm ạ"

"cứ cẩn thận đấy, ra kia đợi đi tôi vào gọi sunoo ra cho" ni-ki được chấp thuận xong liền tí tởn chạy ra xe đợi sunoo. mặt khác sau khi nghe anh mình nói ni-ki đang đợi bên ngoài, sunoo nhanh chóng thay đồ tút tát lại đầu tóc rồi tính ba chân bốn cẳng chạy luôn đi thì bị jeonghyeon cản lại.

"bình tĩnh xem nào, có tình yêu cái là quên ông anh này luôn à? hôm nay đi chơi với nhóc kia, có gì thì cứ gọi anh, anh sẽ kéo theo mấy đứa kia tới rượt thằng nhóc nếu nó làm gì em được chứ?" sunoo nghe xong liền cười mỉm mà ôm lấy người lớn hơn vào lòng, sau cùng vẫn là jeonghyeon luôn âm thầm ủng hộ em hết mình từ khi còn bé tới giờ.

"em biết rồi, chắc chắn em sẽ gọi cho anh và mọi người khi cần. nhưng em tin là ni-ki đã khác, ít nhất là theo một cách tích cực thì em thấy nhóc ấy không còn ăn chơi như trước nữa"

"ừm anh tin em, dù sao thì sắp tới chắc cũng không muộn em cũng sẽ dắt cậu nhóc tóc vàng đó về giới thiệu hai bác thôi mà nhỉ?" sunoo hiểu được ẩn ý trong câu nói của jeonghyeon liền ngại ngùng đánh nhẹ một cái vào vai anh, tay với đôi giày đi vào.

"em đi đây nha, hứa sẽ về sớm"

"ừ đi đi, nhớ có bobo thì bobo chỗ nào ít người nhá" jeonghyeon vừa cười vừa nói vọng theo.

"anh lại trêu em đi!" sunoo mặt đỏ bừng mà đi ra chỗ ni-ki đang đợi, dạo này không chỉ jeonghyeon mà cả hội kết nghĩa keo li cứ hở ra là lại lấy câu chuyện ngày hôm đó ra để trêu em.

"sunoo!"

"ni-ki đợi anh có lâu chưa?" sunoo cầm lấy mũ bảo hiểm, vừa cài mũ vừa hỏi ni-ki.

"em cũng mới tới thôi à, hôm nay tụi mình đi chơi đi, sắp tết nên có nhiều chỗ hay lắm"

ngày hôm đó diễn ra rất vui, ni-ki chở sunoo đi xem những vườn hoa đang vươn mình dưới thời tiết khắc nghiệt để chinh phục những người mê cái đẹp, xuyên qua những con phố đầy sắc đỏ của tết và ghé chân vào những hàng quán bên lề đường. kế tới nó dẫn em tới xưởng workshop làm đồ handmade, ở trong danh mục có rất nhiều thứ nhưng ni-ki quyết định lựa chọn làm vòng tay đôi có khắc tên hai đứa. hỏi sunoo có đồng ý với ý kiến của ni-ki không á? rất đồng tình là cái khác, được crush rủ làm vòng chung ai chẳng khoái chết.

"sunoo thấy em làm đẹp không" ni-ki giơ chuỗi hạt mình đang xâu lên cho sunoo xem, vẻ mặt khá tâm đắc với tác phẩm của mình.

"anh nghĩ em nên xâu thêm hình con vịt vô á, miệng em cứ chu chu ra trông giống con vịt lắm" sunoo cười nắc nẻ với chính ý tưởng của mình trong khi ni-ki bĩu môi đáp.

"anh cũng có khác gì đâu, anh cứ dẩu miệng ra giống mỏ vịt ấy"

"làm gì có cơ chứ, có mình ni-ki mới vậy thôi"

cả hai bàn luận qua lại và kết thúc bằng việc vòng tay tự xâu mà hai đứa đang đeo, cái nào cũng có một charm hình con vịt vàng. sunoo nhìn dòng chữ có tên em và nó, lòng cứ ngập tràn hàng ngàn chú bướm không thôi.

"ở đối diện đường có cửa hàng bánh đó, tụi mình qua đó ăn đi ha, xe của em gửi ở đây lát qua lấy cũng được"

sunoo gật đầu rồi ni-ki chìa tay ý muốn kéo em đứng dậy. em cầm lại tay nó, cứ nghĩ chỉ vậy là xong nhưng nào ngờ nó trực tiếp nắm tay em bước ra khỏi workshop và băng qua đường. những chiếc xe bon bon lao vút qua mặt nhưng sunoo chẳng cảm nhận được gì ngoài hơi ấm từ tay nó truyền tới, con tim đang đập đảo điên trong lồng ngực và nụ cười trìu mến của ni-ki.

tới khi đến được tiệm bánh, cả hai ngồi xuống gọi bánh rồi lại tíu tít nói chuyện với nhau. ni-ki đề cập tới việc muốn rủ sunoo cùng mình qua nhật thăm gia đình của nó. ban đầu sunoo ngẫm nghĩ một chút vì sợ bản thân không nói chuyện được với mọi người nhưng sau khi nghe ni-ki nói việc nhà nó có thể hiểu kha khá tiếng hàn và nhớ tới chuyện tết năm nay về quê muộn, sunoo liền nhanh chóng duyệt lời mời của ni-ki ngay và luôn.

"bánh của hai bạn đây"

"a cảm ơn ạ" sunoo nhận lấy đĩa bánh rồi háo hức lấy dĩa cắt miếng nhỏ ra ăn. không biết do cố tình hay vô ý mà ni-ki đã đưa em tới quán em yêu thích mà lâu rồi mới có dịp quay lại ăn. vị dâu tan trong miệng hòa cùng lớp bánh mềm khiến em không thể dừng đút cho mình thêm một miếng. bỗng sunoo ngừng lại, em để ý thấy ni-ki từ nãy giờ không ăn miếng nào mà chỉ chăm chú nhìn em.

"ơ ni-ki không ăn đi à, bánh ngon lắm đó" sunoo chìa chiếc dĩa đang cắm một miếng bánh nhỏ chìa ra cho ni-ki xem. ni-ki cười cười tỏ ý em cứ ăn đi không phải lo cho nó, rồi nó nhìn em thêm lần nữa trước khi nói.

"anh bị dính kem cheese ở miệng kìa"

"ủa có hả"

"ừ đúng rồi để em giúp anh" ni-ki không nói gì thêm mà tiến tới môi chạm môi với sunoo, khiến người trước mặt chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra mà ngơ ngác nhìn mình. nó di nhẹ môi mình với môi em, vị thơm ngọt của kem cheese và đôi môi mềm mại làm nó chỉ muốn lao vào cấu xé ngay và luôn. nhưng để chiếm trọn trái tim người đẹp, không thể hấp tấp thế được, phải chậm rãi nhẹ nhàng thôi.

hơi ấm của môi ni-ki rời đi, sunoo mới như tỉnh ra, đỏ bừng cả mặt. nụ hôn đầu của em, đã trao cho tên nhóc vốn dĩ là kẻ thù của mình. em, đã hôn, người từng là kẻ thù và giờ là crush. đến cả gã người yêu cũ dở hơi của em, em còn chưa hôn lần nào mà người trước mặt lại được đặc cách cho hôn hẳn ba lần (một lần gián tiếp, một lần suýt hôn và lần này là môi chạm môi).

"tiệm này làm bánh ngon nhỉ, mà anh biết có thứ gì ngon hơn cả cái bánh anh đang ăn không?"

"h-hả" sunoo nói lắp, em vẫn chưa hết sốc khỏi nụ hôn vừa rồi.

"là môi anh á" ni-ki cười không thể nào ẩn ý hơn, nó nắm lấy đôi tay đang đan lại với nhau, xoa nhè nhẹ rồi truyền nhiệt từ mình sang. sunoo nhìn ni-ki, nhất thời cứng họng không biết nên nói gì. này có tính là tỏ tình không vậy, sao thằng nhóc này cơ hội quá? chục nghìn câu hỏi xuất hiện làm em không biết nên đáp gì cho phải, có vẻ như ni-ki đọc được em đang nghĩ gì liền tươi cười nói.

"anh không cần trả lời em luôn đâu, cứ bình tĩnh em s-"

"anh đồng ý, ni-ki à anh cũng yêu em vãi cả luôn ấy" trong phút chốc những gì sunoo đang nghĩ đều được nói ra thành lời. nó bật cười trước vẻ bối rối của em, tay nó vươn lên xoa đầu rồi hôn nhẹ lên trán một cái, nó thủ thỉ với em điều gì đó trước khi nắm tay em đứng dậy rời khỏi cửa hàng.

"vậy là chúng ta chính thức hẹn hò rồi nhé, em muốn điều gì đó hơn nữa cơ nhưng mà em phải đưa xinh đẹp về lại nhà rồi. xinh đẹp đã hứa với em rồi đó, nhất định hôm sau phải sẵn sàng vali cùng em sang nhật bản chơi đó nha!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro