Phần 1🍒14🍒 Nữ Thần Trà Xanh [14]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

𝑴𝒂𝒍𝒆 𝒎𝒂𝒔𝒕𝒆𝒓, 𝒚𝒐𝒖𝒓 𝒗𝒊𝒍𝒍𝒂𝒊𝒏 𝒊𝒔 𝒔𝒐 𝒔𝒑𝒐𝒊𝒍𝒆𝒅.

☆ Phần [1].

- Chương 14: Nữ Thần Trà Xanh[14].


🌺🌺🌺🌺



Ánh mắt Dương Hạo sáng quắc mà nhìn chăm chú tay nhỏ đang nhảy nhót ở trên phím đàn, anh ta liên tưởng nếu đôi tay ấy nắm lấy nam căn của mình... Điều này khiến hô hấp của Dương Hạo trở lên dồn dập, ánh mắt nhìn Kim Jisoo lộ ra khát vọng mãnh liệt.

Dương Hạo không đơn thuần giống Kim Taehyung, anh ta không chỉ xem nhiều AV mà còn đi qua rất nhiều câu lạc bộ đêm.

Dương Hạo cũng coi như là người giữ mình trong sạch, anh ta chỉ muốn làm chuyện này cùng người yêu.

Chẳng qua, ở trong ảo tưởng của tuổi dậy thì, tự nhiên Kim Jisoo rất phù hợp với mong ước của anh ta nhất.

Nếu mà đổi thành Hướng Mẫn thì căn bản anh ta không 'cứng' nổi, hiện giờ tình cảm của anh ta và Hướng Mẫn chưa phát triển đến vậy, sao có thể nhìn thấy vẻ đẹp bên trong của cô ấy chứ?.

Kì thật Hướng Mẫn lớn lên cũng khá xinh đẹp, nhưng mà lại không có hương vị của phụ nữ.

Dương Hạo né tránh Hướng Mẫn rồi lại càng áp sát Kim Jisoo.

Ngày xưa anh ta nghĩ Hướng Mẫn thật tâm muốn nghĩ cách để anh ta có thể theo đuổi được Kim Jisoo nên Dương Hạo căn bản là không cần làm gì, điều này cũng có nghĩa là anh ta không để ý chuyện này đến vậy.

Nhưng hiện giờ là tự Dương Hạo chủ động, tạo ra một trận vang không nhỏ điều đó khiến Hướng Mẫn cảm thấy rất ủy khuất.

Dương Hạo cư nhiên đối xử với cô ấy như vậy từ đó khiến cô ấy cũng nảy sinh oán niệm với Kim Jisoo.

Bản thân cậu ta không thích ở chung với nam sinh như thế, giờ lại còn muốn quản cả người khác.

Hướng Mẫn tức giận với cả Dương Hạo và Kim Jisoo, không thèm để ý đến hai người họ.

Nhưng mà Dương Hạo gây ra động tĩnh lớn như thế, khiến Hướng Mẫn không biết cũng khó, điều đó khiến cô ta không tự chủ được mà để ý.

"Soosoo, đến đây ngồi với tôi, tôi đã chọn món trứng xào cà chua mà cậu thích nhất đó."

Dương Hạo giơ hộp cơm hộp mà anh ta cầm trên tay lên cười nói với Kim Jisoo.

Nhà ăn ở trong trường học mặc kệ là vị trí tốt hay không đều rất khó tranh chỗ, nhưng mà Kim Jisoo lại không mắc mưu.

Dương Hạo cũng không nhụt trí, anh ta tiến lên, đặt hộp cơm xuống trước mặt Kim Jisoo.

Nếu không phải sợ Kim Jisoo không thích thì Dương Hạo thật sự muốn gắp đồ ăn cho cô.

Hành động dính người bây giờ của Dương Hạo thật làm người ta thấy kinh ngạc.

Một ngày ba bữa mặc kệ nắng mưa đều sẽ đúng hạn đưa cơm đến cho Kim Jisoo.

Anh ta cũng đã thử tỏ tình với Kim Jisoo ở ngay trên lớp.

Trận thế lớn như vậy, nếu là nữ sinh bình thường đã sớm đồng ý, nhưng mà Kim Jisoo vẫn không giao động, điều này càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ ham muốn chinh phục của Dương Hạo.

Nhìn thấy cảnh tượng này, có hai người cảm thấy không dễ chịu là cặp thanh mai trúc mã Kim Taehyung và Hướng Mẫn.

Tuy rằng Kim Jisoo vẫn chưa đồng ý yêu đương với Dương Hạo, nhưng cô cũng không bài xích việc anh ta đến gần, điều này khiến Dương Hạo rất sung sướиɠ nghĩ rằng những hành động của anh ta đã có hiệu quả, nhưng điều đó lại khiến Kim Taehyung cảm thấy khó chịu.

Bởi vì thái độ này của Kim Jisoo khiến Kim Taehyung không có lí do để ra mặt chặn lại hành động của Dương Hạo.

Ban đầu, Kim Taehyung chỉ cho rằng hành động của Dương Hạo là một vai hề đang nhảy nhót, Kim Jisoo sẽ không để ý đến anh ta.

Tuy rằng Dương Hạo đánh chống khua chiêng thông báo khiến Kim Taehyung cảm thấy khó chịu, nhưng anh cũng không để trong lòng.

Nhưng mà bây giờ anh chỉ có thể trơ mắt nhìn cậu ta ngày càng thân thiết với Kim Jisoo, sắc mặt Kim Taehyung càng khó coi, trong lòng bị cảm giác ghen ghét ăn mòn, cơm ở trong hộp đều sắp bị anh chọc thủng.

Hướng Mẫn cũng nghĩ giống vậy, cô ta vẫn chưa nhận ra tình cảm của bản thân với Dương Hạo, nhưng mà cũng không chịu được cảnh Dương Hạo đối tốt với nữ sinh khác như thế.

Hướng Mẫn vẫn cho rằng cảm giác ấy là cảm giác mất mát khi bạn thân có bạn mới mà thôi.

Dương Hạo tiếp cận Kim Jisoo đã lâu, vừa đấm vừa xoa rốt cuộc có thể khiến Kim Jisoo đồng ý đi công viên trò chơi với anh ta, đương nhiên, đây không có nghĩa là một buổi hẹn hò.

Dương Hạo hưng phấn không thôi mà cùng Kim Jisoo hẹn chỗ gặp mặt khi đến công viên.

Vốn là Dương Hạo muốn đến Nhà Kim Jisoo để đón cô nhưng lại bị Kim Jisoo cự tuyệt nên đành phải lùi một bước.

"Soosoo, ở đây, ở đây!".

Một tay Dương Hạo cầm kem, một tay vẫy vẫy Kim Jisoo.

Dương Hạo quen gọi Kim Jisoo như vậy, muốn anh ta sửa thì anh ta coi như không nghe thấy nên Kim Jisoo cũng mặc kệ.

Dương Hạo đưa kem cho Kim Jisoo, đau lòng nói.

"Trời nóng như vậy, cậu ăn đi cho giải nhiệt."

Ăn một miếng, mát lạnh trong miệng khiến lông mày Kim Jisoo hơi giãn ra.

"Chúng ta sẽ chơi trò gì?".

Kim Jisoo đánh giá xung quanh hỏi.

"Haha, cậu muốn chơi trò gì thì chúng ta chơi trò ý."

Dương Hạo nhìn Kim Jisoo ngây ngô cười.

Nếu không phải trong chuyến đi chơi này Dương Hạo dùng chút thủ đoạn cưỡng ép thì hình tượng tên ngốc to con của anh ta cũng làm cho người ta thích.

Hiện giờ ở trong mắt Dương Hạo, Kim Jisoo tự nhiên là làm gì cũng đúng.

"Cậu thì sao?. Không phải là cậu muốn đi chơi à?".

Kim Jisoo vô ngữ, chuyến đi này diễn ra là do Dương Hạo ầm ĩ rất lâu.

Thật ra là do Dương Hạo nghe người ta nói, cặp đôi yêu nhau nhất định phải đi công viên trò chơi, còn cụ thể là như thế nào, anh ta cũng không biết.

Lúc này thật ra Dương Hạo cũng có chút nhớ đến Hướng Mẫn, nếu như có cô ấy ở đây thì sẽ giúp anh ta bớt việc hơn nhiều.

Dương Hạo làm gì cũng đều do xúc động nhất thời, căn bản không hề có kế hoạch, nên khó khăn bây giờ lại hiện ra.

Tướng mạo của Kim Jisoo và Dương Hạo đều khá nổi bật, người ở đây vừa nhiều vừa nóng, thần sắc Kim Jisoo ngày càng bất đắc dĩ.

Dương Hạo cảm thấy có chút xấu hổ, anh ta một lòng muốn biểu hiện tốt trước mặt Kim Jisoo, tốt nhất sau lần này có thể khiến Kim Jisoo đồng ý yêu đương với anh ta, nhưng lại không nghĩ chưa gì đã trục trặc như vậy.

"Được rồi, đừng gấp, chúng ta từ từ quyết định, cũng không phải là việc to lớn gì."

Thấy Dương Hạo chảy mồ hôi đầy đầu, Kim Jisoo có lòng tốt trấn an anh ta.

Trong lòng Dương Hạo nóng lên, nhìn Kim Jisoo với đôi mắt ngập nước.

"Soosoo."

Dương Hạo hận không thể ôm chặt lấy Kim Jisoo, nhưng anh ta biết đó là không thể, vì làm vậy sẽ mạo phạm cô, càng áp chế trong lòng anh ta càng khó chịu.

"Ô ô ô!".

Ngay lúc này biến cố đột nhiên xảy ra, Dương Hạo bị người ta chặn đường trói đi mất.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro