𝟏𝟔

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

𝐉𝐮𝐧𝐠𝐤𝐨𝐨𝐤 đ𝐚𝐧𝐠 𝐭𝐚̣̂𝐩 𝐡𝐢́𝐭 đ𝐚̂́𝐭, 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐧𝐡𝐢𝐞̂̃𝐦 đ𝐚̂̀𝐲 𝐦𝐨̂̀ 𝐡𝐨̂𝐢 𝐧𝐨́𝐧𝐠 𝐮̛𝐨̛́𝐭, 𝐭𝐨𝐚̀𝐧 𝐭𝐡𝐚̂𝐧 𝐜𝐡𝐢̉ 𝐜𝐨́ 𝐝𝐮𝐲 𝐧𝐡𝐚̂́𝐭 𝐜𝐡𝐢𝐞̂́𝐜 𝐪𝐮𝐚̂̀𝐧 𝐭𝐡𝐮𝐧 𝐝𝐚̀𝐢, 𝐡𝐚̆́𝐧 𝐤𝐡𝐨𝐞 𝐭𝐫𝐨̣𝐧 𝐜𝐨̛ 𝐭𝐡𝐞̂̉ 𝐬𝐚̆𝐧 𝐜𝐡𝐚̆́𝐜 𝐭𝐮𝐲𝐞̣̂𝐭 𝐦𝐲̃.

𝐃𝐮̛𝐨̛́𝐢 𝐚́𝐧𝐡 𝐬𝐚́𝐧𝐠 𝐧𝐡𝐚̀𝐧 𝐧𝐡𝐚̣𝐭 𝐭𝐮̛̀ 𝐤𝐡𝐮𝐧𝐠 𝐜𝐮̛̉𝐚 𝐬𝐨̂̉ 𝐜𝐡𝐢𝐞̂́𝐮 𝐯𝐚̀𝐨, 𝐥𝐚̀𝐦 𝐝𝐚 𝐦𝐚̀𝐮 đ𝐨̂̀𝐧𝐠 𝐧𝐡𝐢𝐞̂̃𝐦 𝐦𝐨̂̀ 𝐡𝐨̂𝐢 𝐜𝐚̀𝐧𝐠 đ𝐮̛𝐨̛̣𝐜 𝐧𝐚̂𝐧𝐠 𝐜𝐚𝐨 𝐬𝐮̛́𝐜 𝐡𝐮́𝐭.

𝐇𝐨̛𝐢 𝐭𝐡𝐨̛̉ 𝐜𝐮̉𝐚 𝐡𝐚̆́𝐧 𝐯𝐚̀𝐨 𝐥𝐮́𝐜 𝐧𝐚̀𝐲 𝐭𝐡𝐨̂ 𝐧𝐚̣̆𝐧𝐠 𝐜𝐡𝐮̛𝐚 𝐭𝐮̛̀𝐧𝐠 𝐜𝐨́, 𝐧𝐡𝐮̛𝐧𝐠 𝐧𝐡𝐢̣𝐩 𝐧𝐚̀𝐨 𝐜𝐮̃𝐧𝐠 đ𝐞̂̀𝐮 đ𝐚̣̆𝐧 𝐭𝐡𝐞𝐨 𝐭𝐮̛̀𝐧𝐠 𝐜𝐚́𝐢 𝐜𝐡𝐨̂́𝐧𝐠 đ𝐚̂̉𝐲.

𝐓𝐮̛̀ 𝐧𝐠𝐚̀𝐲 𝐬𝐨̂́𝐧𝐠 𝐜𝐡𝐮𝐧𝐠, 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐢́𝐭 𝐥𝐚̂̀𝐧 𝐡𝐚̆́𝐧 𝐤𝐡𝐨𝐞 𝐤𝐡𝐨𝐚𝐧𝐠 𝐭𝐡𝐚̂𝐦 𝐡𝐢̀𝐧𝐡 𝐡𝐨𝐚̀𝐧 𝐡𝐚̉𝐨 𝐜𝐮̉𝐚 𝐦𝐢̀𝐧𝐡, 𝐧𝐡𝐮̛𝐧𝐠 𝐂𝐡𝐚𝐞𝐲𝐨𝐮𝐧𝐠 𝐥𝐚̣𝐢 𝐫𝐚̂́𝐭 𝐢́𝐭 𝐤𝐡𝐢 đ𝐞̂̉ 𝐦𝐚̆́𝐭 đ𝐞̂́𝐧. 𝐓𝐡𝐞̂́ 𝐦𝐚̀, 𝐡𝐨̂𝐦 𝐧𝐚𝐲 𝐜𝐨̂ 𝐥𝐚̣𝐢  𝐧𝐮́𝐩 𝐦𝐨̣̂𝐭 𝐠𝐨́𝐜 𝐧𝐡𝐢̀𝐧 𝐥𝐞́𝐧, 𝐛𝐢𝐞̂̉𝐮 𝐜𝐚̉𝐦 𝐡𝐞̣̂𝐭 𝐧𝐡𝐮̛ 𝐥𝐮́𝐜 𝐜𝐨̀𝐧 𝐭𝐡𝐨̛̀𝐢 𝐡𝐨̣𝐜 𝐬𝐢𝐧𝐡, 𝐭𝐡𝐞̣𝐧 𝐭𝐡𝐮̀𝐧𝐠 𝐞 𝐧𝐠𝐚̣𝐢 𝐜𝐮̉𝐚 𝐦𝐨̣̂𝐭 𝐭𝐡𝐢𝐞̂́𝐮 𝐧𝐮̛̃ 𝐦𝐨̛́𝐢 𝐛𝐢𝐞̂́𝐭 𝐲𝐞̂𝐮.

𝐉𝐮𝐧𝐠𝐤𝐨𝐨𝐤 𝐯𝐚̂̃𝐧 𝐠𝐢𝐮̛̃ 𝐯𝐚̀𝐢 𝐩𝐡𝐚̂̀𝐧 𝐝𝐚́𝐧𝐠 𝐯𝐞̉ 𝐭𝐡𝐢𝐞̂́𝐮 𝐧𝐢𝐞̂𝐧 𝐧𝐠𝐚̉ 𝐧𝐠𝐨̛́𝐧 𝐩𝐡𝐨𝐧𝐠 𝐥𝐮̛𝐮 𝐜𝐮̉𝐚 𝐧𝐠𝐚̀𝐲 𝐱𝐮̛𝐚. 𝐂𝐮̃𝐧𝐠 𝐯𝐢̀ 𝐝𝐚́𝐧𝐠 𝐯𝐞̉ đ𝐨́ 𝐦𝐚̀ 𝐤𝐡𝐢 𝐚̂́𝐲 𝐂𝐡𝐚𝐞𝐲𝐨𝐮𝐧𝐠 𝐜𝐡𝐞̂́𝐭 𝐦𝐞̂ 𝐜𝐡𝐞̂́𝐭 𝐦𝐞̣̂𝐭 𝐯𝐢̀ 𝐡𝐚̆́𝐧, 𝐭𝐡𝐚̀𝐧𝐡 𝐭𝐚̂𝐦 𝐭𝐡𝐞𝐨 đ𝐮𝐨̂̉𝐢, đ𝐞̂̉ 𝐫𝐨̂̀𝐢 𝐜𝐨́ 𝐦𝐨̂́𝐢 𝐭𝐢̀𝐧𝐡 𝐧𝐠𝐚𝐧𝐠 𝐭𝐫𝐚́𝐢.

- 𝟗 𝐧𝐚̆𝐦 𝐫𝐨̂̀𝐢....𝐭𝐨̂𝐢 𝐜𝐨̀𝐧 𝐭𝐮̛𝐨̛̉𝐧𝐠 𝐦𝐨̣̂𝐭 𝐤𝐢𝐞̂́𝐩 𝐥𝐲 𝐛𝐢𝐞̣̂𝐭, 𝐜𝐮𝐨̂́𝐢 𝐜𝐮̀𝐧𝐠 𝐥𝐚̣𝐢 𝐭𝐫𝐮̀𝐧𝐠 𝐩𝐡𝐮̀𝐧𝐠... 𝐉𝐮𝐧𝐠𝐤𝐨𝐨𝐤 𝐭𝐚̣𝐢 𝐬𝐚𝐨 𝐩𝐡𝐚̉𝐢 𝐥𝐚̀ 𝐭𝐨̂𝐢 𝐜𝐡𝐮̛́?

𝐂𝐡𝐚𝐞𝐲𝐨𝐮𝐧𝐠 𝐜𝐮́𝐢 đ𝐚̂̀𝐮 𝐛𝐮𝐨̂̀𝐧 𝐭𝐮̉𝐢, 𝐧𝐠𝐚̣̂𝐦 𝐜𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐜𝐡𝐮𝐚 𝐜𝐡𝐚́𝐭 𝐜𝐡𝐨 𝐬𝐨̂́ 𝐩𝐡𝐚̣̂𝐧 𝐞́𝐨 𝐥𝐞, 𝐜𝐚̉ đ𝐨̛̀𝐢 𝐜𝐨̂ 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐛𝐚𝐨 𝐠𝐢𝐨̛̀ 𝐧𝐠𝐨̛̀ 𝐭𝐨̛́𝐢 𝐤𝐞̉ 𝐜.𝐮̛𝐨̛̃𝐧𝐠 𝐛𝐮̛́𝐜 𝐦𝐢̀𝐧𝐡 𝐥𝐚̣𝐢 𝐛𝐨̉ 𝐜𝐨̂𝐧𝐠 𝟗 𝐧𝐚̆𝐦 𝐭𝐢̀𝐦 𝐤𝐢𝐞̂́𝐦 𝐜𝐨̂.

𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐤𝐡𝐚́𝐜 𝐲𝐞̂𝐮 𝐭𝐡𝐢̀ 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐛𝐢𝐞̂́𝐭 𝐭𝐫𝐚̂𝐧 𝐭𝐫𝐨̣𝐧𝐠, 𝐥𝐮́𝐜 𝐦𝐚̂́𝐭 𝐫𝐨̂̀𝐢 𝐥𝐚̣𝐢 𝐫𝐚 𝐬𝐮̛́𝐜 𝐧𝐢́𝐮 𝐠𝐢𝐮̛̃, 𝐂𝐡𝐚𝐞𝐲𝐨𝐮𝐧𝐠 𝐬𝐨̛́𝐦 đ𝐚̃ 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐜𝐨̀𝐧 𝐲𝐞̂𝐮 𝐡𝐚̆́𝐧, 𝐭𝐢̀𝐧𝐡 𝐲𝐞̂𝐮 đ𝐨́ 𝐥𝐚̀ 𝐜𝐮̉𝐚 𝐭𝐡𝐨̛̀𝐢 𝐧𝐢𝐞̂𝐧 𝐭𝐡𝐢𝐞̂́𝐮, 𝐧𝐠𝐚̂𝐲 𝐭𝐡𝐨̛ 𝐯𝐚̀ 𝐛𝐨̂̀𝐧𝐠 𝐛𝐨̣̂𝐭.

𝐇𝐢𝐞̣̂𝐧 𝐠𝐢𝐨̛̀, 𝐧𝐞̂́𝐮 𝐲𝐞̂𝐮 𝐂𝐡𝐚𝐞𝐲𝐨𝐮𝐧𝐠 𝐜𝐡𝐢̉ 𝐦𝐮𝐨̂́𝐧 𝐦𝐨̣̂𝐭 𝐭𝐢̀𝐧𝐡 𝐲𝐞̂𝐧 𝐛𝐢̀𝐧𝐡 𝐝𝐢̣, 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐩𝐡𝐚̉𝐢 𝐜𝐚́𝐜𝐡 𝐡𝐚̆́𝐧 𝐭𝐫𝐨́𝐢 𝐛𝐮𝐨̣̂𝐜, 𝐠𝐢𝐚𝐦 𝐜𝐚̂̀𝐦 𝐜𝐨̂ 𝐨̛̉ 𝐧𝐨̛𝐢 𝐧𝐚̀𝐲. 𝐂𝐡𝐢̉ 𝐭𝐨̂̉ 𝐤𝐡𝐢𝐞̂́𝐧 𝐜𝐨̂ đ𝐨̂́𝐢 𝐯𝐨̛́𝐢 𝐡𝐚̆́𝐧 𝐜𝐡𝐢̉ 𝐜𝐨́ 𝐬𝐨̛̣ 𝐡𝐚̃𝐢 𝐯𝐚̀ 𝐚́𝐦 𝐚̉𝐧𝐡 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐡𝐨̛𝐧 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐤𝐞́𝐦.

𝐘́ 𝐭𝐡𝐮̛́𝐜 𝐭𝐡𝐚𝐧𝐡 𝐭𝐢̉𝐧𝐡 𝐝𝐚̂̀𝐧 𝐧𝐡𝐢𝐞̂̃𝐮 𝐥𝐨𝐚̣𝐧, 𝐤𝐡𝐨́𝐞 𝐦𝐚̆́𝐭 𝐜𝐚𝐲 𝐱𝐨̀𝐞 𝐝𝐮̛𝐨̛̀𝐧𝐠 𝐧𝐡𝐮̛ 𝐥𝐚̣𝐢 𝐦𝐮𝐨̂́𝐧 𝐤𝐡𝐨́𝐜, 𝐭𝐢́𝐧𝐡 𝐜𝐚́𝐜𝐡 𝐧𝐡𝐮́𝐭 𝐧𝐡𝐚́𝐭 𝐲𝐞̂́𝐮 đ𝐮𝐨̂́𝐢 𝐧𝐚̀𝐲 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐛𝐢𝐞̂́𝐭 𝐤𝐡𝐢 𝐧𝐚̀𝐨 𝐜𝐨̂ 𝐦𝐨̛́𝐢 𝐭𝐮̛̀ 𝐛𝐨̉ đ𝐮̛𝐨̛̣𝐜.

𝐓𝐮̛̀ 𝐥𝐮́𝐜 𝐱𝐚̉𝐲 𝐫𝐚 𝐜𝐡𝐮𝐲𝐞̣̂𝐧, 𝐭𝐢́𝐧𝐡 𝐜𝐚́𝐜𝐡 𝐧𝐚̀𝐲 𝐜𝐚̀𝐧𝐠 ăn 𝐬𝐚̂𝐮 𝐯𝐚̀𝐨 𝐭𝐫𝐨𝐧𝐠 𝐱𝐮̛𝐨̛𝐧𝐠 𝐭𝐮̉𝐲, 𝐧𝐠𝐚̂́𝐦 𝐯𝐚̀𝐨 𝐦𝐚́𝐮 𝐭𝐡𝐢̣𝐭 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐭𝐡𝐞̂̉ 𝐜𝐡𝐨̂́𝐢 𝐛𝐨̉, 𝐥𝐨̛́𝐧 𝐝𝐚̂̀𝐧 𝐪𝐮𝐚 𝐭𝐡𝐨̛̀𝐢 𝐠𝐢𝐚𝐧.

Đ𝐨̂𝐢 𝐦𝐚̆́𝐭 𝐚𝐧𝐡 đ𝐚̀𝐨 𝐥𝐮́𝐧𝐠 𝐥𝐢𝐞̂́𝐧𝐠 𝐧𝐡𝐢𝐞̂̃𝐦 𝐧𝐮̛𝐨̛́𝐜, 𝐂𝐡𝐚𝐞𝐲𝐨𝐮𝐧𝐠 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐝𝐚́𝐦 𝐧𝐠𝐡𝐢̃ 𝐧𝐮̛̃𝐚, 𝐛𝐨̛̉𝐢 𝐜𝐚̀𝐧𝐠 𝐧𝐡𝐨̛́ 𝐜𝐚̀𝐧𝐠 𝐭𝐡𝐚̂́𝐲 𝐠𝐡𝐞̂ 𝐭𝐨̛̉𝐦 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐭𝐫𝐮̛𝐨̛́𝐜 𝐦𝐚̆́𝐭. 𝐂𝐨̂ 𝐝𝐮̛̣𝐚 𝐬𝐚́𝐭 𝐯𝐚̀𝐨 𝐯𝐚́𝐜𝐡 𝐧𝐠𝐚̆𝐧 𝐜𝐚́𝐜𝐡 𝐜𝐮́𝐢 đ𝐚̂̀𝐮, 𝐛𝐨̣̂ 𝐝𝐚́𝐧𝐠 𝐭𝐫𝐨̂𝐧𝐠 𝐧𝐡𝐮̛ 𝐧𝐡𝐮̛𝐨̛̣𝐜 𝐥𝐢𝐞̂̃𝐮 𝐩𝐡𝐮̀ 𝐝𝐮𝐧𝐠, 𝐝𝐮𝐧𝐠 𝐦𝐚̣𝐨 𝐬𝐚̆́𝐩 𝐤𝐡𝐨́𝐜 𝐥𝐚̣𝐢 𝐭𝐫𝐨̂𝐧𝐠 𝐧𝐡𝐮̛ 𝐭𝐮 𝐡𝐨𝐚 𝐛𝐞̂́ 𝐧𝐠𝐮𝐲𝐞̣̂𝐭, 𝐥𝐚̀𝐦 𝐜𝐡𝐨 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐤𝐡𝐚́𝐜 𝐭𝐫𝐨̂𝐧𝐠 𝐭𝐡𝐚̂́𝐲 𝐥𝐚̣𝐢 𝐬𝐢𝐧𝐡 𝐥𝐨̀𝐧𝐠 𝐛𝐮̛́𝐭 𝐫𝐮̛́𝐭.

𝐉𝐮𝐧𝐠𝐤𝐨𝐨𝐤 𝐛𝐢𝐞̂́𝐭 𝐜𝐨̂ 𝐭𝐫𝐨̣̂𝐦 𝐧𝐡𝐢̀𝐧 𝐜𝐮̃𝐧𝐠 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐥𝐞̂𝐧 𝐭𝐢𝐞̂́𝐧𝐠, 𝐧𝐡𝐮̛𝐧𝐠 𝐩𝐡𝐚́𝐭 𝐡𝐢𝐞̣̂𝐧 𝐜𝐨̂ 𝐬𝐚̆́𝐩 𝐤𝐡𝐨́𝐜, 𝐦𝐢𝐞̂̃𝐧 𝐜𝐮̛𝐨̛̃𝐧𝐠 𝐩𝐡𝐚̉𝐢 𝐩𝐡𝐚́𝐭 𝐧𝐚́𝐭 𝐜𝐚̉𝐦 𝐱𝐮́𝐜 𝐜𝐮̉𝐚 𝐜𝐨̂.

"𝐂𝐡𝐚𝐞𝐲𝐨𝐮𝐧𝐠, đ𝐮̛́𝐧𝐠 𝐨̛̉ đ𝐨́ 𝐧𝐡𝐢̀𝐧 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 đ𝐮̉ đ𝐚̂𝐮! 𝐐𝐮𝐚 đ𝐚̂𝐲 đ𝐢."

𝐂𝐨̂ 𝐛𝐢̣ 𝐡𝐚̆́𝐧 𝐩𝐡𝐚́𝐭 𝐠𝐢𝐚́𝐜 𝐠𝐢𝐚̣̂𝐭 𝐦𝐢̀𝐧𝐡 𝐤𝐢𝐧𝐡 𝐬𝐨̛̣, 𝐥𝐮𝐨̂́𝐧𝐠 𝐜𝐮𝐨̂́𝐧𝐠 𝐭𝐢̀𝐦 𝐜𝐡𝐨̂̃ 𝐧𝐚̂́𝐩, 𝐜𝐨̀𝐧 𝐜𝐡𝐮̛𝐚 𝐤𝐢̣𝐩 𝐭𝐫𝐨̂́𝐧 𝐚̂𝐦 𝐭𝐡𝐚𝐧𝐡 𝐠𝐡𝐞̂ 𝐫𝐨̛̣𝐧 𝐯𝐚̆𝐧𝐠 𝐯𝐚̆̉𝐧𝐠 𝐛𝐮𝐨̣̂𝐜 𝐜𝐨̂ 𝐝𝐮̛̀𝐧𝐠 𝐥𝐚̣𝐢.

"𝐑𝐚 đ𝐚̂𝐲 𝐭𝐫𝐮̛𝐨̛́𝐜 𝐤𝐡𝐢 𝐭𝐨̂𝐢 𝐯𝐚̀𝐨 đ𝐨́!"

𝐇𝐚̆́𝐧 𝐧𝐠𝐮̛̀𝐧𝐠 𝐥𝐚̣𝐢 đ𝐨̣̂𝐧𝐠 𝐭𝐚́𝐜, 𝐧𝐠𝐨̂̀𝐢 𝐱𝐞̂́𝐩 𝐛𝐚̆̀𝐧𝐠 trên 𝐬𝐚̀𝐧, 𝐡𝐚𝐢 𝐭𝐚𝐲 𝐤𝐡𝐨𝐚𝐧𝐡 𝐭𝐫𝐮̛𝐨̛́𝐜 𝐧𝐠𝐮̛̣𝐜, 𝐭𝐡𝐨̛̉ 𝐡𝐨̂̉𝐧 𝐡𝐞̂̉𝐧 𝐭𝐡𝐨̂ 𝐧𝐚̣̆𝐧𝐠, 𝐦𝐨̂̀ 𝐡𝐨̂𝐢 𝐦𝐨̂̀ 𝐤𝐞̂ 𝐧𝐡𝐢𝐞̂̃𝐦 𝐭𝐨𝐚̀𝐧 𝐭𝐡𝐚̂𝐧.

𝐓𝐡𝐚̂́𝐲 𝐜𝐨̂ 𝐠𝐚́𝐢 𝐜𝐨̀𝐧 𝐝𝐨 𝐝𝐮̛̣, 𝐡𝐚̆̉𝐧 𝐭𝐡𝐨𝐚̉𝐢 𝐦𝐚́𝐢 𝐧𝐡𝐮́𝐧 𝐯𝐚𝐢 𝐲𝐞̂𝐮 𝐜𝐚̂̀𝐮 𝐥𝐚̂̀𝐧 𝐜𝐮𝐨̂́𝐢.

"𝐐𝐮𝐚 đ𝐚̂𝐲!"

𝐂𝐡𝐚𝐞𝐲𝐨𝐮𝐧𝐠 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐝𝐚́𝐦 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐧𝐠𝐡𝐞, 𝐛𝐮̛𝐨̛́𝐜 𝐜𝐡𝐚̂𝐧 𝐜𝐚̂̀𝐧 𝐭𝐡𝐚̣̂𝐧 𝐝𝐞̀ 𝐝𝐚̣̆𝐭 𝐪𝐮𝐚 đ𝐨́, 𝐜𝐚̉ 𝐧𝐮̛𝐨̛́𝐜 𝐦𝐚̆́𝐭 𝐭𝐫𝐮̛̣𝐜 𝐭𝐫𝐨̛̀ 𝐬𝐚̆́𝐩 𝐭𝐫𝐚̀𝐨 𝐫𝐚 đ𝐞̂̀𝐮 𝐛𝐢̣ 𝐜𝐨̂ 𝐧𝐮𝐨̂́𝐭 𝐱𝐮𝐨̂́𝐧𝐠 𝐭𝐚̂𝐦 𝐜𝐚𝐧, 𝐜𝐨̂ đ𝐮̛́𝐧𝐠 𝐜𝐚́𝐜𝐡 𝐱𝐚 hắn tầm hơn một sải chân, hai tay xắm nằm vào một góc vải, cúi mặt không dám nhìn thẳng.

Người đàn ông liếc mắt đánh giá sự run sợ của cô, trào phúng "chật" tiếng nhỏ không vừa mắt.

"Chẳng phải đã ở đây được hơn một tháng rồi sao? Sợ cái gì? Tôi là chồng sắp cưới của em đấy!"

Giọng khàn đặc nặng nề, Chaeyoung như cảm nhận được luồng sát khí từ thân hắn đang xộc sang phía cô, ý thức hỗn loạn chẳng thể thanh tỉnh, tú chân bắt đầu run lên kịch liệt, không hiểu vì sao hễ thấy hắn cô lại sợ, dù lúc nào cũng tự nhủ trong lòng phải mạnh mẽ.

Cô im lặng, hắn càng thêm mất nhẫn nại, tay chống một bên Thái Dương, lạnh lùng nói.

"Chaeyoung, tốt hơn hết em nên tập quen dần với tôi đi, đừng để tôi giận lên, em biết hậu quả rồi đấy..."

"Tôi.....biết rồi!"

Thanh âm nhút nhát đáng thương, Chaeyoung lấy hết can đảm nhìn trực diện người đàn ông, lúc nào hắn cũng mang vẻ ngoài nghiêm túc cao lãnh, làm cho người ta không muốn sợ cũng bị vẻ nghiêm nghị ấy dọa.

Jungkook không muốn sáng sớm mất thời gian nói những điều hắn không thích, nhanh chóng thu lại vẻ lạnh lùng, ảm đạm yêu cầu.

"Em!.....đứng trên lưng của tôi. Tôi chống đẩy em phải đứng vững trên đó, ngã thì đừng trách!"

- Gì chứ?

Chaeyoung trố mắt chưng hửng, nhăn mặt nhăn mày chẳng khác nào một bà cụ non, đầu óc rối tinh rối mù không kịp tiếp thu.

"Tôi sẽ chống đẩy, còn em leo lên lưng tôi đứng, giống như em làm vật nặng đè lên để tôi luyện tập, hiểu chưa?"

"Nhớ, em ngã đừng trách tôi!"

Sáng sớm tự dưng nhận một mệnh lệnh quái đản, hắn hít đất bắt cô đứng trên lưng hắn, cô có phải người luyện võ hay tập thể thao chuyện nghiệp đầu mà có thể đứng vững không ngã?

Hắn là đang muốn làm khó làm dễ vô cớ, Chaeyoung chưa gì đã thấy ấm ức, khóe mắt đỏ hoen ầng ậng lệ nóng, sống mũi cay cay *sụt sịt*, cô cắn lấy môi dưới day dứt không ngừng. Toàn thân cứng đờ như từ chối, hướng mắt uất hận nhìn hắn chòng chọc.

Jungkook là kẻ máu lạnh vô tình, không thích nhiều lời, hành động nhanh gọn, hắn chống tay tư thế sẵn sàng, gằn giọng.

"Lên nhanh!"

Chaeyoung không dám làm trái, thật sự bước đến, cô dè dặt đặt một chân lên người hắn, sau đó dùng hai tay bám trên lưng hắn, khổ sở leo lên, lên được hắn liền lập tức nâng người làm cô giật mình.

"Á!"

Suýt nữa thì té, may mà lúc này cô còn bám cả hai tay hai chân chặt chẽ, tư thế như ngồi xổm nên không bị ngã ra sau, còn chưa kịp định thần hắn hằng giọng làm ý thức nhiễu loạn bội phần.

"Đứng thẳng lên!"

Bá khí của hắn tỏa ra như trói lấy hai chân của cô cứng đờ, đầu óc rối rắm chưa thể khôi phục, mới sáng mà cô đã phải hứng chịu cơn điên của hắn, đúng là làm cho cô ám ảnh từ tiềm thức cho đến thực tại.

Chaeyoung cố gắng điều chỉnh lại tinh thần, chầm chậm đứng thẳng, người đàn ông vẫn đang gồng mình chống chịu, đợi đến khi hắn cảm nhận được cô ổn liền bắt đầu động tác.

Như giữ thăng bằng trên dây, Chaeyoung dang rộng hai tay, lắc lư cơ thể theo động tác của hắn, từng nhịp rất chậm, hắn cũng sợ cô té nên không dám làm nhanh.

Tiếng thở thô nặng làm người ta cảm thấy áp lực hắn sợ cô té, còn cô lại sợ hắn sẽ bị cô đè vỡ xương lồng ngực

Đặt chân trên tấm lưng rộng lớn, bấy giờ cô mới để ý người đàn ông này thật sự rất khỏe, có thể dễ dàng chống đẩy còn đèo thêm một người ít nhiều cũng 50kg như cô, thế mà hắn vẫn không hề hấn gì.

Có lẽ là Chaeyoung đã lo xa, người này ở trong quân đội rèn luyện nhiều năm, đã thế từ nhỏ còn được chính bố hắn dạy dỗ, nghiêm khắc về thể lực, nên việc thân thể hắn mạnh mẽ hơn người thường gấp mấy chục lần là điều hiển nhiên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro