theo dõi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🔞: 69,Theo dõi,biến thái

_____________________________

Yeonjun đang sắp xếp lại cửa hàng rồi chuẩn bị để về nhà,hiện tại đã gần mười hai giờ đêm rồi.Phải tranh thủ về,muộn quá thì không an toàn,xải từng bước đi thật nhanh để trở về nhà nhưng sau lưng của anh lại có một cảm giác ai đó đã đi theo sau.Anh cảm giác có người đi theo đã mấy bữa nay rồi,nỗi sợ hãi cứ dâng trào trong anh.Phải ráng chạy về thôi,anh thầm nghĩ.Anh không dám ngoẳn mặt ra đằng sau và người ấy đã đi theo sau anh đến tận khi anh đến nhà.Bước vô nhà anh vội khoá chặt cửa bịt miệng không dám phát ra tiếng động,nhìn qua mắt mèo thấy tên đó từ từ rời đi.Dáng người cao lớn,khuôn mặt chẳng rõ ràng do ẩn phía sau lớp khẩu trang đen.Thở phào một hơi có lẽ ngày mai anh phải đổi ca làm thôi,cứ mãi như vậy thì có ngày anh cũng bị tên kì lạ đó tóm.

Anh mệt mỏi nằm sụp xuống giường như robot hết pin,nhưng anh vẫn không biết ở trong góc tủ một tia đèn màu đỏ đang nhấp nháy.

Sáng anh thức dậy chuẩn bị mọi thứ để đến trường,anh là một sinh viên năm hai.Một sinh viên ưu tú,hiền lành và hoạt bát nên ai cũng quý anh.Để chiếc balo của mình xuống,anh dựa lưng vô ghế ưỡn người một cái bỗng thấy một hộp gì đó được đặt trên bàn mình.Ngước lên thì thấy cậu em khoá dưới Choi Soobin,Soobin là một đàn em thân thiết với anh luôn luôn có những buổi ăn cùng nhau.

" A gì thế "

" Quà em tặng anh,anh nhận cho em vui nhé "

" Huh? Sao lại tặng quà cho anh,có dịp gì à? Đã đến sinh nhật anh đâu "

" À không,em chỉ muốn cảm ơn thời gian qua đã giúp đỡ em thôi"

Nghe được câu trả lời như thế anh cũng không khách sáo mà nhận lấy món quà cất vô balo,Soobin thấy thế cũng nở một nụ cười kì lạ mà rời đi.Nhưng anh không hề để ý,cứ thế các tiết học trôi đi đến lúc ra về.Anh hôm nay đã thay đổi ca làm của mình là từ 2h chiều đến 8h tối,anh sợ cái cảm giác bị theo dõi tốt nhất an toàn vẫn là trên hết.Đúng như anh dự đoán anh chẳng còn bị theo dõi nữa,cả đoạn đường anh thong thả đi về.Mở cửa bước vào thấy kệ dép của mình bị xáo trộn,anh khó hiểu nhìn nhưng vẫn sắp xếp lại chắc là anh đã bầy bừa xong quên bén đi thôi.Bước vào nhà tắm một lúc anh bước ra với mái tóc còn hơi ướt,lo cúi đầu lau tóc mà không để ý vấp vào bàn làm chiếc đèn ngủ hình cây nấm nhỏ bị rơi xuống.Đó là quà của Soobin tặng anh,anh giật mình nhìn xuống.Đang hốt hoảng vì lỡ làm rơi bể món quà của đứa em mình quý mến thì anh nhặt được một chiếc camera nhỏ,nó vẫn đang chớp chớp từng tia đèn.Mặt anh tái lại lập tức lấy đồ đập bể chúng đi,anh không ngờ người em anh luôn giúp đỡ lại làm ra cái chuyện kinh tởm như này.Anh cứ nghĩ mọi chuyện đã yên ổn, nhưng anh không hề biết phía sau anh vẫn còn một chiếc camera khác.Đằng sau ấy chính là khuôn mặt của gã đang cười mãn nguyện,ngắm nhìn thân thể của anh một cách biến thái.

Kể từ đó anh luôn cố gắng né tránh Soobin,cho dù gã ta có tiếp cận như nào anh cũng sẽ né một cách nhanh chóng.Khiến gã ta Soobin tức tưởi trong lòng,bị chính người mình thương né tránh.Nhìn mình bằng ánh mắt kì thị và khó chịu,làm con quỷ trong người gã càng phát điên hơn.

" Ha.. được lắm Yeonjun,là do anh tự chuốc lấy đó nhé "

Vừa nói gã vừa ghim đôi mắt của mình về hướng của anh đang ngồi ăn cùng bạn bè.

Vừa thức dậy anh liền nhận được tin nhắn của một người chị đồng nghiệp

" Yeonjun ơi,em đổi ca làm với chị được không"

" Ơ sao thế ạ? "

" Do hôm nay là sinh nhật bạn trai chị,chị muốn về chuẩn bị cho anh ấy.Được không em chị năn nỉ.." chị ấy vừa nói vừa chắp tay với ánh mắt đáng thương khiến anh bất lực đồng ý,anh cũng quên mất vụ việc bị theo dõi rồi.Nên là khá thảnh thơi.

Lần lượt khách càng ngày càng vơi đi và chẳng còn ai,ngước lên đồng hồ quán đã thấy 12 giờ kém.Anh lập tức soạn đồ để về,đang đi trên đường anh lại có cảm giác ai đó đi sau lưng.Anh sợ hãi bước nhanh hơn,người đằng sau bắt đầu đi nhanh về phía anh.Anh hoảng hốt chạy thật nhanh nhưng đã muộn,anh bị người ấy nắm lấy tóc mà lôi vô hẻm tối.Gã bịt chặt miệng anh khiến anh chỉ có thể ú ớ trong họng,anh tuyệt vọng rơi từng giọt nước mắt lăn dài xuống má.Khi gã buông anh ra thì đã là ở sâu trong hẻm,gã ấn tay anh lên cao.Từ từ cởi chiếc khẩu trang đen xuống,anh hốt hoảng khi nhận ra đó chính là Soobin.Gã bây giờ không còn là người em hiền lành trước kia,bây giờ gã như một tên biến thái,như một con sói đang chuẩn bị xơi sạch con mồi vừa được bắt về.

" Buông tôi ra đồ biến thái! "

Anh căm phẫn hét vào mặt gã,gã nổi điên liền tát mạnh vào má anh.Rồi sau đó là xót xa mà xoa nhẹ má mềm còn hôn phớt lên chỗ má bị đỏ ửng,anh bị tát đau liền uất ức mà khóc nức nở.

" Xin lỗi,xin lỗi anh ngoan nín khóc nào "

Anh thấy gã dịu dàng như thế liền nín khóc,gã lao đến ngậm chặt môi anh.Anh bị tấn công không thể làm gì chỉ còn cách để im cho gã dày vò đôi môi đáng thương,anh bị bắt nạt lại lần nữa ứa nước mắt.Sau khi gã buông đôi môi anh ra liền quỳ gối xuống bên dưới tuột thẳng chiếc quần của anh.Anh sợ hãi cố che đi nơi tư mật,liền bị gã gỡ ra.

Gã cầm lấy dương vật nhỏ nhắn của anh mà xoa nắn,không quên xoa đều hai tinh hoàn bên dưới.Sau đó lè lưỡi ngậm hết vào bên trong,anh cảm nhận được khoái cảm liền há miệng rên rỉ,cả khuôn mặt đỏ ửng.Gã cứ liếm láp ở bên dưới mãi đến khi anh bắn hết số tinh vào trong họng,anh xụi lơ ngồi sụp xuống bìa cát tông.Gã cầm lấy đôi chân thon dài của anh mà hôn nhẹ lên ấy,rồi lại tạo một chút vết đỏ hồng ở bên trong đùi non.Gã mở khoá chiếc quần tây đen,con quái vật gân guốc cũng từ đó mà bật ra.Dương vật thâm tím trước mắt khiến anh sợ hãi,điên cuồng kháng cự để thoát.Gã điên tiết cởi chiếc áo thun mà khoá tay anh lại,gã ma xát đầu khấc với lỗ hậu rồi đâm thẳng vào trong.Anh đau đớn trợn ngược mắt,giống như sắp rạch toạc ra vậy.Gã cũng không hơn bao nhiêu,bị kẹp chặt chẳng thể động đậy.Gã nhẹ nhàng hôn xuống môi anh,xoa nhẹ chiếc eo nhỏ nhắn

" Ngoan,thả lỏng ra nào "

" Hức hong.. đau lắm "

Anh vừa nói vừa thút thít lớn hơn,mắt mũi anh tèm lem nước mắt trông vô cùng đáng thương.Gã mềm lòng cứ thế nhẹ nhàng đến khi anh đã thích nghi,gã bắn đầu nằm lấy eo anh mà giã thật mạnh.Từng phát đều giã thật sâu bên trong,tiếng nhóp nhép của dâm dịch liên tục phát ra.Hoà thêm âm thanh phát ra từ miệng nhỏ hồng hào của anh,làm gã càng nứng mà chơi anh một cách mạnh bạo.Anh bên dưới cũng bị gã chơi phát sướng,vòng tay qua cổ gã mà nhấp hông theo nhịp thúc.Anh bị tình dục xâm chiếm cũng quên rằng bản thân đang làm gì,chỉ ngửa đầu rên rỉ một cách dâm đãng.Chuẩn bị đạt đến khoái cảm bỗng gã rút dương vật ra làm anh tụt hứng tại chỗ.

" Huh..ơ sao lại rút ra "

Gã chẳng nói gì thản nhiên ngồi trên ghế cũ rồi vỗ nhẹ lên đùi,anh bị tình dục làm mờ mắt lồm cồm bò dậy đến chỗ gã.Ngồi lên đùi gã và ma xát với dương vật thẳng đứng rồi ngồi sụp xuống,cả hai sung sướng rít lên.Anh thoả mãn nhún nhảy nhanh nhẹn trên người gã,không quên lè lưỡi trước mặt gã.Gã thấy anh bày ra bộ dạng quyến rũ như thế thì nhướn người cắn vào lưỡi của anh khiến nó bật máu,cả hai môi lưỡi hòa quyện với mùi tanh nhẹ của máu lại càng thêm kích thích.Gã bóp mạnh mông trắng đến đỏ ửng,liên tục thúc mạnh.Khiến bụng của anh trướng lên rõ

Nhìn người anh mình luôn thầm thích đang dâm đãng nhún nhảy trên dương vật của mình gã sung sướng chuẩn bị bắn,lập tức giã mạnh hơn

" Kẹp chặt lỗ lại nào "

Yeonjun nghe thế liền ngoan ngoãn như mèo nhỏ mà thít chặt lỗ lại,sau bao lần giã hắn bắn thẳng vào bên trong.Vừa bắn xong vẫn chưa thoả mãn gã liền để anh ngồi trên mặt mình với tư thế 69.Anh khó khăn ngậm hết dương vật của gã,bên dưới còn bị gã bú mút.Lưỡi của gã uốn éo bên trong anh làm anh sung sướng,không chịu được liền xuất ra.Anh chăm chỉ lên xuống với dương vật của gã,lưỡi cố gắng liếm sạch dương vật khiến nó bóng loáng còn gã thì vẫn vùi mặt vô rãnh mông anh liếm láp.Anh bị gã chơi đến khi bụng ngập tinh dịch

Gã móc điện thoại ra,bật camera về phía anh đang rên rỉ.Mặt tèm lem nước mắt và nước dãi,đỏ ửng.Tình dục xâm chiếm khiến anh như một con người khác,khắp người toàn là vết hôn,tinh trùng,bên dưới còn sưng tấy do ngậm dương vật to lớn.Tất cả đều bị camera ghi lại toàn bộ.

" Nào bé cưng,cười lên nào "

Nói rồi gã liền chụp lại hình ảnh dâm đãng của anh để làm kỉ niệm,có lẽ đây là tấm ảnh đẹp nhất trong những tấm ảnh gã đã chụp anh đấy,nhỉ?

________________________________

Trình độ viết h một màu nhưng vẫn đam mê ʘ⁠‿⁠ʘ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro