🫐40🫐 Mẹ Nó Tiểu Tổ Tông Của Hắn Đáng Yêu Như Vậy Sao

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


𝑺𝑶𝑶𝑺𝑶𝑶 𝑺𝑴𝑰𝑳𝑬𝑫.








- Chương 40: Mẹ Nó Tiểu Tổ Tông Của Hắn Đáng Yêu Như Vậy Sao.












🫐 🫐 🫐 🫐














"Tôi có thể hỏi bạn cô gái trong video là ai sao ... vẫn còn sống hay đã chết?."







Hoa Duật xúc động không kiềm chế được bật thốt lên.








"Là người ... còn sống, sống rất tốt."







Kim Cẩm tuy không vui với câu hỏi này nhưng vẫn rất phối hợp mà trả lời.








"Thật may ... bạn có thể nói lên nội dung tác phẩm sao?. Còn cả nguyên nhân bạn làm nên tác phẩm xuất sắc này."







Hoa Duật bình tâm lại từ từ hỏi.








"Tại sao mọi người khóc đó chính là nội dung, chỉ là kể về cuộc đời của 1 cô gái ở Bắc Kinh. Nguyên nhân tôi làm ra tác phẩm này chính là vì cô gái trong video, vì tặng cho chị ấy cũng chỉ có chị ấy mới phù hợp."







"Nghệ thuật thêu rất tốt, tinh tế, tỉ mĩ lại mềm mại dứt khoát, tôi nhớ không nhầm chính là nghệ thuật thêu ẩn dật Bắc Kinh ít nhất phải học thêu trên 10 năm mới thêu được nghệ thuật này. Nếu tôi đoán không sai bạn khẳng định cũng xuất thân từ Bắc Kinh giai tú đúng không?."







Lan Phương thiết tha hỏi, bản thân cũng chưa chắc thêu được tác phẩm có tình cảm như vậy.







"Ngoại tổ mẫu của tôi là phường chủ của Phường thêu Giai Tú, tôi theo bà học 15 năm."







Kim Cẩm thong thả trả lời Lan Phương.








"Quả nhiên tay nghề của bạn không phải ai cũng tạo nên được, mỗi đường thêu, mỗi bông hoa đều chứa đựng tình cảm. Bạn khẳng định rất yêu thích thêu và cũng rất yêu quý cô gái trong video."








"Cô ấy là chị gái tôi."








"Khách quan mà nói tác phẩm này quá đẹp, khắt khe mà nói tác phẩm này quá hoàn hảo chúc mừng bạn đã mang cả tình cảm vào trong tác phẩm thế ngoại thần tiên."







Thomas Muler hoan hô vỗ tay không nói nhiều lời.








"Chất liệu gấm này là bạn dệt nên sao, hay phường thêu dệt sờ rất mềm rất mát rất dẻo dai."







July có cảm giác mê luyến khi sờ lên từng sợi gấm.








"Gấm được dệt từ tơ tằm thượng hạng của Tô Châu, ngoại tổ mẫu dạy tôi nhuộm màu tại phường thêu."








"Tác phẩm này quá xuất sắc, tôi không biết phải bình luận cái gì. Điều đầu tiên bạn xuất sắc chính là cô gái trong video, tôi chưa từng thấy qua ai mặc sườn xám xuất thần nhập hóa như vậy. Cô gái đó là người đầu tiên trong đời 44 năm tôi có thể nhìn thấy quá hoàn hảo đến không nghĩ ra trên đời này có một người mang đậm khí chất thần tiên tồn tại. Chúc mừng bạn."







July thực hết lời để khen rồi.








"Ai đó đạo diễn tác phẩm này tôi thật muốn bắt tay một cái, tất cả đều không thể chê. Tôi có thể khẳng định một điều người đó cuối năm nay có thể tranh giải Đạo diễn phim ngắn xuất sắc nhất."







Cố Hàng bắt đầu khen ngợi.








"Là em trai tôi, cậu bé 17 tuổi học đại học Thanh Hoa chuyên khoa bác sĩ tim mạch."







Kim Cẩm cũng rất tự hào về Kim Dật.








"Oh 17 tuổi có thể vào đại học Thanh Hoa không tầm thường nha, cậu bé có đến không?. Bối cảnh ở đâu rất đẹp chưa từng nhìn thấy."







Cố Hàng cũng bất ngờ này cỡ nào thông minh.







"Có dưới khán đài, bối cảnh ở nơi không phải ai cũng có thể đặt chân đến."







Cố Hàng theo tay của Kim Cẩm tìm được Kim Dật.








"Bắt tay một chút cậu bé làm tốt lắm."







Cố Hàng ôm Kim Dật như cảm nhận được khí tức thiên tài, này nhóc con nhan sắc cũng thật xinh đẹp có chút giống cô gái trong video.








"Cảm ơn tiền bối."







Kim Dật mỉm cười trước đó cậu cũng thích học đạo diễn, chỉ là cậu muốn giúp Kim Jisoo nên lựa chọn nhảy cấp học bác sĩ.








Tổng kết cuối cùng Kim Cẩm đạt số điểm tuyệt đối, hội đồng nghệ thuật toàn bộ đều bỏ phiếu cho Kim Cẩm.







Kim Cẩm đạt giải cao nhất cầm trong tay cúp vàng vui vẻ nhận phỏng vấn.








"Cô gái tôi có thể thay mặt quốc gia, thay mặt toàn bộ người dân Bắc Kinh mua lại bản quyền tác phẩm này tuyên truyền nét đẹp văn hóa, nghệ thuật, thi thơ Bắc Kinh được không?. Tôi bộ trưởng bộ văn hóa Tôn Hồng Lôi."








"Cái này...."







Kim Cẩm có chút đắn đo.








"Cô gái có thể yên tâm chỉ nhằm mục đích tuyên truyền nét đẹp Bắc Kinh giai tú, cũng như du lịch, đất nước chúng ta hẳn cần một điều như thế để vươn ra thế giới."







Tôn Hồng Lôi đảm bảo dù sao người ta chính là người của Kim Ji gia ai mà dám đắc tội, cô gái đó chính xác là Ji đại phật.








"Vậy được."







Kim Cẩm chấp nhận bán bản quyền cho bộ văn hóa nghệ thuật.








"Kim Cẩm tôi giúp em đưa tác phẩm này ra đấu trường thời trang quốc tế, khẳng định văn hóa Trung Hoa sẽ được phổ biến."







Thomas Muler chạy theo lôi kéo Kim Cẩm, này tác phẩm không thể bị hao mòn.








"Thật như vậy?."








"Đương nhiên, em có muốn tạo lập một thương hiệu riêng không?. Tôi ủng hộ em..."








"Có nhưng còn đang trù tính."








"Đây danh thϊếp của tôi, nếu cần tôi sẽ dẫn dắt em, tạm biệt."







Thomas Muler vui vẻ đưa danh thϊếp cho Kim Cẩm rời đi hậu trường.








Kim Taehyung không biết bản thân làm sao về được Kim gia, Dung Trình đứng một bên nhìn có chút đau lòng.







Như hắn đối với Ji đại phật không có tình cảm xem xong video quảng bá Bắc Kinh Giai Tú mẹ nó tim cũng như bị bóp nghẹt, may mà hắn có người trong lòng không thì sẽ bị Ji đại phật ám ảnh luân hãm chết mất.







Kim Taehyung chắc chắn không dễ chịu, có khi quay lưng Kim Taehyung lại đào tâm đào phổi mà khóc không chừng.








"Có muốn tôi đính máy bay cho cậu, à quên Kim gia có máy bay riêng đến tứ xuyên cảm nhận sự tồn tại của Ji đại phật không?."







Dung Trình thở dài nhìn Kim Taehyung mông lung mơ màng.







"Cậu thật sự không xứng với cô ấy, buông tay đi cô ấy chỉ đơn giản dạo chơi nhân gian rồi sẽ trở về."








"Im đi còn nói nữa tôi đập cậu, không xứng chổ nào cậu thấy tôi không xứng?."







Kim Taehyung tức giận gầm gừ.






"Chổ nào cũng không xứng! ... ê đừng chổ nào cũng xứng."







Dung Trình thật lo sợ bị Kim Taehyung đập cho 1 trận.








"Đưa tôi ra sân bay, tôi phải đi tìm cảm giác tồn tại."








"Được rồi."







Dung Trình bất đắc dĩ đưa Kim Taehyung ra sân bay.







"Mẹ nó mấy lão già bên bộ văn hóa, nghệ thuật nhanh tay như vậy dùng Ji đại phật tuyên truyền cho văn hóa Trung Quốc."








"Soosoo hoàn hảo như vậy bọn họ không sử dụng cũng thật phí!. Bắc Kinh coi như giai tú được khởi tử hoàn sinh không thua kém Giang Nam hay Thượng Hải nữa rồi."








Kim Taehyung cũng rất tán thành hành động của bộ văn hóa, đây xem như niết bàn.








"Nhưng mà khắp sân bay, nhà ga, quảng trường đều tuyên truyền động tĩnh thật lớn, mấy tỉnh thành khác sẽ rục rịch không yên."








"Mọi thứ đều có cách giải quyết!. Cùng đi hay ở lại."








"Lão tử đi làm cái gì cũng không có người thích, cậu tự mình đi đi."







Dung Trình từ chối đi cùng trở về nhà.







Kim Taehyung gần 12h đêm mới đến Lạc Sơn được người Thịnh Kinh đó đưa lên nông trang đến nơi cũng gần 1h sáng.







Hắn một người giữa đêm mò lên núi hoang vắng thật giống ăn trộm, đến trước cổng nông trang đánh điện thoại cho Kim Jisoo không thông, lại đánh cho Kim Tố Lan.








"Biểu ca ... nữa đêm biết không?. Để người ta còn ngủ."







Kim Tố Lan bực bội vò đầu lầm bầm qua điện thoại.








"Mở cửa."








"Cái gì?."






Kim Tố Lan thật sự nghe nhầm đi.








"Nghe không hiểu tiếng người?. Bảo ra ngoài mở cửa nhanh lên."







Kim Taehyung không hề khách khí.








"Đợi chút!."







Kim Tố Lan dằn lòng không thể mắng người, khoát áo bò ra khỏi giường đi mở cửa.







"Thật không phải đầu bị lừa đá đi, nữa đêm thế này còn đến."






Kim Taehyung lườm Kim Tố Lan.







"Còn phòng ngủ không?."








"Viện rất lớn tùy tiện tìm một phòng đều có thể ngủ, thật sự bị lừa đá."








"Soosoo đâu?. Ngủ rồi."







Kim Taehyung vừa đi vừa hỏi.








"Không lẽ thức gì giờ này!. Ji đại phật ngủ nghỉ rất đúng giờ. Biểu ca không phải xem cái video kia liền chạy đến đây?."







Kim Tố Lan thắc mắc nghi ngờ hỏi, lúc đó xem cả tổ chương trình không ai là không bị xúc động, Kim Taehyung chắc chắn không ngoại lệ.








"Đúng thì sao?. Tôi đây truy vợ còn cần đến người lông tóc mọc không đủ xem xét hửm."







Kim Taehyung ghét bỏ không nhìn Kim Tố Lan này nhãi ranh, không có câu nào được lòng hắn.







"Ờ, bên kia phòng số 4 tay phải không có ai bên trong có phòng tắm chỉ không có nước nóng, đi ngủ đây."







Kim Tố Lan cũng mặc kệ trở về phòng, truy vợ... hừ!. Nằm mơ cũng đừng nghĩ.








Buổi sáng hôm sau Kim Jisoo còn ngủ chưa dậy mơ mơ màng màng bị người khác đánh thức, đầu óc có chút mộng bức nhìn người trước mặt Kim Taehyung hắn như thế nào mà ở đây.







Kim Jisoo dụi dụi hai mắt nhìn lại lần nữa.







"Anh tại sao ở đây."








Kim Taehyung lần đầu tiên nhìn thấy Kim Jisoo lúc rời giường đầu óc ngốc ngốc, manh manh tâm liền nhuyễn thành một đoàn, mẹ nó tiểu tổ tông của hắn đáng yêu như vậy sao.






"Thế nào?. Đói hay không đói?. Tỉnh dậy rửa mặt lại ra ăn sáng."








Cả đám người nhìn thấy Kim Taehyung đều có phần mộng mị, này mới sáng sớm dọa ai đây.







Mọi người lại nhìn đến Kim Tố Lan ngáp ngắn ngáp dài oằn trên ghế sofa khó hiểu.








"Đừng có nhìn lão nương ... thái tử gia đến không phải vì biểu muội có danh không phận này đâu."







Kim Tố Lan uể oải rào trước.








"Không thì vì ai chẳng lẻ..."







Thẩm Tư Âm đăm chiêu suy nghĩ.







"Không cần đoán mò, thái tử gia truy bạn gái không cần nói cũng biết hẳn là Ji đại phật rồi."







Giang Hạ nhìn thôi cũng biết vấn đề ở đâu.








"Thật hay đùa thế?."







Cố Mịch đầu lừa đá giống nhau hỏi lại như bị tạt một gáo nước lạnh, lạnh đến tỉnh ngủ.








"Hành động như thế rõ ràng!. Này truy bạn gái vẫn là truy vợ."







Tịch Mộng Hề cực kỳ lo lắng cho nhân sinh của thái tử gia, truy không được.








"Hẳn là truy vợ đi."







Kim Tố Lan mơ hồ đáp, Kim Taehyung khẳng định tình cảm với Ji đại phật ôm chấp niệm không phải nông.








"Chậc chậc ... nhìn qua thái tử gia khả bị cự tuyệt 500 lần, hôm qua xem xong video kia lão nương cảm thấy không 1 nam nhân nào xứng đôi cùng Ji đại phật!."







Thẩm Tư Âm uống ngủ cốc chép miệng nói.








"Đúng nha Ji đại phật khí tức thần tiên rất mạnh, không giống chúng ta."







Tần Sở Vi gật gật đầu nói.







"Bông sen người trong nhà hẳn là có thầy phong thủy đi, nói như thể ngửi ra."







Cố Mịch cảm thán thực sự không tin, nhưng mà nhìn ai cũng sẽ nghĩ như vậy đêm qua video đó thật sự không chân thực, lại rất mỹ, rất thương hải tang điền.








"Không tin ... khí tức mỗi người đều cảm nhận rất rõ ràng, chỉ là Ji đại phật tôi không cảm nhận được, cứ như bay bổng vô định đến gần liền cảm thấy tâm trạng thoải mái, 10 phần vô định hư ảo."







Tần Sở Vi trong nhà cụ cố từng là bậc thầy tướng số nổi tiếng, đến đời Tần Sở Vi đều bị mai mọt toàn bộ, Tần Sở Vi cũng chỉ có thể xem cảm nhận tâm cảnh.








"Tôi đồng ý đứng gần Ji đại phật cảm giác rất thoải mái, xem tất cả đều mãn nguyện."







Cố Mịch gật gật đầu.








"Thật thấy như thế, vì có Ji đại phật mà chúng ta cho dù mâu thuẫn cũng chưa hề ghi thù, hẳn đều là cảm thấy mãn nguyện với mối quan hệ hiện tại."







Thẩm Tư Âm như đồng ý với suy nghĩ của Tần Sở Vi.







"Bông sen như thế nào biết được, xem xem khí tức tôi thế nào."







Giang Hạ hí hửng lại gần Tần Sở Vi.
























•Hết chương 40•

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro