🫐44🫐 Nam Nhân Đó Là Ai?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


𝑺𝑶𝑶𝑺𝑶𝑶 𝑺𝑴𝑰𝑳𝑬𝑫.








- Chương 44: Nam Nhân Đó Là Ai?.












🫐 🫐 🫐 🫐














Kim Jisoo trước tiên trở về Kim Ji gia, mệt mỏi một ngày đến nơi cũng 18 giờ tối.







Mệt mỏi nghĩ phải ăn tối đều thấy chán chường, nhất quyết tắm rửa liền đi ngủ.








Tú Lệ Điền Viên coi như quay hoàn tất, Kim Jisoo nằm trên giường trằn trọc khó ngủ nhớ lần đi Nga Mi sơn ... Tâm trạng của Kim Jisoo liền có chút không biết làm sao cho phải.








Thông Tuệ đại sư nói.







"Thí chủ ngài đến được đây đều là cơ duyên ... Tôi ở đây đợi ngài rất nhiều năm rồi, cùng mỗi lần luân hồi nam nhân đó đều luôn luôn tìm ngài."








"Là ai?."







Kim Jisoo cảm giác quạ bay đầy đầu, nghẹn lại nghi vấn hỏi.








"Ngài đến đây chính là chấp niệm của nam nhân kia ... Phật duyên của ngài quá rộng lớn Luân Hồi nhiều kiếp chiếc vòng này luôn chờ đợi ngài ngàn năm. Phận hai người có tình nhưng không có duyên hi vọng kiếp này hai người có thể tu thành chính quả ... Người nam nhân đó đã từng trả giá cho đại giới."








"Đại sư người biết tất cả ở đây chỉ bằng một cuốn sách không?. Tôi tỉnh dậy mọi thứ chính là như 1 giấc mộng."








"Mọi thứ xảy ra đều có duyên kiếp ... 1 cuốn sách cũng có số mệnh của nó là sinh ra vì ngài."








"Đại sư người có biết nam nhân đó là ai sao?. Bản thân tôi hẳn là không sống được bao lâu nữa?."








"Thí chủ bần tăng chỉ biết hai người là nghịch thiên sửa mệnh, nam nhân đó dùng 77 49 kiếp số độ hóa ... Đổi lại cùng ngài luân hồi trần thế .... chỉ là cái gì đều có phản phệ gặp nhau vẫn phải rời xa."








"Ý đại sư ... Mối nhân duyên ngược lại với ý trời sẽ chứa đầy đau thương và nước mắt đi."








Thông Tuệ đại sư có phần buồn cười nén nhìn Kim Jisoo.







"Thí chủ ngài rất thực tế, đúng là như vậy ngược lại với ý trời .... Ngài sau này biết được chuyện xưa rất nhiều năm đó, có thể dùng phật duyên của mình độ hóa cho nam nhân kia hẳn là sẽ bớt đi đau khổ."








"Nhưng mà người đó là ai a?."








Kim Jisoo nhíu mày một mặt khó giải nhìn Thông Tuệ đại sư, nam nhân kia liền biết là ai lão nương mới tính được chứ.








"Sẽ gặp hoặc đã từng gặp, thí chủ dù ngài sinh ra ở thân phận gì!. Người nam nhân đó đều sẽ tìm được ngài ... Thí chủ ngài mang những thứ này về sẽ giúp ích cho ngài."








Thông Tuệ đại sư nói xong đưa cho Kim Jisoo 28 cuốn kinh thư lại nhìn Kim Jisoo.








"Ngài đến lúc rời đi rồi."








Kim Jisoo ôm kinh thư trong ngực lui ra phía sau thành kính khấu đầu.







"Đa tạ đại sư đã chỉ điểm."









Kim Jisoo nằm trên giường thở dài tiến vào trong sách đã quỷ dị rồi, lại nói sách này viết ra là chờ Kim Jisoo đến  đọc này vận mệnh tránh thế nào được a.







Cuối cùng người nam nhân kia là ai?.







Ai phải dùng đến 77 49 kiếp số của bản thân độ hóa vì một nữ nhân cũng ít có ngu xuẩn đâu .... Cái này thật sự tổ tông 800 đời mà biết được cũng muốn đội mồ dậy mà khóc.








Càng nghĩ càng không hiểu nổi Kim Jisoo vứt ra sau đầu trùm kín chăn ngủ, bên ngoài trời dần tối tĩnh lặng u ám.








Trên mạng càng nhộn nhịp hỏa đến mông, dàn khách mời Tú Lệ Điền Viên bây giờ xem như chạm tay có thể bỏng Tần Sở Vi cùng Dung Khả Ly lựa chọn đây là bàn đạp bước chân vào giới giải trí tiếp nhận không ít đại ngôn, phim ảnh.








Riêng Kim Jisoo đặt ở đâu cũng đều bỏng lượng bàn tán trên mạng hầu như gấp 3 lần so với những minh tinh hạng nhất khác, Kim Jisoo lại không theo chân vào giới giải trí khiến số đông khán giả tiếc nuối cơ hội này, số đông minh tinh đều cảm thấy một trận may mắn, Kim Jisoo thật sự tham gia vào showbiz khả năng hết 50% tài nguyên tốt đều tìm đến Kim Jisoo mà không phải bọn họ.








Lạc Hi nhìn đến hình ảnh buổi họp báo Tú Lệ Điền Viên cơ thể hơi run lên, là cái gì chỉ cần một chương trình tống nghệ thuật liền có thể trở thành siêu sao.







Lạc Hi kìm nén cảm xúc nhắm lại mắt cô đây là cái gì?.







Chịu đựng bao nhiêu khổ cực bây giờ mới leo lên được danh vị tiểu hoa đán còn không phải là lưu lượng.







Bọn họ như thế nào có thể trở thành lưu lượng chỉ sau một chương trình tống nghệ thuật, đầu óc tất cả đều không phải có vấn đề đi.








"Tiểu Hi chúng ta có chút rắc rối một vài sản phẩm lúc bàn với chúng ta bây giờ lại quyết định đổi người đại diện."







Trương Liễu nhìn báo cáo xong lại gọi cho Lạc Hi thông báo...








"Đổi ai?."







Lạc Hi tay trái nắm chặt ga giường, tay phải nghe điện thoại tâm tư kích động.








"Tần Sở Vi ... Họ nói Tần Sở Vi thanh thuần, ngọt ngào hợp với hình tượng sản phẩm. Tiểu Hi chúng ta không có thứ này liền có thứ khác, những người đó mắt mù mới thấy như vậy."








"Tú Lệ Điền Viên chương trình đó thật là một bệ phóng tốt giúp người người đều trở thành minh tinh hạng nhất."








Lạc Hi có phần khinh miệt cười, âm thầm thề đời này cô sẵn sàn dẫm lên tất cả để đạt được mục đích của mình.








"Tiểu Hi không cần thương tâm Phi Thiên vẫn cấp cho em không ít đại ngôn có giá trị, nói đến em cũng phải hảo hảo cảm ơn Kim tổng, không có anh ta chúng ta bây giờ vẫn phải ngập lụt với hàng loạt tiểu hoa đán để tranh giành tài nguyên đâu."








"Kim Taehyung thời gian này có vẻ rất bận công tác có cơ hội em sẽ cảm tạ."








"Được rồi chị tắt máy em nghỉ ngơi đi."








Lạc Hi có phần chột dạ khi nói đến Kim Taehyung, hắn bận hay không bận cô đều không biết.







Lạc Hi cũng thử liên hệ với trợ lý Hàn, cậu ta chỉ qua loa trả lời rằng Kim Taehyung bận rộn công vụ.







Càng nghĩ đến người nam nhân đó Lạc Hi cô càng không cam tâm, Kim Taehyung vì cái gì thích người khác?.








Hai người đã từng rất tốt không phải sao?.







Ở đâu ra vật cản đến là người nào cũng không biết....








Lạc Hi hai tay níu chặt ga giường hốc mắt có chút đỏ lên, vì một người nam nhân khiến bản thân hỏng bét uất nghẹn đáng sao?. Đúng!.








Không đáng nhưng không cam tâm làm sao bây giờ!!!.








Lạc Hi đưa tay lướt điện thoại nhìn thấy hình ảnh Kim Ji phu nhân che chở cho Kim Jisoo rời đi hiện trường họp báo, hận ý mỗi lúc một lớn...








Haha Đây cuối cùng là mẹ ruột của ai chứ?. Thật đủ châm chọc.








Lạc Hi nghĩ mỗi lần bà ta bày tỏ bản thân yêu thương con chồng bao nhiêu, cô mỗi lúc càng không thích Kim Jisoo kia.







Nữ nhân kia có gì hay ho không phải là một ma bệnh sao?.







Chỉ dài được một khuôn mặt xinh đẹp, một gia thế hoàn hảo ... Lấy cái gì so với Lạc Hi cô, nữ nhân kia lại người người yêu thương chăm sóc.








"Kim Jisoo cô cảm thấy cướp đi mẹ, em trai của người khác có ý tứ sao...?."









Hai ngày sau Kim Jisoo theo Kim Ji đại gia đến Lâm gia một chuyến, được biết là chuyện quan trọng cần giải quyết không được chậm trễ.








Kim Jisoo hiếu kỳ bước vào tiền viện Lâm gia trên dưới mặt luôn giữ nét bình tĩnh, lãnh đạm.








"Soosoo lại đây ngồi chổ này cùng ông ngoại."







Lâm gia gia vui vẻ lôi kéo Kim Jisoo ngồi ghế chủ tọa bên cạnh, Kim Ji đại gia có phần lúng túng không biết làm sao, áo bông nhỏ của ông từ bao giờ địa vị ở Lâm gia lại lớn như vậy.







"Không quan hệ việc này liên quan đến Soosoo ra mặt giải quyết ngồi ở đó là cần thiết."







Lâm nhị gia hướng Kim Ji đại gia giải thích, Kim Ji đại gia hiểu việc cũng không nghĩ nhiều, tọa xuống bên cạnh ghế gia trưởng.








"Soosoo chuyện sắp xảy ra hi vọng cháu không cần quá xúc động được không?."








Lâm tam gia nhìn Kim Jisoo an tĩnh ngồi trên ghế có chút lo lắng hỏi.








"Vâng."






Kim Jisoo bây giờ rất tốt, chỉ cần không phải việc Kim Taehyung gϊếŧ cô, liền không việc gì xúc động đến nhập viện.








"Lâm Trạch Quân đưa người vào!. Mọi người cũng vào bên trong tọa tọa cả đi."







Lâm đại gia uy vũ ra lệnh, chỉ thấy một bóng nhỏ chạy thẳng vào đứng bên cạnh Kim Jisoo bập bẹ.







"Tiểu Cô cô."







Lâm Ngạn vui vẻ ôm chân Kim Jisoo gọi, Lâm nhị gia nhìn cháu nội bám người không biết làm sao quay mặt đi.






"Ngoan."







Kim Jisoo xoa xoa đầu Lâm Ngạn mỉm cười, tiểu bao bao này thật bám người đi.








"Soosoo nhìn thấy hai cô gái đứng trước mặt không?. Cháu nghĩ thế nào?."







Lâm lão gia không muốn làm Kim Jisoo 1 lần chịu xúc động phải từ từ lý giải.








Kim Jisoo ngẩn đầu quan sát hai cô gái trước mặt, hai cô gái này đều có nét 8 phần giống nhau, nhưng lại không hoàn  toàn giống người Lâm gia.







Có phần thanh thuần, ôn nhu hoặc mềm yếu.








Khả không thể đánh đồng đôi mắt hai cô gái này chứa du͙© vọиɠ ... Này kịch tình bước vào giai đoạn gì đây cũng không rõ.








"Đẹp mắt."








"Khụ khụ .... Ý của gia gia là so với những người còn lại điểm chung Soosoo em hiểu đúng không a?."







Lâm Trạch Quân có chút buồn cười giảng lại vấn đề giúp Kim Jisoo thấu đáo.








"Vậy hẳn là cốt nhục của Lâm gia lưu lạc thiên nhai tìm đến cửa đi."







Kim Jisoo có phần nghi ngờ thử trả lời, nhưng cuối cùng là con riêng của ai a.







"Haha Soosoo nhà chúng ta lý luận rất phải, có tư chất giống ông ngoại một đời người thông minh."







Lâm lão gia vui vẻ xoa đầu tiểu bảo bối Kim Jisoo.








Mọi người: ".........."







Vấn đề không phải ở đây có được không.








"Chỉ là không biết là của ai ông ngoại..."








"Cháu nghĩ đến ai?."








"Của Tam cửu ... Hoặc là của mẹ."







Kim Jisoo đoán không sai hẳn là của Lâm Nguyệt, trong nguyên tác miêu tả không nhiều về Lâm Nguyệt như thế nào chết, nhưng mà chết không tìm thấy xác một nữa vấn đề là được người đưa đi.








Kim Jisoo qua nhiều lần tìm hiểu vụ hỏa hoạn năm đó khả năng là như vậy.








Kim Ji đại gia hít một ngụm khí lạnh, tâm trạng có chút không biết đặt ở đâu mới đúng.







Kim Hành nhiều năm qua cũng thử điều tra nghi ngờ Lâm Nguyệt chưa chết lại không nghĩ qua nhiều năm....








"Soosoo tại sao lại nghĩ là của mẹ đây?."







Lâm lão gia chấn động kiên trì hỏi?.







Tiểu bảo bối của ông là nghi ngờ vẫn là quá thông minh đi.







"Vì họ trông giống bà ấy."







Kim Jisoo sẽ không nói bản thân điều tra qua việc kia.








"Như cháu nói quả thực là con gái của mẹ cháu với một nam nhân khác, không liên quan đến ba cháu."







Lâm lão gia thở dài thừa nhận, cũng không thấy biểu hiện lạ gì trên gương mặt của tiểu bảo bối của ông, như mọi ngày đều trấn tĩnh lạ thường.








"Vậy ... Bà ấy còn sống không?."








"Không còn, lần này hai cô bé kia đến chính là muốn nhận tổ quy tông, Soosoo cháu nghĩ việc này nên giải quyết như thế nào?."








Kim Jisoo đưa mắt quét lại hai cô gái phía trước thêm một lần nữa rồi mới thấp giọng trả lời.








"Cốt nhục của Lâm gia cũng không thể tùy tiện lưu lạc bên ngoài, nhưng muốn trở về nhận tổ quy tông hẳn là phải tẩy rửa quy củ một chút."

































•Hết chương 44•

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro