Chap 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- " Xin chào! Cho hỏi là ai thế?"- Đầu dây bên kia trả lời với giọng nói quen thuộc.

- Xin chào ạ! Cho hỏi Jihoon đâu rồi ạ?

- " Park Jimin?"

- Vâng... Vâng ạ. Anh là....

- " Anh là Mark đây"

- À thì ra là anh Mark em cứ tưởng là ai đó. Cho em hỏi Jihoon đâu rồi ạ.

- " Thằng bé đang lấy đồ giúp anh. Một lát, nó vào ngay ấy mà.

Mà em kiếm nó có chuyện gì không?"

- Jihoon muốn em nấu ăn cho cậu ấy nên em mới gọi điện để hỏi cậu ấy đã ăn tối chưa.

- " Nó vẫn chưa ăn tối đâu, nếu em không phiền có thể nấu giúp anh buổi tối cho anh và nó được không?"

- Tất nhiên là được ạ.

- " Vậy anh qua đón em mua một ít đồ nha."

- Em... Tự đi cũng được ạ.

- " Không sao đâu. Để anh qua đón em."

- Dạ... Cảm ơn anh

- "Bye em, Jimin"

Tôi tắt máy, liền chuẩn một ít đồ để qua nhà Jihoon. Tôi mặc thêm cái áo khoác tôi yêu thích, xuống dưới nhà nhìn thấy họ đang ngồi bên dưới. 

- Em có việc phải đi. Em xin phép ra ngoài.

- Tôi có nghe Hoseok nói lại việc cậu xin cho tên nhóc kia không bị bắt nạt nhỉ.- Namjoon nhìn cậu rồi uống một ngụm trà

- Vâng! Em đã nói như thế còn lại các anh hãy suy nghĩ.

- Tôi vẫn hiểu tại sao cậu vẫn xin xỏ giúp cậu nhỉ?- Seokjin cong khóe miệng ánh mắt khinh bỉ nhìn cậu.

- Bởi vì em không thích kẻ mạnh ăn hiếp kẻ yếu.

- Cậu...

" Ting tong...ting tong"

Hoseok định nói gì đó nhưng bị chuông cửa chen ngang, Taehyung ra mở cửa thì một chàng trai xuất hiện cao bằng anh, gương  mặt cũng khá là điển trai đang nhìn vào bên trong.

- Cậu là ai?- Taehyung hỏi người đó

- Xin chào! Tôi muốn gặp Park Jimin.

Tôi nghe tiếng quen thuộc nên chạy ra phía cửa. 

- Anh Mark.

- Jimin là anh đây. Chúng ta đi thôi.

- Vâng. Anh Namjoon em xin phép đi ạ.

Tôi nói xong với anh rồi nắm tay Mark kéo ra bên ngoài cười nói vui vẻ. Namjoon nhìn bóng lưng của tôi và Mark cười nói vui vẻ mà nhíu mày lại như là đang cảm thấy có gì khó chịu. Tôi và Mark hai người trên xe nói chuyện vui vẻ với nhau.

- Jimin em muốn nấu món gì thế?

- Anh và Jihoon thích ăn món gì ạ?

- Anh và nó dễ ăn lắm. Em nấu món gì cũng được.

- Vậy em nấu gà tần sâm, miến trộn nhé.

- Tất nhiên là được rồi. Nhà anh có sẵn đồ ăn trong tủ lạnh rồi chỉ cần em nấu thôi.

- Vậy thì không cần phải mua đồ ăn nữa ạ, em sẽ nấu thật ngon.

Mark cười tươi rồi lấy tay xoa đầu tôi. Tôi nhìn ra bên ngoài nhìn mọi người bận rộn, vui vẻ với nhau mà trong lòng tôi cảm thấy có cảm xúc gì đó kì lạ. Nơi trung tâm Seoul rộng lớn đầy náo nhiệt này mà mỗi con người đều mang cho mình những lo âu riêng.

Tôi luôn tự hỏi, tại sao tôi lại được sinh ra trên đời này. Tôi được sinh ra nhưng ba mẹ ruột không yêu thương tôi, tôi bị bỏ rơi. Nhưng rất may mắn, tôi có thể gặp được người có thể yêu thương tôi và cho tôi mái ấm gia đình đó là ba mẹ Kim. Tôi lại thích con trai, thích những người anh của mình nhưng ba mẹ Kim lại chấp nhận điều đó của tôi. Tôi cảm thấy như thế thật may mắn và tôi càng yêu bản thân mình thật nhiều.

------------------------------------------------------

Hello mọi người mình là Au đây. Tuần trước do Wattpad mình bị lỗi nên mình không đăng được truyện, bây giờ mình đã đăng được rồi và mong là sẽ không bị lỗi nữa. Dạo gần đây dịch Covid 19 đã trở lại  nên mọi người chú ý sức khỏe của mình nhé.

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro