Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chanyeol nắm chặt lấy cổ chân Kyungsoo vắt lên ngang hông mình. Cả cơ thể to lớn đổ ập xuống, ánh mắt nguy hiểm cùng hơi thở nóng ấm phả lên vành tai mềm mại của cậu:

"Bảo bối, chúng ta nên làm gì bây giờ đây?"

Đầu lưỡi mát lạnh liếm nhẹ lên vành tai của cậu trêu chọc, gặm cắn chuyên tâm khiến cả người Kyungsoo nóng bừng, không ngừng vặn vẹo.

Lưu manh!

Đê tiện!

Biến thái!

"Mẹ nó ngươi lưu manh! Mau thả ta ra... nếu không đừng trách... a..."

Cậu nhắm chặt hai mắt, dùng hết sức lực vùng vẫy trong vòng tay rắn chắc của hắn. Giọng nói lúc này đã nghèn nghẹn nơi cuống họng, mang theo tiếng nức nở yêu mị.

"Bảo bối, ngươi chưa gì đã rên rỉ phấn khích như vậy, là đang muốn trẫm tới yêu thương ngươi sao?"

Đôi môi mỏng men theo cần cổ hôn xuống dưới, thi thoảng còn để lại vài vết cắn đỏ rực trên phiến ngực trẵng mịn của cậu. Một tay hắn luồn vào trong vạt áo, xoa xoa tấm lưng trần nhỏ bé khiêu gợi, khiến cậu run lên bần bật trên mặt bàn.

"A! Đừng, dừng lại đi, dừng lại..."

Kyungsoo thở gấp, cả người mềm nhũn tựa lên bàn, trong đầu không ngừng gào thét, tay chân mặc cho hắn chi phối, đến cả thân thể cũng phải tìm chỗ dựa.

"Không... không thể được! Chanyeol, mau cứu em..."

"Bảo bối, là ngươi kích thích ta, sau này, đừng trách trẫm vô tình!"

Hắn mạnh bạo hôn xuống cánh môi phấn nộn đang phập phồng kia, đầu lưỡi ngông cuồng khuếch tán khắp khoang miệng của cậu, trêu đùa lấy cái miệng nhỏ rụt rè thơm mát. Hắn giơ tay định xé toạc y phục của cậu, không ngờ, cậu lập tức chồm dậy, dùng hết sức lực nắm chặt cánh tay đang lộng hành kia.

Hắn vì hành động của cậu mà giật mình, nhìn hai mắt cậu khép hờ bị che phủ bởi hàng mi dài đen nhánh đã ướt đẫm nước mắt, đôi môi ngọt ngào vì bị cắn mà sưng đỏ lên, rỉ máu ra khoé miệng, thập phần quyến rũ.

"Ta... ta vốn không phải nữ nhân... ngươi mau thả ta ra đi." Vì không đủ sức nói lớn, cánh tay của cậu mệt mỏi vòng hờ qua cổ hắn, kéo gương mặt nam nhân sát lại gần hơn, chậm rãi nhả từng chữ.

Hắn nhìn khuôn miệng thơm tho nhả ra từng chữ nhu thuận đáng yêu, lập tức kéo cậu xuống say sưa một màn đến kịch liệt, đến khi cậu sắp ngất đi trong lòng hắn mới chịu buông tha.

"Tiểu sủng vật đáng yêu là nam nhân sao?"

Hắn hô lớn rồi lại thì thào khiến sống lưng cậu chợt lạnh toát. "Bảo bối, ngươi nghĩ trẫm không thấu ngươi? Ngươi rút cục là muốn làm cung nữ, sau đó lét lút xâm nhập vào hồ Lam Thủy cắt từ sông Thượng Hà trong Thanh Phong cung của Hiền phi, sau đó... "

Kyungsoo mặt mày trắng bệch, cẩu nam nhân này, sao hắn có thể biết mọi thứ như vậy. Tiếp theo, không phải hắn sẽ nghĩ mình là nội gián mà một đao xử tử đấy chứ.

Giữa lúc Kyungsoo còn đang hoảng loạn, hai mắt to tròn trong veo nhìn hắn, cánh tay gầy nhỏ ôm lấy cổ nam nhân, phía dưới hai người vô tình thân mật tiếp xúc, hắn thập phần tà mị liếc nhìn cậu, trầm thấp mà thì thào bên tai cậu:

"Tiểu sủng vật, ngươi thuận theo ý trẫm, trẫm liền khiến tâm ý của ngươi toại nguyện."

"Ngươi thực sự thả ta đi sao?" Cậu thành khẩn ngước đôi mắt to tròn lúng liếng nước lên nhìn hắn, bàn tay phân vân bấu chặt lấy thành bàn, trong sự ngạc nhiên còn thoáng qua tia hy vọng.

Hắn nhếch khóe môi, nở nụ cười nham hiểm: "Bảo bối, hôm nay trẫm sẽ khiến ngươi toại nguyện, một lần khó quên."

Dứt lời, hắn xé phăng y phục mềm mại, mơn man theo hõm cổ mà hôn xuống ngực cậu, hắn nhìn vòng đá chính tay mình đeo trước ngực cậu còn chưa tháo xuống, hài lòng cắn mút nụ hoa sớm ửng hồng của cậu.

"Ân, đừng cắn, rất ngứa... a..."

Hắn không thèm để ý, tiếp tục dùng răng day day hạt đậu phấn hồng, đầu lưỡi chạm nhẹ rồi lại tham lam nuốt vào điểm hồng xinh đẹp ấy, khiến nửa thân trên của cậu không ngừng run rẩy kích thích, thân dưới lại vặn vẹo.

Ngậm ướt hai nụ hoa bé nhỏ đến cương cứng hồng đậm, sáng bóng khẩu dịch trong suốt, nam nhân không ngừng vuốt ve cơ bụng phẳng lì mềm mại của cậu, dịu dàng hôn lên phiến eo nho nhỏ, đầu lưỡi linh hoạt quét vào bụng dưới cùng lỗ rốn phập phồng.

Một tay nam nhân vói vào trong y phục, xoa xoa tính khí đã căng cứng của cậu, một tay lại gãi nhẹ hạt đậu vân vê nắn bóp khiến toàn thân Kyungsoo ngứa ngáy như có kiến cắn, hai chân run bần bặt câu chặt lấy cổ Chanyeol, cố gắng kiềm chế sự sung sướng đã xâm chiếm toàn bộ thân thể, khiến đầu nam nhân vì thế mà sáp gần hạ bộ của cậu hơn.

"Bảo bối, muốn ta chiều chuộng đệ đệ của ngươi như vậy sao? Mau cầu ta."

"Đừng, đừng chạm... thả ta ra... Ân, rất khó chịu... rất ngứa..."

"Bảo bối cứng đầu, ngươi sẽ nhanh chóng cầu trẫm..."

Hắn nắm lấy tính khí cương cứng của cậu, đầu lưỡi chọt chọt vào đỉnh đầu mà mút mát, hàm răng cắn nhẹ dọc theo chiều dài, còn dùng tay vân vê hai quả cầu hồng hồng mềm mại, phát ra tiếng nước chóp chép như đang liếm kẹo. Hắn không tin bảo bối ngốc nghếch kia có thể nhẫn nhịn mà không cầu hắn.

"A... a... đừng.. đừng... mau dừng lại đi... đừng liếm!"

Nam nhân thỏa mãn nhìn tính khí đỏ bừng sắp rỉ nước, ngón tay lập tức bịt chặt lỗ nhỏ, bức tính khí kia không cách nào giải phóng.

"Cầu trẫm!"

"Ah... để ta... ưm...mau bỏ tay...." Thân thể Kyungsoo cong lên vì khoái cảm, hai má đã vương đầy nước mắt, mềm nhũn nằm trên mặt bàn.

"Muốn bắn sao?"

"Ưm... để ta bắn ..."

"Vậy bảo bối, mau cầu trẫm cho ngươi bắn. Trẫm liền thả ra."

"Đừng... thả ta ra, khó chịu quá! Thật trướng a... cầu ngươi... cho ta bắn... cho ta bắn..."

Cậu dùng bàn tay nhỏ bé bịt chặt miệng, ngăn bản thân không phát ra lời thô tục dâm đãng.

"Dâm phụ thật nghe lời, trẫm để ngươi bắn."

Nam nhân hài lòng vuốt ve tính khí trong tay, cúi đầu ngậm vật cương cứng hồng thẫm kia vào miệng, để toàn bộ của cậu bắn vào bên trong. Kyungsoo được hắn giải thoát, không kìm nén được mà xuất ra, cả người tê dại vì sung sướng, hai đùi ôm chặt lấy cổ nam nhân, ngón chân cũng vì khoái cảm mà cong lại.

"Ưm... ngươi thật bẩn, sao lại có thể nuốt..."

"Vật nhỏ, của ngươi thực ngọt, lại đây nếm thử đi!"

Dứt lời, hắn liền vươn tới nuốt trọn môi cậu, đẩy tinh dịch vào trong khoang miệng thơm tho nhỏ bé, môi lưỡi hai người quấn lấy nhau, không ngừng triền miên.

Hai tay hắn ôm ngang hông cậu nhấc xuống nền đất. Đôi chân mềm nhũn trượt từ trên hông hắn xuống, vì kích thích mà không thể đứng thẳng, khiến cả người cậu trần trụi dựa vào lòng hắn không chút phản kháng.

Đôi tay thô bạo ôm lấy cặp mông trắng mịn xoa bóp.

"Bảo bối, ngươi thực mềm, thật đáng yêu."

Sau đó, hắn đưa ngón tay thô to đẩy nhẹ vào cửa huyệt nhỏ bé ửng hồng, làm cậu bất ngờ thét lên, răng môi dây dưa cũng va vào nhau đến bật máu.

"Á! Ngươi làm cái gì, mau bỏ tay..."

Hắn hoàn toàn không thèm để ý, tiếp tục đẩy sâu ngón tay, vuốt ve hậu huyệt úp mở đang ẩm ướt.

"Ô... ô... súc sinh... đau quá..."

"Bảo bối, không khóc, chút nữa sẽ không đau."

Dứt lời, hắn lại đẩy một ngón tay khác vào, gãi gãi nội bích, còn làm động tác cái kéo nhanh chóng khuếch trương cúc huyệt. Chưa được bao lâu liền nhét thêm một ngón tay khác trừu sáp, thô bạo ra vào, nhún lên nhún xuống thực chuyên nghiệp.

"Ô... ra đi, mau ra... ân... đau!"

Tay hắn mạnh bạo ra vào, hậu huyệt phía sau không ngừng co bóp, đói khát hút lấy ngón tay nam nhân, Kyungsoo nhanh chóng lần nữa bắn đầy lên bụng hắn, tựa vào lồng ngực nam nhân thở dốc.

Ngón tay ướt đẫm dâm thủy lần nữa men đến cửa huyệt sưng đỏ xoa xoa qua lại, tuyệt đối không tiến vào làm người cậu nóng ran, trên dưới như chạy dòng điện nóng bỏng, ngứa ngáy muốn mạng.

"Đừng như vậy... khó chịu.. mau... mau tới..."

"Sủng vật dâm đãng, nhìn ngươi đi, là đang cầu ta thao ngươi sao..."

"Ô ô, khó chịu quá... mau làm..."

"Bảo bối, thỏa mãn ta, trẫm liền thao nát cúc huyệt của ngươi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#chansoo