ℂ𝕙𝕦̛𝕠̛𝕟𝕘 𝟛: 𝐋𝐨̛̀𝐢 𝐧𝐡𝐚̆́𝐜 𝐧𝐡𝐨̛̉ 𝐜𝐮̉𝐚 𝐨̂𝐧𝐠 𝐥𝐚̃𝐨

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

buổi sáng, ánh nắng mặt trời chiếu gọi vào khung cửa sổ, ánh sáng chiếu vào mặt người đang ngủ trên giường.

Becky mở mắt ra, dụi dụi vài cái rồi nhìn xung quanh, không thấy Freen đâu

Becky| Freen đâu rồi nhỉ?

nàng ngồi dậy, đi tìm Freen, thì thấy Freen đang lây hoay làm đồ ăn, Freen quay lại nhìn thấy nàng, Freen cười dịu dàng: Dậy rồi, mau ngồi xuống đi, chị làm đồ ăn sắp xong rồi

Becky mỉm cười rồi ngồi xuống bàn, chống cằm ngắm nhìn bóng dáng người yêu làm đồ ăn cho mình

rất nhanh đồ ăn đã được làm xong, Freen đặt đồ ăn xuống bàn, những món Freen nấu, chỉ toàn là rau củ và một ít cháu thịt

Freen múc một ít cháo bỏ vào bát, đưa cho nàng: đây, của bé

Becky nhận lấy bát cháo, ăn rất ngon miệng

Becky| đồ ăn chị nấu lúc nào cũng ngon *cười*

Freen bật cười : bé càng ngày càng nịnh rồi, chắc là chị phải thưởng thôi...

Becky lập tức bắt cơ hội : có thưởng sao? *vui vẻ*

Freen| hôm nay chị sẽ dẫn bé ra bãi biển chơi, ngoài đó có rất nhiều vỏ ốc và sỏi đá rất đẹp

Becky nghe thấy thì vui vẻ vô cùng : vậy chúng ta đi thôi!

Freen| êy! khoan đã! ăn hết cháo, uống thuốc, rồi mới được đi

Becky lập tức ngồi xuống nhanh chóng ăn cháo để được đi chơi

Freen thấy nàng ăn nhanh thì nhẹ nhàng nhắc nhở: ăn chậm thôi, nghẹn bây giờ!

𝕋𝕣𝕦̛𝕠̛́𝕔 𝕘𝕚𝕠̛̀ 𝔽𝕣𝕖𝕖𝕟 đ𝕖̂̀𝕦 𝕣𝕒̂́𝕥 𝕚́𝕥 𝕔𝕙𝕠 𝔹𝕖𝕔𝕜𝕪 𝕣𝕒 𝕟𝕘𝕠𝕒̀𝕚 𝕝𝕒̂𝕦, 𝕧𝕚̀ 𝕤𝕦̛́𝕔 𝕜𝕙𝕠̉𝕖 𝕔𝕦̉𝕒 𝔹𝕖𝕔𝕜𝕪 𝕪𝕖̂́𝕦, 𝕟𝕖̂𝕟 𝕜𝕙𝕚 𝕟𝕘𝕙𝕖 𝔽𝕣𝕖𝕖𝕟 𝕞𝕦𝕠̂́𝕟 𝕕𝕒̂̃𝕟 𝕞𝕚̀𝕟𝕙 𝕣𝕒 𝕟𝕘𝕠𝕒̀𝕚 𝕔𝕙𝕠̛𝕚 𝕥𝕙𝕚̀ 𝔹𝕖𝕔𝕜𝕪 𝕣𝕒̂́𝕥 𝕧𝕦𝕚 𝕧𝕒̀ 𝕙𝕒̀𝕠 𝕙𝕦̛́𝕟𝕘

Một lát sau, Freen nắm tay Becky đi dạo trên bờ biển, Becky tỏ ra vui vẻ khi nhìn thấy một chiếc vỏ ốc xinh đẹp nằm dưới bãi cát trong vô vàn sỏi đá và vỏ ốc khác

Becky| chị nhìn kìa *vui vẻ chạy lại nhặt vỏ ốc*

Freen nhìn thấy nàng vui vẻ như vậy, trong lòng cũng rất vui, lặng lẽ đứng đó nhìn nàng nhặt vỏ ốc và những viên sỏi đá xinh đẹp kì lạ.

nhặt được một lúc, Becky đã đựng đầy một bao nhỏ sỏi đá và 2 vỏ ốc có vẻ ngoài xinh xắn, nàng đứng dậy khoe với cô: có đẹp không?

Freen cười tươi gậc đầu: rất đẹp

Freen| Bé muốn xây lâu đài cát không?

nghe đến lâu đài cát, Becky vui vẻ gậc đầu, nàng rất thích xây lâu đài cát cùng Freen

2 người dắt tay nhau đi tìm một bãi cát như ý để xây lâu đài

Đằng xa, có một ông lão đeo kính đen, chắp tay sau lưng nhìn 2 người, ông lão khẽ lắc đầu, ngước nhìn lên trời, dừng như ông đang suy tư gì đó, rồi thở dài một hơi.......

ở một bãi cát, khung cảnh bình yên, 1 cặp tình nhân đang mãi mê xây lâu đài cát của mình

Freen| A!

Becky| sao thế?

Freen đang xây thì có vật gì đó cứa vào tay, làm tay cô chảy máu

Becky thấy máu thì hoảng hốt, cầm lấy tay Freen thổi thổi, lau máu

Freen nhẹ giọng: không sao đâu mà bé, chỉ chảy một ít máu thôi *cô cầm lên một mảnh gì đó* bé xem, chỉ là mảnh vỡ của vỏ ốc làm xướt tay thôi mà...

Becky không quan tâm lời Freen nói, nàng ngậm lấy ngón tay để cầm máu

Freen vội ngăn: ây! tay chị dính đầy cát, dơ đó *rút ngón tay ra*

Becky| tay dơ thì sao? em chỉ biết là phải cầm máu cho chị *mếu*

Freen bối rối khi thấy nàng mếu : ây! đừng mếu mà! thôi.... thôi được rồi...

cô loay hoay đi đến mặt biển, nhúng ngón tay xuống biển để làm sạch, vì nước biển mặn nên cơn đau ập đến, cô nhăn mặt

Becky thấy vậy vội chạy đến kéo tay cô lên : chị bị điên à! biết như vậy là đau không?

Freen mỉm cười, đưa ngón tay lên: em bé xem! tay sạch rồi này *đưa đến môi nàng *

Becky há miệng cắn ngón tay cô

Freen| A! đau!

Becky| biết đau rồi sao? *giận dỗi bỏ đi*

Freen| Đợi chị! *đuổi theo*

Freen đuổi đến, nắm tay nàng kéo lại, tay vòng qua eo, ôm lấy eo nàng: bé đừng giận mà *chớp chớp đôi mắt*

Becky không quan tâm, quay mặt đi

Freen mặc cho nàng giận, cô chu môi hôn má nàng *Chụt* Becky vẫn không quan tâm, Freen bắt đầu hôn vào trán vào mũi vào tóc vào mắt, cuối cùng Becky cũng cười nhẹ, thấy thế Freen tấn công, hôn vào môi nàng....

Becky ôm lấy cô để nụ hôn tiến vào sâu hơn....

cảm nhận chiếc lưỡi ấm nóng đang quấn vào nhau, ươn ướt, mềm mại, có chút ngọt ngào.....

sau khi hôn xong, 2 người sánh bước nắm tay đi về nhà, đang đi thì nghe tiếng gọi già nua của ai đó nên dừng lại, Freen và Becky nhìn về hướng phát ra giọng nói

có một ông lão đang ngồi dựa lưng vào tảng đá, nhắm nháp mấy hạt đậu phọng.

Freen tò mò, nắm tay Becky đi lại chỗ ông lão đang ngồi, cất giọng hỏi: ông gọi bọn cháu ạ?

ông lão gậc đầu

Becky hỏi: ông gọi bọn cháu, có việc gì sao ạ?

ông lão nhìn cả 2 từ trên xuống rồi bảo: 2 con là người yêu của nhau?

Freen và Becky khó hiểu, nhưng cũng gậc đầu

Freen| đúng ạ? có việc gì sao?

ông lão thở dài : khi ta nói, có lẽ 2 con sẽ cho là ta nói bậy, nhưng ta vẫn phải nói

Becky| ông cứ nói ạ

ông lão| 2 đứa con, có duyên, có nợ, nhưng không có số ở bên nhau, nếu cứ tiếp tục....

Freen và Becky trầm lặng đợi câu tiếp theo

ông lão| e rằng sẽ không sống được qua tuổi 25! Uyên Ương, sẽ vong mạng.

nghe đến đây, Freen và Becky không tin, Freen trả lời: ông đừng nói bậy! cái gì mà uyên ương vong mạng chứ! nói bậy!

Cô nắm tay Becky: mình đi thôi!

Freen nắm tay Becky rời đi, mặc kệ ông lão đang ngồi trầm mặt

ông lão thốt ra 1 vài câu thơ:

ℕ𝕙𝕒̂𝕟 𝕊𝕚𝕟𝕙 ℕ𝕙𝕦̛ 𝕄𝕠̣̂𝕟𝕘

ℕ𝕘𝕦̛𝕠̛̀𝕚 𝕋𝕚̉𝕟𝕙 𝕄𝕠̣̂𝕟𝕘 𝕋𝕒𝕟

ℍ𝕠̂̀𝕟𝕘 𝕋𝕣𝕒̂̀𝕟 ℕ𝕙𝕦̛ 𝕂𝕚̣𝕔𝕙

ℕ𝕘𝕦̛𝕠̛̀𝕚 𝕋𝕒𝕟 𝕂𝕚̣𝕔𝕙 𝕋𝕒̀𝕟....

từ lúc bắt đầu, đã là sai rồi....

Ông trời quả là biết trêu đùa người có tình mà...

ông lão thở dài rồi đứng dậy rời đi.

𝔼𝕟𝕕 ℂ𝕙𝕒𝕡

𝕠̂𝕟𝕘 𝕝𝕒̃𝕠 đ𝕒𝕟𝕘 𝕔𝕠́ 𝕪́ 𝕘𝕚̀ đ𝕒̂𝕪? 𝕞𝕠̣𝕚 𝕟𝕘𝕦̛𝕠̛̀𝕚 𝕔𝕙𝕠̛̀ đ𝕠́𝕟 𝕟𝕙𝕦̛̃𝕟𝕘 𝕔𝕙𝕒𝕡 𝕥𝕚𝕖̂́𝕡 𝕥𝕙𝕖𝕠 𝕟𝕙𝕖́ 🥰

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro