[ʀᴇǫᴜᴇsᴛ] ɢᴏᴊᴏ sᴀᴛᴏʀᴜ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Request của VyNami7

"Cả lớp, vì là cuối năm rồi nên lớp chúng ta tổ chức đi chơi hai ngày một đêm, mọi người có thể đi cùng bạn thân hoặc là đi cùng người yêu, tùy vào mọi người nhưng tất cả phải có mặt đầy đủ nhé!" Lớp trưởng nói.

Em nghe xong mà nẫu hết cả ruột bởi vì em làm gì có bạn thân, em vốn bị cô lập từ khi lên sáu vì có thể nhìn thấy những thứ không được sạch sẽ, thấy những thứ mà người bình thường không thể thấy.

Khi lên cấp một người ta nói rằng em bị điên nên chẳng ai chịu chơi cùng em, khi lên cấp hai tưởng chừng như mọi thứ sẽ tốt hơn nhưng chẳng hiểu kiểu gì mà lời đồn đó lan tận sang chỗ em học. Người ta cũng vì thế mà ái ngại để mà kết thân với em.

Đành chịu thôi, em quen rồi nên cũng chẳng buồn phiền gì mấy. Nay lớp trưởng thông báo sẽ đi chơi hai ngày một đêm, em đành phải dắt theo anh người yêu nhí nhố của mình dù rằng là bất đắc dĩ, vì anh ta vừa nhây vừa nghịch ngợm, em e là cái lớp này sẽ tanh bành vì anh ta mất.

"Đi chơi hai ngày một đêm sao? Lại còn cắm trại ở chỗ bỏ hoang à? Hừm..." Anh đăm chiêu nghĩ ngợi nhưng tay vẫn không ngừng xoa má em.

"Nếu anh không muốn thì em không ép"

"Ai nói anh không muốn hả? Anh sẽ đi, cho cả cái lớp của em biết em và người yêu của em là tuyệt nhất còn cái lớp của em chỉ là hạng xoàng, một lũ tép riu"

"Lại bắt đầu đấy?"

"Anh chỉ nói sự thật" anh nhún vai "Đến khi gặp cái thứ đó thật có khi chúng nó són ra quần lúc nào không hay" tên này đúng là khinh người thật đấy, cũng phải thôi vì trong cái thế giới của anh ta, anh ta là 'Duy ngã độc tôn'.

. . . . . . . . . . . .

"Ể? Y/n sao lại đứng đây vậy? Bạn thân đâu của cậu đâu? À tớ quên mất, cậu làm gì có bạn thân" một cô bạn gần đó che miệng cười "Người yêu thì sao? Chắc cũng không có đâu nhỉ?"

"Y/n-channnnnnn"

"Nữa rồi" em lắc đầu ngao ngán nhìn người con trai tay xách nách mang đống đồ lỉnh kỉnh chạy đến chỗ em.

"Y/n đợi anh có lâu không?"

"Cả tiếng đấy?" Em lườm anh.

"Xin lỗi, xin lỗi, anh có mua loại nước yêu thích bù cho em đây" anh giơ cốc nước ra trước mặt em.

"Tạm tha"

"Ưm...Y/n, đây là?" Cô bạn đó tò mò hỏi.

"À chào mọi người, tôi là Gojo Satoru, người yêu của Y/n xinh đẹp đáng yêu đây" chả cần phải đợi em giới thiệu thì anh đã nhanh nhảu mà trả lời, tuy bên ngoài cười nói là thế nhưng bên trong thâm tâm anh chẳng ưa lũ người này một chút nào.

. . . . . . . . . . . .

Trên chuyến xe khởi hành, mọi người nói chuyện rất vui vẻ. Chỉ có cô bạn kia là hay quay xuống bắt chuyện cùng với người yêu của em, điều đấy làm em thấy hết sức là bất thường.

"Này Y/n, người yêu cậu đẹp trai thật đấy. Lại còn giàu nữa, anh ấy bao cả lũ đồ ăn, thức uống luôn"

"À à" em cười trừ.

"Mà trông cậu như vậy mà lại vớ được anh người yêu đẹp trai thế? Chẳng bù cho tớ, cũng không đến nỗi nào mà không có ai theo đuổi hết"

"Nè" anh lấy trong túi ra một cái gương.

"Dạ?" Cô bạn đó thắc mắc với hành động này của anh.

"Gương đó, soi lại bản thân mình đi. Xấu mà bày đặt, trông cô còn xấu hơn cả Y/n, cái nết của cô như vậy không ai yêu là đúng, người ta yêu người có duyên chứ chẳng ai ngu mà đi yêu cái loại người vô duyên như cô"

"Satoru" em vội bịt miệng hắn lại, quay ra cười trừ với cô bạn kia "Haha xin lỗi cậu nhé Hana, anh ấy thỉnh thoảng hay bị chập mạch chứ không có ý gì đâu"

"À à không sao" Hana vội quay lên bắt chuyện cùng với người khác.

"Này, hôm nay anh học cái thói đanh đá ở đâu vậy?"

"Bộ anh nói gì sai sao? Anh chỉ bảo vệ người yêu anh thôi mà" anh làm ra vẻ mặt vô tội.

"Nhưng dù gì người ta cũng là con gái mà?"

"Không cần biết, con gái hay con trai chỉ cần động đến em anh đều không nể nang. Cái lớp của em cần phải thanh tẩy gấp" dứt lời anh cắn một miếng bánh mochi, thưởng thức vị ngon ngọt của nó.

. . . . . . . . . . . .

Trong suốt quãng đường đi em và anh luôn phát cẩu lương cho cả lớp ăn, bọn con trai thì không nói nhưng bọn con gái thì ghen tị ra mặt vì em có một anh người yêu vừa đẹp vừa giàu lại còn biết yêu chiều em như vậy.

Đến nơi, mọi người bắt đầu dựng lều. Hana vẫn mặt dày chạy đến nhờ anh dựng lều hộ nhưng anh từ chối thẳng thừng.

"Này Y/n, bộ con nhỏ đó mất não hay sao vậy? Vừa nãy trên xe anh đã nói đến như vậy rồi mà nó không chịu hiểu à?" Anh khó chịu nói.

Em vuốt lấy lưng anh, nhằm giúp anh hạ hoả chứ không anh sẽ đồ sát cô bạn kia mấy "Nào nào, hạ hoả, hạ hoả"

Sau khi dựng lều xong thì cũng gần đến tối, mọi người đốt lửa trại rồi ngồi thành vòng tròn.

"Nơi bỏ hoang này cũng ghê quá đi" bạn nữ tóc vàng rùng mình nói.

"Ghê gì chứ? Chẳng phải các cậu cũng thích bỏ xừ hay sao?" Bạn nam có cái đầu đỏ chói lên tiếng.

"Hay chúng ta kể chuyện ma đi" cô bạn kia lên tiếng.

"Ý kiến không tồi, tôi sẽ kể trước" cậu bạn có mái tóc đen nhánh nói.

Cậu ta bắt đầu kể, mọi người chăm chú lắng nghe câu chuyện, ai cũng cảm thấy sợ hãi với câu chuyện mà cậu ta kể trừ em và Gojo. Bởi vì cả hai nhìn thấy những thứ còn kinh dị hơn vậy.

Đang kể thì cậu ta hù lên một tiếng, cô bạn kia mặt tái xanh hét lên rồi ôm chầm lấy người yêu em.

"Anh ơi sợ quá"

Anh gỡ tay cô ta ra nhưng không được vì ôm quá chặt, bèn quay sang cầu cứu em. Em lúc này không nhẫn nhịn gì nữa hết, quay sang nói.

"Này, cậu không biết nhục à? Mắc cái gì cứ phải quấn lấy người yêu của tôi vậy? Tôi nhịn cậu đủ rồi đấy nhé! Mặt mũi thì không đến nỗi nào mà sao mất nết quá vậy? Bộ không ai dạy cậu là phải biết tránh xa những người đã có chủ ra à?" Cả lớp ngạc nhiên nhìn lấy em vì đây là lần đầu em nói nhiều đến như vậy.

"Buông anh ấy ra trước khi tôi cho cậu một cái bạt tai"

Hana buông ra nhìn em với ánh mắt thấm đẫm nước mắt.

"Cậu...hức...tớ sợ nên...hức...mượn tạm bờ vai người yêu cậu thôi mà"

"Bỏ cái trò mèo đấy đi, từ sáng đến giờ là quá đủ rồi. Còn anh, gọi xe đi chúng ta về! Không cắm trại gì nữa hết" em quay sang nói với anh.

"Yahoooo cuối cùng cũng được về rồi" Gojo vui mừng rút máy ra bấm số gọi cho một chiếc xe đến đón cả.

"Tôi chẳng còn thiết tha gì với cái lớp này nữa, mấy năm qua đừng tưởng là tôi không biết các người đã chơi xấu và nói xấu tôi nhiều như nào. Tôi không nói không có nghĩa là tôi không biết đâu"

"Woaaaaa Y/n-chan hôm nay đỉnh thật đấy" Gojo tiến đến ôm em rồi hôn chụt lên khắp mặt em.

"Nào Satoru" em dùng tay đẩy anh ra.

Tội cái lớp này thật đấy, đã bị ăn chửi rồi còn bị ăn cả cẩu lương. Xui mà để đâu cho hết.

"Thôi xe đến rồi chúng ta đi thôi" Gojo kéo tay em rồi rời đi để lại cả bọn vẫn còn ngơ ngơ ngác ngác.

Trước khi chiếc xe lăn bánh cả hai còn nghe thấy tiếng thét chói tai của bọn chúng, thấy anh mỉm cười thích thú em liền quay sang hỏi.

"Này, anh làm gì chúng nó vậy?"

"Hả? Anh thấy một con nguyền hồn gần đó nên gọi nó lại chơi cùng bọn kia cho vui á"

"Này, điên à? Nhỡ đâu..."

"Không sao, lát sẽ có người đến xử lý thôi. Con này không phải loại nguy hiểm nên không sợ" anh cầm lấy bàn tay em, áp lên má mình rồi cọ vào đó vài cái.

"Tay của Y/n-chan mềm quá đi"

"Dẻo miệng"

"Ban nãy Y/n-chan ngầu thật đó"

"Lạy trời lạy Phật, sao em có thể hung dữ như vậy chứ" em bắt đầu chắp tay sám hối.

"Nè, không cần phải vậy đâu. Lũ người đó xứng đáng bị như vậy" anh gỡ tay em ra rồi hôn lên trán em.

"Hết ngày hôm nay là em chuyển vào trường của anh rồi, vui quá đi mất. Phải phát cẩu lương thường xuyên cho Suguru và Shoko mới được"

"Xấu tính quá đi"

"Xấu tính nhưng yêu em"

Kekeke tui viết như vậy là vì thời đó Y/n và Gojo vẫn còn trẻ nên sẽ hành xử theo cách như vậy (trong manga hồi đó ổng cũng tự cao tự đại lắm)

Mà tui thấy bức xúc mấy vụ trà xanh này dã man, dạo này nó cứ bị nhiều lên ý (bộ trend hả?) nên tui đem vào đây luôn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro