3.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian cuối cấp chẳng còn bao lâu, chúng tôi ra sức trò chuyện như thể muốn bù đắp lại thời gian ba năm đã qua.

Cảm giác này, giống như mình luôn sống cô độc trong một căn phòng chật hẹp, khẽ đẩy cánh cửa ra, bước sang phòng bên cạnh, liền phát hiện em đã ở ngay đó. Vốn dĩ hai người ở rất gần nhau, vậy mà mất công đi cả một vòng. Ở hành lang đối diện, và cả phía trước nữa, có vô số các cánh cửa, nhưng chẳng có cái nào hấp dẫn tôi.

Nói thực lòng, chúng tôi đều còn quá trẻ, lại sở hữu thân thể dẻo dai, hấp dẫn hơn bất cứ ai, không thể nào bỏ qua sự tồn tại của chúng được.

Chính sự gấp gáp từ những tháng ngày cuối cấp không thể đợi chờ này đã gây ra tác dụng ngược, chỉ cần có cơ hội gặp nhau, chúng tôi liền dùng phương thức trực tiếp nhất để tìm hiểu đối phương.

Tôi còn nhớ như in hình ảnh hai người bấy giờ, thoạt nhìn thì trông như quảng cáo đồ lót vậy.

Hai con người chỉ vài mảnh vải che thân nằm trên giường, tựa cặp mèo hoang đang nằm phơi nắng, gương mặt ngập tràn hạnh phúc. Với sự hồn nhiên và tò mò, chúng tôi ngắm nhìn thế giới xa lạ mình vừa đặt chân vào với con mắt choáng ngợp.

Trên thực tế, em có rất ít khi có thời gian tự do thoải mái, một tháng chỉ được gặp một hai lần, những chỗ để một mình bên nhau cũng cực kỳ ít ỏi. Nếu may mắn, gặp lúc người nhà đều ra ngoài hết, chúng tôi có thể chậm rãi hưởng thụ niềm khoái lạc ái ân trong phòng tôi. Nếu công viên vắng người, chúng tôi có thể vuốt ve nhau. Trong sảnh lớn của nhà ga lúc đêm khuya, chúng tôi có thể ôm nhau vào lòng, khi đợi đèn giao thông ở ngã tư đường buổi chập tối, chúng tôi có thể khẽ hôn nhau mà không ai biết.

Draken-kun có rủ tôi sử dụng khách sạn chỗ anh ấy nhưng em luôn từ chối và nói rằng muốn được thực hiện trong phòng tôi. Dù căn phòng không được to và rộng nhưng chúng tôi vẫn rất thoả mãn. Đam mê và dục vọng dâng trào vô hạn, thậm chí còn ước vọng viển vông là có thể bay lượn giữa không trung

Vì thiếu suy nghĩ, nên chúng tôi đã coi nhẹ rất nhiều thứ trước mắt. Xét cho cùng thì liệu có bao nhiêu người mười mấy tuổi đầu có thể nghĩ ngợi sâu xa đây?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro