Tình sầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh Tuấn thương mợ hai lắm, ảnh muốn cưới mợ về làm vợ.

Mợ là người con gái thùy mị, dịu dàng, nết na lại xinh đẹp nhất vùng. Nhưng mợ là con gái nhà ông bà hội đồng giàu có xa hoa, anh Tuấn nào dám trèo cao.

Anh thường bảo rằng thằng vô học chợ búa như anh đời nào được mợ ngó mắt tới. Ấy thế mà cuộc sống thật trớ trêu, rõ rằng sẽ chẳng có kết cục tốt đẹp gì, mà vẫn cho con người ta cơ hội để hy vọng vô ích.

Năm anh 24 tuổi, mợ và anh lén lút quen nhau.

Hằng đêm, anh luôn miệng nói nhớ mợ, nhớ đến da diết, nhớ như một vết thương, nhớ đến vỡ mảnh gương trong lòng.
Ôi nỗi nhớ muôn hình vạn trạng của anh.
Ôi cái tình yêu của một con cóc ghẻ đen đúa đem lòng yêu một nàng thiên nga lộng lẫy kiêu sa. Thật cố chấp, dẫu biết rằng trèo cao sẽ té đau, nhưng anh nào quan tâm tới nữa ?

Anh luyên thuyên rằng sau này mợ có bỏ anh đi, như những cánh bồ công anh bay trong làn gió, anh vẫn thương mợ, dùng cả tấm chân tình và cả tấm thân, hơn cả bất cứ thứ gì trên thế gian, vẫn sẽ dành hết thương yêu cho mợ.
Tình yêu của một thằng nhà quê thô kệch, chẳng tiền bạc cao sang thật dại khờ nhưng cũng thật dịu dàng vô bờ bến.

Chuyện gì đến rồi cũng đến, đâu ai đảm bảo rằng mối tình của anh và mợ sẽ hạnh phúc mãi trong cảnh lén lút này.
Gia đình mợ đã xúi mợ lấy một cậu ấm có gia thế giàu có nhất vùng, nhưng mợ không chịu, mợ bảo mợ thương anh, mợ gào thét khóc lóc, mợ nói chỉ muốn gả cho anh. Ông bà hội bất ngờ, phản đối kịch liệt. Rồi hoạ cũng ập tới lên đầu anh, ông hội cho người cầm gậy đánh anh vì tội dụ dỗ mợ, những đòn roi quật mạnh xuống tựa như sắp đánh gãy cả xương. Ê ẩm, đau đớn, anh oằn mình hứng chịu từng đợt, anh vật vã rồi cũng nằm im trên nền đất.
Bà hội bảo ném anh ra đường, anh nhìn cảnh mợ bị kéo đi, nhìn mợ dãy dụa, nhìn khuôn mặt xinh đẹp đẫm lệ, anh như chết lặng đi.

Hôm đó anh mất mợ, mất cả thế gian.

"Yêu là chết ở trong lòng một ít
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu
Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu
Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết.

Phút gần gũi cũng như giờ chia biệt
Tưởng trăng tàn, hoa tạ, với hồn tiêu"

6 câu thơ sưu tầm được từ bài thơ Yêu - Xuân Diệu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro