5. flirtwithsenior♡

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mượn bờ vai anh.

Hôm nay cậu dậy trễ nhưng vẫn kịp mua đồ ăn cho Hải Đăng, may quá chừng. Thời khoá biểu vừa mới đổi mà hay sao giờ thể dục lớp cậu lại học chung với lớp của anh. Đúng là ông trời đang giúp cậu đây mà.

Đúng là định mệnh hai ta sẽ thuộc về nhau thôi hihi.

“Tất cả chuẩn bị chạy mười vòng sân chịu phạt.” Giáo viên thể dục nhăn nhó bắt đầu thổi còi ra hiệu.

“Ủa tao nhảy xa đạt rồi mà sao vẫn phải chịu phạt?” Hoàng Hùng vừa chạy vừa nói với Đức Duy cũng đang chịu phạt bên cạnh.

“Tại hơn hai phần ba lớp mình không đạt làm giáo viên tức nên phạt thôi.”

“Biết vậy nãy không có gắng nhảy cho xa thế làm gì, xém nữa chúi đầu xuống bãi cát rồi.”

Chạy được đến vòng thứ 5 thì cậu bắt đầu đuối sức. Mặt mày say sẩm, mồ hôi liên tục chảy ra, chân tay rụng rời.

“Tao bị đau đầu chóng mặt hoa mắt ù tai suy giảm trí nhớ tê bì chân tay rồi mày.” Cậu không thể nào bắt kịp với lớp nữa chỉ có thể níu kéo Đức Duy để nó tụt lại phía sau với cậu cho đỡ cô đơn.

“Buông tao ra Hùng, tao đã mệt rồi còn bắt tao kéo theo mày nữa. Mày có còn tình người không?” Đức Duy thở dốc.

“Chân tao mất cảm giác rồi Duy ơi.” Hoàng Hùng mếu máo, tay vẫn níu lấy áo của Đức Duy.

Vừa dứt câu một người chạy tới nắm tay cậu chạy khỏi sân tập.

Hoàng Hùng ngơ ngác: “Anh Đăng?”

Hành động vừa rồi của anh làm cả Hoàng Hùng lẫn Đức Duy ngỡ ngàng ngơ ngác và bật ngửa.

Hai người nắm tay nhau chạy ra tới sân bóng rổ thì dừng lại, cả hai leo lên băng ghế dài ngồi nghỉ mệt một lúc.

“Ủa ủa chuyện gì vừa xảy ra? Hùng nó được giải cứu rồi, tao phải tự cứu chính mình thôi.” Đức Duy vừa nói xong dốc hết sức chạy đến chỗ giáo viên rồi lăn đùng ra đất làm mọi người ở đó hốt hoảng phải đưa cậu lên phòng y tế.

Thành công trốn tiết.

...

“Mệt không?” Hải Đăng hỏi thăm cậu.

“Mệt, anh mà không dẫn em đi chắc em lăn đùng ra ngất giữa sân tập.” Hoàng Hùng uống cạn chai nước Hải Đăng đưa cho.

“Em mượn vai anh xíu nha?”

“Để làm gì?”

“Dạ ngủ, được hong?” Đợi anh gật đầu đồng ý cậu dựa đầu của mình lên đó, cảm giác thật dễ chịu.

Người Hoàng Hùng toàn là mồ hôi ngay cả đầu tóc cũng ướt đẫm thế mà Hải Đăng vẫn để cậu dựa lên vai mình trong khi đó anh là người ưa sạch sẽ. Có phải là tiêu chuẩn kép quá rồi không?

Cứ thế Hoàng Hùng ngủ trên vai Hải Đăng khi nào không hay. Anh cứ im đó không dám động đậy vì sợ sẽ làm thằng bé kia thức giấc, chỉ định ngắm cậu một chút nhưng lại say đắm mà ngắm nhìn nhiều chút. Nhịn không được anh đưa tay lên vuốt nhẹ mái tóc đen mềm kia miệng mỉm cười vô cùng thoả mãn.

Đợi khi tiếng chuông báo hiệu hết tiết kêu lên anh mới lay lay người cậu: “Hoàng Hùng mau dậy đi.”

“Hửm? Ừm dậy rồi.” Cậu ngồi thẳng dậy dụi dụi hai mắt.

“Mau vào lớp đi sắp bắt đầu tiết tiếp theo rồi.”

...

Tuần này đến tổ của Hoàng Hùng trực nhật nên cậu ra trễ hơn mọi ngày. Vừa dọn vệ sinh xong toàn thân đau nhức, những bước đi dường như không còn vững nữa. Chắc là sáng nay dậy trễ không kịp ăn sáng rồi còn chịu phạt với trực nhật nữa nên mất sức.

Ai đó cứu Hoàng Hùng với, cậu hoa mắt không đi nổi nữa rồi. Ngay lúc cậu sắp ngã xuống có một cánh tay kéo cả người cậu vào thân hình rắn chắc của người đó.

“Ổn không?”

“Cảm ơn, mình không sao.” Cậu đẩy người đó ra, vỗ vỗ vào đầu mình vài cái rồi mới mở mắt nhìn đối phương.

Hoàng Hùng mở to mắt ngạc nhiên: “Anh Đăng? Sao chưa về mà còn ở đây?”

“Chuẩn bị về.”

“Trước khi về ... có thể nào cho em dựa vào vai anh lần nữa được không?” Cậu ấp úng.

“Còn mệt hả?”

“Một chút.”

Anh đưa cậu đến cái ghế đá gần đó để cậu tựa vào vai mình. Bầu không khí im lặng có thể nghe thấy tiếng thở của đối phương, nhìn họ bây giờ không khác gì cặp đôi đang yêu nhau.

Lãng mạn quá rồi.

“Cho em hỏi chuyện này được không?” Cậu vẫn đang để đầu mình trên vai anh.

“Hỏi đi.”

“Chị Uyên với anh ... là quan hệ gì vậy?”

“Chắc là bạn.” Nghe anh nói vậy cậu cũng yên tâm được phần nào nhưng mà tại sao không phải “là bạn” mà lại là “chắc là bạn”, nói cứ như kiểu không chắc chắn vậy.

“Muộn rồi, mình về thôi.” Hoàng Hùng đứng dậy, cậu vẫy tay tạm biệt anh rồi ra khỏi cổng trường.

Về tới nhà cậu kiểm tra điện thoại thì thấy có rất nhiều thông báo. Với cái tính chuyên hóng drama của cậu thì nhất định là phải mở lên xem ngay lập tức.

...

#cfs582 : Em Hoàng Hùng lớp 10B với bạn Hải Đăng lớp 12A có quan hệ tình cảm hả ? Thấy tựa vai nhau ngọt ngào quá trời

#cfs583 : Hồi sáng thấy Hoàng Hùng dựa lên vai Hải Đăng đó. Hai người yêu nhau hả ?

#cfs584 : hôm nay Nhã Uyên làm bánh tặng cả lớp mà chỉ riêng Hải Đăng có bánh hình trái tim thôi thiên vị quá huhu .

#cfs585 : mua gốc toán ở đâu ạ ? Bao nhiêu cũng mua .

#cfs586 : ĐăngHùng hay ĐăngUyên hả các cậu ?

...

capt.duy : @geminiie #cfs583 mày hay lắm bỏ tao lại một mình để đi dựa vai trai 🙂
@geminiie: =)))) nay tui vui tính tui mua cho bạn ly trà đào nha
@capt.duy: bạn iuuuu 🫶

ah.tus : #cfs586 ĐăngHùng lên

duongdomic : #cfs582,583 mày làm gì em nó rồi Hải Đăng Doo @hidadoo
@hidadoo : chưa ăn mà lo gì
@duongdomic : thằng này khá =))

s0ngluaan : @hidadoo #cfs584 bánh trái tim ngon quá nhỉ
@hidadoo : không có nên ghen tỵ à

bbinegav : @geminiie #cfs582 chẳng thấy kể gì cho bạn bè tủi thân ghê
@geminiie : có gì đâu mà kể hhh
@capt.duy : @bbinegav nói nhanh gọn là nó thích ông kia, qua ib đi tao kể mày nghe=)))
@bbinegav: hót hòn họt giờ mới nói là sao .

nhx.uyen : #cfs584 chỉ dành cho người đặc biệt .

Hoàng Hùng đọc đến bình luận của Nhã Uyên mặt cậu liền biến sắc, tối sầm lại. Cậu biết rằng bản thân đang đối mặt với đối thủ nặng kí vì chị ta vào năm lớp 10 từng là crush của Hải Đăng. Hoàng Hùng vừa biết chuyện này thông qua Đức Duy sau cuộc hóng hớt khắp nơi của cậu ta.

Theo đuổi tình yêu như đánh một ván cược vậy. Một là thắng và nhận được trọn tình cảm của Đỗ Hải Đăng. Hai là thua trắng tay tự ôm lấy bản thân mà khóc.

Không được! Chỉ khi nào Hải Đăng chọn chị ta thì tui mới thua thôi chứ còn không chị ta sẽ không bao giờ vượt qua tui được đâu, tui kí lủng đầu đóooo!

Em gấu đanh đá

“Sân chơi này là của tôi! Đua xe bốc đầu thì đua chứ đừng đua tình yêu với Huỳnh Hoàng Hùng!” Hoàng Hùng ngồi trên giường ánh mắt đầy quyết tâm nhìn vào bình luận của Nhã Uyên.

“Trời ơi ghê vậy ông nội. Cứ mạnh miệng đi bữa sau ôm mặt khóc em không dỗ anh đâu nhé.”

“Đi ra ngoài để anh mày yên!”

________
-Sai chính tả,tên nv,.. nhớ cmt nhắc tui nha.

-Nào fic lên 1k mắt thì bảnh lên chap 6 nha🤩

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro