𝘞𝘩𝘦𝘳𝘦 𝘋𝘪𝘥 𝘐𝘵 𝘈𝘭𝘭 𝘎𝘰 𝘞𝘳𝘰𝘯𝘨?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi thứ đã sai ở đâu?

Lần đầu tiên em nhìn thấy Min Yoongi là lúc mới đầu năm, em chân ướt chân ráo vào năm nhất đại học. Và đang trên đường hỏi thăm xem có câu lạc bộ bóng rổ cho nữ hay không. Đáng tiếc thay, ở đây lại chỉ có câu lạc bộ bóng rổ nam vì các nữ sinh viên yêu thích bóng rổ trong trường chỉ đếm được trên đầu ngón tay. So với việc trực tiếp vận động và toát mồ hôi làm trôi đi lớp trang điểm cầu kỳ, xinh đẹp. Họ thà nhìn các tiền bối cùng tân sinh viên tuấn tú, vạm vỡ đổ mồ hôi thay còn hơn.

Em từ một tia nắng rạng rỡ bỗng tắt ngúm khi lần nữa không tìm được nơi mà bản thân có thể thoả sức bay nhảy với trái bóng nặng chĩu trong tay. Em đã từng xin xỏ ở rất nhiều nơi về việc muốn thành lập một câu lạc bộ bóng rổ cho nữ. Nhưng vì số lượng thành viên quá thiếu thốn, nên đơn đề nghị của em chẳng bao giờ được thông qua cả. Đang chuẩn bị rời đi với khuôn mặt bánh bao buồn thiu thì một giọng nói trầm ấm đầy từ tính cất lên, gọi em lại.

Người con trai chiều cao có chút khiêm tốn ấy ngồi lọt thỏm giữa đội hình toàn những vị tiền bối chuyên chơi bóng rổ cao lớn, đô con. Nhưng lại toát lên một loại hào quang vô cùng áp bách và cao lãnh so với tất cả những người còn lại. Một người sinh ra đã được định sẵn là kẻ đứng đầu. Đúng như em dự đoán. Không ai khác chính là Min Yoongi, hội trưởng của câu lạc bộ kiêm đội trưởng của đội bóng rổ đại diện cho trường.

Trái bóng vừa cứng vừa nặng được hắn đùa nghịch trong tay nhẹ như lông hồng. Rồi lại bị xoay đều trên đầu ngón tay thuôn dài như một quả địa cầu không ngừng quay. Sau đó hắn đập nó xuống sàn vài lần, rồi ném nó về phía em. Theo phản xạ tự nhiên với đường chuyền bóng, em đưa tay đỡ nó một cách gọn gàng. Cũng đập bóng xuống sàn vài lần, mắt hướng về phía người kia hỏi xin ý kiến.

Hắn hơi nhếch môi đầy hứng thú, gật đầu một cái với em. Cằm hất nhẹ về phía chiếc rổ cách đó hơi xa. Nếu không phải dân chuyên thì sẽ hơi khó vào lưới. Nhưng đối với người biết chơi một chút thì lại không phải là vấn đề gì quá khó. Em là một ví dụ điển hình. Bóng trong tay đã được nắm vào tư thế. Một bên mu bàn tay dùng làm lực đẩy. Hơi nhón chân, dùng bàn tay còn lại hất trái bóng lọt lướt một cách đầy lưu loát như một thói quen.

Tiếng hú hét, huýt sáo cùng vỗ tay của đội bóng rổ vang vọng trong sân tập. Vì sau bao năm chỉ toàn một lũ đực rựa chơi chung với nhau. Cuối cùng họ cũng tìm được một người em gái bóng rổ thực thụ chứ không phải mấy em bánh bèo giả bộ muốn học chơi để tìm kiếm sự chú ý từ các anh. Em đã rất vui khi được họ chấp nhận cho phép tham gia câu lạc bộ mặc dù họ chưa từng nhận thành viên nữ bao giờ.

Đó cũng là khi tình cảm nơi em chớm nở từ sự biết ơn với người hội trưởng họ Min kia. Khoảng thời gian được thoả mình vào đam mê ấy đã rất tuyệt vời với em. Được các tiền bối cùng đồng sinh viên thích chơi bóng rổ chiều chuộng và thiên vị vô điều kiện vì là thành viên nữ duy nhất.

Duy chỉ có Yoongi là có chút xa cách với tất cả mọi người mà thôi. Mặc dù là hội trưởng, nhưng hắn rất kín tiếng và lạnh lùng. Chỉ khi thật sự cần thiết, hắn mới đích thân ra mặt. Hoặc khi chơi bóng rổ, hắn mới lao mình ra sân với trái bóng yêu thích được in tên mình trong tay. Thật hoàn hảo, thật thanh cao với phong cách và nhiệt huyết đúng nơi đúng chỗ. Em thích hắn, nhưng lại không dám tiến lên vì sợ mình sẽ không bao giờ với tới hắn.

Bởi vậy, em quyết định cất giấu thứ cảm xúc bé nhỏ ấy trong tim mà không tiết lộ với bất kì ai. Em bỏ qua những nhịp tim đập lỡ mỗi khi vô tình chạm mắt hắn. Nhận lời tỏ tình của Jungkook như một lối thoát cho bản thân. Cho đến khi sự việc đêm lễ hội trường ấy xảy ra. Hình ảnh người hội trưởng trong mộng của em bỗng dưng bị chính hắn làm cho vỡ nát.

Min Yoongi như hoàn toàn biến thành một người khác. Hắn đầy hoang dã và hung hăng cắn nuốt em như một con thú ăn thịt. Ngấu nghiến như thể hắn đã bị bỏ đói từ rất lâu. Và chỉ chờ em lỡ chân bước vào hang cọp mà vồ lấy mà thôi. Em sợ hãi và hoang mang. Em muốn chạy đi nhưng lại chẳng thể thoát được lòng bàn tay khổng lồ của hắn.

Em đã hoảng loạn sau khi tỉnh dậy trong vòng tay hắn vào sáng hôm ấy. Vội vã bỏ chạy khỏi hang ổ của con quái thú kia trước khi nó kịp nuốt chửng lấy em một lần nữa. Triệt để né tránh bất cứ nơi nào mà em có thể vô tình giáp mặt hắn ở trường. Kể cả nơi sân bóng rổ mà em yêu thích nhất. Thành viên câu lạc bộ đã hỏi thăm vì sao em không tới nữa vài lần và em chỉ cười qua loa nói rằng do vấn đề sức khoẻ.

Chỉ là em không thể nào ngờ tới người lớn hơn sẽ trực tiếp mò tới toà nhà khoa nhảy hiện đại của em. Cũng là khi em nhận ra, hắn đã giăng sẵn một cái bẫy chỉ để tóm được em. Xích em lại bên mình mà từ từ thưởng thức như một con nhện đen đúa, đói khát với cánh bướm lấp lánh, xinh đẹp đáng thương bị tơ tình trói chặt.

"Nói yêu tôi đi."

Rốt cuộc hắn có ý gì khi muốn em nói ra cái điều sai trái ấy. Hắn rõ ràng biết em đã trở thành bạn gái của em trai hắn ngay trước mặt bao nhiêu người kia mà. Mọi thứ đã sai đến mức nào. Để một người trưởng thành và nghiêm túc như Min Yoongi có thể biến thành dáng vẻ biến thái và điên loạn như hiện tại?

"K-Không! Điều này thật sai trái!! Ahh! Uhm~!!"

"Tốt thôi! Tôi sẽ làm em cho đến khi em chịu nói yêu tôi, bé cưng ạ~"

"Không!! Ah! Ahh!"

Cổ tay em bị bàn tay to lớn của hắn trói sau lưng. Thân trên bị đè chặt trên chiếc bàn làm việc tại studio của riêng hắn. Mông nâng cao trên không trung, đỏ ửng dấu tay mà hắn đã đánh. Lỗ nhỏ ướt nhẹp, sưng tấy vì bị hành hạ hàng tiếng đồng hồ bởi cây gậy thịt ngoại cỡ của họ Min. Điểm nhạy cảm bên trong liên tục bị đầu nấm thô dày ghì, miết không ngừng nghỉ. Nó lại lần nữa ập đến, cao trào của em. Từ đỉnh đầu đến gót chân đang bị ép kiễng cao ngay trước đôi chân vững chắc của hắn.

"Xin anh!! Tha cho em đi mà... hức!! Ah!!"

"Cầu tôi đi. Nói em yêu tôi đi, mèo con. Tôi sẽ cho em tất cả."

"Nhưng... hức! Nhưng em là người của em trai anh mà... hahh!"

"Nó đụ em chưa?"

"C-Chưa."

"Còn ai đụ em ngoài tôi không?"

"K-Không... Hicc!! Á!! Anh làm gì!!?"

Hắn lật người em lại, ép em nằm ra bàn. Chân bị tay hắn đẩy lên cao khiến đầu gối chạm ngực em. Bướm nhỏ mập mạp lộ hoàn toàn trước con mắt đục ngầu của hắn. Hắn cùi đầu, nhổ bọt lên nó khiến em giật nảy mình. Ngón giữa cùng ngón áp út dài ngoằng, cắm vào trong. Ra sức móc lấy mật dịch bên trong khiết em kêu khóc thảm thiết.

"Đừng mà! Đừng móc nữa... Á! Ahh! Em chết mất!!! X-Xin anh!!! Aaaaahh!!!"

...

Ở bên toà nhà khoa nhảy. Trong căn phòng tắm công cộng nghi ngút khói mờ do nước nóng. Cơ thể trần chuồng, nhỏ bé của chị bị Jungkook bế trong lòng ngồi xổm như một con búp bê. Hai bên đầu gối bị cưỡng ép vắt ngang hai bên khuỷu tay của người nhỏ hơn. Dương vật khổng lồ liên tục đâm vào rút ra nơi huyệt đạo sưng đỏ, béo ngậy. Nước từ vòi hoa sen trên cao, sối ướt cả hai. Càng khiến cho người lớn hơn mềm đi trong tay họ Jeon. Tuyệt vọng và bất lực.

"D-Dừng lại đi mà... Ah! Ah!! Chị không chịu nổi!! Tha cho chị! Tha cho chị... Ức!!"

"Không. Em sẽ làm cho đến khi chị khắc ghi thằng nhỏ của em bên trong."

Jungkook vừa cười xấu xa, vừa siết chặt bàn tay trên eo chị. Hông dập mạnh vào cô gái bé nhỏ, yếu ớt phía dưới. Những nếp nhăn của tường thịt bên trong đều bị kéo giãn mỗi khi cự vật của hắn đâm vào sâu bên trong với những cú thúc đầy hung bạo và dữ dội. Một tay gã trườn xuống nơi giao hợp, không ngừng xoa vuốt viên ngọc nhạy cảm của chị. Một tay bóp chặt cần cổ trắng sứ, mong manh. Khiến tầm nhìn của chị nhoè đi vì thiếu dưỡng khí. Bên trong tường nhung càng siết chặt lấy cự vật của gã trong vô thức.

"Ah!! Mẹ kiếp! Bên trong chị thật sướng. Thật muốn chôn mình trong đó mãi mãi nếu có thể. Grr!!"

Từ bên ngoài nhìn vào chiếc bụng dưới phẳng lì của chị có thể thấy được con quái vật kia gồ lên một cách đáng sợ. Nhưng chị chẳng thể làm gì để phản kháng lại sự trâu bò của Jeon Jungkook. Chân tay thanh mảnh yếu ớt bị những thớ cơ cứng rắn khoá chặt từ phía sau. Hơi nóng cùng tiếng rên, tiếng gầm gừ trầm thấp đầy hứng tình bên tai khiến chị chẳng thể suy nghĩ được gì ngoài cảm nhận khoái cảm vô biên mà gã liên tục thúc vào người chị.

Gã rúc đầu vào hõm cổ chị. Há miệng ngoạm lấy làn da thơm mềm. Ra sức cắn mút với lưỡi nóng và răng nanh. Cố tình để lại cơ số vết đỏ tím trên da chị như một dấu ấn đặc quyền của riêng mình gã. Gậy thịt nóng ẩm đâm vào rút ra theo nhịp dồn dập khiến dâm dịch rỉ ra, văng tung toé xung quanh đùi chị, đùi gã mà vãi xuống sàn gạch lạnh lẽo. Hai túi tinh nặng nề, nóng bỏng liên tục đập vào méo môi khiến chị càng thêm nhạy cảm.

"Jungkook! Jungkook! Ahh! Chị ra!! Ah! Ah!"

"Bắn đi, em bắn cùng chị. Hah~!!"

Chị hét lên một tiếng chói tai. Cả người căng cứng đến từng đầu ngón chân. Từ bên trong phun ra một dòng nước trong suốt, hoà trộn cùng tinh dịch mà chảy xuống sàn. Nhưng Jungkook lại ghì chặt lấy thân chị, của quý cắm sâu hơn. Tinh hoàn khẽ giật, tiếp tục bơm vào bên trong nhiều hơn để rồi khiến nó trào ra ngoài một cách mất kiểm soát. Một làn sóng khác ập đến nơi giao hợp của chị khiến chị hoảng loạn giãy nảy lên. Nhưng lại bị Jungkook ôm chặt hơn.

"Không! Đừng nhìn mà! Hức! Đừng nhìn!"

Mọi thứ đã quá muộn, chất lỏng vàng nhạt từ bên trong tuôn ra một cách mất kiểm soát vì bị đè nén quá lâu mà không thể giải phóng. Chị lại khóc nức nở vì sự nhục nhã của chính bản thân mình. Nhưng tiếng cười đê tiện của người nhỏ hơn lại vang lên lanh lảnh bên tai chị một cách xấu xa.

"Ồ~ Bé cưng, xem chị đã tạo ra một mớ hỗn độn thế nào này. Thật đáng xấu hổ làm sao."

Jungkook với tay lấy xuống chiếc vòi hoa sen được mắc trên cao. Đặt nó đối diện cửa hang khiến chị trở nên hoang mang. Cảm nhận được điều không lành sắp xảy đến.

"Nhưng không sao. Em sẽ làm sạch cho chị như một người đàn ông tử tế, tình yêu ạ~!"

"Không! Jungkook không... Ahhh!!"

Một tay gã cầm vòi phun thẳng những tia nước mạnh mẽ vào mèo con nhạy cảm của chị. Một tay bắt đầu kỳ cọ, mơn trớn một cách đầy phấn khích. Sự kích thích hung bạo khiến từng thớ cơ trên người chị trở nên cứng ngắc. Bụng dưới lần nữa quặt thắt vô cùng dữ dội. Để rồi tất cả kết thúc trong sự cao trào đến khiến chị ngất đi trong lòng của người nhỏ hơn.

—————
H-Mang

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro