𝟐. 𝐒𝐢𝐧𝐜𝐞𝐫𝐞 𝐅𝐞𝐞𝐥𝐢𝐧𝐠𝐬

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trong những ngày tiếp theo, Soobin và Yeonjun tiếp tục gặp nhau và trò chuyện. Tuy nhiên, mỗi lần gặp lại, Soobin cảm thấy có điều gì đó không ổn. Anh nhận ra rằng mặc dù Yeonjun luôn tỏ ra vui vẻ và hòa nhã, nhưng có một ánh mắt buồn bã nào đó ẩn sau đằng sau nụ cười của anh chàng này.

Soobin bắt đầu tự hỏi về cuộc sống của Yeonjun, về những gì anh chàng này đã trải qua và tại sao anh lại mang trong mình một cảm giác xa cách và cô đơn.

Mỗi lần nói về cuộc sống của cả hai, Yeonjun luôn tránh né và giữ cho mọi thứ trong lòng anh. Càng ngày Soobin càng cảm thấy sự bí ẩn xung quanh Yeonjun ngày càng dày đặc, và anh muốn tìm hiểu sâu hơn về người bạn mới này.

Dần dần, qua những gặp gỡ và trò chuyện, Soobin nhận ra rằng Yeonjun đang phải đối mặt với những vấn đề nặng nề trong cuộc sống của mình. Anh chàng này đang đấu tranh với cảm xúc u ám và nỗi đau từ quá khứ.

Mặc dù Soobin muốn giúp đỡ Yeonjun, nhưng anh cảm thấy bất lực trước sự lạnh lùng và đóng kín của anh chàng này. Mỗi lần cố gắng tiếp cận, Yeonjun lại rút lui và tỏ ra khép kín hơn.

Trong khi đó, mối quan hệ giữa họ cũng trở nên căng thẳng hơn do sự bất mãn và lo lắng từ phía Soobin. Anh cảm thấy mình không thể giúp được Yeonjun và không thể hiểu rõ về anh chàng này như anh mong muốn.

Cuối cùng, Soobin phải đối mặt với sự thật rằng mối quan hệ của họ có thể không thể tiến xa hơn nếu Yeonjun không chịu mở lòng và chia sẻ với anh về những gì đang xảy ra trong cuộc sống của mình.

Mặc cho sự đau đớn, Soobin nhận ra rằng đôi khi, người ta không thể giúp đỡ ai nếu họ không muốn được giúp đỡ. Và trong bi kịch của tình yêu, đôi khi cần phải chấp nhận rằng mọi thứ không thể trở nên hoàn hảo như mình mong muốn.

Trong một ngày nắng đẹp, sau những lần gặp gỡ và trò chuyện, Yeonjun quyết định chia sẻ với Soobin về một phần nỗi buồn và khó khăn mà anh đang phải đối mặt.

"Em à, có lẽ em đang tự hỏi về điều gì đó không ổn trong cuộc sống của tôi." Yeonjun nói, ánh mắt mơ mộng nhìn ra xa xăm.

Soobin nhìn vào ánh mắt của Yeonjun, cảm nhận được sự trầm tư và nghiêm túc. "Anh cứ nói đi, em sẽ lắng nghe."

Yeonjun hít một hơi sâu trước khi tiếp tục: "Gia đình tôi, họ không chấp nhận tôi yêu đương với người cùng giới. Họ luôn ép buộc tôi phải tuân thủ theo quy tắc của họ, không cho phép tôi được tự do trong tình yêu."

Soobin nhìn Yeonjun với ánh mắt đầy thương cảm. "Đó là một gánh nặng lớn phải mang, anh nhỉ."

Yeonjun gật đầu. "Đúng vậy. Nhưng tôi không thể sống dưới áp lực đó nữa. Tôi đã quyết định rời khỏi nhà, đi ra ngoài sống để tìm kiếm tự do và ý nghĩa thực sự của cuộc đời."

Soobin cảm thấy lòng ngực nhói đau khi nghe câu chuyện của Yeonjun. Anh hiểu rằng mọi quyết định của anh chàng này đều đầy rủi ro và cảm xúc phức tạp.

"Em hiểu rồi, Yeonjun. Và em ở đây để ủng hộ anh," Soobin nói, lấy tay vuốt nhẹ lên vai Yeonjun.

Soobin cảm thấy lòng mình tràn ngập tình cảm khi nghe Yeonjun chia sẻ về nỗi đau và sự đấu tranh của mình. Cậu ôm lấy Yeonjun một cách ấm áp và chặt chẽ hơn, muốn truyền đạt sự ủng hộ và tình thương đến anh chàng đang trải qua những khó khăn.

"Anh đừng lo lắng, chúng ta sẽ vượt qua mọi thứ cùng nhau." Soobin nói, giọng điệu đầy quyết tâm và ấm áp.

Yeonjun cảm nhận được sự an ủi và động viên từ Soobin, và ôm lại cậu chặt hơn. "Cảm ơn em, vì luôn ở bên cạnh và ủng hộ anh."

Sau khi trải qua câu chuyện cùng với Yeonjun, Soobin cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn và đầy hy vọng. Tuy nhiên, cậu vẫn cảm thấy có một bí mật nho nhỏ đang nhen nhóm trong lòng mình - sự thích thầm đối với Yeonjun.

Tìm đến Beomgyu, người bạn thân nhất của mình, Soobin không thể giấu được những suy nghĩ và cảm xúc đang dày vò trong lòng.

"Beomgyu à, tao phải nói với mày điều này." Soobin nói, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy lo lắng.

Beomgyu quay sang nhìn Soobin, ánh mắt đầy tò mò và quan tâm. "Mày sao vậy? Có chuyện gì đâu mà lo lắng thế?"

Soobin ngậm ngùi thở dài trước khi bắt đầu tâm sự: "Tao... Tao thích Yeonjun hyung."

Sự thú vị và bất ngờ lấp lánh trên khuôn mặt của Beomgyu khi nghe những từ của Soobin. "Thực sự không ngờ đấy. Nhưng mày đã nói với anh Yeonjun chưa?"

Soobin gật đầu nhẹ nhàng. "Chưa. Tao không biết phải làm sao. Tao sợ nếu nói ra thì mối quan hệ giữa chúng tao sẽ bị ảnh hưởng."

Beomgyu nắm lấy tay của Soobin và nhìn vào mắt cậu với sự ủng hộ và đồng cảm. "Hãy tin tưởng vào bản thân và vào tình cảm của mình. Nếu Yeonjun thật sự là người đáng giá, anh ấy sẽ hiểu và chấp nhận mày."

Những lời khuyên từ Beomgyu giúp Soobin cảm thấy an tâm hơn và quyết tâm hơn trong việc thể hiện tình cảm của mình với Yeonjun. Cậu hiểu rằng dù khó khăn và lo lắng, nhưng chỉ khi dũng cảm thể hiện sự thật, sẵn lòng đối mặt với thách thức trước mắt. Cậu quyết định sẽ không giấu giếm nữa và sẽ thể hiện sự chân thành của mình với Yeonjun.




Một ngày nắng đẹp, khi cả hai đang đi dạo trên con đường ven sông, Soobin dừng lại và nhìn thẳng vào mắt Yeonjun. "Yeonjun hyung, em muốn nói với hyung một điều."

Ánh mắt của Yeonjun tỏ ra tò mò và chờ đợi. "Có chuyện gì vậy, Soobin?"

Soobin thở sâu một cái trước khi tiếp tục: "Em... Em đã thích hyung từ lâu rồi. Em không biết phải làm sao để giữ cho mối quan hệ của chúng ta không bị ảnh hưởng, nhưng em muốn hyung biết điều này."

Cảm xúc lẫn lộn hiện lên trên gương mặt của Yeonjun khi nghe những lời của Soobin. Tuy nhiên, anh chàng không tỏ ra bất ngờ hay bối rối.

"Sao em lại không nói sớm hơn?" Yeonjun cười nhẹ, ánh mắt tràn ngập tình cảm.

Soobin cảm thấy nhẹ nhõm khi biết rằng Yeonjun không phản đối và không thay đổi cảm nhận về mình. Hai người ôm nhau trong một vòng tay ấm áp, cùng chia sẻ niềm vui và sự bất ngờ của khoảnh khắc này.

Từ lúc này, mối quan hệ giữa Soobin và Yeonjun trở nên chân thành và rõ ràng hơn, khi cả hai dám thể hiện tình cảm của mình một cách chân thành và không e ngại. Chính sự dũng cảm và chân thành đã làm cho họ hiểu nhau hơn và mối quan hệ của họ trở nên mạnh mẽ và ý nghĩa hơn bao giờ hết.

Sau khoảnh khắc ôm nhau ấm áp, Soobin dừng lại và nhìn sâu vào mắt Yeonjun, ánh mắt của cậu tràn ngập sự quyết tâm và tình yêu.

"Yeonjun," Soobin gọi tên anh một cách dịu dàng.

"Anh có muốn... hẹn hò với em không?" Soobin nói, giọng điệu đầy tự tin nhưng cũng đầy những cảm xúc lấp lánh.

Cảm giác hạnh phúc tràn ngập trong tim của Yeonjun khi nghe lời đề nghị của Soobin. "Tất nhiên là có, Soobin. Anh muốn được ở bên em, trải nghiệm những khoảnh khắc đẹp nhất cùng em."

Hai người cười vui vẻ và ôm nhau một lần nữa, bước đi bên nhau trên con đường ven sông, nơi mà tình yêu của họ bắt đầu nảy nở. Từ lúc này, Soobin và Yeonjun chính thức trở thành đôi bạn trẻ, sẵn sàng đối mặt với mọi thách thức và hạnh phúc cùng nhau trên con đường tình yêu.

End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro