Phiên ngoại 1.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cao Ly năm 940

Ở một làng quê nghèo khó nọ, người qua kẻ lại nườm nượp, ai cũng bận rộn với công việc đồng áng của mình. Ven đường, có một cậu bé ước chừng 12 tuổi, mặt mũi bẩn thỉu, dáng vẻ đáng thương hề hề, y phục rách bươm, nhưng đôi mắt em đen láy, trong như lưu ly, linh động hữu thần. Bên trong đôi mắt xinh đẹp ấy là sự u ám không đáng có của một đứa trẻ. Em lấy một tấm vải ra trải bên lề đường, cùng một tấm bảng rồi quỳ xuống. Trên bảng viết rõ, "bán thân chịu tang cha", người đi đường chỉ biết lắc đầu cảm thán.

Một đứa trẻ đáng thương

Từ xa, tiếng vó ngựa truyền lại, dân chúng dạt sang 2 bên đường, sợ hãi quỳ xuống.

Trên ngựa là một người đàn ông, khí chất ngời ngời, uy phong dũng mãnh, đôi mắt tản ra hàn khí làm những người xung quanh không nhịn được mà run rẩy.

Chỉ có duy nhất đứa bé bán thân chịu tang cha kia, thấy địa bàn của mình bị xâm chiếm đành cất đồ đứng dậy bỏ đi

"Tên nhóc kia, đứng lại! Ai cho ngươi bỏ đi?!" Một tên thị vệ gần đó hét lên. Tước vị của hắn mãi không tăng, hắn nôn nóng muốn lập uy trước mặt vương gia, nhanh chóng cướp lấy cơ hội ngàn vàng.

Đứa bé liếc qua người đàn ông kia rồi đến vị tổ tông trên ngựa, đối diện trực tiếp với đôi mắt lạnh lùng không một chút sợ hãi.

"Ngươi mua ta sao?"

Tất cả mọi người đều ngạc nhiên nhìn em

"Ngươi nói gì?"

"Ngươi sẽ mua ta sao?"

Em cầm tấm bảng viết "bán thân chịu tang cha" kia lên, chỉ chỉ vào nó, mặt lạnh nói

"Hay là vị kia?"

Nói rồi em liếc qua vị trên lưng ngựa. Người lính kia tức đỏ cả mặt, xông lên thì có một giọng nói đánh tan sự tức giận của ông ta. Là vị vương gia.

"Đợi đã"

"Ngươi tên gì?"

"Jungkook"

"Ngươi cảm thấy người đáng giá bao nhiêu?"

"Ngài cảm thấy ngài đáng giá bao nhiêu?"

Bị vặn hỏi ngược lại không làm vị vương gia tức giận, hắn cười lớn.

"Bản vương là vô giá. Không ai có thể mua được bản vương"

"Ta cũng vậy. Ta là vô giá. Ta khác ngài ở chỗ, người khác có thể mua ta, nhưng ngài, không thể."

Dáng vẻ em kiêu ngạo, không sợ chết đối mặt với vị đại tổ tông kia. Em đã không còn gì để mất.

"Tại sao ta không thể mua?"

"Chủ nào chó nấy. Thay vì ngài bỏ tiền mua ta, ngài hãy bỏ tiền quản thúc lại thuộc hạ của ngài"

"Ha ha ha"

Vị vương gia bật cười. Một cậu nhóc miệng lưỡi lanh lợi, ngông cuồng.

"Được. XX, ngươi hãy về nhận hình phạt. Những người khác, thi hành nhiệm vụ!" (đừng hỏi tui, tui lười nghĩ tên aaaaaa)

"Jungkook, ngươi có muốn về kinh thành cùng ta không? Ta sẽ giúp ngươi chịu tang cha, về kinh thành sẽ dạy ngươi học chữ"

Jungkook động tâm. Biết chữ là tia sáng hy vọng, là mong ước cả đời của em. Nhưng nếu em bị lừa thì làm sao? Dù gì cũng không còn gì để mất (còn trinh em ơi=)) nó lừa đấy=)) )

"Được."

"Đưa nhóc này đi sửa soạn, ta sẽ đi viết thư cho hoàng huynh." Vị vương gia ra lệnh

"Em phải gọi ngài là gì?"

"Gọi ta là Taehyung"

————————————
Phiên ngoại của các cô đây. Ngắn thui. Tui không rõ tiếng Hàn nhưng tui biết là trong tiếng Trung, "em" với "ta" đọc giống nhau, đều là "wo " (我) nên tui dùng luôn TvT nếu mâu thuẫn các cô chứ việc cmt vào nha, tui sẽ sửa ngay

Thật ra tui thấy tuy cốt truyện chạy rề rà nhưng tình cảm của 2 bạn lại chạy quá nhanh, tui mới thêm cái phiên ngoại này vào. Hai bạn vừa gặp đã yêu không phải là vô lý đâu, là do định mệnh, it's because of DESTINYYYYY:3 tin tui đi:3

Tui vẫn không hiểu tại sao tui xây hình tượng của JK ở phiên ngoại này lại khác hoàn toàn với JK ở bản chính:) JK ở đây ngông cuồng không sợ chết, JK kia ngây ngô thích suy diễn, dù thế nào kết quả vẫn là rơi vào bẫy của Kim vô sỉ=))

ᴘ ʜ ᴏ ᴛ ᴏ ɢ ʀ ᴀ ᴘ ʜ 📷𝕓𝕪 𝕁𝕖𝕤𝕤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro