chương 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: nguyenthi_trieuvy

Sáng hôm sau, Yeonjun tức dậy sớm để ra sân bay, hắn mặc một bộ vest đơn sơ nhưng cũng đủ tôn lên vẻ đẹp ác quỷ của hắn. Hắn trước khi bước ra khỏi phòng cậu vẫn không kìm được mà quay lại ngắm nhìn cứ như cậu đang nằm trên chiếc giường ấy mà ngủ một giấc dài. Luyến tiếc quan sát rồi mới quay lưng đi
Sân bay Korean Air - một sân bay thuộc quyền sở hữu của Yeonjun, hắn lên máy bay, mở ghi âm, bậc đoạn cậu hát mà ngủ. Vì đây là máy bay cao cấp, ngồi trên đây có thể đi thẳng từ Seoul (Hàn Quốc) đến Washington (Mỹ) không cần thực hiện chuyến bay nội địa nào, vì thế hắn ngồi trên đây ngủ thẳng một mạch đến 13 giờ sau mới bị tiếng của một tiếp viên hàng không thông báo gần đến điểm kết khiến hắn thức giấc. Trong giấc mơ, hắn mơ thấy cậu cùng hắn hạnh phúc những ngày trong quá khứ, những ngày tháng tươi đẹp, giấc mơ này sao lại tự dưng tìm đến?! Liệu đây có phải điềm báo?!

Hắn được tài xế đưa đến một khách sạn mà theo hắn được biết, khách sạn này là thuộc về đối tác đặc biệt tuần này của hắn. Hắn cất quần áo vào tủ rồi thầm đánh giá căn phòng, quả thật khách sạn bật nhất có khác, tiện nghi lại hiện đại, nội thất cao cấp ,căn phòng được bày trí bắt mắt quả là một điểm cộng lớn. Hắn đi vào phòng tắm được nữa tiếng sau thì mở cửa đi ra, lúc này trên người hắn chỉ duy nhất một cái khăn tắm quấn ngang hông, đảm bảo bất kì cô gái nào nhìn vào cũng phải 'hai hàng máu mũi'. Hắn lau tóc của mình rồi tự dưng ngừng lại, tự cười một cái, hắn nhớ có trước có một tiểu yêu thỏ quấn lấy hắn chỉ để sấy tóc cho hắn, nhớ lại hắn lúc đó quả thật rất hưởng thụ, cái mùi thơm của cậu bay vào mũi hắn khiến hắn như mất kiểm soát mà muốn ăn cậu ngay nhưng bất quá lúc đó cậu còn là một con thỏ con chưa hiểu sự đời, còn ngây thơ trong sáng nên hắn đành kiềm lòng lại. Thở dài một hơi, quả thật tiếc nuối, tình yêu của cậu như một mê cung khiến hắn không thể trốn thoát

*Forever We Are Young* _ Tiếng điện thoại của hắn vang lên cắt đứt dòng hồi tưởng

- "Tôi nghe" _ Hắn bắt máy

- "Xin chào, tôi là chủ tịch tập đoàn Dream, chúng ta có thể gặp nhau chứ?"

- "Rất hân hạnh, ngài muốn khi nào?"

- "Tôi nghĩ....." _ Đầu dây bên kia đang nói thù đột nhiên có một giọng nói quen thuộc vang lên khiến Yeonjun như bị điểm nguyệt, cái giọng ấy có đánh chết Yeonjun cũng không thể quên được giọng nói mà anh hằng mong nhớ (Yeonjun thường mở ghi âm của Taehyun nên dễ dàng nhận ra nhé. Cứ như phép toán, bạn làm đi làm lại đương nhiên chỉ cần nhìn vào liền ra được kết quả) _ "Anh à, em nấu cơm xong rồi, anh xuống ăn nhé" _ "Được rồi anh xuống anh" _ "Thật xin lỗi, chúng ta có thể hẹn nhau tối ngày mai, được chứ?"
- "A.... Vâng, đương nhiên"

- "Vâng, không làm phiền ngài nghĩ ngơi, tôi xin cúp máy trước"

- "Vâng"

Giọng nói ấy.... Kang Taehyun?! Là em sao?!

Ở Nơi Nào Đó

- James, anh nói chuyện với ai vậy?

- Anh nói chuyện với đối tác, bọn anh vừa bắt đầu hợp tác, tối mai sẽ gặp mặt

- À

Taehyun và James vừa ăn vừa nói cười
Khách Sạn

Đêm nay Yeonjun nằm trằn trọc suy nghĩ, giọng nói ấy quá đỗi quen thuộc, có thật là cậu?! Nhưng không thể nào, nếu đó thật là Taehyun thì chẳng lẽ Taehyun với đối tác lần này có quan hệ gì sao?!

Nhưng quan trọng anh phải gặp được đối tác này trước đã, xem người đó là người thế nào đến lúc đo tìm hiểu giọng nói ấy có phải của Taehyun hay không

Nếu là cậu, anh thề sẽ bắt cậu về bằng được cho dù cậu không muốn, anh cũng phải ép buộc cậu ở lại bên mình. Xin đừng nói Yeonjun ít kỉ, vốn trong tình yêu là mù quáng, nếu không có được trái tim thì cũng phải cáo được thể xác, không phải ai cũng có can đảm buông tay người mình yêu. Và Choi Yeonjun anh không phải một trong số đó, anh không thể buông tay, anh sợ khi buông tay, cậu sẽ biến mất như lúc trước, anh sẽ lại một lần nữa rơi vào đau khổ. Anh không ngu ngốc, anh biết một người đơn thuần như Taehyun một khi đã yêu ai thì chắc chắn sẽ rất sâu đậm nên anh tự tin rằng cậu vẫn còn yêu anh, chỉ là trái tim đấy cậu giữ quá chặt, chỉ cần anh nhẹ nhàng chạm đến thì cậu sẽ tự động trao nó cho anh, rồi hai người sẽ lại hạnh phúc.

Nếu đó là Kang Taehyun, anh thề sẽ níu cậu lại bằng mọi cách

Anh không giống những tên ngốc ngoài kia, yêu rồi buông tay để mất người mình yêu, anh đã một lần trải nghiệm, nỗi đau rát tận tim gan. Anh biết cậu còn yêu anh, ngoài anh ra không ai có thể cho cậu hạnh phúc, cùng lắm chỉ có thể khiến cậu vui vẻ. Chỉ khi ở cạnh người mình yêu, bạn mới được hạnh phúc. Anh yêu cậu, cậu yêu anh vậy ngu ngốc chi mà không níu cậu lại, cho cậu thấy tình yêu anh dành cho cậu không hề phai nhòa theo năm tháng mà ngược lại đoạn tình cảm ngày một nhồi nhét sâu vào trái tim anh. Anh tin anh sẽ khiến cho cậu là người hạnh phúc nhất thế gian

_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro