Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: nguyenthi_trieuvy

*Reng Reng Reng*

- Chúng thả kết thúc bài học tại đây, bài tập các em nhớ về nhà làm bài nhé _ Thầy Kai gấp sách lại rồi nói với học sinh đang ngồi phía dưới

- Vâng _ Cả lớp đồng thanh

Taehyun cùng Beomgyu và Eunha đi ra lớp, đến cầu thang thì gặp Soobin, bốn người cùng đi ra trường

- Taehyun, chúng tớ đi trước _ Beomgyu nắm tay Soobin rồi xoay sang nói với Taehyun

- Taehyun, mình nói cậu nghe bí mật này nhé _ Eunha ghé tay nói nhỏ với Taehyun, từ gốc nhìn của "ai đó" cứ tưởng hai người đang hôn nhau _ Beomgyu và Soobin đang yêu nhau đấy

- Hả?!? Họ là Gay?!? _ Taehyun nhảy dựng lên nói lớn nhưng chưa kịp la lên thì Eunha đã nhanh tay bịnh miệng Taehyun lại

- Vâng!!! Mình cũng bất ngờ lắm chứ nhưng họ mới quen nhau trước khi cậu nhường học ba tháng

- Nhìn không ra đấy

- Cũng tại Beomgyu không muốn công khai nên Soobin cũng không nói nhưng về nhà mới ...... Hắc hắc hắc _ Nói Được một chút, Eunha cười đầy mờ ám

- Về nhà? Hai người họ sống chung sao?!?
- Vâng. Lúc mình qua nhà họ chơi mới biết ở nhà họ âu yếm nhau thế nào

- Nghe cậu nói vậy mình thấy họ hạnh phúc quá nhỉ

- Đương nhiên

- Nhưng không phải tình yêu đồng tính sẽ bị phản đối sao?

- Thời đại thay đổi rồi anh à, nếu cậu cứ quá quan trọng về vấn đề giới tính thì chẳng hạnh phúc nổi đâu. A. Nhưng bác Hwamin chọn cậu làm "Con Dâu", chẳng lẽ cậu cũng là "Gay"?!? _ Mắt Eunha mở to như thấy vàng. Cô nắm tay Taehyun đưa tới miệng rồi nói. Nhưng trong góc nhìn "ai đó" thì hai người đang nắm tay hôn nhau

- Không phải. Mình không phải Gay, trước giờ mình chưa yêu một ai cả

- Chưa yêu? Còn cơ hội ......... Hắc hắc _ Eunha cười đầy ẩn ý nhìn Taehyun

- Mình sợ cậu rồi

Hai người cứ nói cười, khiến người nào đó lòng nảy sinh cảm khác khó chịu

Cậu đúng là có bản lĩnh, còn có thể dụ dỗ đứa em họ tôi được, tôi đúng là xem thường cậu rồi

Choi gia

- Cháu chào bác, chào mọi người _ Taehyun chạy vào nhà rồi nói lớn

- Chào cháu _ Bác quản gia bước lại gần Taehyun rồi cầm cặp cho cậu nhưng chưa kịp thì bị Taehyun giữ cặp lại

- A. Không cần đâu ạ. Cháu tự mang được rồi. Cháu đi lên phòng trước ạ

- Ừ _ Bác quản gia cười hiền hòa

Đứa trẻ này không biết phải gặp bao sóng gió gì trong cái gia đình này nữa _ Bác quản gia lắc đầu suy nghĩ

Taehyun chạy lên phòng rồi máng cặp lên một góc phía bàn. Chưa kịp mở tập làm bài thì nghe tiếng Yeonjun gọi

- Cậu còn không mau làm cơm? Muốn tôi đói sao?

- A. Tôi xuống ngay

Taehyun gấp tập lại rồi để gọn gàng phía bên, xong chạy ra phòng rồi đi xuống nấu cơm

- Taehyun, cậu còn không mau lau nhà

- Taehyun, cậu còn không nau rửa chén

- Taehyun, cậu còn không mau giặc đồ

- Taehyun, cậu còn không mau phơi đồ

Mọi công việc trong nhà đều cứ

"Taehyun" rồi "Taehyun", dù người giúp việc muốn làm giúp cũng bị Yeonjun cản. Cả ngày cứ bị xoay như chong chóng.

Taehyun muốn nghĩ cũng không được, bài tập còn chưa làm xong, cậu cũng không rãnh để làm, thời gian nghĩ ngơi còn không có thì nghĩ chi cho làm bài

- Cậu là người hầu mà không tự giác làm, sao cứ để tôi nhắc hoài vậy hả _ Yeonjun ngồi trên sofa nhìn Taehyun đang làu nhà mà cười đểu nói. Hwamin ra nước ngoài xử lý công việc đến vài tháng mới về, Yeonjun còn đang nghĩ trò làm khó Taehyun mà đắc ý

- Tôi xin lỗi, tôi sẽ làm ngay _ Taehyun lo lau nhà mà không ngước nhìn Yeonjun

- Nói chuyện mà không nhìn mặt chủ, cậu đang khinh thường tôi sao

- Tôi không có, tôi xin lỗi _ Taehyun ngước mặt nhìn Yeonjun, trên gương mặt xinh đẹp của cậu toàn mồ hôi

- Dơ chết đi được, cậu mau làm xong rồi vào tắm, xong đi qua dọn phòng cho tôi _ Nói xong anh ta đứng lên rồi bước lên lầu

- Vâng _ Taehyun cúi người chào

Yeonjun, nói gì thì nói chứ vừa về chưa kịp tắm hay ăn cơm đã bị Yeonjun xoay như chong chóng thế này, Taehyun vừa mệt vừa đói rồi

Lau nhà xong, Taehyun chạy nhanh lên phòng để tắm, mười lăm phút sau, tắm xong, cậu chạy xuống nhà lấy cơm còn dư trong tủ lạnh ăn. Chưa kịp ăn hạt cơm đầu tiên đã nghe tiếng Yeonjun

- Cậu còn ăn sao? Chưa dọn phòng tôi thì ai cho cậu ăn? Mau lên phòng dọn ngay

- Vâng _ Taehyun đành bỏ đũa xuống rồi chạy lên phòng Yeonjun

Đợi Taehyun lên phòng mình, Yeonjun xoay sang nói với một người giúp việc

- Mau dọn hết chỗ này cho tôi

- Nhưng ... Cậu Taehyun còn chưa ăn

- Lo cho cậu ta sao? _Yeonjun xoay sang người giúp việc, lạnh giọng nói _ Muốn mất việc sao?

- Dạ, tôi không dám, tôi sẽ làm ngay _

Người giúp việc run chân mà dọn Yeonjun cười đắc ý, xong rồi đi từng bước lên phòng, lúc Taehyun tắm, Yeonjun đã nhân cơ hội làm phòng mình lộn xộn như bãi chiến trường. Anh bước vào phòng rồi cười đắc ý khi thấy Taehyun cực khổ dọn phòng mình

- Cậu làm nhanh cho tôi, sau mười phút mà chưa xong thì cậu đừng trách tôi quá đáng

- Vâng Cậu Chủ _ Taehyun nhỏ giọng đáp, cậu thật sự không còn sức mà làm nữa huống chi làm nhanh

Đúng mười phút, Taehyun làm xong rồi cúi người, đi ra phòng, cậu bước xuống nhà bếp, không thấy đồ ăn đâu, cậu đành nhịn đói mà bước lên phòng, tắm lại lần nữa rồi làm bài

Mỗi ngày đều lặp lại, Taehyun sáng thì thức sớm chuẩn bị bửa sáng xong đi bộ học vì Yeonjun không cho cậu đi chung xe. Đến trường thì bị Yeonjun sai vặt, dù Eunha hay Soobin lẫn Beomgyu binh vực liền bị Yeonjun nói Taehyun "Ỷ vào bạn bè" nên Taehyun phải đành làm theo. Về nhà chưa ăn chưa tắm đã bị Yeonjun bắt làm việc nhà, tất cả đều do Taehyun làm, cứ cuối tuần lại ra sân cắt cỏ, một tuần hai hai ngày dọn phòng Yeonjun một lần. Thời gian cứ thế trôi chẳng mấy chốc đã qua hai tháng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro