Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

author: nguyenthi_trieuvy

Kể từ hôm đó cũng đã một tháng, Yeonjun đã ít sai vặt Taehyun và cũng tránh né Taehyun nhiều hơn. Tối nay, lúc Yeonjun đang nằm trên giường chơi điện thoại, đột nhiên có một tin nhắn gửi đến

- "Yeonjun, tuần sau em trở về, anh đón em được không"

Yeonjun bất ngờ ngồi dậy

- "Cô bỏ đi lâu như vậy còn quay về làm gì"

- "Em xin lỗi, anh còn giận em sao?"

- "Cô nghĩ cô đáng để tôi bạn tâm sao"

- "Anh còn yêu em chứ?"

"Yêu" sao?!? Cô ta bỏ đi bao năm mà không một tin nhắn, vậy mà giờ còn dám hỏi anh sao?!? Nhưng anh còn yêu cô ta không? Kể cả anh cũng không biết

*Cốc cốc*

- Cậu Chủ, cậu xuống dưới ăn cơm _ Một giọng nói quen thuộc từ phía sau cửa vọng vào

- Được _ Nói xong, nghe tiếng bước chân cậu xa dần, anh nhìn lại điện thoại nhắn lại _ "Không"

- "Em biết anh còn yêu em mà, đừng nói dối em, tình cảm chúng ta sâu nặng làm sao anh quên được"

- "Tình cảm chúng ta? Cô đang kể chuyện cười à? Cái ngày mà cô đi, cô có nghĩ tới chuyện này không?"

- "Yeonjun, em xin lỗi, tuần sau em sẽ trở về, anh đón em nhé, tạm biệt"

Yeonjun vò vò tóc rồi vứt điện thoại sang một bên. Nhưng không biết tại sao anh lại muốn xem gương mặt cậu, ma xui quỷ khiến, anh không kìm được mà lấy điện thoại mở hình cậu ra xem. Anh cứ xem đến quên mất phải xuống ăn cơm

*Cốc Cốc*

- Cậu Chủ, sao cậu không xuống ăn cơm? _ Đợi Yeonjun lâu quá không xuống, Taehyun đành phải lên phòng gọi anh lần nữa

- Cậu mang vào cho tôi

- A. Vâng. Cậu đợi tôi một chút _ Nói xong Taehyun chạy xuống bếp

A~xi. Mình bị gì vậy chứ?!? _ Yeonjun vò đầu suy nghĩ

*Cốc Cốc*

- Cậu Chủ, tôi vào nhé

- Ừ

Taehyun mở cửa vào phòng rồi để tô cháu lên bàn kế giường anh. Vừa để xuống, Taehyun thấy hình mình trong điện thoại anh. Yeonjun thấy Taehyun nhìn chằm chằm ở chỗ nào đấy, anh nhìn theo hướng mắt cậu

A~xi mình quên tắt điện thoại rồi

Yeonjun hốt hoảng cầm điện thoại rồi tắt đi

- Cậu thấy tôi có năng khiếu làm nhiếp ảnh gia không? Một đứa xấu xí như cậu cũng có thể chụp lấy tấm đẹp như vậy

- V ... Vâng _ Taehyun cúi đầu rồi bước ra ngoài

Thấy Taehyun bước ra khỏi cửa, Yeonjun ngả lưng ra sau, thở một hơi rồi nghĩ

Mong là cậu ta đừng suy nghĩ nhiều
Taehyun lúc này đang nằm ở trên giường, đôi mắt xinh đẹp rũ ánh buồn

Thì ra trong mắt anh ấy mình xấu xí thế sao. Ngay từ đầu anh ấy đã có ý chán ghét mình rồi. Tim ơi đừng đau, có đau cũng làm được gì chứ

Một dòng nước ấm chảy xuống khóe mắt xinh đẹp ấy, Taehyun cuộn mình trong chăn mà cố ngăn tiếng khóc

Đúng! Kang Taehyun cậu đã yêu Choi Yeonjun, ngay cả cậu cũng không ngờ, cậu yêu anh từ lúc nào cũng không hay biết. Nhưng anh là trai thẳng, anh đã yêu một người phụ nữ khác. Anh không yêu cậu, một đứa con trai xấu xí. Nhưng Taehyun cậu đau lắm. Cậu chỉ mong tình cảm này chỉ là nhất thời, sẽ mau quên thoi
Từ đêm đó, thay vì Yeonjun thì người tránh né lại là Taehyun, trong suốt tiết học, Taehyun không hề nhìn Yeonjun dù chỉ là một ánh mắt vô tình. Cậu vẫn đi chung với Beomgyu, Eunha và Soobin. Về nhà, cậu cũng không nhìn anh, chỉ làm việc rồi nấu đồ ăn tối, xong nhờ đại người nào đó mang lên giùm anh

Hai ngày rồi, cậu vẫn vậy, vẫn tránh mặt anh. Cái kiểu đó làm anh khó chịu. Đêm nay, anh cho người gọi cậu lên dọn phòng

*Cốc cốc*

- Cậu Chủ ......

- Vào đi _ Không đợi Taehyun nói hết, Yeonjun đã lên tiếng

Taehyun bước vào, tay cầm máy hút bụi bắt đầu dọn dẹp. Trong lúc cậu đang dọn dẹo, Yeonjun vẫn nhìn thân ảnh cậu không rời mắt

- Sao cậu lại tránh mặt tôi? _ Từ lúc vào phòng đến giờ, Taehyun vẫn vậy, không nhìn anh làm Yeonjun khó chịu mà lên tiếng

- Không có _ Mặc dù trả lời nhưng Taehyun vẫn không nhìn anh

- Cậu còn nói không có? _ Yeonjun khó chịu bước đến trước mặt cậu _ Vậy sao không nhìn thẳng mặt tôi mà nói

Taehyun ngước mặt nhìn Yeonjun, trong ánh mắt không hề có biểu hiện tình cảm nào

- Được chưa _ Giọng cậu lạnh như băng, nói xong cậu lại cúi mặt làm tiếp

Yeonjun bực mình không nói nữa, anh xoay lưng lấy quần áo rồi đi vào phòng tắm. Taehyun chỉ thở dài một hơi rồi làm tiếp, lại gần giường Yeonjun, Taehyun thấy điện thoại phát sáng, cậu nhìn vào thì thấy tin nhắn của ai đó, Taehyun lấy can đảm ấn vào xem thì thấy tin nhắn của anh cùng Byeol {điện thoại có lưu tên}

Thì ra là của người yêu anh ấy, gần về rồi sao, đáng lý ra ngay từ đầu mình không nên hi vọng làm gì

Taehyun xoay người bước ra khỏi phòng rồi chạy nhanh vào phòng mình

Tắm xong, anh bước ra không thấy

Taehyun đâu, anh nhăn mặt rồi ngồi lên giường thì thấy tin nhắn của Byeol Chẳng lẽ là Taehyun đã thấy tin nhắn này?!? Không biết cậu nhóc đó sẽ suy nghĩ gì nữa
Yeonjun nhăn mặt suy nghĩ rồi xem tin nhắn mới của Byeol

- "Anh nhớ đón em nhé"

Không trả lời, anh quăng điện thoại sang một bên, nằm xuống giường, chớp mắt vài cái rồi lấy điện thoại ra xem ảnh cậu đến khi ngủ quên

Bên phòng Taehyun, không cần nghĩ cũng biết cậu đang đau khổ, cố gắng giết chết tình cảm này nhưng vô ích, tình cảm ngày một lớn, đến nỗi không thể xóa nhòa, không thể làm gì hơn, cậu đành giữ tình cảm đó, cất giấu ở một góc trong tim, dù đau đớn đến mức không thể nói thành lời nhưng vẫn là mối tình đầu, sâu đậm đến mức tạo thành một vết sẹo trong tim, vết sẹo đau đớn này làm sao để xóa đi, làm sao để quên nó, đau đớn lẫn bất lực, cậu hoàn toàn thua cuộc

Trong tình cảm, ai yêu nhiều hơn thì sẽ là người thua cuộc. Trong tình yêu, muốn vứt bỏ nó ngược lại làm nó càng in đậm hơn. Không thể xóa thì đành để trong tim. Cố gắng tìm kiếm một kỉ niệm đẹp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro