0 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


   
   
   

Khaotung ngơ ngác đứng ở canteen, liếc mắt nhìn menu hôm nay chỉ vỏn vẹn có hai phần ăn chán ngắt toàn những món cậu không thích. Cậu xoa bụng nhăn nhó không muốn ăn, nhưng rồi nghĩ lại nếu không ăn thì sẽ chết đói nên phải nhắm mắt gọi đại một phần để tống vào mồm.

Chậm chạp bưng khay cơm chỉ có mỗi một ít rau luộc và thịt xào, Khaotung lết đến chiếc bàn trống nằm trong góc khuất và ngồi xuống rút điện thoại ra để kiểm tra tin nhắn.

Vãi thật, không có lấy một tin nhắn mới nào đến từ Firfir cả. Tầm này cũng là giờ nghỉ trưa của nó rồi, vậy mà vẫn không thèm nhắn tin hỏi han gì cho cậu hết, đúng là cái đồ kêu căng khó hiểu.

Khaotung dùng nĩa khều khều mấy cọng rau luộc nhạt nhẽo, thoáng hối hận vì ban nãy không gọi món gà, vì thịt xào thì dai như cao su vậy và cậu không muốn trông mình như con lạc đà đang nhai cỏ chút nào cả.

Trong lúc mải cúi đầu chiến đấu với đĩa rau luộc vì sợ uổng tiền, bỗng nhiên có ai đó đặt khay cơm ngồi xuống vị trí còn trống đối diện Khaotung.

Cậu khó chịu nhíu mày. Vì vốn ở trường học có những quy tắc không cần thiết nói ra nhưng vẫn bắt buộc mọi người phải tuân thủ, ví dụ như không tự ý sử dụng đồ dùng của ai đó khi chưa có sự cho phép, hoặc không vô duyên vô cớ ngồi vào bàn ăn của người khác khi chưa hỏi ý. Ở đây còn biết bao nhiêu là chỗ trống nhưng người này vẫn cứ không ý tứ ngồi vào bàn của cậu như vậy, hơn nữa Khaotung cũng thích ngồi một mình hơn.

Khẽ đánh mắt lên liếc nhìn cái tên láo toét đó và định sẽ buông lời vàng ngọc kháy khịa vài câu, rồi chỉ ba giây sau, Khaotung nghẹn luôn miếng rau trong họng và ho lên sặc sụa.

Trời đất thánh thần thiên địa hội ơi người đó là First Kanaphan.

FIRST KANAPHAN NGỒI XUỐNG ĐỐI DIỆN KHAOTUNG DÙ CHO XUNG QUANH CÒN RẤT NHIỀU CHỖ TRỐNG.

Cậu shocku đến mức suýt ngã lăn ra ngất xỉu.

Trời ơi!! Tại sao? Cậu đã làm được chuyện tốt gì mà có thể được hưởng phước phần to lớn này?? Phải chăng kiếp trước cậu đã cứu cả một hành tinh??? Chúa ơi con xin cảm ơn trời đất, cảm ơn ông bà nội ngoại đã sống thật tốt và tích đức cho phận con cháu hèn mọn này!!!

"Cậu có sao không?"

Giọng nói ngọt ngào quen thuộc mà đến cả lúc ngủ Khaotung cũng mơ thấy vang lên và ngay sau đó cậu càng ho tợn hơn nữa.

Trời đất quỷ thần ơi crush vừa hỏi thăm cậu kìa!!! Ai đó hãy đánh thức Khaotung khỏi giấc mộng này đi!!! Hãy đấm vào mồm cậu đi!!! Hoặc tát vào mặt cậu bằng một bọc nước mía đi!!!

"M- mình không sao..."

Lấy hết can đảm để ngước mắt nhìn lên và đối diện với nhan sắc sáng chói như ánh mặt trời của First, con tim yếu đuối của cậu suýt nữa thì ngừng đập. Ôi lạy đất mẹ thiên nhiên! Hãy nhìn anh đi kìa!!! Sao con người có thể hoàn hảo đến vậy cơ chứ???

Khaotung nheo mắt trước ánh hào quang mà First tỏa ra, rồi cắn môi nhìn xuống khay cơm cũng chỉ chứa những món ăn nhảm nhí trong thực đơn của ngày hôm nay mà anh vừa đặt xuống, trong lòng nổi lên một trận cuồng phong vì tức giận và bức xúc.

Trời ơi là trời, đáng lẽ ra First phải được thưởng thức những món sơn hào hải vị khác như vịt quay thịt nướng, tôm hùm gan ngỗng dát vàng dát kim cương hay gì đó chứ không phải là những thứ tầm thường này.

Khaotung thề là cậu sẽ sẵn sàng mua vé máy bay phi thẳng qua Nhật qua Pháp qua Việt Nam để mang về những món ăn ngon nhất cho anh, để anh không phải ăn những thứ tầm thường nhạt nhẽo này nữa, nên là mau cƯỚI EM ĐI FIRST!!!!!!!!!!

 
  
Có vẻ như vẫn chưa biết người trước mặt đang nghĩ gì, anh nhẹ nhàng lấy trong balo ra một lon sữa dâu và đưa đến trước mặt cậu.

"Uống đi cho đỡ nghẹn."

Khaotung suýt thì sùi bọt mép và lăn đùng ra đất.

"C- c- c- cảm- cảm ơn-"

Cậu đưa đôi tay run bần bật như đang gặp động đất lên nhận lon sữa trong sự hoảng loạn, đầu thì cuối rạp xuống bàn để bài tỏ sự biết ơn trước tấm lòng rộng lượng bao la như biển Thái Bình của First.

Anh đã đưa cho cậu một lon sữa dâu, chính xác là một lon sữa dâu, thứ thức uống yêu thích mà ngày nào cậu cũng phải nốc ít nhất hai lon, nhưng vì hôm qua lỡ đốt tiền mua goods của otp rồi nên sáng này cậu không thể mua dù cho đang tới cơn thèm sữa. Và một lần nữa, First cứ như thiên thần giáng thế được ông trời phái xuống để cứu rỗi cuộc đời của Khaotung vậy.

Cậu xin thề từ đây về sau sẽ không chửi bậy nữa để tích phước cho con cháu.

Hôm nay là ngày quốc tế hạnh phúc của riêng Khaotung và khi về nhà cậu sẽ tô thật kín ngày này vào mấy trang lịch của năm tới, năm tới, năm tới tới nữa. À hay là đi xăm cmn lên trán để dễ ghi nhớ nhỉ? Cơ mà ai thèm quan tâm chứ, quẩy lên bác tài ơi!!!!!

  

Khaotung ngồi thẳng lưng trong sự sung sướng và hồi hợp, kiên nhẫn đợi cho đến khi anh ăn xong và đứng dậy bỏ đi mới dám thả lỏng cơ thể, nhưng chưa kịp bình tâm lại thì First đã knock out cậu bằng một nụ cười chào tạm biệt trước khi quay lưng bước đi một cách ngầu lòi.

Lạy hồn, chửa sinh đôi rồi.

Khaotung thở ra hồng hộc như một con trâu điên, vội vàng túm lấy cái điện thoại để kể chuyện chấn động trời mây này cho Firfir nghe, không thể chậm hơn một giây phút nào nữa cả.

   

   
  
khaotungg

ĐỤ MÁAAAAAAAA

FIRST VỪA NGỒI ĂN CẠNH TAO Ở CANTEEN

XIN NHẮC LẠI FIRST KANAPHAN VỪA NGỒI ĂN CẠNH TAO Ở CANTEEN DÙ XUNG QUANH CÒN RẤT NHIỀU BÀN TRỐNG

  
firfir

Làm lố vl chắc tại cậu ta không muốn ngồi ăn một mình thôi

  
khaotungg

Đéo đâu đm ảnh còn cho tao một lon sữa dâu nữa đó!!!!!

Làm sao mà First có thể biết được tao đang thèm sữa dâu vcl mà túi thì rỗng tuếch vì cái công ty tư bản hãm lìn đó của otp cơ chứ?

Không được rồi

Tao phải đi mua một cái tủ lạnh bằng kính để bảo quản lon sữa này mới được

Để cho dù tới ngày tao xuống lỗ thì minh chứng tình yêu này vẫn mãi mãi còn nguyên ở đó

  
firfir

Ồ lon sữa còn nguyên nhưng xác mày thì không :)

  
khaotungg

Kệ mẹ tao :)

 
firfir

Đm tao xin mày uống lẹ đi cho tao nhờ

Để tới lúc nó hết hạn thì đừng có ngồi đó mà khóc

  
khaotungg

Tao sẽ mua tủ kính để bảo quản cái lon còn sữa thì tao mua một cái chai thủy tinh để chiết vào, thiếu gì cách đâu cơ chứ

  
firfir

Gớm vl :)

  
khaotungg

Mày đang ghen tị vì không được ngồi ăn cùng crush giống tao chứ gì?

Lêu lêu cái đồ nhạt nhẽo

  
firfir

:)


   

   
   

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro