30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Taehyung thật muốn một cước đạp cô xuống núi cho xong hết mọi chuyện. Về sau có phải hay không anh phải tìm sợi dây thừng đem buộc Jisoo lên dây lưng quần, cô mới không tùy tiện chạy?

Tìm một chỗ trốn thôi mà cũng tìm được chỗ ngã xuống có thể tan xương nát thịt, không biết nên khen con mắt này của cô luôn biết tìm chỗ nguy hiểm hay không.

Taehyung đầu tiên là hướng về phía sau kêu một tiếng: "Đã tìm được Jisoo rồi! Khuya hôm nay vất vả mọi người, mọi người cứ đi về trước đi, lát nữa tôi đưa cô ấy qua!"

Những người khác cũng nghe ra trong giọng nói Taehyung ngập tràn lửa giận, nghĩ thầm sự tình đôi tình nhân người ta tốt nhất là đừng dính vào, vì vậy mọi người lập tức tụ tập lại rời đi .

Jisoo đứng cũng không dám đứng vừa định gọi hai câu xin bọn họ trước tiên đem mình từ nơi này ra ngoài đã, nhưng mà vừa nhìn thấy ánh mắt kinh người của Taehyung, cô lại đem miệng đóng lại.

Cuối cùng đoàn người đều đã đi xa, Taehyung mới cười mà như không cười nhìn cô: "Cô tiếp tục chạy đi."

Jisoo nghiêng đầu, duỗi tay chụp chụp bùn đất dưới chân. Ai biết mặt đất trong nháy mắt giống như là bị nứt ra, lúc này cô cũng không dám động đậy nữa!

Sợ hãi ngẩng đầu lên, cô cũng chẳng quan tâm đến việc giận dỗi Taehyung, lập tức đáng thương cầu xin: "Taehyung, anh đem tôi, ra ngoài được không."

"Tôi thấy cô ngây ngốc ở nơi này không phải là rất vui vẻ sao, hay là ở lại một buổi tối ngày mai tôi lại đến đón?"

Jisoo nếu có thể khóc đã sớm rơi nước mắt rồi, bây giờ chỉ có thể gào khan: "Tôi thật sự, không biết rõ bên trong này, là vách núi, tôi biết sai rồi! Tôi không chạy, anh đem tôi, đem ra ngoài đi!"

Lúc không nói lời nào thì không sao, vừa nói xong vách núi bên cạnh liền rơi xuống mấy tảng đất, Jisoo lập tức ngậm miệng lại, nhưng vẫn đáng thương nhìn Taehyung.

Trong chớp mắt Taehyung thật muốn quay đầu rời đi, nhưng anh vẫn ngồi xổm xuống đưa tay ra cho Jisoo.

Jisoo cũng không dám do dự, rất sợ Taehyung sau một giây liền đổi ý lập tức đem tay đặt vào trong tay anh.

Taehyung vừa cầm đã cảm thấy tay cô thật gầy, hiện giờ mặc dù không nhìn thấy xương nhưng tay vẫn như trước lạnh băng. Giống như là che không được nội tâm lạnh nhạt của cô.

Tay Taehyung hơi dùng sức kéo Jisoo đứng lên, thực ra anh có thể trực tiếp đem cô túm lên, ai biết giữa đường lại thả lỏng lực tay, suýt chút nữa Jisoo ngã xuống!

"A!" Jisoo bị dọa kêu to.

Tâm trạng Taehyung cuối cùng cũng vui vẻ, độc ác hỏi: "Thật không chạy nữa?"

"Thật thật !" Jisoo nói chuyện lưu loát không ít, mạnh mẽ bảo đảm.

"Nếu chạy nữa thì làm sao bây giờ? Mỗi lần bị tôi phạt cô đều nói như thế?"

Jisoo hận không thể chỉ tay thề với trời, cổ họng vô thức nức nở nghẹn ngào: "Tôi nếu muốn chạy nữa, liền bị anh, trói ở sau xe..."

Taehyung nhìn người cô run run co lại xem ra thật sự sợ hãi, trên tay dùng sức đem cô kéo lên.

Thời điểm Jisoo một lần nữa đứng ở mặt đất hai chân vẫn còn đang run rẩy.

"Đang suy nghĩ gì?" Taehyung bất thình lình hỏi.

Jisoo chưa kịp phản ứng lại, thật thà trả lời: “Mắt không tốt, về sau không, chạy trốn vào buổi tối." Sau khi nói xong, cô giật mình ngậm chặt miệng lại.

Sao lại đem lời trong lòng nói ra nha! Bây giờ thu hồi còn kịp không?

Taehyung thật sự nổi giận, giữa chặt bả vai cô còn kéo cô đến vách núi định đẩy xuống, Jisoo gào khóc kêu: "Thôn đang gặp nguy hiểm! Có Zombie, đi qua!"

Taehyung còn tưởng rằng cô đang nói dối, căn bản là không tin cô: "Gặp nguy hiểm cũng phải giải quyết cô trước."

Jisoo suốt ruột kêu khiến vùng núi này hận không thể rung chuyển: "Là thật, có Zombie! Tốc độ rất nhanh!"

Taehyung cẩn thận nhìn chằm chằm hai mắt Jisoo, được rồi, mặc dù vẫn không nhìn thấy cô có vẻ mặt gì, nhưng mà sốt ruột như thế hẳn không phải là giả.

Vì vậy Taehyung lập tức nghiêm túc hỏi: "Có bao nhiêu?"

Jisoo dùng sức ho khan hai tiếng, bị hù dọa run rẩy nói: "Khoảng cách quá xa...không cảm giác được, nhưng mà đã, đến rất gần thôn."

Mặt Taehyung lạnh như băng khiêng Jisoo lên đi trở về.

Vì tìm nàng, trong thôn chỉ lưu lại cái vài người trông coi, những người già không thể đi được, còn có mẹ con Hae In đều ở bên trong!

Nếu mà Zombie vào thời khắc này tấn công thôn...Taehyung không dám tưởng tượng hậu quả.

Jisoo bị người này khiêng đã không phải là lần một lần hai, thân thể cô lúc lắc theo nhịp chân Taehyung, còn cảm thấy có chút quen thuộc. 

Cô cũng hơi bận tâm nhìn phương hướng về thôn, đám Zombie này đã học được nửa đêm đánh lén sao?

Taehyung rất nhanh đã đuổi kịp đoàn người Dong Won, cùng bọn họ nói rõ ràng tình huống, vài người còn không tin nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt Taehyung quá nghiêm túc trong lòng không khỏi khẩn trương lên, hướng tới thôn chạy đến.

Bây giờ Jisoo không còn suy tư làm thế nào mới có thể chạy trốn nữa, cô bắt đầu lo lắng cho an nguy của ngôi làng nhỏ kia.

Cô bị treo trên vai Taehyung thân thể lung la lung lay, con mắt ở trong bóng tối phát ra ánh sáng huỳnh quang nhàn nhạt. Cô tập trung tinh thần cảm nhận được hơi thở của nhóm nhỏ Zombie này. Đợi đến khi dò xét rõ ràng, sắc mặt cô càng căng thẳng hơn trước.

Lần đó mặc dù đám Zombie có đến mấy trăm con, nhưng cô cũng không sợ hãi như lần này. Cô tinh tường nhận ra vài con Zombie này khác hẳn với đám Zombie lần trước.

"Bọn chúng cũng cảm nhận được tôi." Sắc mặt Jisoo trắng bệch nói.

Tốc độ Taehyung cực kỳ nhanh, hiện giờ hai người đã chạy trước những người khác một đoạn dài.

"Những con Zombie đã đến thôn rồi sao?" Cánh tay Taehyung đem người Jisoo ghì chặt muốn chết, âm thanh cũng bởi lo lắng mà biến đổi giống như bị thứ gì giữ chặt chặt.

Jisoo cảm nhận được anh đang lo lắng nhưng mà sự thật đã không cho phép cô lắc đầu: "Lập tức đến."

Mặc dù vài con Zombie kia nhanh hơn một bước nhưng mà tốc độ đám Taehyung cũng không chậm, cũng chỉ có thể cảm tạ Jisoo không chạy xa lắm nếu không đợi đến lúc bọn họ chạy về, chắc chắn cũng chỉ kịp giúp những người khác nhặt xác.

Jisoo không nói lời nào, trong đầu vẫn còn nhớ đến bộ dáng của Hae In cùng Min Young.

Đứa bé còn nhỏ như vậy, chính mình còn tiếc chưa dám ăn muốn giữ lại nuôi thêm vài năm đây, đám Zombie kia thế nhưng dám nhanh chân đến trước?

Nghĩ đến đây, tâm tình Jisoo cũng không tránh khỏi phẫn nộ.

Taehyung chạy liên tục không dám ngừng lại, những người khác đặc biệt là Dong Won cũng tăng tốc liều mạng chạy nhanh hơn.

Taehyung vừa mới cùng anh ta nói lời kia, mặc dù tình cảm trong lòng anh ta là thật nhưng mà cũng không có ý định thẳng thắn với Min Young.

Mặc kệ là ở thời điểm nào, cô ấy cũng là chị dâu của mình, chính mình sẽ dùng cả mạng sống để bảo vệ cô ấy cùng đứa bé.

Nhưng mà giờ phút này anh ta lại thấy hối hận. Vì sao anh ta không sớm thừa nhận tình cảm của chính mình một chút? Nếu cô ấy thật sự chết anh ta sẽ áy náy cả đời!

Mặc dù chạy đến thở hồng hộc nhưng đoàn người đều không dám dừng lại nghỉ. Thời điểm chạy đến gần thôn tất cả mọi người đều kinh ngạc. Mỏ đá có tường rào bao quanh để tăng thêm phòng ngự, trong thôn nhân còn tìm lưới sắt đem xung quanh tường rào dựng lên cao hơn.

Bây giờ những con Zombie kia đang ở dưới tường rào gào thét muốn trèo lên lưới sắt.

Jisoo đã bị Taehyung đặt xuống đất, lát nữa sẽ có một cuộc chiến ác liệt Taehyung chỉ có thể để cho cô tự bảo vệ bản thân mình tốt.

Jisoo đứng nhìn đám Zombie kia trong lòng chỉ cảm thấy thật xa lạ.

Trên người bọn chúng đã không còn cảm giác được cảm xúc nào khác, quần áo trên người nát tươm lộ ra từng mảng thịt thối bên trong. Không giống như nhóm Zombie nước mà chiều nay cô vừa gặp, người bọn chúng cực kỳ cực kỳ gầy, giống như là có thể bay trong gió vậy.

Nhưng Jisoo nhạy cảm nhận ra được thực lực của bọn chúng tuyệt đối không giống như bề ngoài yếu ớt kia.

Tời điểm nhóm người đến gần nơi này, những con Zombie kia cũng cảm nhận được mạnh mẽ quay đầu lại nhìn về phía sau.

Nhiều Zombie như vậy, trong bóng tối từng con mắt xanh mơn mởn chớp chớp, không khí tràn đầy mùi thịt thối và tiếng bọn chúng gào thét.

Móng vuốt bén nhọn cùng răng nanh đều lộ ra bên ngoài, thâm chí giới tính đặc thù của bọn chúng đã không còn xác định rõ ràng được.

Đây quả thực là một đám ác quỷ đến từ địa ngục!

Vốn là bọn chúng định công kích những người phía sau, Taehyung ở lúc đám Zombie nhìn sang đã lập tức đem Jisoo kéo ra sau lưng mình. Mạnh mẽ rút súng ra nhắm vào những con Zombie kia.

Nhưng bọn họ không nghĩ tới là đám Zombie này không lập tức nhào lên công kích bọn họ mà lại gắt gao nhìn chằm chằm lưới sắt kia, lập tức bò lên!

Thật sự là bò, cả người chúng nó trông giống như thằn lằn bám lên trên lưới sắt, tốc độ nhanh đến đáng sợ. Chỉ trong giây lát nữa chúng nó sẽ bò qua được.

Taehyung lập tức kêu lên: "Đánh bọn chúng xuống! Tuyệt đối không thể cho bọn chúng bò vào trong thôn!"

Những nam nhân đứng sau lưng Taehyung giờ phút này hoàn toàn nghe theo mệnh lệnh của anh, trong tay bọn họ không có súng, coi như là có súng cả đám cũng không biết dùng. Nhưng mà trên người ai cũng đều mang vũ khí tùy thân, giờ phút này ào ào tấn công đám Zombie bám trên lưới sắt.

Lúc Taehyung ra chỉ huy anh cũng đã nổ súng. Thật sự cùng đánh với đám Zombie khủng bố này anh mới ý thức được, Zombie hệ tốc độ thật sự rất đáng sợ.

Hiện tại tốc độ của bọn chúng đã không thể dùng lẽ thường để so sánh, lúc chúng bò từ lưới sắt lên trên, sau lưng để lại một bóng mờ vì quá nhanh.

Bởi vì tốc độ đám Zombie quá nhanh, công kích của đám đàn ông đối với chúng đều không có tác dụng.

Chỉ có viên đạn của Taehyung là còn có thể tạo được một chút hiệu quả, sau khi bị Zombie tránh thoát hai lần, Taehyung cơ hồ là mỗi phát súng đều bể đầu.

Đám Zombie phẫn nộ gào rú. Chúng muốn xông vào trong thôn chém giết một phen, nhưng mà bên này còn có đám đàn ông khó giải quyết. đến cùng nên giải quyết ai trước đây?

Taehyung chỉ có một người, rất khó khống chế được nhiều Zombie như thế. Quả nhiên vẫn có cá lọt lưới bò qua lưới sắt tiến vào trong thôn!

Hiện thời Taehyung chỉ có thể đem hy vọng ký thác vào Jisoo, hướng tới cô lớn tiếng nói : "Cô vào trong thôn trước đi! Coi như là không thể giết chúng nó cũng phải đem chúng nó ngăn chặn!"

Trong lòng Jisoo cực kỳ kinh ngạc. Tốc độ cô chậm như thế sao có thể là đối thủ của đám Zombie này? Nhưng mà tình huống bây giờ không cho phép cô nghĩ nhiều, Taehyung nhanh chóng đẩy cô ra ngoài.

"Cô sẽ có biện pháp!" Taehyung chỉ ngoái đầu lại nhìn cô một cái, nhưng mà ánh mắt kia lại làm cho Jisoo cả đời đều không thể quên được.

Không phải là ép buộc, cũng không phải là uy hiếp, mà là thật lòng tin tưởng.

Jisoo cắn răng nghĩ thầm, cơn sóng mười triệu Zombie cô cũng đã trải qua một lần, còn có thể sợ vài con Zombie hệ tốc độ này sao?

Dù sao cô cũng là một con Zombie nha, đám Zombie này có thể sẽ không tấn công cô đâu! Chỉ cần ngăn cản một lúc, chắc chắn Taehyung có thể đem cả đám chúng nó đều tiêu diệt!

Vì vậy Jisoo cũng không do dự nữa, trực tiếp chạy tới cổng thôn, Taehyung che chở giúp cô chạy ra.

Đám người Dong Won cùng Joon Ki nhìn thấy động tác của Jisoo, tim đều bị nhảy vọt lên cổ họng.

"Taehyung anh làm cái gì vậy! Bên trong quá nguy hiểm, anh nhanh gọi cô ấy quay lại!"

Dong Won hướng về phía Taehyung hét lên, âm thanh khàn khàn, đôi mắt đã hồng hồng.

Anh ta vô cùng tức giận vì mình không phải là người có dị năng, một con Zombie biến dị cũng đánh không được.

Hiện giờ tình hình của thôn đang sa vào nước sôi lửa bỏng, anh ta lại chỉ có thể đứng ở phía sau, chờ người khác bảo vệ.

Mẹ con Hae In trong thôn không biết là đã đi trốn hay chưa?

Lòng Dong Won nóng như lửa đốt, nhưng mà Taehyung lại chẳng quan tâm anh ta, vẫn còn tiếp tục tấn công những con Zombie còn lại.

Sau khi có Zombie xông được vào thôn, giống như là mục tiêu đã hoàn thành những con Zombie còn lại cùng nhau chuyển hướng, nhắm vào Taehyung tấn công!

Trực giác nói cho bọn chúng biết người đàn ông này rất đáng sợ, nhất định phải giải quyết trước tiên!

Taehyung vừa mới liên tục tấn công chúng chính là hy vọng có thể đem trận chiến dẫn đến trên người mình. Ai biết lúc ấy chúng liên tục không hề bị lay động.

Hiện giờ bọn chúng xông đến, dù sao cũng đúng theo ý Taehyung. Hướng ánh mắt nhìn về phương hướng Jisoo rời đi một lần cuối, sau đó anh liền quay về hướng ngược lại mà đi!

Jisoo, thật xin lỗi. Lần này vẫn như cũ không ở bên cạnh bảo vệ cô, là tôi lại nuốt lời.

Sau khi quay đầu ánh mắt Taehyung đã thay đổi trở nên quả quyết.

"Trong thôn chỉ có một ít Zombie, mấy người đi vào tấn công bọn chúng." Nói xong Taehyung liền tăng tốc độ lên đến cực hạn, cực nhanh chạy đi.

Đám Dong Won tương đối sốt ruột, Taehyung cứ như vậy mang một nhóm lớn Zombie chạy, tốc độ những con Zombie kia nhanh như vậy, anh ta thật sự có phần thắng sao?

"Vậy anh xử lý như thế nào!" Cả đám chỉ kịp hô lên với bóng lưng Taehyung, nhưng Taehyung chẳng quan tâm đáp lại bọn họ.

Tất cả mọi người nhìn về phía Dong Won, chờ anh ta quyết định.

Anh ta hạ quyết tâm, cầm lấy ống tuýp trong tay: "Đi, chúng ta vào thôn, nếu anh ấy đã giao chỗ này lại cho chúng ta, chúng ta tuyệt đối không thể để cho anh ấy thất vọng!"

"Được!"

Mới đầu những người này nhìn thấy đám Zombie biến dị kia đều rất là sợ hãi, có lẽ là ảnh hưởng từ sức chiến đấu của Taehyung, cũng có thể là lòng dũng cảm của Jisoo, sợ hãi trong lòng bọn họ chậm rãi biến mất.

Nhất là Dong Won, anh ta đã quyết tâm chờ lần này thoát hiểm, nhất định anh ta phải nói rõ ràng tâm ý của mình với Min Young. Dù sao ở mạt thế, mỗi ngày đều có thể là ngày cuối cùng sống trên đời. Có mấy lời hôm nay không nói, ngày mai có thể sẽ không có cơ hội nói nữa!

Jisoo dựa vào che trở của Taehyung tiến trong thôn. Những con Zombie biến dị kia có sức phá hoại đặc biệt, sau khi chúng nó xông tới đã đem rất nhiều thứ đều hủy diệt.

Bây giờ trong thôn xóm một mảnh hỗn loại, chỉ có cửa sổ từng dãy cửa phòng còn đóng chặt lại.

Jisoo đứng ngoài cửa cũng có thể cảm nhận được sự sợ hãi của những người kia. Bọn họ đang lạnh run ôm nhau trốn ở chỗ có lẽ là kiên cố nhất trong thôn.

Ở cửa ải sống chết, ai cũng đều sợ hãi. Coi như Jisoo là Zombie cũng giống như vậy.

Mà làm cho Jisoo lo lắng là, cô dò xét vài cái phòng cũng không tìm thấy Hae In cùng Min Young.

Lẽ nào đã gặp nạn rồi?

Cô im lặng không lên tiếng tiếp tục đi vào bên trong, những con Zombie kia vốn đã phát hiện có "Người" vào, còn mãnh liệt quay đầu lại nhìn thoáng qua.

Chúng nó cũng không phải là đứng im không hành động gì, cả đám nhảy lên nhảy xuống. Trong chốc lát leo lên nóc phòng lại lập tức dán người trên mặt đất, duy nhất giống nhau chính là tốc độ của chúng đều rất nhanh. Thậm chí Jisoo thấy không rõ lắm thân hình chúng nó khi di chuyển.

Ưu thế duy nhất chính là thân phận Zombie của cô.

Vài con Zombie này đứng phân biệt trong chốc lát, xác định đây là đồng loại liền không tiếp tục tấn công cô.

Jisoo vẫn tìm kiếm hơi thở mẹ con Hae In như cũ, cuối cùng cô phát hiện hóa ra bọn họ trốn ở một chỗ trong hầm ngầm!

Chỗ đó cách dãy phòng này hơi xa, chắc là thời điểm Min Young vừa mới phát hiện nguy hiểm đã mang Hae In đi qua đó trốn.

Vài người canh gác trong thôn cũng đều trốn đi, dù sao thấy được sức chiến đấu của vài con Zombie này bọn họ đều rất sợ hãi.

Jisoo nhìn thấy một con Zombie đang cố gắng phá hư cửa sổ dừng lại, hướng tới cái hầm đi đến.

Chỗ đó nhìn thì an toàn, nhưng thật ra là chỗ dễ dàng bị phá hỏng nhất. Nếu như bị Zombie chặn lại cửa vào, mẹ con họ chắc chắn không thể chạy ra được.

Có thể không chỉ Jisoo cảm nhận được hơi thở mẹ con họ mà đám Zombie cũng cảm nhận được, thậm chí chúng còn nhanh hơn Jisoo. Vèo một cái đã lẻn đến cửa hầm, giờ phút này một con Zombie đang nằm sấp ở trên cửa hướng phía dưới không ngừng gào thét.

Móng nhọn của nó đã bắt đầu cào tấm ván gỗ cửa hầm, cơ hồ là mỗi lần cào đều lấy ra được một miếng gỗ!

Mà mặt Hae In cùng Min Young đã lộ ra sau cánh cửa!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro