Chap 31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau bao ngày drop truyện ôn thi sml, tôi đã comeback. Ai đọc không vote drop tiếp bỏ ghét :>>

_______________________________________

"Em hết đường thoát rồi Jungkook"-Hoseok cười nham hiểm

"Ý anh là.."-Jungkook quay lại

"Là em bị bắt rồi"-Taehyung quàng tay lên ôm chặt cậu

Jungkook vùng vẫy kịch liệt, nếu anh ôm thêm chút nữa thì cậu động lòng mất thôi.

"Buông ra! Hoseok, anh đồng loã với anh ta"-Jungkook

"Xin lỗi, anh mày muốn tốt thôi. Trả không gian cho cả hai đó, anh đi đây"-Hoseok

"Này tại em nhé, nếu biết anh tới đây thì lo trốn chưa sao lại lộ mặt ra hử?"-Taehyung hôn lên cổ cậu một cái

"Tránh ra! Tôi ghét anh!! Buông tôi ra! Không vợ anh lại ghen lên"-Jungkook bực bội la hét

"Đứng yên nào..Jungkook! Nghe anh nói không?! Jeon Jungkook"-Taehyung

"Không. Tôi không nghe"-Jungkook

"Jungkook, thôi..nghe anh!"-Taehyung

Cậu đứng yên, chờ lúc sơ hở mà chạy đi. Nhất quyết không để tên này làm mình động lòng nữa

"Giữa anh với Hirai hoàn toàn là sự cố. Đêm đó anh không biết mình đã làm gì nhưng việc chiếc nhẫn..anh thề dưới mạng sống mình, là cô ta tự lấy đeo để em bỏ đi. Anh muôn đời không yêu cô ta, về việc anh ngủ với cô ta, anh hoàn toàn không biết gì cả. Nếu có đi tù thì anh chấp nhận nhưng anh nhất quyết không chịu trách nhiệm bằng việc cưới cô ta. Do cô ta tự trèo lên giường chứ anh hoàn toàn bị chuốc thuốc"-Taehyung

"Anh nói thế thì nghĩ tôi tin anh à?! Cái mạng anh tôi mặc kệ! Tôi mãi không bao giờ nghe anh nữa. Anh đang nói dối! Tôi không tin..không muốn tin"-Jungkook

"Anh xin lỗi..làm ơn đừng bỏ anh, anh xin em. Chỉ cần em tin anh, hãy nói điều em muốn"-Taehyung

"Anh chết đi!"-Jungkook

Taehyung buông cậu ra, cậu quay lại nhìn anh. Ánh mắt anh thay đổi, ánh mắt rất nguy hiểm. Jungkook bịt mồm mình, cậu vừa nói gì thế?! Taehyung..

"Được"-Taehyung

"Anh biết là thế nào cũng có chuyện này nên đã chuẩn bị trước rồi"-Taehyung rút trong áo ra một thứ gì đó

Là dao. Jungkook trợn mắt, cái mồm hại cái thân rồi.

"Tae.."-Jungkook

Chưa dứt câu thì máu liền nhỏ xuống nền đất, chiếc áo sơ mi của anh thấm đẫm một màu đỏ đang dần loang ra.

"Taehyung! Anh điên rồi sao?! Bỏ dao xuống!!"-Jungkook liền cầm máu vết thương ở bắp tay cho anh

"Là em muốn mà. Em thích chỗ nào để anh đâm tiếp, muốn kéo dài hay dứt khoát tùy em"-Taehyung

"Anh đâm tôi đi! Nếu anh làm thì tôi tha thứ cho anh. Đâm đi! Tôi muốn ngay tim tôi này, làm đi! Anh muốn làm theo ý tôi mà. Nhanh lên!!"-Jungkook tức giận đỉnh điểm

"Anh.."-Taehyung

"Giờ thì sao?! Bỏ xuống hoặc đâm tôi để được tha thứ? Chọn!"-Jungkook

Anh thả con dao xuống, cậu liền nhào vào lòng anh.

"Em tha thứ, tên ngốc!"-Jungkook

Taehyung vui mừng ôm lấy cậu, cậu về bên anh rồi. May mắn thật! Anh vùi cậu vào lòng mình, ôm thật chặt

"Cầm máu đi chứ! Quên mất!! Đến bệnh viện thôi"-Jungkook

"À không cần đâu, nước màu á mà. Biết em chống cự nên anh tính hết rồi, đừng quên dù nôn nóng mấy nhưng anh vẫn luôn dành vài phút để tính toán chuyện sẽ diễn ra. Giờ thì không được rút lại lời nói đâu"-Taehyung

"Biết thế để chết cho rồi!"-Jungkook

"Nói dối, em rõ lo cho anh"-Taehyung

"Thế có cho em về hay không? Hay đi tiếp"-Jungkook

"Tất nhiên là cho rồi nhưng trước đó thì.."-Taehyung

"Chuyện gì?!"-Jungkook

Taehyung quỳ xuống lấy trong túi mình một cái hộp nhỏ. Jungkook sáng mắt..

"Thì anh muốn cầu hôn anh..Jeon Jungkook, em đồng ý lấy anh chứ?! Đổi lại thì anh hứa sẽ mãi bên cạnh em mọi hoàn cảnh, và tình cảm anh chỉ hướng về mỗi em. Nếu anh có thực hiện sai lời hứa thì kiếp sau đầu thai kiếp trâu chó, còn nếu anh thực hiện đúng đến chết thì 7 kiếp sau của anh sẽ mãi bên cạnh em và đem lại cho nhau nhiều hạnh phúc"-Taehyung mở hộp ra

Jungkook ngắm nhìn chiếc nhẫn, anh giữ đúng lời hứa.

"Hứa kiểu gì mà lợi cho anh không à?! Anh thực hiện đúng rồi 7 kiếp sau em phải bên cạnh kẻ đáng ghét nhà anh. Đáng ghét! Em đồng ý, đồng ý"-Jungkook khóc, như đứa trẻ vậy, nói mà nước mũi xịt ra luôn.

Cậu nói nghe chữ được chữ không. Taehyung đứng dậy ôm cậu dỗ dành

"Không khóc, không khóc! Anh lau nước mũi cho"-Taehyung

"Lau lẹ đi"-Jungkook

Nước mũi lại xịt thêm lần nước, anh không ngần ngại cầm giấy lau sạch cho cậu. Lấy chiếc nhẫn ra rồi đeo vào ngón áp út cho cậu, rồi đưa Jungkook chiếc của mình, Jungkook liền đeo vào cho anh

"You are mine"-Taehyung nhìn cậu cười

"You are mine, too"-Jungkook ôm anh

"Nhắc nhẹ đây là nhà trẻ nha, không phải lâu đài tình yêu đâu"

"Eo ôi, mới ngủ dậy mà có tình cảm xem rồi. Ghê quá"

Ra là mấy đứa nhóc, Jungkook cười. Nít ranh không, à khoan, có tên già đầu hoà vô đó nữa.

"Chúc mừng!"-Hoseok

"Em chưa xử anh đấy"-Jungkook

"Nhờ anh ấy mà ta mới về với nhau đấy thôi"-Taehyung

"Em biết anh Jungkook đang khoái lắm khỏi làm bộ"

"Tụi em biết hết"

"Đám nít ranh"-Jungkook

"Đám cưới anh tụi em làm phù dâu phù rể nha"-Taehyung

"Vâng!!"

"Còn anh mày thì sao?!"-Hoseok

"Vị trí gác cổng đang trống, vô tiếp khách phụ"-Jungkook

"Yêu nghiệt"-Hoseok

"À mà khoan, tên anh là.."-Taehyung

"Là Jung Hoseok"-Hoseok

Taehyung đột nhiên cười mãn nguyện

"Đám cưới chúng tôi có lẽ anh sẽ gặp được vị hôn phu của mình. Háo hức thật"-Taehyung.

"Là sao?"-Jungkook

"Đến đó rồi sẽ biết, lo chuẩn bị cưới thôi"-Taehyung

"Hôn phu?? Hửm?"-Hoseok

Anh phụ cậu dọn đồ rồi dọn đi, chuyện tên hàng xóm biến thái quấy rối cậu anh cũng biết. Nếu khi đó Hoseok mà là anh thì giết hắn chết từ lâu rồi. May mà cậu dọn đi và đến đây ở. Vì lo sợ mọi người sợ cái áo nhuộm đỏ của anh nên Taehyung đành lấy đỡ áo thun Jungkook mặc, áo nhỏ hơn size anh mặc nên bó vào thấy rõ cơ bụng số 11 rắn chắc của anh ( lộn xào thôi :> ). Jungkook mém chút bị cuốn hồn vào nó, đẹp mê hồn chả bù cho bụng cậu, chẳng cơ múi gì ( lộn xào part 2 ).

"Tiền nhìn trộm của em 300 000 won"-Taehyung

"Tiền tào lao của anh 500 000 won"-Jungkook

"Cơ thể quá hoàn hảo, em rõ mê thế mà chối"-Taehyung

"Giống như anh mê em?"-Jungkook

"Phải!"-Taehyung ôm eo cậu

"Biến thái, tên sắc lang nhà anh"-Jungkook đánh vai anh

"Em tự nói mà, đổ sang anh là sao"-Taehyung

"Điên, dọn đồ đi!"-Jungkook

Sau khi trả phòng và thanh toán tiền nhà, cậu dọn đi về nhà anh ở như lúc trước để bàn về việc đám cưới sắp tới. Lái xe trên con đường quen thuộc mà lâu rồi cậu chưa đi qua, từ ngày cả hai hiểu lầm nhau.
Về đến nhà, cả hai xách vali vào trong. Cửa nhà mở ra, cậu bước vào lập tức có ai đó đi tới đẩy Jungkook

"Cậu mặt dày thế?! Sau cùng vẫn không hiểu, tại sao không đi luôn đi. Về đi ăn bám anh ấy à?!! Tôi và Taehyung sắp kết hôn rồi. Cái tin nhắn đó, tôi tưởng cậu đủ thông minh để hiểu chuyện nhưng không..đáng thất vọng"

Ra là Hirai (từ nay gọi là Hirai đi, tại thấy tên Momo hơi ngây thơ để vô vai phản diện). Cô ta ở đây chờ anh khá lâu rồi, tới để gọi anh đi ăn. Ai dè vừa nghe tiếng mở cửa thì anh lại đi với cậu khiến cô tức giận. Jungkook nhẹ nhàng đứng dậy, đưa bàn tay mình lên.

"Thế nhẫn cầu hôn đâu rồi Hirai tiểu thư?! Hình như nó rớt lên tay tôi mất rồi Taehyung nhỉ?!"-Jungkook

Taehyung cười hài lòng, nhún vai nhìn cậu.

"Vợ tôi không thích cô ở đây nên.."-Taehyung nép ra thể hiện ý muốn cô đi về

"Nhưng đêm đó.."-Hirai

"Cô và Taehyung chẳng làm gì cả"

Yoongi bước tới. Nghe tin anh với cậu huề thì định tới chúc mừng, thấy trò vui nên hùa vô chơi

"Taehyung à, đảng trí quá. Chẳng phải trước khi đi tiệc anh gắn camera mini vào áo khoác sao? Vì biết cô ta lại chơi chiêu chuốc thuốc ngủ hay đánh thuốc nên có gì có mà làm bằng chứng. Đã vậy cô ta lại nhẹ nhàng để áo khoác anh lên ghế, camera nằm vị trí đẹp. Và trong camera cả hai không làm gì, chỉ là cô ta lột đồ ra, đeo nhẫn vào rồi chụp ảnh gửi đi"-Yoongi

"Ôi trời quên mất, tôi chẳng quan tâm cái áo. Đưa cho người giặt ủi đem đi giặt luôn"-Taehyung

"Người giặt ủi quên giặt cái áo đó, tận tuần trước mới nhớ đem ra giặt, thấy có cái gì đó nên đưa cho tôi, ra là camera. Tôi xem hết rồi"-Yoongi

"Giờ thì đi được chưa hay tôi gọi cảnh sát vì làm loạn?"-Jungkook

Hirai trợn mắt ngạc nhiên, đành phải bỏ về thôi. Hết đường chối rồi.. Càng ở càng nhục thêm thôi. Chẳng ngờ lại sơ hở tới mức lộ hết ra như thế





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro