1.3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

<3>

Năm ngày sau, khi gã đàn ông lấy đi lò xo trong cơ thể Trần Nghị, mị thịt và cơ vòng bị điện liên tục kích thích suốt 72 giờ đã khôi phục độ đàn hồi, thậm chí còn chặt và đẹp hơn so với trinh nữ.

Gã nắm lấy hai bìu dái sưng phồng của y, trào phúng xoa bóp.

“Bị kích thích suốt năm ngày mà không phát tiết được…… sưng phù luôn rồi.”

Trần Nghị mệt mỏi lắc đầu, sức lực của y đã kiệt quệ hết.

Hiện tại Trần Nghị bị vòng da khóa cổ tay chung với mắt cá chân, giữa đầu gối hai bên đùi bị một thanh sắt tách ngang, trên thanh sắt gắn dây xích nối với nhũ hoàn, bắt y phải làm tư thế nhục nhã cong hai chân dang thành hình chữ M, hơn nữa không thể giãy dụa, nếu không nhũ hoàn lạnh như băng bất cứ lúc nào cũng có thể kéo rách đầu vú sưng đỏ của y.

“Ngươi hẳn là đang cô đơn đi? Muốn bắn nhưng bắn không được, hôm nay cùng nó chơi vui nha.” Gã vừa nói vừa rút ra một cái ống dẫn nước tiểu.

Trần Nghị hoảng sợ hít một hơi lạnh, thân thể cứng ngắc đến nỗi không thể cứng ngắc hơn được, lo lắng nhìn gã kia bôi trơn dịch lên ống dẫn.

Bởi vì gốc dương vật bị vòng thép bó buộc, cho dù có sợ hãi thì vẫn cương như bình thường, sau khi gã kia đưa ngón tay thăm dò lỗ tiểu, mới cẩn thận cắm ỗng dẫn nước tiểu vào.

Niệu đạo bị dị vật sáp nhập trong thời gian dài đã có chút quen thuộc, Trần Nghị kiềm nén sự khó chịu, mồ hôi lạnh từ da thịt chảy ra.

“Ưm……”

Dị vật sáp nhập kèm theo đau đớn bỏng rát hướng vào trong cơ thể, tức khắc len đến bàng quang, Trần Nghị nhịn không được mà thấp giọng rên rỉ.

“Bắt đầu sướng ha?” Gã xoay tròn ống dẫn, khiến Trần Nghị đau đớn rên rỉ, theo bản năng cuộn tứ chi lại, làm lộ thêm cái mông, mới hài lòng vỗ vỗ lên hai cánh mông săn chắc.

“Đây là cam du dùng trong điều giáo, bởi vì độ sệt, nếu bơm vào bàng quang, một khi rút đi ống dẫn, trừ phi dùng kim tiêm hút ra, thì không có cách nào làm nó chảy ngược ra được.”

Trước biểu tình hoảng sợ xen lẫn chán ghét của Trần Nghị, gã chậm rãi bơm cam du trong suốt vào ống dẫn nước tiểu.

Ban đầu Trần Nghị chỉ cảm thấy trong bụng một hồi lạnh buốt, nhưng khi lượng cam du gã bơm vào cơ thể tăng lên, y cảm giác được từng trận nước tiểu bên trong, áp lực bàng quang tiếp nhận cũng từ từ tăng cao.

Tiếng thở dốc của y trở nên nặng nề.

Gã vỗ vào cơ bụng sáu múi, tay không thương tiếc tiếp tục bơm thêm cam du, mặc kệ Trần Nghị đau đớn khàn khàn mắng, vẫn cứ làm cho vùng bụng bằng phẳng của y vì bị cam du bơm vào bàng quang mà dần dần trương lên.

Trần Nghị thở hổn hển, sợ hãi phát hiện rằng dù y cố thế nào cũng không ép chất lỏng trong bàng quang chảy ra được.

“Làm…… Mày làm cái gì……”

“Tác dụng của khí áp chứ còn gì nữa?” Gã dùng trơn dịch bôi lên lỗ hậu của y, hài lòng chọc ngón tay vào, “Thật chặt, chặt thế lát nữa chơi trò kế tiếp sẽ không vui, ta giúp ngươi nới rộng nó một chút.”

Cảm giác bị tàn khốc xé rách từ cơ vòng truyền đến, Trần Nghị kêu rên, lỗ hậu không được khếch trương đầy đủ bị dương vật đàn ông xỏ xuyên qua, đau nhức làm cơ vòng không ngừng co rút, chặt chẽ bao lấy cự vật nóng bỏng đang sáp nhập cơ thể.

“A, a a a……” Tư thế khuất nhục khiến y có thể thấy rõ thứ kia của gã cắm vào cơ thể mình, càng đáng giận hơn chính là gã một tay đè nặng bụng y, một tay phát vào dương vật y, làm cho y thống khổ đến nỗi trước mắt hóa đen, chỉ có thể không khống chế được mà rên rỉ.

Gã thỏa thuê phát tiết dục vọng của mình, phun trào tinh dịch nóng bỏng vào trong cơ thể Trần Nghị, cũng không rút ra, vừa hưởng thụ khoái cảm dương vật được vách tràng chật hẹp bao quanh, vừa lấy một cái ống cao su có đầu gắn bông gòn cắm vào lỗ tiểu của Trần Nghị.

Trần Nghị đau đến cả người đầy mồ hôi, nhưng bất kì động tác nào của y cũng làm cho nhũ hoàn đang đeo trên hai đầu vú khẽ động, chỉ có thể trơ mắt nhìn ống cao su màu đỏ cắm vào dương vật, căng thẳng và đau buốt khiến y theo bản năng co rút cửa hậu, mang đến cho gã kia thêm nhiều khoái trá.

Khiến y lo lắng nhất chính là phía cuối ống cao su có nối thêm một cái ống khác, cái ống đó gắn với một quả cầu bơm phồng, dễ nhận thấy thứ này sẽ tra tấn y còn ghê gớm hơn hiện tại.

“Lại đây!”

Gã kéo y xuống giường, bắt y bò trên mặt đất.

Bởi vì cổ tay bị khóa chung với mắt cá chân, nhũ hoàn thì bị thanh sắt ở đầu gối liên lụy, Trần Nghị chỉ có thể cuộn người, chậm rãi di chuyển trên mặt đất.

Tư thế co người ép lên bàng quang, muốn đứng thẳng dậy thì đầu vú sưng đỏ truyền đến nhức nhối như bị kéo rách, khoảng cách một trăm thước ngắn ngủi, Trần Nghị đã đem môi mình cắn đến đầm đìa máu tươi.

Gã đàn ông phát mạnh vào mông và bìu dái của y, khi y vì đau đớn mà rên rỉ, lấy ra một dương cụ giả đáng sợ phủ đầy những hạt bi kích cỡ khác nhau nhìn như trái khổ qua đặt trước mặt y.

“Dùng miệng của ngươi liếm ướt nó, sau đó ngồi lên.”

“……Không thể……” Trần Nghị vừa tức giận, khuất nhục cùng sợ hãi làm trước mắt hóa đen.

“Hả?” Gã dùng sức bóp quả cầu, Trần Nghị bỗng nhiên cảm thấy ống cao su cắm trong niệu đạo trướng lớn một vòng.

“A!” Đau đớn như bị xé rách từ trong niệu đạo khiến Trần Nghị tức khắc hét thảm.

“Tính nhẫn nại của ta có giới hạn, ngươi tự cân nhắc tốt xấu đi!” Gã nói nói, tay vẫn bóp chặt.

Trần Nghị đau tới nỗi không kêu nổi, mồ hôi lạnh hòa cùng nước mắt dọc theo khuôn mặt tuấn đĩnh của y chảy xuống.

Bất đắc dĩ, y đành không cam lòng hé miệng, khuất nhục liếm lên cái dương cụ giả ghê tởm kia.

Gã đàn ông nhìn thấy biểu tình nhục nhã cùng thống khổ giày vò trên mặt y, thú tính nổi lên, bước đến phía sau y, lần thứ hai xâm phạm lỗ hậu đáng thương.

“Đừng, không được……” Trần Nghị thống khổ rên rỉ, vặn vẹo phần eo muốn thoát khỏi sự sáp nhập của gã.

“Bố cho mày chút trơn dịch! Liếm ướt vào!” Một tay bóp lấy dương vật nhức nhối không ngớt của Trần Nghị, khi y há miệng kêu thảm thì đè gáy y xuống, ép y phải nuốt vào cái hung khí thô to kia.

Khó có thể tưởng tượng nổi đỉnh cự vật thô to ấn vào cổ họng, Trần Nghị khó thở nôn khan, lỗ hậu mạnh mẽ co rút, làm sâu thêm nỗi đau bị gã kia nắm trong lòng bàn tay, càng đừng nói tới bộ phận yếu ớt phía trước bị thô lỗ nắn bóp, thống khổ cực đại khiến Trần Nghị run rẩy không ngừng, nước mắt giàn dụa.

Đợi đến khi gã buông y ra, dương cụ giả trước mặt Trần Nghị đã dính đầy nước bọt, từ hậu môn sưng tấy chảy ra dịch thể trắng đục.

“Ngồi lên.”

“Tôi không làm được……” Trần Nghị sợ hãi thở dốc, nghe thấy tiếng răng mình đánh vào nhau.

“Ngồi lên cho tao!” Gã túm tóc Trần Nghị lôi về phía trước, bắt y ngồi chồm hổm ngay trên thứ hung khí kia, tinh dịch từ lỗ hậu chảy ra vừa vặn rơi xuống đỉnh dương cụ giả, tràn ngập một loại cảm giác dâm loạn không nói lên lời.

“Không, không…… Vào không được……” Trần Nghị giãy dụa kháng cự sức ép của gã đàn ông đặt trên vai, liều mạng nâng thắt lưng làm cho vật cứng lạnh lẽo kia trượt khỏi cửa hậu.

Hình như gã phát bực, từ ngăn kéo đầu giường lấy ra một lọ thuốc mỡ.

“Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, xem ra ngài cảnh sát của chúng ta chưa học rằng không được chống lại mệnh lệnh của ta.”

“Ai muốn phục tùng thứ bệnh hoạn như mày…… A, làm cái gì……”

Một lượng lớn mỡ thuốc bôi vào lỗ hậu, gã dùng sức quết thuốc sâu vào trong vách tràng của Trần Nghị.

“Đây là thuốc mà bạn ta điều chế, một lượng này có thể khiến cho người ghét chơi hậu môn trong suốt 24 giờ sẽ ước bị xuyên hậu môn cho đến chết.”

Cùng với lời nói của gã là cảm giác ngứa ngáy tê dại như bị vô số con kiến bò khuếch tán trong cơ thể làm Trần Nghị phát ra tiếng rên rỉ tuyệt vọng……

Nhìn bộ dáng Trần Nghị khổ sở, gã còn muốn nói cái gì đó, lại nghe thấy tiếng di động của mình vang lên.

“Rõ là…… Xem ra ta không thể chơi cùng ngươi.”

Tháo bỏ đồ trói buộc tứ chi Trần Nghị, lần nữa cho y mặc vào kiện quần da hai lớp, chỉ riêng phần mông là để hở.

“Trước hết dùng cái này đút vào đi, ta để lại ít đồ chơi cho ngươi.” Dùng xích sắt khóa hai cổ chân Trần Nghị vào chân giường, gã từ đâu đó lấy ra cho y một đống sex toy hình dạng kì lạ, “Có lẽ đến khuya ta mới về, ngươi đừng có đâm thủng bụng mình luôn đấy.”

Nói xong, gã vội vàng rời đi, để lại Trần Nghị ôm bụng rên rỉ.

Ánh mặt trời buổi hoàng hôn theo dòng chảy thời gian dần dần biến mất, cảnh sắc dâm ngược ở căn phòng nọ cũng đang ẩn trong bóng tối.

Khi đèn trong phòng lần thứ hai bật lên, gã đàn ông vô cùng hài lòng nhìn cảnh tượng diễn ra trước mắt ––

Trần Nghị vì thanh sắt giữa hai bắp đùi vẫn còn nối với nhũ hoàn mà chỉ có thể quỳ, lúc này y đang quỳ trên mặt đất nhếch cao mông, tay phải cầm một cái máy rung cỡ lớn hình xoắn ốc ra vào lỗ hậu, tay trái vuốt ve cục lồi lên dưới lớp quần da, ngũ quan anh tuấn đầm đìa nước mắt, thống khổ tràn ngập cùng khoái cảm, ánh mắt thụ ngược buồn khổ làm gã hưng phấn liếm môi.

“Thế nào, tự mình chơi mình thì sướng hơn à?” Mấy cái sex toy bày la liệt trên mặt đất ít nhiều đều dính dịch, cho thấy lúc gã rời đi Trần Nghị đã có dáng vẻ dâm đãng điên loạn ra sao.

“Cứu…… ngừng…… muốn hỏng rồi……” Trần Nghị mở miệng nói lời khẩn cầu mơ hồ, bàng quang phình to và ngứa ngáy tê dại lan khắp người khiến y hoàn toàn không thể suy nghĩ nổi nữa.

“Trước tiên đến phòng tắm đã.” Tháo bỏ xích sắt khóa ở mắt cá chân y, gã dắt y đi tới phòng tắm.

Động tác bò làm cho máy rung kích thích vách tràng ngứa ngáy, mỗi một bước đều khiến Trần Nghị rên rỉ không ngừng.

Trong phòng tắm chỉ có một cái bồn tắm nhỏ, nhỏ đến nỗi Trần Nghị cần ôm hai chân mới ngồi vào được.

Gã đàn ông cởi bỏ quần da trên người Trần Nghị, ra lệnh cho y quỳ đưa lưng về phía mình.

Trần Nghị đã không còn ý chí phản kháng nữa, hiện tại y chỉ muốn mau mau chấm dứt hết thảy những chuyện này.

Nghe theo mà bày ra tư thế khuất nhục, để gã kia rút ra máy rung trong cơ thể.

“Ưm……” Thiếu đi máy rung liền trống rỗng, cơn ngứa ở vách tràng lại bắt đầu khuếch tán, lỗ hậu sưng đỏ không tự chủ được mà mấp máy khép mở.

“Thật dâm đãng, ta cho ngươi ăn một chút vậy.”

Gã lấy ra mấy cục nước đá hình tròn, nhét một cục vào cơ thể Trần Nghị.

“Lạnh quá…… Làm cái gì…… A!”

Gần mười cục nước đá nhồi đầy tràng đạo, ống cao su cắm vào niệu đạo lần nữa trướng to, Trần Nghị đau thét, cơ vòng vì đau nhức mà co rút hết sức.

“Câm miệng, ngồi vào.” Gã chỉ cái bồn tắm nói.

Trần Nghị đau đến mồ hôi lạnh chảy ròng, miễn cưỡng bò qua.

Bởi vì bồn tắm quá nhỏ, cho dù Trần Nghị đã cố gắng ép đùi sát vào ngực, cạnh bồn tắm vẫn kẹt hai đầu gối và lưng y, khiến Trần Nghị chỉ có thể để phần xương cùng chống đỡ sức nặng cơ thể, tư thế khó xử hai chân cong lên lộ ra nơi riêng tư.

Gã điều chỉnh lại góc độ cơ thể y một chút, vỗ vỗ cái cái bụng trướng lớn của y.

“Đây là hình phạt, ngươi dùng thân thể nhớ kỹ, đừng có kháng lại mệnh lệnh của ta.”

Gã dùng xích nối thanh sắt giữa hai bắp đùi Trần Nghị với vòng khóa ở cổ, hai cổ tay cũng bị khóa cùng mắt cá chân một lần nữa.

Sau đó, trước ánh mắt kinh hoàng của Trần Nghị, gã đàn ông xách ra một cái thùng nước bước vào.

Trước tiên gã cho ít nước vào bồn, sau đó đổ thứ gì đó trong thùng xuống ––

“Cái gì vậy…… Dừng tay, dừng tay mau……” Trần Nghị thê lương hét to, thứ sinh vật nhớp nháp lạnh lẽo rơi lên thân thể trần truồng của y, hơn nữa còn tụ tập vào nơi nhạy cảm.

Thì ra thứ gã kia chuẩn bị chính là những con cá chạch bùn* to cỡ ngón tay cái, đàn cá chạch nảy lung tung theo dòng nước chảy xuống hạ thể Trần Nghị kịch liệt hoạt động, chốc thì bất ngờ đụng chạm vào cửa hậu giữa hai cánh mông và bộ phận sinh dục của y.

“Cảnh sát Trần, ngươi có biết món ăn tên là “đậu hủ cá chạch”* không? Đặt cá chạch chung với đậu hủ chưng cách thủy, cá vì sợ nhiệt sẽ chủ động chui vào trong đậu hủ……” Gã tàn nhẫn cười cầm lấy vòi hoa sen, điều chỉnh nước đến nhiệt độ cao nhất.

“Không…… không được, mau dừng tay……” Đồng tử (con ngươi) của Trần Nghị vì cực độ sợ hãi mà co lại, đau đớn do nước nóng xối vào ngực cũng không bằng nỗi sợ trong lòng.

Vì nhiệt độ nước tăng cao, động tác của đàn cá càng lúc càng kịch liệt, đồng thời, mấy cục nước đá trong người Trần Nghị bị nhiệt độ cơ thể hòa tan thành nước, nước lạnh dần tràn ra khỏi cửa hậu.

Chú ý tới vùng nước giữa mông không quá nóng thì đàn cá chạch loạn chui vào gần cửa hậu, Trần Nghị căng thẳng cầu xin tha thứ, điên cuồng giãy dụa cơ thể.

Đột nhiên, thanh âm Trần Nghị thoáng cái ngưng bặt.

Y trợn to mắt, yết hầu đau đớn chuyển động lên xuống.

“Vào được một nửa, đúng là một sinh vật nhỏ bé đáng yêu.” Gã say sưa ngắm nhìn con cá chạch màu đen chui vào lỗ hậu mềm mại.

Theo một nghĩa nào đó, bị thứ sinh vật này xâm phạm cơ thể đả kích tâm lý còn lớn hơn nhiều so với bị đàn ông làm, nét mặt Trần Nghị vặn vẹo, điên cuồng la hét……

“……Không…… Không được…… Lấy ra đi…… Không được vào……”

Chính là y gào thét vô ích, nhiệt độ nước tăng cao, càng lúc càng nhiều cá bắt đầu chui vào cơ thể y, ở trong tràng vách ngứa ngáy tê dại mà vặn vẹo.

Nhưng hình như tràng đạo chật hẹp làm cho đám cá chạch không thoải mái, hơn nữa Trần Nghị dùng sức kháng cự, thỉnh thoảng lại có con cá trượt ra khỏi lỗ hậu, sau đó có con khác chui vào, thậm chí đồng thời chui vào chui ra cũng có……

“Thế này không được rồi, ta muốn xem thử bụng của cảnh sát có thể chứa được mấy con cá chạch đây!” Gã đưa tay đẩy đầu một con cá đang chui ra quay về cơ thể y.

Trần Nghị điên cuồng lắc đầu, tiếng rên rỉ của y đã trở thành tiếng khóc, nhưng gã vẫn không có ý định bỏ qua cho y.

Đợi đến khi gã thành công đem tất cả cá chạch nhét vào cơ thể y, Trần Nghị chỉ còn thất thần (mất hồn) rên rỉ.

“Sợ quá nên ngừng nghĩ luôn rồi?” Gã trầm ngâm, ôm Trần Nghị ra khỏi bồn tắm, để y nằm trên nền nhà, đeo bao cao su vào, động thân tiến vào lỗ hậu nhồi đầy cá chạch.

Vật cứng xâm nhập làm đàn cá bắt đầu rối loạn, ánh mắt đờ đẫn của Trần Nghị dần lộ ra thống khổ cùng kinh hoàng.

“Ư…… Không, a a…… Có gì đó di chuyển trong bụng…… A……”

Đau đớn và sợ hãi cực độ khiến y gào thét cầu xin tha thứ.

“Tha tôi, van xin anh…… A a a…… Đừng động…… có gì đó trong bụng……”

Nhưng gã đàn ông vẫn bất vi sở động (không lay chuyển), như trước phát tiết dục vọng của mình, nhìn khuôn mặt Trần Nghị khóc lóc van xin, tàn nhẫn kéo mạnh nhũ hoàn.

Quyền tự chủ thân thể hoàn toàn bị cướp mất, chỉ còn sự tra tấn mang đến đau đớn và sợ hãi lan rộng……

Trần Nghị không rõ bản thân ngất đi khi nào, lúc tỉnh lại, y đang nằm trên một cái giường rất giống trong phòng khám sản khoa, hạ thể hoàn toàn mất đi cảm giác, chỉ có thể nhìn gã đàn ông cầm cái kẹp đút vào lỗ hậu bị giãn rộng bằng đồ nới hậu môn, gắp ra một con cá chạch không biết sống hay chết.

Chú ý tới y tỉnh, gã lộ ra điệu cười tàn nhẫn vô tình.

“Nếu vi phạm mệnh lệnh của ta lần nữa, chúng ta sẽ làm thế này, chắc lần sau nên thử dùng chó hoặc rắn…… Có điều lần này tha cho ngươi, đợi thêm chút là xem được toàn bộ quá trình rồi, tại sao giữa chừng ngươi lại ngất đi vậy chứ?”

Trong chớp mắt, Trần Nghị biết mình xong rồi, y vĩnh viễn không thể thoát khỏi bàn tay ma quỷ của gã……

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#sm