2.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

<1>

Quán bar là nơi săn mồi tốt nhất, chỉ cần giở một chút thủ đoạn là xong.

Gã chưa bao giờ cùng một quán bar mà phạm án hai lần, hơn nữa gã cũng có đủ kiên nhẫn để quan sát con mồi chờ thời cơ ra tay.

Nói theo thuật ngữ ngành cảnh sát, gã thuộc loại tội phạm thông minh.

Cảnh sát… cảnh sát là mục tiêu mà gã thích săn nhất, không rõ nguyên nhân, gã thậm chí đã làm trắc nghiệm tính cách, nhưng vẫn không tìm ra nguyên do.

Gã chỉ biết, khoái cảm khi đem một vị cảnh sát anh tuấn nghiêm nghị đặt dưới thân thỏa thuê lăng nhục, so với bất cứ loại ma túy nào cũng khiến người ta nghiện ngập hơn.

……

Phát ra tiếng gầm trầm khản, gã đàn ông phun tinh dịch vào lỗ hậu ẩm nóng chật hẹp.

Tại một bãi đậu xe bị bỏ hoang, ở ghế sau chiếc xe, một anh cảnh sát trẻ tuổi đang nằm hôn mê bất tỉnh, áo xốc xếch mở rộng, lộ ra hai đầu vú bị đùa giỡn tới sưng phồng, nửa thân dưới trần trụi, đùi dạng ra, có thể thấy rõ lỗ hậu sưng đỏ sau khi bị hung khí của gã đàn ông gian dâm rồi rút ra, từ từ chảy ra chất lỏng trắng đục.

Đây là lần xâm phạm thứ năm, lúc lỗ hậu bị ống nhựa cắm vào rửa ruột, đau đớn lẫn khổ sở khiến anh cảnh sát trẻ cả người túa đầy mồ hôi lạnh, mày kiếm anh tuấn nhăn nhó, nhưng tác dụng của thuốc mê quá mạnh nên không cách nào tỉnh dậy được, chỉ có thể rên rỉ yếu ớt.

Gã đàn ông cầm lên một cái chai được chuẩn bị từ trước, đó là một chai nước ngọt cô ca, bên trong đựng đầy những viên tròn nhỏ màu tím trong suốt trông như hạt ngọc.

Đó là đất tinh thể, lúc mới mua chỉ là những hột nhỏ chưa tới một centimet, sau khi ngâm nước nó nở thành những hạt tròn đường kính xấp xỉ một centimet rưỡi, vừa co dãn vừa trơn trượt, từ lần đầu tiên gã thấy cái chậu cây nhỏ trồng bằng đất tinh thể trên bàn đồng nghiệp, không chỉ có một lần nghĩ muốn áp dụng nó vào chuyện này.

Mấy ngón tay trái thọc sâu vào lỗ hậu chịu đựng hành hạ, khuấy đảo kéo rộng nó ra, để cho cửa mình vốn đã bị nới lỏng hết mấy tiếng đồng hồ chưa thể khép lại giương thành một cái miệng nhỏ, tay phải cầm cái chai, đem miệng chai nhét vào cửa lỗ hậu.

Đất tinh thể hình cầu thuận lợi lăn vào trực tràng, vô cùng trơn trượt và co dãn cạ lên vách tràng.

Gã đàn ông vỗ mông anh cảnh sát, lắc cái chai, mãi đến khi lỗ hậu không thể chứa thêm hạt tinh thể nào nữa mới ngừng.

Rất nhiều đất tinh thể trơn trượt lăn lên nhau đè ép vào vách tràng, tuyến tiền liệt khiến dương vật của anh cảnh sát cương cứng đến sung huyết, ánh mắt gã đàn ông hiện rõ dục tính, nhưng lý trí vẫn chiến thắng – gã phải làm việc theo đúng kế hoạch.

Kiềm nén dục vọng, gã cất cái chai nhựa đi, lấy ra hai kiện đồ da điều giáo mà gã thích nhất, thay anh cảnh sát đang hôn mê mặc nó vào.

Kiện thứ nhất tạo hình rất lạ, như là một cái dây nịt gắn với mấy vòng sắt, trước tiên gã tròng một cái vòng vào dương vật của anh cảnh sát, tiếp theo là tròng hai cái vòng xếp vuông góc với nhau vào hai bìu dái, rồi điều chỉnh đường kính vòng sắt, không chỉ mỗi dương vật bị thắt lại, mà hai hòn dái tròn trịa một trái một phải cũng lồi ra.

Dây nịt có phần kéo dài ở phía sau, một cái vòng sắt khác có đường kính khoảng 7 cm đặt vừa khớp với vị trí hậu môn, tự nhiên tách ra hai bờ mông, khiến chỗ riêng tư đang bị sưng tấy lộ rõ, khúc cuối phần dây lại móc vào cái vòng đang thít chặt dương vật, cuối cùng mới đeo xong cái dây nịt gắn đầy vòng sắt này vào eo anh cảnh sát.

Nhìn lỗ hậu vì bị nhồi đầy đất tinh thể mà hơi gồ lên, gã nở nụ cười hài lòng.

Kiện đồ da thứ hai có phần phía sau rất giống để hậu đình trinh tiết mang, song lại đặc biệt thiết kế khéo léo dây kéo cùng với vòng sắt để có thể cho người mặc dễ dàng thay đổi đồ chơi tình dục đút vào hậu môn. Mặt trước của kiện đồ là phần da dày, phía trong có gắn năm cái vòng cũng làm bằng da, dùng để cố định dương vật của người mặc nó, còn có thể từ bên ngoài điều chỉnh độ chặt lỏng của vòng, dưới phần bụng có dây khóa kéo, chỉ cần kéo về sau là lộ ra dương vật ngay, có điều, hiện giờ gã không có ý định dùng nó.

Ánh mắt gã lóe lên vẻ điên cuồng, chọn một cái máy rung dài nhỏ nhét vào chặn cửa lỗ hậu đáng thương.

Thở nặng một tiếng, gã chậm rãi mặc một cái quần jean bó sát vào cho anh cảnh sát, thưởng thức cặp mông cùng hai bắp đùi săn chắc khỏe khoắn ẩn dưới lớp vải jean.

Nếu như ví con mồi trước là một con hươu đực trẻ tuổi, thì con mồi này chính là một con sư tử dũng mãnh rất đáng giá để gã thuần phục.

Hà Thiệu Khanh năm nay 27 tuổi, là một người đàn ông không thể đàn ông hơn, chẳng ai có thể chối bỏ điều đó.

Cơ thể anh cao lớn cường tráng, ngũ quan anh tuấn sắc bén, tính cách nghiêm nghị và dũng cảm, phối hợp với bản lĩnh và óc phán đoán rõ ràng, quả thật chính là tinh anh ngành cảnh sát.

Thế nhưng, bởi vì phải phụ trách vụ mất tích của đàn em Trần Nghị, hơn một tháng này anh không được thảnh thơi nghỉ chút nào.

Thấy không thể chấp nhận được nên đồng nghiệp kéo anh đi uống rượu, rốt cuộc vẫn là anh thay các bạn đồng nghiệp say mèm kêu taxi, cuối cùng mới tới phiên mình.

Đến cả nằm mơ anh cũng không nghĩ sẽ rơi vào cạm bẫy của ác ma, ở trên xe ngửi thấy hương thuốc mê liền ngủ mê man, cũng do uống nhiều rồi nên không để ý có gì bất thường… Đợi đến lúc anh tỉnh dậy, thì đã bị nhốt vào địa ngục rồi.

“Ưm… a, a, đau quá…”

Hà Thiệu Khanh dần lấy lại ý thức, liền nghe thấy tiếng rên rỉ đứt quãng bên tai.

Giọng nói có chút quen thuộc, tiếng rên không rõ ràng, mang theo tiếng thở dốc cùng thống khổ nghẹn ngào khiến anh nhớ tới vụ án hiếp giết thiếu niên tổ hình sự mới được giao cho, vì phải xem xét chứng cớ nên anh đã nghe được tiếng cầu xin tha mạng rất thảm thiết của nạn nhân.

“Ư, a a…… Đừng, đừng đút vào… A, a a…”

Sau khi khôi phục tri giác hoàn toàn, anh thử xê dịch thân thể mới biết không cử động được, hơn nữa trực tràng truyền tới chấn động khác lạ cùng cảm giác muốn bài tiết mãnh liệt.

Cố hết sức mở mắt ra, một hình ảnh mà anh khó tưởng tượng nổi rọi thẳng vào tầm mắt –––

Một người thanh niên cả người trần truồng, trên mình đầy vết roi sưng đỏ đan chéo nhau, cổ và hai cổ tay bị một vật cụ kim loại màu đen cố định, khiến cho hai tay của y chỉ có thể để sát hai bên đầu, phía trên khuỷu tay và đầu gối bị vòng da bó buộc, hai chân dạng ra thành hình, phát ra tiếng rên rỉ la hét thảm thương.

Ở giữa cặp đùi thon dài săn chắc là phần hông đàn ông không ngừng đong đưa, có thể thấy được là gã đang xâm phạm người bên dưới, một tay gã bóp dương vật của người thanh nhiên như thể đang vắt nước, tay kia đặt ở cổ y không biết làm cái gì.

Thân thể người thanh niên lay động theo gã đàn ông, cái chuông gắn ở hai đầu vú y phát ra tiếng vang lanh lảnh, tiếng rên rỉ đứt quãng tràn đầy thống khổ hòa lẫn tiếng thở dốc, bắp chân vì cơ thể bị xâm phạm đến mức đau nhức theo bản năng đá động phản kháng.

“Không, mau rút ra đi… đau quá… sắp rách rồi……”

Cùng tiếng kêu khóc thảm thiết, người thanh niên nghiêng đầu qua, Hà Thiệu Khanh thấy rõ khuôn mặt của y.

“Trần Nghị! Khốn khiếp, thả cậu ấy ra!”

Nhận ra đàn em bị mất tích của mình bị một kẻ xa lạ lăng nhục, Hà Thiệu Khanh tức giận gầm thét, muốn xông lên trước nhưng chỉ nghe thấy tiếng lẻng xẻng của xích sắt va vào nhau.

Thuốc tê chưa hoàn toàn mất hết tác dụng nên anh không phát hiện rằng hai tay mình bị còng ngược ra sau lưng nối với một ống nước, trên cánh tay và bắp đùi cũng bị vòng da bó buộc, phải làm tư thế dạng rộng hai chân.

Nghe tiếng quát của anh, gã đàn ông cười lạnh thay đổi tư thế.

Gã đem đùi của Trần Nghị gác lên vai, khiến cho nửa thân dưới của y hướng bên trái, để Hà Thiệu Khanh hoàn toàn thấy được hạ thể thê thảm của Trần Nghị.

Phần da nơi bộ phận sinh dục của Trần Nghị không còn tí lông mu nào, có thể thấy rõ lỗ tiểu trên đầu khấc bị xuyên khuyên sắt và hai bìu dái toàn vết thương. Đáng sợ hơn là gã đàn ông thọc hai ngón tay vào nơi giao hợp, không biết gã làm cái gì, tiếng rên của Trần Nghị đột ngột biến thành tiếng thét thảm thiết.

“A––– không được… rách mất…”

“Ngài cảnh sát, nói cho đồng nghiệp của ngươi, làm thế này có sướng không hả?” Gã nói, nhấp ngón tay hai cái, Hà Thiệu Khanh chính mắt thấy cơ thịt hậu môn vừa bị móc ra bên ngoài lại bị nhét vào trong…

Trên mặt Trần Nghị lộ vẻ khó chịu lẫn khuất nhục, nhưng trong câu nói của gã đầy ý cảnh cáo khiến y chỉ có thể nhắm chặt mắt, nhục nhã đáp:

“Sướng……”

“Tại sao sướng?”

Gã hỏi, Trần Nghị lại hừ đau một tiếng.

Lần này Hà Thiệu Khanh biết gã đàn ông làm cái gì, gã tàn bạo dùng ngón tay kéo rộng lỗ hậu tới cực hạn, khi xâm phạm mạnh mẽ chọc khuấy vách tràng mỏng manh yếu ớt.

“Được… được thao rất là sướng…” Cắn răng phát ra câu chữ vô cùng dâm đãng, Trần Nghị xấu hổ khóe mắt ứa đầy nước.

“Còn gì nữa?” Gã tiếp tục nhấp hông.

Trần Nghị bi thảm lắc đầu, nhưng dương vật bị cấu mạnh một cái, đau đến mức y không thể không hét toáng lên.

“…Chim được sờ rất sướng…… Tay, ngón tay ấn vào tuyến tiền liệt rất sướng… Ô, tha cho tôi…… tha… A a a…” Miệng không phát ra nổi câu từ rõ ràng nào nữa, móng tay của gã đàn ông cào vào lỗ hậu, tuyến tiền liệt cũng bị đè ép dữ dội, cơ vòng đau đớn vì bị nứt rách, ép y phải liên tục cầu xin tha thứ.

“Khốn khiếp, thả cậu ấy ra mau!”

Hà Thiệu Khanh giận đỏ cả mắt, anh liều mạng giãy dụa, dị vật chấn động trong cơ thể và cảm giác bài tiết mãnh liệt càng làm cho tiếng quát vừa rồi chứa đầy nỗi bất an.

“Hả? Ngươi muốn ta tha cho ngươi à? Ngài cảnh sát?” Gã tiếp tục nhấp hông.

“Để tôi bắn… tháo ra… làm ơn…”

Từ hôm qua đến giờ không ngừng bị kích thích nơi mẫn cảm, nhưng rốt cuộc vẫn chưa đạt được cao trào, so với việc bị xâm phạm tàn bạo, nỗi khó chịu khi không được lên đỉnh càng khiến y quằn quại hơn.

Nhìn vẻ mặt không thể nào tin nổi của Hà Thiệu Khanh, gã đắc ý cười, ngón tay ác ý nắn bóp vật nhạy cảm giữa hai chân Trần Nghị, mặc sức trút hết dục vọng của mình, bắn đầy tinh dịch vào lỗ hậu chịu đủ tàn bạo của Trần Nghị.

“Ô… Ư a a a……”

Sau khi kết thúc, gã đàn ông nham hiểm liếc mắt nhìn Hà Thiệu Khanh tức giận đến nỗi muốn xé thịt gã, túm tóc Trần Nghĩ cưỡng ép y ngồi xổm trước người anh.

“Này, thưởng thức một chút cái lỗ đít dâm đãng của vị cảnh sát này đi.”

Bởi vì xích sắt nối chân tay với cổ, hai chân ngồi xuống dạng rộng không có cách nào giấu được nơi nhạy cảm giữa khe mông, bên ngoài lỗ hậu sưng đỏ dính đầy chất dịch nhớp nháp, trơn bóng, tinh dịch và dịch ruột hòa trộn, chậm rãi chảy ra khỏi cửa mình chưa thể khép lại nổi.

“Trần Nghị…”

Mắt Hà Thiệu Khanh đỏ au, anh biết y vừa tốt nghiệp học viện cảnh sát, là một cảnh sát trẻ tuổi có năng lực và đầy nhiệt huyết, nên hình ảnh thảm thương như vậy khiến anh bi phẫn vô cùng.

Trần Nghị xấu hổ quay đầu đi, không dám nhìn Hà Thiệu Khanh, vì gông sắt lạnh như băng khóa trên cổ, ngay cả cúi đầu y cũng không làm được.

Gã đàn ông cầm một cái dương cụ giả phỏng theo hình dạng trái khổ qua đặt dưới mông Trần Nghị.

“Ngồi lên.”

Nhìn đường kính của hung khí so với nắm tay đàn bà còn lớn hơn, Hà Thiệu Khanh lại quát to.

“Thằng khốn nạn, mày nói cái gì…”

“Cậu ta thích cái này mà, đúng không? Ngài cảnh sát? Hay là ngươi thích âu yếm với Mạch Khắc hơn.” Ánh mắt gã toàn là ánh sáng lạnh lẽo u ám.

Nhớ tới con chó ngao màu đen to lớn kia, cảm giác ghê tởm đáng sợ khi khối thịt nóng rẫy của nó thúc vào lỗ hậu của mình, sắc mặt Trần Nghị tái nhợt, khó chịu gật đầu.

“Đúng, tôi rất thích…”

Y cứng nhắc nhích người, lỗ hậu đã bị hành hạ mấy tiếng đồng hồ để trên đỉnh dương cụ, cố hết sức chậm rãi ngồi xuống.

“Ư…” Đau quá……

“Dừng lại, Trần Nghị, đừng nghe lời gã…” Hà Thiệu Khanh hét, cố gắng kéo cái còng tay sau lưng đụng tới ống nước phát ra tiếng vang lẻng xẻng.

“Hừ, ngươi cũng thấy nứng chứ?” Gã nhấc chân đạp vào đũng quần Hà Thiệu Khanh, nơi đó đã gồ lên một đụm lớn.

“……” Hà Thiệu Khanh hung tợn trừng gã, nhịp thở trầm trọng cho thấy anh không còn đủ tỉnh táo.

Cảm giác đau bụng và muốn bài tiết rung động nội tạng anh, chấn động trong cơ thể đè ép kích thích tuyến tiền liệt, quần jean bó sát người đã sớm bị thấm ướt bởi dịch lỏng rỉ ra.

“Hơi bị cứng đó!”

Gã kéo khóa kéo quần jean xuống, bởi vì bên trong không mặc quần lót, khóa kéo vừa xuống hết, dương vật thô to bị thít vòng da ở gốc bật ra ngoài.

“Chậc chậc, kích thước đúng là ghê người ha!” Gã đưa tay sờ hạ bộ ẩm ướt của anh, hai bìu dái nặng trĩu cũng bị lôi ra.

“Đậu má! Đừng đụng vào tao!” Hà Thiệu Khanh tức điên quát.

Gã đàn ông không để ý tới anh, chỉ lo đùa giỡn cái dương vật thô to, dùng sức lột xuống lớp da mỏng mềm mại phía trước, để lộ quy đầu và lỗ tiểu.

“Hư…” Bộ phận nhạy cảm yếu ớt truyền tới một trận đau nhức, Hà Thiệu Khanh kêu rên.

Tay của gã đàn ông bắt rất đúng nhịp, khôn khéo đùa bỡn dương vật và hai bìu dái, thỉnh thoảng vặn mạnh một cái, ác ý đem Hà Thiệu Khanh ném lên trời rồi quăng xuống đất.

Mười lăm phút trôi qua, gã nhìn dương cụ hoàn toàn đút vào trong cơ thể Trần Nghị, túm tóc bắt ép y nhoài người vào giữa hai chân Hà Thiệu Khanh.

“Phục vụ đồng nghiệp của ngươi đi, cho ngươi ba phút, sau đó nếu như ngươi bắn ra trước thì chịu phạt.” Gã phát vào cái mông căng cứng của Trần Nghị.

“Đừng…. Trần Nghị… Ưm…” Hạ Thiệu Khanh không thể chống cự chỉ đành giương mắt nhìn Trần Nghị vùi đầu vào hạ bộ mình, há miệng liếm mút nó.

Bị người cùng phái khẩu giao làm cho Hà Thiệu Khanh sởn hết cả da gà, tâm lý chán ghét mâu thuẫn với khoái cảm sinh lý, khiến anh càng kịch liệt giãy mình khỏi trói buộc.

“Chết tiệt, Trần Nghị, cậu mau dừng lại cho tôi…”

Anh vừa xấu hổ vừa la hét liên hồi, nhưng Trần Nghị vẫn chỉ cố bú liếm dương vật trong miệng, có lẽ vì sự bài xích trong lòng Hà Thiệu Khanh, ba phút trôi qua, anh vẫn chưa có dấu hiệu cao trào.

Gã đàn ông hừ lạnh, tháo bỏ vòng da thít ở gốc dương vật Trần Nghị.

“Ngươi cố mà nhịn đi!”

Hà Thiệu Khanh trợn mắt nhìn gã, không hiểu gã rốt cuộc muốn làm gì, nhưng Trần Nghị run rẩy dữ dội hơn, càng cố gắng liếm mút thứ trong miệng.

Gã đàn ông cầm tới một cái máy đẩy, đặt máy đẩy ngay trước chuôi dương cụ lồi ra sau mông Trần Nghị, mở chốt kích hoạt –––

“Ô… A a a a…”

Chấn động mãnh liệt dọc theo dương cụ truyền vào trong cơ thể, toàn bộ trực tràng bị khuấy đảo, tuyến tiền liệt bị kích thích mạnh mẽ khiến cho Trần Nghị chưa được mấy giây đã rên rỉ bắn đầy tinh dịch.

Nhưng gã vẫn không tắt máy đi.

Chấn động kịch liệt khuấy đảo vách tràng nhạy cảm yếu ớt, Trần Nghị rên lớn, không chút sức lực nhả dương vật trong miệng ra, gương mặt tuấn dật chôn vào quần Hà Thiệu Khanh, thân thể co giật giãy dụa, từng luồng từng luồng tinh dịch trắng đục cứ thế phọt ra từ dương vật rung rung của y.

“A, a a a… Oh… Y a a a…”

Này đã không còn giống tiếng rên của con người nữa rồi, y hoàn toàn mất hết khả năng nói chuyện chứ đừng nghĩ là xin tha thứ, chỉ có thể khóc thét tiếp nhận khoái cảm vô cùng dữ dội.

Nước mắt, nước miếng không khống chế được chảy ra thành một bãi dịch dầm dề nhớp nháp trong quần Hà Thiệu Khanh, ngay trước mặt anh, gã bắt y bày ra tư thế nhục nhã, nằm ngửa dạng rộng hai chân, thân thể co giật bắn đầy tinh dịch, từng luồng kéo dài thậm chí phọt trúng người Hà Thiệu Khanh.

Lỗ hậu kịch liệt co rút muốn đẩy dương cụ ra ngoài, nhưng bị máy đẩy thụt lại vào trong cơ thể, dập vào điểm nhạy cảm, khoái cảm thơm ngọt không thể tránh được kích thích thần kinh y, tế bào não tê dại chẳng thể suy nghĩ nổi……

Hà Thiệu Khanh sững sờ, có lẽ hiệu lực của thuốc tê vẫn chưa rút hết, cảnh xác thịt trước mắt quá dâm dật khiến anh không cách nào suy nghĩ, chỉ có thể ngây người xem một người đàn ông phơi bày tất tần tật trước mắt anh –––

Trần Nghị bị lật người lại, cái mông vểnh lên trời, lộ ra lỗ hậu run rẩy co rút vì dương cụ và máy đẩy tra tấn.

“Nhìn có giống cái miệng đã khẩu giao cho ngươi hay không? Kẹp cái dương cụ thật chặt, chỉ cần đẩy nó ra sẽ bị máy đẩy thụt vào lại…”

Giọng gã đàn ông cố ý kích thích mê hoặc anh, không ngừng nỉ non bên tai.

Mãi đến khi lên đỉnh xong, anh mới sững sờ nhận ra mình hưng phấn vì xem đàn em bị sỉ nhục, hơn nữa còn bắn tinh vào khuôn mặt rên rỉ khóc lóc của y… Trong nháy mắt, anh hổ thẹn chẳng biết giấu mặt vào đâu.

“Sướng quá nhỉ?” Gã vứt Trần Nghị bị chơi đến mức bất tỉnh qua một bên, lấy một con dao nhỏ rạch quần jean của Hà Thiệu Khanh.

“…Mày muốn làm cái chó gì…” Hà Thiệu Khanh chật vật, tức giận hỏi.

“Ngươi nhịn rất lâu rồi, muốn bài tiết chứ?”

Cái quần bị rạch đáy lộ ra chỗ nhạy cảm, gã đàn ông cầm chuôi máy rung thọc mấy cái, Hà Thiệu Khanh khổ sở nhíu chặt chân mày.

Gã trút dầu bôi trơn xuống háng Hà Thiệu Khanh, máy rung chấn động bôi dầu trơn lung tung vào lỗ hậu, dương vật cương cứng cũng ướt đẫm dầu.

Hiểu rõ tình cảnh của mình, Hà Thiệu Khanh nghiến răng, tức giận trợn mắt trừng gã.

“Tao tuyệt đối không bỏ qua cho mày…”

Khác với Trần Nghị tức giận la mắng, Hà Thiệu Khanh lăn lội ở đời nhiều năm khiến anh nhận thấy mình càng giãy dụa bao nhiêu thì gã càng đắc ý bấy nhiêu, cho nên nói xong câu đó thì cắn chặt răng, một chữ cũng không hé.

Gã đàn ông hừ lạnh, rút máy rung ra, để dương vật ở cửa động, từ từ xâm nhập lỗ hậu chật hẹp.

Hô hấp của Hà Thiệu Khanh trở nên dồn dập, theo bản năng giãy dụa co rút cơ vòng, chống lại cảm giác bị chèn ép tới đau nhức.

Thử mấy lần đều thất bại, nhìn thấy sự khinh thường lẫn khinh bỉ trong ánh mắt Hà Thiệu Khanh, gã hơi bực mình.

“Có chí khí cảnh sát ha?! Lúc ngất đi bị bố mày thao nhiều thế cơ mà, bây giờ giả bộ trinh tiết cái rắm!”

Gã nâng người Hà Thiệu Khanh lên, còn gã xếp chân ngồi dưới đất, để cơ thể anh từ từ hạ xuống, bị trọng lượng của chính mình cưỡng ép tiếp nhận hung khí của gã.

Hà Thiệu Khanh vẫn muốn phản kháng, hai bìu dái tròn trịa bỗng nhiên bị bóp mạnh, đau nhức khiến anh rên rỉ mất tập trung, ngay sau đó cơ vòng truyền tới một trận đau đớn, cảm giác bị xâm phạm ghê tởm đáng sợ lan vào trong cơ thể……

“……” Mồ hôi lạnh từ trên trán chảy xuống, Hà Thiệu Khanh cố gắng kiềm nén xúc động muốn gào khóc của mình.

Khối thịt nóng bỏng thọc vào lỗ hậu, tàn nhẫn chen lấn bên trong, trực tràng chứa đầy hạt tròn bị chèn ép, làm Hà Thiệu Khanh muốn ói.

Vách tràng yếu ớt bình thường chỉ dùng cho việc bài tiết lại bị đụng chạm, vô số hạt tinh thể lăn trượt đè lên tuyến tiền liệt, dương vật kẹp giữa bụng hai người không tự chủ mà rỉ ra chút dịch.

“Ư…” Từ hàm răng cắn chặt của Hà Thiệu Khanh tràn ra tiếng thở dốc đau đớn, cặp mắt bởi vì chịu đựng sự tra tấn mà đỏ au.

Trực tràng vốn bị nhét đầy dị vật còn bị nhét thêm hung khí thô to khiến bụng Hà Thiệu Khanh quặn đau, cơn đau nơi cơ vòng do bị chà sát kịch liệt không ngừng tăng lên, thậm chí làm anh hơi ù tai.

“Thoải mái quá……” Gã đàn ông thở dài thỏa mãn.

Lỗ hậu chật hẹp nóng ẩm liên tục thít lại, hạt tinh thể lăn cạ vào dương vật, dù cho Hà Thiệu Khanh chịu đau đớn cỡ nào, gã vẫn hưng phấn bóp nắn cặp mông săn chắc của anh, không ngừng nâng người anh lên rồi thả xuống, tha hồ rong ruổi trong ‘đường hầm’ chật hẹp mê người, trút hết dục vọng khủng bố của mình.

“…… A… ư… ưm…”

Thở dốc rên rỉ, rõ ràng đau đến chết đi sống lại, nhưng dương vật đi ngược với lý trí mà lần nữa cao trào…

“Đồ đạo đức giả, ngài cảnh sát, cái mông của mày với đồng nghiệp của mày đều dâm tiện cả!”

Nhìn gương mặt nam tính tuấn dật của Hà Thiệu Khanh lộ vẻ khổ sở lẫn đau đớn, gã hưng phấn gặm cắn khuôn ngực của anh, dùng sức liếm mút đầu vú sưng đỏ đang dựng đứng.

Hà Thiệu Khanh không cách nào chửi gã, anh phải gắng hết sức mới kìm được giọng thét trong cổ họng, mỗi lần gã tàn bạo đâm vào cũng khiến anh hoa mắt muốn ói, đáng sợ hơn cả là tuyến liền liệt không ngừng bị va chạm, cao trào cứ kéo dài như bị mất khống chế, từng được bạn gái khen là một người đàn ông rất sung mãn có thể lực tốt và, lúc này điều đó trở thành sỉ nhục tột độ.

Bởi vì gã đàn ông đã phát tiết vào cơ thể Trần Nghị vài lần, thế nên lần này đặc biệt lâu, ước chừng tốn khoảng ba, bốn chục phút mới bắn tinh dịch vào trong lỗ hậu của anh.

Lúc kết thúc… Hà Thiệu Khanh không còn nghĩ gì nữa, anh đã cắn môi tới mức chảy máu.

Gã rút dương vật đã phát tiết ra, ánh mắt hiểm ác dâm dật chăm chú quan sát lỗ hậu bị xâm phạm.

“Ưm……” Hà Thiệu Khanh khó chịu nhắm chặt mắt, cảm giác rõ ràng ngón tay của gã thọc vào khuấy đảo lỗ hậu đau rát.

Ngay sau đó, anh nghe thấy… tiếng mình đánh rắm, mùi hôi tanh nồng nặc của tinh dịch trộn lẫn đủ thứ lan ra khắp bầu không khí.

Một giây kế tiếp, trực tràng kịch liệt rung động, cơ vòng bị hành hạ trong thời gian dài chưa kịp thít lại, vô số hạt tinh thể trong suốt trơn trượt nhớp nháp tinh dịch và dịch ruột phọt ra khỏi lỗ hậu, nảy xuống đất lăn tán loạn –––

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#sm