35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 35: Tâm ma quấy rối

Trans: Rheni ( Được tài trợ )

#suto
#nhamsutothanhlodinh

Thẩm Lưu Ly chột dạ, nàng chưa được sự cho phép đã cưỡi côn thịt của người ta, còn đem thi thể mang về coi như bữa ăn khuya mà dùng.

“Vậy ngươi muốn bồi thường thế nào? Ta bồi thường cho ngươi là được.”

Tuy biết hiện tại chỉ là ảo giác nhưng Thẩm Lưu Ly vẫn thành thật nhận sai.

“Vậy sao? Ngươi xác định ta yêu cầu gì ngươi cũng đều đồng ý?”

Tư Thần nhìn bộ dáng thành thật của Thẩm Lưu Ly, nhịn không được nhoẻn miệng cười. Tiểu nha đầu này lúc đối phó với người khác cứng rắn như vậy, nhưng trước mặt hắn lại hoàn toàn khác.

“Đúng, đúng vậy!”

Thẩm Lưu Ly gật đầu thật mạnh. Không phải đây chỉ là ảo cảnh sao? Nàng có hứa cũng không mất miếng thịt nào, còn không bằng ngoan ngoãn thuận theo để có thể sớm thoát khỏi ảo cảnh này.

“Vậy trước ngậm lấy nó.”

Tư Thần chỉ vào gậy thịt dưới thân. Vừa nãy chưa tiến vào thần hải gậy thịt của hắn đã cứng rồi, chờ đến bây giờ sớm đã sung huyết sưng to, thoạt nhìn dọa người cực kỳ.

Trong nháy mắt Thẩm Lưu Ly đỏ bừng mặt, “Thứ này, thứ này sao có thể ngậm được?”

Lúc trước Tư Thần chẳng qua chỉ là một thi thể, trong mắt nàng cũng gần giống như một pháp bảo mà thôi. Đương nhiên lời này Thẩm Lưu Ly không dám trực tiếp nói với Tư Thần.

Nhưng hiện tại Tư Thần một người sống sờ sờ, nàng đương nhiên sẽ ngượng ngùng.

“Chẳng lẽ lúc trước ngươi chưa từng ngậm nó sao?”

Ngón tay Tư Thần vuốt ve cánh môi phấn nộn của Thẩm Lưu Ly.

Thẩm Lưu Ly nghe thế bỗng nhớ tới có một lần bởi vì côn thịt cắm vào tiểu huyệt thật sự quá đau nên nàng đành phải bất đắc dĩ dùng tới miệng, đem côn thịt lớn cấp liếm ướt một lượt mới quay lại cưỡi tiếp.

“Nhưng đó là trước kia…”

Thẩm Lưu Ly lắp bắp nói.

“Trước kia có thể, hiện tại lại không thể sao? Chẳng lẽ ngươi muốn ta cứ như vậy cắm vào?”

Tư Thần khàn giọng nói. Chỉ nghe thấy giọng nói của đối phương thôi nhưng không hiểu sao Thẩm Lưu Ly lại cảm thấy tiểu huyệt phía dưới bắt đầu ướt. Trước kia mỗi khi song tu Tư Thần vẫn luôn yên lặng mà nằm ở trên giường nên nàng không nghĩ nhiều, nhưng hiện tại nghe được thanh âm êm tai của Tư Thần, lòng nàng bỗng cảm thấy ngứa ngáy dữ dội.

“Vậy chỉ... một chút thôi.”

Thẩm Lưu Ly còn chưa dứt lời, Tư Thần đã khống chế đem côn thịt cắm thẳng vào miệng nàng.

“Ưm ưm…”

Côn thịt thô to trực tiếp đâm sâu vào tận yết hầu Thẩm Lưu Ly.

“Ngoan, hầu hạ nó cho tốt.”

Tư Thần ngửa đầu, thanh âm so với phía trước càng thêm trầm thấp.

Côn thịt bị miệng nhỏ ướt át của nàng ướt át bao vây lấy thật sự thoải mái.

Quy đầu quá lớn khiến miệng Thẩm Lưu Ly vô cùng khó chịu. Đầu lưỡi nàng nhịn không được lén đẩy đỉnh quy đầu, muốn côn thịt rút ra ngoài một chút.

“Đúng… Dùng đầu lưỡi nhỏ của ngươi ở phía trước liếm một chút…”

Khoái cảm mãnh liệt đánh úp lại, Tư Thần nhịn không được chế trụ ót Thẩm Lưu Ly động thân dưới.

Côn thịt càng cắm càng sâu, dường như muốn đem toàn bộ cắm vào trong miệng nhỏ. Hai viên tinh hoàn to lớn đánh vào cằm Thẩm Lưu Ly, hung hăng mà va chạm vài cái khiến gương mặt trắng nõn cũng phải ửng đỏ cả lên.

“Ưm ưm ưm…”

Yết hầu Thẩm Lưu Ly vô cùng đau đớn. Nàng cảm giác dường như mình sắp bị cây côn thịt lớn này cắm đến không thở được.

Hai tay Thẩm Lưu Ly ra sức đẩy, muốn đem gậy thịt của Tư Thần từ miệng mình rút ra ngoài.

“Vừa rồi không phải còn nói muốn bồi thường ta sao? Sao chỉ vậy đã chịu không nổi? Ngoan, dùng miệng ngươi hút để ta bắn ra là tốt rồi.”

Tư Thần nhỏ giọng tiếp tục dụ dỗ Thẩm Lưu Ly.

Thẩm Lưu Ly làm sai đuối lí đành phải ngoan ngoãn dùng miệng nhỏ hung hăng mà hút côn thịt lớn. Hai má nàng hơi phồng lên, đầu lưỡi ngây ngô liếm lung tung trên đỉnh quy đâug.

“Thật biết hút!”

Tư Thần ngửa đầu nặng nề mà thở dốc.

Hắn đĩnh động eo càng thêm nhanh chóng. Côn thịt lớn va chạm tàn nhẫn khiến miệng nhỏ của Thẩm Lưu Ly không cách nào khép lại được.

Nước bọt Thẩm Lưu Ly không nuốt kịp dọc theo miệng chảy xuống dưới.

Hình ảnh này khiến bầu không khí giữa hai người càng trở nên dâm mị. Cằm Thẩm Lưu Ly dính đầy nước bọt trong suốt, tất cả dọc theo cổ không ngừng lăn xuống.

Côn thịt lớn ở trong miệng nàng hoạt động ngày càng nhanh, gậy thịt màu tím đen dính đầy nước bọt so với vừa rồi còn muốn khủng bố hơn vài phần.

Quy đầu hung hăng đụng phải yết hầu vô số lần, Thẩm Lưu Ly bắt đầu chịu không nổi. Nàng chỉ có thể đáng thương lắc đầu giãy giụa.

Nhưng mà nhìn nàng mê người như vậy, Tư Thần sao có thể bỏ qua?

Quy đầu cắm càng sâu, yết hầu Thẩm Lưu Ly nhịn không được co rút lại buồn nôn. Nhưng phản ứng như vậy của yết hầu lại khiến Tư Thần thoải mái đến khép hờ mắt. Gậy thịt lớn dưới khoái cảm bị siết chặt trở nên thêm thô to.

Đau quá!

Thẩm Lưu Ly khẳng định nếu cứ tiếp cái miệng nhỏ của mình sẽ bị côn thịt căng nứt ra mất.

“Ô ô…”

Rõ ràng là Kim Đan kỳ tu sĩ, nhưng ở trước mặt Tư Thần Thẩm Lưu Ly cảm giác một chút sức lực đều không có.

Nàng hoàn toàn không có cách nào ngăn cản động tác của Tư Thần. Nàng sẽ phải bị côn thịt lớn thao đã chết!

“Ha, thật là đáng thương.”

Tư Thần vuốt ve cằm nàng, dụ hoặc nói: “Để cái miệng nhỏ của ngươi kẹp chặt một chút. Khả năng rất nhanh liền có thể bắn ra rồi.”

Thẩm Lưu Ly bị thao đến váng đầu hoa mắt, tự nhiên Tư Thần nói cái gì là làm cái đó. Nàng dùng miệng nhỏ gắt gao mà hút quy đầu.

Nhưng mà Tư Thần cũng không có bắn ra tới, ngược lại thao đến càng ngày càng mãnh liệt. Thẩm Lưu Ly không cẩn thận cắn xuống, hàm răng nặng nề mà cà vào bên trên côn thịt.

Nháy mắt một cổ tinh nguyên nóng bỏng bắn vào trong cổ họng khẩn trí của nàng.

Khụ khụ…

Thẩm Lưu Ly sặc đến kịch liệt ho khan. Ánh mắt nàng đỏ rực như một con thỏ nhỏ vừa bị bắt nạt xong.

Côn thịt lớn bắn tinh sau trở nên nửa mềm, rút ra khỏi cái miệng nhỏ của Thẩm Lưu Ly.

“Ngươi gạt người!”

Thẩm Lưu Ly đầu lưỡi đều muốn không cử động được. Gậy thịt ở trong miệng nàng thao manh đến như vậy, đầu lưỡi thật sự bị thao đến tê dại.

“Ngươi rõ ràng nói rất nhanh sẽ bắn ra tới!”

“Ta chỉ nói là có khả năng. Cũng không phải nhất định sẽ nhanh.”

Lời Tư Thần khiến Thẩm Lưu Ly không thể nào cãi được.

Thẩm Lưu Ly tức giận muốn chết, nhưng cố tình Tư Thần da mặt dày khiến nàng không có lời nào để nói. Nàng hừ lạnh một tiếng, sau đó xoay đầu không để ý tới Tư Thần.

Tuy rằng nàng biết toàn bộ việc này chỉ là ảo ảnh, đều là giả, nhưng tên nam nhân này cũng thật quá đáng! Bất quá không ác liệt thì cũng đâu gọi là tâm ma? Tâm ma này rõ ràng là đang muốn ở trong ảo cảnh chơi chết nàng.

Ngón tay Tư Thần vuốt ve mặt Thẩm Lưu Ly, “Giận rồi sao?”

“Có thể không tức giận sao? Ta chưa bao giờ gặp kẻ nào vô lại như ngươi! Đừng có chạm vào ta!”

Trên đời này đây vẫn lần đầu tiên có người dám dùng ngữ khí như thế nói chuyện cùng Tư Thần.

Nếu là kẻ khác, chỉ sợ còn không có nói cho hết lời đã bị Tư Thần một chưởng đánh bay ra khỏi tam giới luôn rồi.

-------

Cái này tính là Tư Thần lên trên được chưa???

------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nn