39

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 39: Bị nhốt.

Trans: Rheni (Được tài trợ)

#suto
#nhamsutothanhlodinh

Ánh mắt Ngao Thanh Toàn vẫn luôn đăm đăm nhìn Thẩm Lưu Ly, sợ Thẩm Lưu Ly sẽ theo vào tổ mình, mãi đến khi Thẩm Lưu Ly cùng Mặc Tịch Nhiễm và Phương Hiểu Dịch tụ lại một tổ mới thở dài nhẹ nhõm.

Nhưng trên thực tế Thẩm Lưu Ly cũng hoàn toàn không có ý định chung tổ với Huyền Thanh Vân. Khoảng thời gian này chỉ cần không ngốc thì ai cũng có thể nhìn ra được mối quan hệ giữa Huyền Thanh Vân và Ngao Thanh Toàn vô cùng thân mật. Nếu nàng nhập bọn ngược lại làm sẽ khiến Huyền Thanh Vân khó xử. Nghĩ đi nghĩ lại thì cùng đại mỹ nữ Mặc Tịch Nhiễm ở chung vẫn sung sướng hơn nhiều.

Ba người tiến vào Hắc Thủy Uyên. Bầu trời vốn dĩ trong xanh bỗng chốc tối sầm lại, mấy ngàn đệ tử khác cũng biến mất không thấy. Tuy bọn họ tiến vào cùng một lối nhưng mỗi một tổ sau khi tiến vào sẽ bị chuyển tới một trận pháp khác nhau.

Mặc Tịch Nhiễm tuy lớn tuổi hơn Thẩm Lưu Ly nhưng tính cách vô cùng hoạt bát. Từ lúc vừa đi vào đã bắt đầu lôi kéo Thẩm Lưu Ly không ngừng nói chuyện.

“Tiểu sư muội, đống trận pháp đó ta học chẳng được bao nhiêu. Lần thi đấu này phải nhờ tới muội cùng sư huynh rồi.”

Mặc Tịch Nhiễm vốn dĩ sinh ra đã rất đẹp, bây giờ cộng thêm nụ cười này nữa khiến nội tâm của Thẩm Lưu Ly cũng nhịn không được xao động. Cũng may Thẩm Lưu Ly xác định mình đối với nữ nhân không có hứng thú, nếu không nàng còn tưởng bản thân thích Mặc Tịch Nhiễm mất rồi.

“Không có, không có. Muội cũng không học được nhiều. Lần trước vì chuyện này còn bị Thiên Tôn đánh phạt, đến bây giờ vết thương còn chưa khỏi nữa mà.”

Thẩm Lưu Ly đưa tay phải của mình ra. Tuy đã được sơ cứu cuốn băng vải đàng hoàng nên nhìn không quá đáng sợ, nhưng không biết Vô Ưu Thiên Tôn làm thế nào mà miệng vết thương vẫn liên tục chảy ra máu tươi.

“Nếu Vô Ưu Thiên Tôn đánh ta như vậy chắc chắn ta đã đi tìm sư phụ méc rồi. Vô Ưu Thiên Tôn rõ ràng đang kiếm cớ chèn ép muội. Trên vết thương này có xuân thu chú, nghĩa cũng như tên phải qua một mùa xuân thu mới khép lại được. Nếu không chữa trị muội sẽ phải mang theo tận một năm đó.”

Mặc Tịch Nhiễm nhìn miệng vết thương trên bàn tay Thẩm Lưu Ly, đau lòng mà nói.

“Một năm?”

Thẩm Lưu Ly còn cho rằng vết thương này quá lắm thì một tháng sẽ lành.

“Đúng vậy. Thuật pháp này vốn dùng để giáo huấn những đệ tử vi phạm môn quy. Muội chỉ là đọc sai một chút lại ra tay nặng đến vậy. Vô Ưu Thiên Tôn đúng là quá đáng.”

Mặc Tịch Nhiễm còn đang chuẩn bị tiếp tục nói đã bị Phương Hiểu Dịch che miệng lại.

“Sư muội, đừng nói bậy nữa. Mười vị Thiên Tôn ở bên ngoài có thể quan sát được tình huống bên trong của chúng ta. Nếu bị họ nghe được sẽ không hay đâu.”

Vẻ mặt Phương Hiểu Dịch lo lắng nói.

Thẩm Lưu Ly nghe vậy cũng vội vàng lắc đầu với Mặc Tịch Nhiễm.

Nếu đúng là Vô Ưu Thiên Tôn lòng dạ hẹp hòi, chỉ sợ sau này sẽ trả thù cả Mặc Tịch Nhiễm mất.

Ba người đang nói chuyện, bốn phía bỗng nhiên nổi lên một luồng gió đen mang theo sát khí bay thẳng tới! Tảng đá lớn trên mặt đất gần chỗ họ bị gió thổi nát thành từng mảnh cát bụi. Uy lực của gió lớn như vậy, nếu thổi đến cơ thể người, hậu quả cũng không cần phải nghĩ nhiều!

Là hắc sát trận!

Ba người liếc nhìn nhau, lập tức bắt đầu chia ra tìm mắt trận. Thẩm Lưu Ly căn cứ theo những gì học được hủy đi mắt trận, không nghĩ tới hắc sát trận không ngừng lại, thậm chí uy lực càng thêm cường đại.

“Tại sao lại như vậy?”

Thẩm Lưu Ly phát hiện trận pháp không dừng lại lập tức cảm thấy không thích hợp.

Mặc Tịch Nhiễm cùng Phương Hiểu Dịch cũng phát hiện hắc sát trận vốn rất đơn giản này thế mà lại không hề giống với những gì Vô Ưu Thiên Tôn đã dạy họ!

Vô số luồng gió mang theo sát khí thổi quét tới. Phương Hiểu Dịch lập tức niệm bảo hộ chú bảo vệ Mặc Tịch Nhiễm.

Thẩm Lưu Ly bên này vận khí lại không tốt như vậy. Tay phải của nàng bị thương quá nặng không kịp dùng chú thuật, chỉ có thể ngự kiếm né tránh. Nhưng luồng gió kia thật sự quá dày, Thẩm Lưu Ly né tránh vài cái xong vẫn bị đánh trúng.

Đau đớn kịch liệt khiến nàng không trụ nổi từ trên thân kiếm rớt xuống, máu tươi dọc theo khóe miệng chảy ra. Nhưng sát khí kia cũng không hề ngừng lại mà tiếp tục thổi quét đến. Thẩm Lưu Ly bị thương phản ứng chậm mất nửa nhịp, cũng may Mặc Tịch Nhiễm kịp thời phi thân đến tạo ra một trận pháp ngăn cản trước mặt nàng.

“Trận pháp của chúng ta bị người khác động tay động chân.”

Thẩm Lưu Ly miễn cưỡng từ trên mặt đất đứng lên. Nếu Vô Ưu Thiên Tôn dạy bọn họ không sai, vậy nhất định là trận pháp có vấn đề! Hơn nữa nàng chỉ trúng một chiêu đã gãy mất ba cái xương sườn, nếu không phải Mặc Tịch Nhiễm giúp đỡ, chỉ sợ lúc này đã bị gió đen cuốn vào bên trong bỏ mạng!

Điều đó chứng minh trận pháp này có thể thực sự giết họ chứ không chỉ là đem người nhốt ở bên trong!

“Đúng vậy, đây là sát trận thật sự. Có người muốn chúng ta chết!”

Mặc Tịch Nhiễm nói xong cũng phun ra một ngụm máu tươi. Trong ba người thì linh lực của nàng thấp nhất, trận phòng ngự chỉ ngăn cản được một lát đã bị gió đen phá vỡ.

Thẩm Lưu Ly trúng chiêu đã bị gãy mất ba cái xương sườn, mà Mặc Tịch Nhiễm bị gió đen phá vỡ lớp phòng ngự lao thẳng vào, chỉ sợ nội tạng đã bị tổn thương nghiêm trọng.

Phương Hiểu Dịch vội vã tạo ra trận pháp phòng ngự, một tay ôm lấy Mặc Tịch Nhiễm.

“Tịch Nhiễm, miệng vết thương cũ của muội chưa lành sao không nói với ta? Ta thà rằng không tham gia thi đấu lần này chứ không muốn muộn thương càng thêm thương như vậy!”

“Huynh là đại đệ tử của tam tông. Nếu không thể lấy được Linh Khí, chúng ta còn mặt mũi nào mà trở về nhìn sư phụ? Khụ khụ ——”

Mặc Tịch Nhiễm kịch liệt ho khan, nghiêng đầu phun ra một mồm máu tươi.

Phương Hiểu Dịch lập tức lấy linh dược đút vào miệng Mặc Tịch Nhiễm. Nhưng dù có dùng tới Linh dược tình trạng của Mặc Tịch Nhiễm cũng không khả quan hơn.

“Tịch Nhiễm, thực xin lỗi. Ta không phải người tốt. Chỉ cần muội có thể sống, dù phải xuống địa ngục ta cũng đi.”

Phương Hiểu Dịch nói, ngẩng đầu lên nhìn về phía Thẩm Lưu Ly.

“Sư muội, thực xin lỗi. Là sư huynh vô dụng, sư huynh không có cách nào đem cả muội cùng Tịch Nhiễm ra ngoài. Phá giải sát trận trừ hủy đi mắt trận vẫn còn một biện pháp, chính là dùng tu sĩ Kim Đan kỳ để... Tế trời.”

Hàn quang chợt lóe, Phương Hiểu Dịch cầm kiếm đâm về phía Thẩm Lưu Ly.

Nhưng Thẩm Lưu Ly không hề né tránh, kiếm của Phương Hiểu Dịch trực tiếp đâm vào ngực nàng. Kiếm được rút ra, máu đầu tim của Thẩm Lưu Ly cũng theo đó phun trào. Ngay lúc này trên bầu trời đen nghịt liền xuất hiện thêm một khe hở!

“Sao muội... không né?”

Phương Hiểu Dịch khiếp sợ nhìn Thẩm Lưu Ly. Ham sống là bản năng của mỗi con người, nhưng Thẩm Lưu Ly vẫn đứng ở tại chỗ để hắn giết!

“Đây là muội thiếu sư tỷ. Mắt trận đã mở ra rồi, hai người ra ngoài nhanh lên! Chuyện này do muội mà ra, vốn dĩ chính là muội liên lụy hai người.”

Thẩm Lưu Ly che lại ngực đầm đìa máu tươi, khóe môi gợi lên một nụ cười khổ.

Trước khi khởi động trận pháp ở Hắc Thủy Uyên đều sẽ có tu sĩ Nguyên Anh kỳ kiểm tra. Thế mà hiện tại trận pháp lại xảy ra vấn đề, lí do còn cần đoán sao? Tám phần chính là Vô Ưu Thiên Tôn muốn cho nàng chôn cùng đồ đệ yêu quý của mình!

Sát trận mở không được cũng chỉ có thể để Kim Đan tu sĩ tế trời, thật là một lý do hoàn hảo để giết Thẩm Lưu Ly.

“Không, sư muội mau cùng bọn ta rời đi!”

Mặc Tịch Nhiễm kịch liệt ho khan, máu mũi sặc ra làm cho vẻ mặt nàng càng thêm hỗn độn.

“Phương sư huynh! Mắt trận sắp đóng lại rồi, huynh mau mang sư tỷ rời khỏi nơi này đi!”

Cánh tay không bị thương của Thẩm Lưu Ly đẩy Phương Hiểu Dịch cùng Mặc Tịch Nhiễm ra. Chưa nói tới hiện tại thân thể này của nàng căn bản không được, dù cho có thể ra ngoài thì trận pháp này chắc chắn cũng sẽ đuổi theo bọn họ. Vô Ưu Thiên Tôn chính là muốn nàng chôn cùng Tống Tử Nghĩa!

Trong mắt Phương Hiểu Dịch tràn đầy áy náy, hắn muốn giết Thẩm Lưu Ly, không nghĩ tới muội ấy không những không hề tức giận, ngược lại còn giục bọn họ nhanh chóng rời đi.

“Thẩm sư muội, nếu có kiếp sau muội hãy đầu thai con gái của ta và Tịch Nhiễm. Bọn ta chắc chắn sẽ đau muội cả đời.”

Nói xong Phương Hiểu Dịch liền ôm Mặc Tịch Nhiễm bay về khe hở phía không trung.

Nhìn hai người từ từ biến mất, khóe miệng Thẩm Lưu Ly lộ ra một nụ cười thật lòng.

Đời này của nàng không có tiền đồ gì, còn chưa kịp đánh bại Ngao Thanh Toàn, giờ lại phải không một tiếng động mà bỏ mạng ở chỗ này...

________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nn