59

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 59. Sư tổ thật mê người

Edit: Julianne

#suto
#nhamsutothanhlodinh

Tư Thần không ngờ Thẩm Lưu Ly vì thanh tỉnh mà ra tay đối với bản thân mình nặng như vậy.

Chẳng qua hắn cũng không cảm thấy kỳ quái. Trong Huyết Sát Động, tiểu lãng oa này vì chạy đi ra thế nhưng dùng cấm thuật cùng hắn thi tu. Kích cỡ chính mình hắn thật sự rõ ràng, tiểu lãng oa đau đến chết đi sống lại nhưng vẫn kiên trì phải làm xong.

Đau đớn mãnh liệt làm Thẩm Lưu Ly thanh tỉnh hoàn toàn. Nàng vội vàng tránh thoát từ trên côn thịt.

Lúc này không có ảnh hưởng của trận pháp, Thẩm Lưu Ly mới cảm nhận được rõ ràng cúc huyệt chính mình có bao nhiêu đau đớn.

Cảm giác đau đớn như bị xé rách quả thực khiến nàng đau đến chảy ra nước mắt. Khi vừa quay đầu lại, nàng chỉ thấy trên dương vật Tư Thần có một lớp mật thuỷ trong suốt bám vào.

Mặt Thẩm Lưu Ly đỏ bừng trong nháy mắt, nàng vậy mà làm ra được việc mất mặt đến như thế.

Tuy rằng thực xấu hổ, nhưng Thẩm Lưu Ly không thể phủ nhận Tư Thần thật sự rất đẹp. Đặc biệt là sau khi bị nàng khinh nhờn, dường như hắn có nhiều thêm vài phần dụ hoặc.

Thẩm Lưu Ly vội vàng lắc đầu xua đuổi những suy nghĩ lung tung rối loạn của chính mình ra ngoài.

Nàng làm sao lại có những ý tưởng lung tung như vậy đối với Thiên tôn?

“Thiên tôn, thực xin lỗi ngài. Chờ đệ tử cứu được sư tỷ sau đó lại về chuộc tội với ngài.”

Thẩm Lưu Ly đứng dậy hoàn thành sửa sang lại quần áo của chính mình. Nhưng mà nàng mới vừa đi một bước, cúc huyệt dưới thân liền bị lôi kép đến đau đớn.

“Thân thể không thoải mái liền nghỉ ngơi trước đi, bản tôn sẽ mang ngươi đi qua.”

Tư Thần dùng thuật gột rửa thu thập lại chính mình, pháp y trắng sau khi được mặc vào chỉnh tề hắn lại biến thành dáng vẻ cấm dục lãnh khốc.

Hắn duỗi tay ôm lên Thẩm Lưu Ly, lập tức bay đến giữa không trung.

Thẩm Lưu Ly khiếp sợ đến nói không ra lời. Trân pháp này áp chế những người khác lợi hại đến vậy, không ngờ rằng Tư Thần tại bên trong trận pháp cũng có thể giống bên ngoài như đúc.

“Mặc Tịch Nhiễm ở nơi nào?”

Tư Thần làm bộ chính mình vừa mới tiến vào trong trận pháp.

Sau khi nghe được Tư Thần nói, Thẩm Lưu Ly mới phản ứng lại, vội vàng chỉ vào phương hướng trai phòng.

Lúc này đã có một đống lớn nam đệ tử tụ tập bên ngoài trai phòng. Những người này sau khi song tu đã đạt được một bộ phận linh lực. Bọn họ tụ lại nhằm đột phá trận phòng hộ bắt Mặc Tịch Nhiễm đi ra ngoài.

Linh lực một người có lẽ không xi nhê, nhưng linh lực trăm người cùng tụ lại sao trận pháp có thể chịu nổi.

Thực mau trận phòng hộ liền bị trăm người công phá cùng lúc! Những người này lập tức phóng vào như những cái xác không hồn.

Mặc Tịch Nhiễm nhìn đến nhiều người như vậy chạy vào, nàng sợ hãi mà hô to tên Lưu Ly.

Thẩm Lưu Ly nghe được tiếng hét của Mặc Tịch Nhiễm, hai người lập tức đi xuống mặt đất.

Lúc này quần áo của Mặc Tịch Nhiễm đều đã bị xé rách. Trong đó có một người đệ tử càng là không nhịn được mà ngậm lấy đầu vú nàng, hút đến tạo thành từng tiếng tấm tắc.

Mặt khác càng là trực tiếp cởi bỏ đai lưng, lấy côn thịt lớn đã cương cứng từ trong đũng quần ra ngoài.

Hình ảnh dâm loạn như vậy khiến Thẩm Lưu Ly vừa phẫn nộ vừa hổ thẹn. Nàng không mặt mũi đi rống giận các sư huynh, chính mình vừa rồi cũng như vậy ra tay đối với Thiên tôn.

Chỉ là Thiên tôn không bó nàng lại vì ngại với thân phận thôi.

“Ngươi buông Mặc sư tỷ ra!”

Thẩm Lưu Ly cầm kiếm vọt tới, trong mắt những đệ tử này chỉ có Mặc Tịch Nhiễm.

Giờ phút này con ngươi vốn đen nhánh của họ lại ánh lên màu xanh, nhìn thấy Thẩm Lưu Ly ngăn trở, bọn họ liền rút kiếm ra đối phó nàng.

Nhưng khi kiếm của những người này chưa chém tới trên người Thẩm Lưu Ly, một luồng ánh sáng lam nở rộ, bó những người này thành một đoàn.

“Lưu Ly, thật tốt muội đã trở lại,”

Mặc Tịch Nhiễm vội vàng kéo lại quần áo, sợ tới mức bổ nhào vào phía sau Thẩm Lưu Ly.

“Sư tỷ, tỷ đừng sợ. Thiên tôn tới, ngài ấy nhất định có thể cứu chúng ta đi ra.”

Thẩm Lưu Ly nhìn đến mặt Mặc Tịch Nhiễm bị doạ đến trắng bệch, không nhịn được có chút đau lòng.

Tư Thần dùng linh lực ngăn cách lại trai phòng, toàn bộ đệ tử bên trong mới khôi phục lý trí.

Bọn họ nhìn thấy Mặc Tịch Nhiễm quần áo bị xé nát, lộ ra vẻ mặt áy náy.

“Thỉnh Thiên tôn mở ra Thập nhị địa sát trận thả chúng ta ra ngoài. Chỉ sợ ở đây nhiều một ngày, mọi người đều biến thành súc sinh heo chó không bằng.”

Một tên nam đệ tử áy náy mà quỳ trên mặt đất.

Những người khác cũng cùng quỳ theo. Trước kia bọn họ cũng không muốn bức tử đồng môn, nhưng trong đầu lại như có một thanh âm khống chế bọn họ.

Khiến cho bọn họ ra tay đối với đồng môn, đặc biệt sau khi giết người đầu tiên, dục vọng liền không thể khống chế.

“Linh lực bản tôn bị hao tổn, cũng không cách nào phá vỡ trận pháp này.”

Tư Thần vừa mở miệng, trên mặt mọi người đều nảy lên tuyệt vọng.

Ngay cả Tư Thần Thiên tôn đều không có cách mở ra trận pháp, thì bọn họ đi ra như thế nào?

“Thiên tôn, ngài có thể cảm nhận được trận pháp này có vấn đề, tiến vào cứu  ngươi, ngài nhất định có phương pháp khác để cứu bọn đệ tử ta, phải không?”

Thẩm Lưu Ly không biết vì sao, theo bản năng nàng cản thấy thực lực Tư Thần không chỉ đơn giản như vậy.

Sau khi bọn họ tiến vào Hắc Thuỷ Uyên thí luyện, những Thiên tôn khác đều không phát hiện vấn đề. Chỉ có Tư Thần Thiên tôn phát hiện dị thường xuất hiện trong trận pháp này. Như vậy liền thuyết minh thực lực của Tư Thần Thiên tôn vượt xa những người khác.

Nhìn đến Thẩm Lưu Ly tin tưởng chính mình như vậy, Tư Thần cong cong khoé môi.

“Tiểu nha đầu ngươi nói được không tồi. Bản tôn tuy rằng không thể dùng linh lực mở ra, nhưng còn có biện pháp khác phá trận.”

“Chỉ cần có thể phá trận, đệ tử nguyện lấy thân hiến trận!”

“Đứa nhỏ ngốc, ngươi lấy thân hiến trận cũng vô dụng. Trận pháp này không phải Thập nhị địa sát trận. Thập nhị địa sát trận là giết 12 người để hiến tế liền có thể mở ra, nhưng đây là cấm trận thượng cổ Huyết sát trận! Hoặc là mọi người chém giết lẫn nhau đến lúc chỉ còn lại một người, khi đó trận pháp sẽ tự động mở ra.”

Sắc mặt mọi người sau khi nghe lời nói của Tư Thần liền trắng bệch. Bọn họ đều không phải kẻ mạnh nhất trong trận pháp, nếu muốn giết đến cuối cùng chỉ còn lại một người, chẳng phải bọn họ cũng sẽ chế?

“Đương nhiên còn có biện pháp thứ hai.”

Tư Thần thần bí mà nhìn về phía mọi người, “Trận pháp này cũng không phải mở ra từ bên ngoài, mà là từ bên trong. Có nghĩa là trong trận pháp có một người là con rối dùng để thi pháp. Chỉ cần giết chết con rối thế thân này, trận pháp cũng sẽ mở ra.”

“Thiên tôn, ý của ngài là tại bên trong trận pháp chúng ta có con rối của ma đạo tiến vào sao?”

Tốc độ phản ứng của Thẩm Lưu Ly mau lẹ hơn những người khác, nàng vốn tưởng rằng là Vô Ưu Thiên tôn cố ý nhằm vào nàng. Nghĩ đến đây làm Thẩm Lưu Ly nhịn không được trở nên hổ thẹn.

“Không sai. Trước mắt trong mấy trăm đệ tử chỉ có một người là con rối, không phải người thật.”

Sau khi Tư Thần nói xong, mọi người đều dùng ánh mắt hoài nghi nhìn về phía đối phương.

“Nhưng là có đến mấy trăm tên đệ tử, muốn điều tra rõ rõ ràng ràng không phải là một việc dễ dàng. Hơn nữa thời gian con rối của ma tu trà trộn vào, chúng ta đều không ai rõ ràng. Chỉ sợ đối phương đã ẩn mình ở Bồng Lai mười mấy năm, như vậy càng khó điều tra hơn nữa.”

Thẩm Lưu Ly lo lắng nói.

“Ngươi lo lắng không sai. Mỗi ngày trong bảy bảy bốn mươi chín ngày, huyết sát trận sẽ gia tăng dục vọng trong lòng mỗi người, mạnh mẽ bức bách người trong trận tàn sát lẫn nhau. Đến ngày thứ bốn mươi chín, nếu là còn không có chém giết sẽ biến thành Thiên phạt trận, thiên phạt từ trên trời giáng xuống tru sát mạnh mẽ tất cả mọi người, chỉ chừa lại một cá nhân.”

“Vậy xong đời. Hôm nay chính là ngày thứ bốn tám, ngày mai là ngày bốn chín!”

Một tên đệ tử hét to.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nn