60

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 60: Thân phận thật sự của Mặc Tịch Nhiễm

Edit: Julianne

“Tại sao lại là ngày thứ bốn tám? Ta cùng nhóm đại sư huynh tiến vào mới chỉ có hai ngày.”

Thẩm Lưu Ly khiếp sợ mà nhìn về tên đệ tử kia.

“Mọi người cũng không phải cùng lúc đi vào trận pháp. Chúng ta là nhóm tiến vào sớm nhất, từ khi đó tính đến nay, hôm nay đã là bốn mươi tám ngày!”

Tên đệ tử kia hoảng loạn mà hô. Hai chân hắn mềm nhũn, quỳ trên mặt đất.

“Thôi xong. Chỉ còn lại mấy canh giờ, chúng ta làm sao có thể tìm ra con rối thế thân của Ma giới! Mọi người đều sẽ chết!”

Những người khác cũng càng thêm tuyệt vọng. Thậm chí có người ánh mắt tối sầm lại, tính toán ra tay với người khác. Chỉ cần hôm nay chết thêm một người, cơ hội sống sót ngày mai sẽ tăng thêm một phần.

Tư Thần lạnh lùng nhìn mọi người. Trong mắt hắn, những người này chẳng khác gì những con kiến. Cho dù trận pháp này thật sự biến thành Thiên phạt trận, hắn cũng có biện pháp bảo vệ Thẩm Lưu Ly.

Chỉ là sợ tiểu lãng oa không chịu nổi khi chỉ có một mình nàng sống sót.
“Thiên tôn, có phương pháp nào mau mau tìm ra con rối kia? Ma tu không khả năng không lưu lại một chút dấu vết.”

Thẩm Lưu Ly lo lắng nói.

“Biện pháp là có. Ma vật thích nhất những người tâm thuật bất chính. Cho nên con rối của chúng cũng chính là những người có tâm thuật bất chính.”

“Nhưng bên trong trận pháp này, dục vọng của mọi người đều bị phóng đại. Tất cả đều đã làm rất nhiều việc không tốt.”

Tuy Thẩm Lưu Ly cũng không nói rõ, trong lòng ai ai cũng đều rõ ràng.
Dù thoát khỏi trận pháp này, tương lai bọn họ sợ là không có cách nào lại hướng lên trên đột phá.

Trong lòng mỗi người đều có dục vọng, tự nhiên việc này không đáng xấu hổ. Nhưng khác nhau lớn nhất giữa ma tu và chính đạo chính là chính là tu sĩ chính phái đều có thể khắc chế dục vọng trong nội tâm của bản thân.

“Mặc sư tỷ, mới vừa rồi ta chạm vào tỷ. Ngón tay này không cần cũng được, coi như là ta chuộc tội với tỷ. Ta chỉ muốn chứng minh, ta cũng không phải con người dơ bẩn hạ lưu.”

Một tên tiểu đệ tử trực tiếp cầm kiếm chặt đứt ngón tay chạm qua Mặc Tịch Nhiễm của chính mình.

Trong lòng những người khác cũng có hổ thẹn. Nhớ lại ước nguyện lúc ban đầu khi đến Bồng Lai là vì trừ ma bảo vệ đạo giúp đỡ chính nghĩa, nhưng không ngờ đến cuối cùng lại lưu lạc đến nỗi trở thành kẻ dâm tặc háo sắc.
Những người khác cũng sôi nổi cầm lấy kiếm đâm chính mình bị thương nhằm chuộc tội.

Thẩm Lưu Ly liếc nhìn Tư Thần một cái, nàng cảm thấy chính mình cũng nên cho bản thân một nhát kiếm.

“Ngươi không cần, vết thương trên vai ngươi còn chưa đủ sâu hay sao?”

Tư Thần chỉ vào bả vai đỏ thẫm máu tươi của nàng.

“Nếu một trong các ngươi không là con rối, thì chính là ở bên ngoài.”

Hắn nhìn về phía phương hướng Huyền Thanh Vân và Ngao Thanh Toàn.

Thẩm Lưu Ly lập tức nghĩ đến những gì Ngao Thanh Toàn làm trước kia. Nàng ta vì Huyền Thanh Vân mà bức nàng tiến vào Huyết Sát động, làm thiếu chút nữa nàng đã bị đám ma vật kia ăn.

Như thế, có thể thấy Ngao Thanh Toàn trước khi đi vào trận pháp cũng là người tâm thuật bất chính.

“Trước kia Ngao sư muội lợi dụng Tống sư huynh nhị tông để đối phó Lưu Ly, khiến Lưu Ly thiếu chút nữa bị yêu thú của Tống sư huynh ăn mất. Ta thấy nàng ấy là người đáng nghi nhất.”

Mặc Tịch Nhiễm đột nhiên mở miệng.

“Mặc sư tỷ, phía trước do kiếm thuật bại bởi Lưu Ly sư muội, Tống sư huynh mới khó chịu mà tìm nàng. Chuyện này có quan hệ gì đến Ngao sư tỷ?”

Những người khác vội vàng phủ nhận sau khi nghe Mặc Tịch Nhiễm nói.

Hình tượng bên ngoài trước giờ của Ngao Thanh Toàn vẫn luôn là thiện giải nhân ý, sao có thể làm ra sự việc không có tính người như thế này?

“Trong trận pháp dục vọng sẽ bị phóng đại. Chẳng lẽ các ngươi không thấy Ngao Thanh Toàn muốn giết Lưu Ly sao? Trận pháp là phóng đại dục vọng, không phải sinh ra dục vọng. Như vậy có phải đã chứng minh rằng trước khi vào trận pháp Ngao Thanh Toàn đã có ý  muốn giết Lưu Ly sao?”

Lời Mặc Tịch Nhiễm nói có lý, mọi người cũng nhớ đến Huyền Thanh Vân vẫn luôn ái mộ Thẩm Lưu Ly.

Ngao Thanh Toàn vì đại sư huynh muốn giết Lưu Ly, thật sự rất bình thường.

Nghĩ như thế, nếu không phải Thẩm Lưu Ly mạng lớn, chỉ sợ ở Phiêu Miểu Các nàng đã bị yêu thú nuốt mất.

“Ngao Thanh Toàn vậy mà lợi dụng Tống sư huynh hại người, nàng làm ra sự việc điên rồ như thế, chắc chắn chính là con rối! Chỉ cần giết nàng ta, tất cả liền có thể ra ngoài!”

Mọi người sôi nổi xông ra ngoài, muốn giết Ngao Thanh Toàn.

Người ở bên ngoài tạm thời không thể thoát ra khỏi dục vọng, khi Ngao Thanh Toàn nhìn đến Thẩm Lưu Ly, vẫn đỏ mắt muốn giết nàng.

Nhưng nàng ta bị Khổn Tiên Thằng khống chế, chỉ có thể dùng mắt hung hăng mà trừng Thẩm Lưu Ly.

Mọi người nhìn thấy Ngao Thanh Toàn như đang phát điên muốn giết Lưu Ly, liền càng chắc chắn nàng ta chính là con rối.

“Cùng nhau giết con rối này, chúng ta liền có thể ra ngoài.”

Tiểu sư đệ la lớn.

Mọi người lập tức rút kiếm chuẩn bị đâm Ngao Thanh Toàn, nhưng lại bị Huyền Thanh Vân che lại, tiến đến trước mặt mọi người lạnh lùng nói: “Chuyện này đến cuối cùng là như thế nào? Tại sao Thanh Toàn lại là con rối?”

Tiểu sư đệ lập tức kể lại cho Huyền Thanh Vân về trận pháp.

“Trước khi tiến vào trận pháp, sư tỷ vì lòng riêng mà muốn giết Lưu Ly, nàng không phải con rối, chẳng lẽ là mọi người?”

Tiểu sư đệ giương kiếm chuẩn chuẩn bị ra tay.

“Ta có thể chứng minh Thanh Toàn không phải con rối, nàng là nữ nhi của giao long. Cho dù con rối có thể bắt chước thân thể nàng, cũng không thế bắt chước nguyên thân nàng.”

Huyền Thanh Vân lập tức phủ nhận.

“Đại sư huynh, huynh quá ngây thơ. Ma tu lợi hại như thế, có thể vây mọi người ở chỗ này ra không được, chứng mình rằng bản lĩnh hắn đã lớn vượt quá tưởng tượng mọi người. Hắn bắt chước giao long thì sao lại không thể? Chẵng lẽ trước khi tiến vào trận pháp những người chúng ta đều đã làm những việc tàn nhẫn không có tính người hay sao?”

Thấy Huyền Thanh Vân không tránh ra, mọi người đành phải ra tay với hắn.

Linh lực Huyền Thanh Vân chưa hoàn toàn khôi phục, trong thời gian ngắn hắn không có cách nào chống cự lại mọi người.

Thực mau, vai và eo hắn đều bị đâm bị thương. Ngao Thanh Toàn nhìn đến Huyền Thanh Vân chịu thương như vậy liền thống khổ phát ra từng tiếng rồng ngâm.

Nhưng Huyền Thanh Vân vẫn cứ che trước mặt nàng ta. Ngao Thanh Toàn rốt cuộc không chịu nổi, hét to: “Các ngươi giết ta đi, mặc kệ hắn!”

Mọi người liếc nhau, lập tức rút kiếm đâm về hướng Ngao Thanh Toàn.
Nhưng khi Ngao Thanh Toàn sắp phải chịu đâm, Thẩm Lưu Ly dùng kiếm chắn xuống.

“Lưu Ly sư muội, mau tránh ra! Muội quên trước kia con rối này đối phó muội như thế nào rồi sao?”

Tiểu sư đệ la lớn.

“Muội đương nhiên không quên. Nếu giết nàng có thế khiến chúng ta đi ra ngoài, muội sẽ không cản. Nhưng nàng không phải con rối. Con rối bị ma tu khống chế, làm sao có thể yêu sâu sắc một người?”

Thẩm Lưu Ly nhìn đến tuyệt vọng bao phủ mắt Ngao Thanh Toàn. Tuy rằng nàng ta không phải người tốt, nhưng tuyệt đối là người yêu Huyền Thanh Vân nhất. Vì sư huynh, nàng thậm chí có thể đi chế. Người như vậy sao có thể là con rối được?

“Sư muội, đừng để nàng lừa muội. Những người khác đều có dục vọng về dâm dục hoặc quyền lợi, nhưng không ai thật sự muốn giết chết một người. Muội nói đúng hay không, có phải không ai có thể khả nghi hơn so cới Ngao Thanh Toàn?”

Trên mặtThẩm Lưu Ly lộ ra một ta mỉm cười.

“Người nào?”

Mặc Tịch Nhiễm khiếp sợ nói.

“Người đó chính là…”

Bỗng nhiên, Thẩm Lưu Ly dùng kiếm đâm vào ngực Mặc Tịch Nhiễm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nn