65

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

❋ chương 65. Vừa đi đường vừa bị gậy thịt lớn hung hăng thao

Edit: Julianne

#suto
#nhamsutothanhlodinh

Cho dù là lần đầu đi vào, Thẩm Lưu Ly đều không đau đớn đến như vậy.

Nàng đau đến gần như ngất đi, chỉ có thể cầu xin: “Thả ta… Đau quá… A a… Không cần lại thao… Sắp hỏng rồi…”

Tư Thần nghe được lời xin tha vô cùng đáng thương của nàng liền ngừng lại.

“Hiện tại tiếp tục ăn gậy thịt bản tôn, hay vẫn muốn đi gặp sư phụ ngươi?”

Trong lời hắn tràn đầy nguy hiểm.

Chỉ cần Thẩm Lưu Ly dám nói ra đáp án làm hắn không hài lòng, nàng nhất định phải chết!

“Thiên Tôn, ngài có thể để ta đi Phiêu Miểu Các nhìn sư phụ trước một chuyến được không. Ta cũng chỉ nhìn một chút, sau đó liền về hầu hạ hai cây gậy thịt của ngài.”

Thẩm Lưu Ly ấm ức lên tiếng.

Gậy thịt lớn như vậy, chỉ hầu hạ một cây cũng đau muốn chết. Hiện tại chỉ vì có thể đi gặp sư phụ, nàng lại bị bắt phải hầu hạ cả hai cây.

Trong lòng nàng, đó đã là hy sinh không hề nhỏ.

Nhưng khi lời này đến trong lỗ tai Tư Thần lại càng làm hắn thêm khó chịu!

Đương nhiên hắn biết huyệt nhỏ nàng chỉ ngậm một cây gậy thịt của mình đã không chịu nổi. Bây giờ, chỉ vì sư phụ thế nhưng khiến nàng tình nguyện chịu ấm ức như vậy!

A, trong lòng nàng nam nhân kia quan trọng đến vậy?

Tư Thần nào biết rằng Thẩm Lưu Ly được sư phụ nuôi lớn từ nhỏ, với nàng mà nói, sư phụ nàng đương nhiên là người quan trọng nhất.

Nếu để nam nhân kia biết nàng hiện tại đã bị thao thành tiểu lãng oa, không biết hắn sẽ nghĩ như thế nào?

“Muốn bản tôn buông tha ngươi cũng được. Hiện tại liền ngậm gậy thịt của bản tôn đi ra ngoài. Bản tôn có thể quấn ở trên người ngươi, để ngươi tự do hành động.”

Trong thanh âm Tư Thần mang theo vài phần ác ý.

“Vậy sao được? Chẳng phải những người khác sẽ thấy được chúng ta giao hợp sao? Việc này quá xấu hổ.”

Thẩm Lưu Ly vội vàng lắc đầu. Trước kia ở trong trận pháp nàng đã chính mắt nhìn thấy một nữ đệ tử giao hoan cùng với nhiều tên nam đệ tử. Hình ảnh kia thực sự quá xấu hổ.

“Yên tâm, bản tôn linh lực cao cường, có thể sử dụng thuật pháp ẩn thân. Những người khác sẽ không nhìn ra được. Ngươi chỉ cần có thể nhịn tiếng rên rỉ của mình liền không ai phát hiện được. Đương nhiên, dâm huyệt nhỏ phía dưới của ngươi cũng cần phải kẹp chặt một chút, nếu nước rơi ra thì đừng trách bị người khác biết đến.”

“Ngươi cố ý khi dễ ta!”

Thẩm Lưu Ly dù có ngốc nghếch cũng nhận ra được là Tư Thần đang lăn lộn nàng.

“Đúng vậy. Bản tôn chính là cố ý khi dễ ngươi. Hay bây giờ ngươi không muốn đi gặp sư phụ?”

Tư Thần cũng không hề che giấu ý nghĩ của chính mình.

Hắn hận không thể mang tiểu lãng oa này về trong động phủ trước kia của hắn. Đem nàng cột vào trong long hồ hung hăng mà thao mấy trăm năm. Thao đến mỗi ngày nàng đều cần phải hàm chứa tinh hồng của hắn mới ngủ được.

Thẩm Lưu Ly vẫn lưỡng lự giữa mất mặt và gặp sư phụ, cuối cùng lựa chọn vế sau.

“Thiên Tôn, chính ngài nói phải dùng thuật ẩn thân. Ngài không được để người khác nhìn thấy!”

Hiện tại Thẩm Lưu Ly bị thao đến nhũn cả người, chỉ có thể tạm tin lời hắn.

Nàng đã nhiều năm chưa được gặp sư phụ. Cả trái tim lúc này đều bay đến Phiêu Miểu Các.

“Đương nhiên bản tôn không lừa ngươi.”

Tư Thần nói rồi thu nhỏ lại cơ thể, sau đó quấn lên trên người Thẩm Lưu Ly.

“Thiên Tôn, nơi đó của ngài có thể cũng thu nhỏ lại một chút không.”

Thẩm Lưu Ly thật cẩn thận mà nói.

Như vậy độ lớn của hắn chỉ bằng một bàn tay nàng, quấn quanh ở trên người cũng sẽ không cảm thấy nặng nề, cũng không sẽ ảnh hưởng nàng đi đường.

Nhưng cố tình gậy thịt cắm ở bên trong huyệt nhỏ nàng vẫn lớn như cũ! Trước kia nghe nói một khi hóa hình sẽ biến hóa hết toàn thân, tất cả đều là gạt người!

“Đương nhiên không thể.”

Tư Thần làm sao không biết tiểu lãng oa này suy nghĩ cái gì.

Thẩm Lưu Ly mặc quần áo xong, đi ra ngoài với một con rồng treo sau thân.

Chỉ là trong huyệt nhỏ vẫn bị một cây gậy thịt thật lớn lấp đầy.

Mỗi một bước đi, gậy thịt liền hung hăng mà cọ xát một chút ở bên trong.

Cho đến khi Thẩm Lưu Ly đi đến đại điện Phiêu Miểu Các, huyệt nhỏ phía dưới đã bị gậy thịt cọ xát tới mức dâm thủy tràn trề.

Nàng duỗi tay đỡ cây cột ở trong điện, lúc này mới tạm xem như đứng vững.

Nhưng huyệt nhỏ vừa đau vừa xót, đối với nàng, một bước đi là một lần tra tấn.

“Thiên Tôn, ngài có thể rút ra một chút được không. Ta căng quá …”

Thẩm Lưu Ly mở miệng, thanh âm mềm như nước.

“Muốn bản tôn rút ra cũng được. Chẳng qua lúc này bên trong dâm huyệt ngươi toàn là nước. Một khi bản tôn rời khỏi, tất cả dâm thủy đều sẽ chảy ra. Nếu trong chốc lát có người đi qua nhìn thấy nước dưới thân ngươi, ngươi đoán xem người khác sẽ nghĩ thế nào?”

Thẩm Lưu Ly lập tức tưởng tượng ra một đống đệ tử nghị luận sôi nổi ở sau lưng. Người khác nhìn không thấy Tư Thần, không chừng còn tưởng rằng nàng vừa đi đường vừa để huyệt nhỏ ngậm ngọc thế bên trong.

“Đừng rút ra.”

Thẩm Lưu Ly vội vàng hô lên. Tuy rằng gậy thịt lớn cắm ở trong huyệt nhỏ rất khó chịu, nhưng tốt xấu nó có thể lấp kín tất cả dâm thuỷ bên trong.

“Vậy tiếp tục đi vào đi. Bây giờ ngươi cứ đứng ở chỗ này sẽ khiến người hoài nghi.”

Tư Thần cố ý dụ dỗ ở bên tai nàng.

Hắn gấp gáp muốn nhìn đến tiểu lãng oa bị sư phụ phát hiện nàng đang ngậm một cây gậy thịt bên trong huyệt nhỏ.

Thẩm Lưu Ly hít sâu một hơi, cắn răng tiếp tục đi vào đại điện.

Chỉ thấy một nam nhân áo lục đang kiểm tra miệng vết thương cho từng đệ tử.

Thoạt nhìn dáng vẻ nam nhân cũng chỉ hơn hai mươi tuổi, một đầu đầu tóc màu đen dùng trâm hoa sen búi lên, cả người tản ra khí chất ôn nhuận như ngọc.

Ở Tu Tiên giới, bề ngoài sẽ duy trì như lúc tiến vào Trúc Cơ kỳ. Minh Uyên Thiên Tôn tiến vào Trúc Cơ kỳ khi vừa 23 tuổi, cho nên dáng vẻ lúc sau của hắn vẫn luôn duy trì ở tuổi 23.

“Sư phụ!”

Sau khi Thẩm Lưu Ly nhìn đến Minh Uyên Thiên Tôn không kiềm chế được kích động mà kêu lên.
Minh Uyên nghe được thanh âm của Thẩm Lưu Ly liền ngẩng đầu nhìn qua, hắn vẫy vẫy tay về phía nàng, “Lưu Ly, ngươi lại đây.”

Thẩm Lưu Ly kích động mà chạy tới. Nhưng nàng mới vừa bước một bước, gậy thịt liền hung hăng đụng vào hoa tâm.

Nửa người Thẩm Lưu Ly mềm xuống dưới. Tư Thần cố ý dùng quy đầu cọ vài cái ở hoa tâm nàng.

Huyệt nhỏ vốn đang cao trào làm sao chịu đựng được tra tấn như vậy, vừa co rút vừa liều mạng mà mút hút gậy thịt lớn.

Bên trong huyệt nhỏ bị gậy thịt làm loạn, Thẩm Lưu Ly chỉ có thể bước từng bước hẹp đi qua.

Nàng không dám bước quá dài, vì sợ dâm thuỷ bên trong chảy ra.

Chỉ một khoảng cách ngắn ngủn, Thẩm Lưu Ly phải đi tận mấy chục bước mới đến được bên người Minh Uyên Thiên Tôn.

“Lưu Ly, mấy năm nay không gặp, tu vi ngươi đã đến Kim Đan trung kỳ. Quả nhiên không khiến vi sư thất vọng.”

Minh Uyên Thiên Tôn vỗ vỗ nàng.

Nhưng vào lúc này một cái đầu rồng để ở trên vai Thẩm Lưu Ly. Nếu ống tay áo của Minh Uyên Thiên Tôn gần chút nữa e là sẽ đụng đến trên sừng rồng.

Thẩm Lưu Ly vội vàng tránh khỏi tay của Minh Uyên Thiên Tôn, cười nói: “Sư tôn, ta không còn là trẻ con nữa. Ngươi đừng xoa đầu ta trước nhiều người như vậy!”
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
---

Editor lảm nhảm: Tội chị :((((
Chúc mọi người ngủ ngon, tinh thần thật tốt để ngày mai vật lộn với dòng đời^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nn