hmm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


24/3

Rất mong sale la, cái chức năng bundle save quáo thiệt

25/3

Nghĩ lại thấy hơi tốn tiền, đáng lẽ mua túi rác (đang cần th là dc r) với cube và bài uno th là dc r, phí tiền mua cái máy nuôi thú chi k biết

Mà trả hàng dc :v yummy yummy

29/3

30/3

I knew it whenever im feeling good my parents gonna ruin ALL of it again and again.

Mắc gì phải đi lễ? Con cái hay thú cưng? Đi lễ = có tiền, được tôn trọng, k đi lễ thì con chó rách cũng k bằng. Nên t càng ngày càng ghét đạo và ghét cả việc đi lễ.

Đ biết cái nào khó chịu hơn, về và k có ai ở nhà hay về nhà r bố lại đi lễ. LẠI ĐI LỄ? Gần như cả đời ổng để dùng để đi lễ, đáng buồn làm sao, bị bạn bè lừa dối, bị vợ cũ đòi tiền liên tục và phải trả những món nợ k phải của mình từ vợ, từ em, từ người thân từ anh em chí cốt, lúc đột biến thì chả thấy mặt anh em chí cốt đâu. Còn bị "bạn tốt" dụ mua đồ giá cao vãi nữa chứ, mình nói thì tự ái??

Một cuộc đời thực sự đáng buồn khi bỏ ra và dành nhiều thời gian cho những thứ vô nghĩa, và không ai thật lòng yêu thương mình. Ngay cả t cũng chả yêu thương gì bố t nhiều, vì thực sự những tổn thương gia đình đem lại đã là quá nhiều để có thể tha thứ hay ngồi lại đầm ấm như gia đình bình thường lắm.

Nếu chết, t muốn được hỏa táng và rải đại đâu đó. Dù sao t cũng đâu có nhà, cũng đâu có nơi gọi là chốn về đâu.

31/3

He can't force you to believe anything.

He can force you to pretend.

I think this is absolutely unwise and unfair, because being forced to believe will only make things worse, right? The child himself has the right to choose his faith (or non-faith lol) already at a conscious age. And I can't get why it's so hard to understand.

Yeah, I've always thought parents forcing their kids to follow a religion is pretty counterproductive. I had to attend church with my family before I moved and went to college. My parents didn't force me to say I believed in god but there was of course community pressure in the church.

Maybe this line of reasoning might help I've heard it being used by some people.

You (I'm referring to the parent) done all you can to teach me about christianly, but ultimately it's god's decision to reveal himself to me at the time he chooses. Until then what we do have control over is the relationship we are going to have.

If parents didn't indoctrinate their kids, religion would die off real fast. Sorry this is happening to you.

I was forced to church in my youth and ended up growing up to hate church. Which in all fairness is wrong on my part because even if I don't believe in the religion doesn't mean I should take it out on those of faith because my parents forced me to go to church.

To answer your question, no it's not ok, but the unfortunate thing is the more you oppose the more they will think your soul is in danger to burn in eternal hell fire by the big man in the sky. You have every right to be angry but if I were you I'd just go and tune everything out and get it over with.

.

2/4

Rất là bực bội luôn ạ. Tự dung gần tắt máy đi ngủ rồi cái bố lại nhờ nhập hóa đơn, thì ok t bật r để máy cho bố mượn. Xong bố gỡ con chuột ra xong không gắn lại, mà cái này còn chả phải lần đầu nữa. T nhắc và chỉ bố cách tắt chuột do bố k quen xài thì ổng giãy nãy lên kêu hông do bố k biết xài nên bố rút ra vậy đó con tự gắn vào. Wtf tính ra xài máy người khác thì phải làm sao cho người đó thuận tiện nhất có thể chứ, như t mượn máy bố thì lúc nào t cũng tắt máy và dọn đàng hoàng, còn đằng này bố t rút chuột k gắn lại xong còn chả tắt máy nữa. T nói thì hỏi t là máy này ai mua. Ủa rồi vấn đề là máy này ai mua à hay nhỉ, vấn đề là bố thực sự nên học cách tôn trọng người khác đi á. T xài thì t cố gắng dọn dẹp và thuận tiện nhất cho người sau, còn bố xài thì bố chỉ biết sao thuận tiện cho MỖI bố thôi. Nói vậy cái kêu t đại ca, ủa rồi ai là người đại ca ích kỷ ở đây vậy?? T kêu bố đem đi hỏi mấy người bạn nhà thờ của bố đi cái tự dưng cọc kêu vô thần mà biết gì nhà thờ, mẹ chả liên quan gì luôn. Càng ngày càng ghét cái nhà này, ước mình chưa bao giờ được sinh ra luôn á?? Cãi cùn thì cũng vừa vừa thôi chứ trời, đụng cái là tự ái.

8/4

Có một số lúc thì thấy mẹ t cũng từng ok á tr, sao giờ kì vậy ta.

Bố t hỏi v2i sao hạt mèo gì mà 4kg tận 300k, bố mua ở ngoài 1 đống có 50,60k. T kêu hạt này hạt reflex hạt xịn ăn tốt cho mèo, xong t với bố cãi lộn. Cái mẹ t kêu gì mà cãi với con nít. Ủa là sao ra là trước h t chỉ là "con nít" thôi á hả?

10/4

Lúc về t nghe tiếng xe cứu thương, bóp còi inh ỏi luôn cái tự dưng t sợ. Xong t hỏi bản thân, ủa vì sao t lại sợ vậy nhỉ? T đang sợ cái chết hay sao? Cái cảm giác sợ đó nó biến mất.

Rồi lúc t qua đường, có bà này đi xe đạp điện qua mà bả k nhìn đằng trước, bả cứ nhìn phía sau không. Cái t kiểu t vừa đi vừa nghĩ r thế nào bả cũng quay đầu lại nên cứ đi tà tà, mà bả thì không hề ha, xong t đụng vô bả. K ai bị sao hết do t thắng gấp. Mà mặt mụ này kênh kênh á bực vãi!!! Cái t hỏi bả, chị qua đường mà chị không nhìn đằng trước hả chị. Mặt bả kênh kênh tiếp. Cọc nha tr xong kiểu t bị hậm hực suốt quãng đường á, xong t nghĩ ủa sao mình bực dữ trời, đụng mà k ai bị sao cũng đâu có chậm trễ nhiều về thời gian đâu ta?? Cái t hết bực.

T nhận ra là t chỉ có kí ức từ năm 3 tuổi trở đi, khi t bước xuống giường và kéo bức màn đỏ ra. Oh. rồi kiểu t có cảm giác t ghét người dì này vãi, gọi là dì út đi, ghét từ nhỏ tới lớn luôn ấy mà t k biết vì sao. Sau này t lớn t hỏi dì khác thì dì suy nghĩ một lúc xong kêu, chắc do hồi đó dì đó có giữ con 1 thời gian, nhưng trong lúc giữ dì hay chê con đen rồi xấu này kia đó. Cái t mới kiểu ủa có hả tr sao t k nhớ vậy ta, mà thực sự là tới tận lúc đó t mới hiểu ra, ra là vì vậy mà t ghét bả hả dù t vẫn không có kí ức gì về chuyện đó cả.

Lớp trị liệu nghệ thuật này quáo ghê.

Đường t muốn đi thì tự t san bằng kẽm gai bụi rậm, chứ không có chuyện người khác sẽ cầm tay dắt t đi hay tự nhiên con đường nó bằng phẳng. Dù sao thì hạnh phúc của bản thân, bản thân phải tự mưu cầu, trông chờ vào việc người khác sẽ thay đổi nó rất là viễn vông.

Bực cái lớp đang trợ giảng vãi á. Tụi nhỏ đang học thì quá khứ đơn, xong t mới in bảng 100 động từ bất quy tắc dạng V2 để mấy nhỏ tiện làm bài, t cũng có nói mấy bé là các con nên học, chứ t k hề ép học rồi kêu là ngày mấy đó cô sẽ khảo. Vậy mà phụ huynh đi complain lên học vụ là cô bắt học từ quá nhiều bé học k nổi. Wtf

They should study it to do the simple past exercise. I did not tell exact that they need to learn ALL of that, plus i dont tell i will check if they remembered it or not yet. I also tell them when doing the simple past exercise,if they don't remember those verbs, they can use the table. And now they're complaining cause i gace too much vocal wtf. rlly dont get it tho. And i dont understand why instead of giving the feedback directly to me, they complain to people and make such fuss like that :D welp, people, im gonna drop this class at any price.

In any cost, in all cost, at any price.

17/4

Just realised u changed ur name back, no Salman anymore. Its normal i guess, we need to get over this right dear.

không có sức làm quá nhiều thì mỗi ngày một ít.

Cảm xúc như thủy triều, lên xuống thất thường. Nhận ra là do mình phân ly, đè mấy cái buồn xuống xong lúc mình không để ý nó tràn lên như vỡ đê vậy. Lạ cái là lúc mình nhận ra mình buồn, xong cái buồn nó lại rút đi ngay không dấu vết. T tự hỏi là mấy lúc t "cảm thấy" t tha thứ nhanh dù người ta đã làm gì đó cực kỳ quá đáng, vậy đó là do t tha thứ do tình thương t dành cho người đó lớn hơn cái giận hay thực sự chưa từng tha thứ mà chỉ đè cái cảm xúc đó xuống để cái "nhân đức" nó trồi lên cho phải đạo? Nghĩ tới điều này tự dưng cảm thấy buồn vãi, hm t có nên chọc nó ra không trời hay để đó cho nó mưng mủ tiếp nhỉ?

T không cảm thấy t thích hợp với ngành tâm lý, hay t chỉ đang trốn tránh t đang muốn chạy trốn khỏi nỗi sợ thành quả nó không xứng với sự cố gắng t sẽ bỏ ra vậy? Haiya chắc phải kiếm ngừ đi tham vấn thôi

Thế giới nội tâm của mỗi người như kính vạn hoa vậy đó

18/4

Má này nhờ mà t k rảnh, t kêu h đó t có nhận lớp người khác rồi cái mẻ kêu t bùng kèo người đó nhận cho mẻ. Gì v tr có thân t cũng k có làm vậy đâu nha =)) người khác nhờ mình nhận rồi thì phài thủ tín chứ. w

19/4

Đã tặng quà sn cho bạn. Tặng rồi bạn t nhận dc r xong t kêu t tính tặng son cho m nữa mà cái vỏ nó màu nó bla bla

Cái mẻ gửi link son mẻ muốn t mua cho luôn. Vl má như đào mỏ vị. Đòi hỏi hơi tự nhiên quá rồi đó. Rồi cái lúc t than là ship đắt lấy trực tiếp ở shop chỗ quận lmao thì rẻ hơn. Mẻ xung phong đi giùm, shop người ta tặng cái túi cái t kêu m thích cái nào thì chọn ik t tặng m coi như cảm ơn m lấy hàng giùm t nhen cái mẻ lấy luôn k cảm ơn k ừ hử gì. Vãi, sao kiểu đương nhiên vậy trời, kì vãi á.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jvtr