Thiên đường. [02]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Choi Wooje bị Ryu Minseok lay tỉnh.

Ryu Minseok đang đứng nhíu mày nhìn cậu, vai phải đã đeo sẵn một bên quai balo.

"Còn ngây ra đó làm gì, ra chuẩn bị thi đấu cái tên nhóc này."

Choi Wooje giật mình lắc mạnh đầu, cố ép xuống những cảm xúc đang trào dâng. Đối với cậu, đó vẫn là một vết thương lòng âm ỉ khôn nguôi.

Cả người Choi Wooje không khỏi lâng lâng, cậu theo thói quen cầm lên balo của mình ở ngay kế bên, đến cả đồng đội cuối cùng là Ryu Minseok cũng đã rời khỏi phòng chờ, chỉ còn lại nhân viên của T1 cùng các huấn luyện viên vẫn đang chờ cậu xuất phát.

Choi Wooje gật đầu đáp lại cái vỗ vai cổ vũ của huấn luyện viên trưởng, trong nửa giây ánh mắt vẫn đủ để liếc nhìn về phía màn hình TV. Moon Hyeonjun đang tươi cười ôm một bó hoa, kế bên là MC Yoon Soobin vừa bước tới tặng hoa, hiện tại đang liên tục lặp đi lặp lại câu 'chúc mừng ngày đầu làm việc đại thắng'.

Moon Hyeonjun vô tình để lộ ra dáng vẻ hạnh phúc tới vô ngần.

Có lẽ anh thực sự yêu thích nghề này. Có lẽ đây mới chính là niềm khao khát lớn nhất của anh trong suốt những năm qua.

Vậy thì tại sao năm đó lại cùng cậu duo, lại nói rằng ước mơ của anh là muốn trở thành người đi rừng số một thế giới, rồi lại nhẫn tâm đạp đổ đi từng chút công sức mà cậu đã gầy dựng.

Bàn tay Choi Wooje siết chặt quai balo, có điểm thống hận chẳng thể nói thành lời.

Chuyện cũng đã qua được vài năm, hiện tại cậu đã là thành viên của đội tuyển mạnh nhất T1, đã có chức vô địch và được quyết tâm theo đuổi con đường bản thân chọn, kỳ thực mất mát năm đó cũng không phải quá lớn, huống hồ sau sự kiện lần đó bố mẹ cậu lại nghiêm túc cân nhắc cho cậu theo đuổi con đường tuyển thủ chuyên nghiệp, điều mà vốn dĩ hai người còn chẳng có chút xíu kiến thức nào trước đó.

Nhưng hiện tại nhìn người đã từng bỏ đi rồi lại trở về lành lặn như vậy, còn đang sống vô cùng tốt, Choi Wooje vẫn có chút không cam tâm. Cơ hội đầu đời cậu vất vả tự mình tìm kiếm được, người nọ bày ra bộ mặt giả nhân giả nghĩa ủng hộ, sau lưng lại âm thầm lên kế hoạch tước đi những nỗ lực quý giá ấy.

Choi Wooje ngồi phịch xuống vị trí của mình trên sân đấu, vừa vặn đội thắng ở trận trước cũng phỏng vấn xong. Cậu vẫn chưa từng rời mắt khỏi bóng lưng anh, cho nên thời điểm Moon Hyeonjun quay người vô tình chạm phải ánh mắt cậu. Ngay khi Choi Wooje vừa nhíu mày, Moon Hyeonjun là người đã rời mắt đi trước.

Là đang vờ như không quen biết? Hay là không nhớ được cậu?

Khả năng thành hiện thực của vế thứ hai có vẻ hơi mờ hồ, thời gian hai người tách nhau ra là bốn năm, nói dài không phải quá dài, cậu từ mười lăm lên mười chín, các đường nét cũng không thay đổi quá nhiều. Moon Hyeonjun thì có vẻ đã bắt đầu đi tập gym rồi, khuôn người nở nang không còn gầy như ngày đó nữa. Nhưng nếu thực sự mặt đối mặt, cậu chắc chắn đối phương chỉ cần nhìn một lần liền nhận ra cậu.

Chỉ trách vừa rồi ánh sáng không được tốt, có lẽ chính là nguyên do này.

Choi Wooje có chút bực bội, nhớ ra rằng bản thân từ trước đến nay vốn là người sẵn sàng tha thứ, nhưng có lẽ đó chỉ là trước khi cậu gặp lại Moon Hyeonjun mà thôi.

"Choi Wooje thích MC mới rồi hả?"

Bên trong tai nghe đột nhiên vang lên tiếng của Ryu Minseok, Choi Wooje giật mình quay sang nhìn về phía anh ta, lại bắt gặp cả người chơi hỗ trợ và người đi rừng đều đang tò mò nhìn cậu.

"Không phải mà, anh Minseok đừng nói nhảm nữa."

Cả bốn người còn lại đều vì giọng điệu giận dỗi của cậu mà cười lớn vào mic, đến cả vị thần Liên Minh Huyền Thoại cũng vì câu trêu đùa, "Đẹp trai như vậy, Choi Wooje nhà ta mê trai đẹp lắm." của Ryu Minseok mà khe khẽ phì cười.

Cậu không nói gì thêm nữa, nhưng ánh mắt lúc bản thân không chú ý lại vô thức dõi theo vị MC kia cho tới khi bóng lưng người ta khuất sau cánh gà.

Rốt cuộc vẫn là không thể không chú ý đến.

Trận ngày hôm đó là một chiến thắng 2-0 khá thuận lợi trước LSB, Choi Wooje đang ngồi trong phòng chờ cùng xạ thủ Lee Minhyung tranh cãi xem rốt cuộc xem ai mới là POG ván 2, con Nilah cũng chiến đấy nhưng đã thấy con bài Poppy đi top của cậu hôm nay đánh tốt thế nào chưa. Kết quả là tham vọng double POG của Choi Wooje tan thành mây khói, cùng Lee Minhyung cầm mic bước ra ngoài sân đấu để phỏng vấn, anh ta còn vờ múa skill của Nilah trước mặt cậu.

Choi Wooje bĩu môi. Ngay khi vừa rời khỏi cánh gà, cậu cũng không còn quá chú tâm người kế bên, mà lén lút ngước mắt lên nhìn về phía vị MC của ngày hôm nay.

Nhưng sự mong chờ trong âm thầm của cậu đổi lại được một kết quả chẳng hề như ý. Bởi vì MC phỏng vấn cậu và Lee Minhyung không phải là Moon Hyeonjun.

Trong một ngày rất hiếm khi có chuyện thay MC bởi vì chỉ có hai trận diễn ra, người khác có thể sẽ không chú ý, nhưng đối với một Choi Wooje đang khát khao tìm một cơ hội để cùng Moon Hyeonjun trực tiếp đối mặt, cậu muốn xem phản ứng của Moon Hyeonjun sẽ biến hóa thành dạng gì. Chỉ tiếc là lúc cậu nhận được POG thì anh không xuất hiện.

Tuy vẫn không thể hoàn toàn gạt bỏ được những cảm xúc cá nhân đang tranh đấu không có điểm dừng, nhưng những cuộc phỏng vấn thì đã trở nên quá quen thuộc với cậu rồi. Choi Wooje vẫn chuyên nghiệp cùng Lee Minhyung suôn sẻ kết thúc phỏng vấn POG, sau đó cậu còn được gọi đi tiếp nhận thêm một cuộc phỏng vấn nữa, nhưng cho dù là vòng tới vài vòng LOL Park như vậy, vẫn là tuyệt nhiên không thể gặp được người muốn gặp.

Choi Wooje bực bội gãi đầu, tuy người kia vẫn chưa làm bất cứ điều gì liên lụy đến cậu, nhưng chẳng hiểu vì sao cậu lại cảm thấy phiền lòng đến nhường này.

Lúc Choi Wooje quay lại phòng chờ của đội, đẩy cửa bước vào, liền trông thấy các anh lớn nhà mình đang ngon lành thưởng thức bánh donut xoắn, đầu cậu liền ping đầy dấu hỏi chấm.

Mấy ông anh này nhân lúc cậu chăm chỉ làm việc đặt đồ về ăn mảnh à?

"Anh đẹp trai của nhóc cho đấy, đừng có nhìn bọn này như thể tội đồ vậy." Ryu Minseok đã ăn mất một nửa chiếc donut xoắn vị dâu, dùng một nửa còn lại chỉ về phía cậu mà lên giọng.

Choi Wooje nhìn tới hai hộp bánh donut xoắn của tiệm Paris Baguette, một hộp thì đầy đủ các vị, một hộp thì chỉ có duy nhất vị kem sữa, vốn dĩ là vị yêu thích của cậu.

"Anh Hyeonjun mới tới hả anh?" Choi Wooje hỏi trong vô thức.

"Ồ, anh chưa có nói là Hyeonjun-ssi đâu đấy nhé. Lại còn là anh Hyeonjun?" Ryu Minseok tinh quái bắt được trọng điểm vô cùng nhanh, xử nốt phần bánh donut vị dâu còn lại của mình rồi với tay tới nhón mất một chiếc vị kem sữa trong hộp bánh còn nguyên kia, "Ban đầu anh cảm thấy mua nhiều một vị thế làm gì, rồi chợt nhớ ra em thích các thể loại kem sữa nên mọi người đã bảo nhau không đụng đến hộp bánh đó chờ em về. Cơ mà cái thái độ quan tâm tới người ngoài hơn người nhà thấy ghét quá nên cho xin một cái nha."

Trong lúc Ryu Minseok giải trình sự xuất hiện của hai hộp bánh thì Choi Wooje vẫn chỉ đứng bất động tại cửa lắng nghe, cho đến khi anh ta cắn mất một miếng bánh donut xoắn vị kem sữa thì cậu mới tá hỏa lên chạy lại giành lấy cho mình nguyên hộp bánh.

"Của em mà!"

Ryu Minseok vẫn chưa dừng lại, "Ý em là Hyeonjun-ssi mua cho mình em một hộp à?"

"Em, em ... mọi người đã đồng ý để lại cho em rồi còn gì!" Choi Wooje lỡ đâm lao liền phải theo lao, nhưng kỳ thực trong thâm tâm đã có ý định giếm làm của riêng.

Mọi người đều biết ỉn nhỏ ham ăn, vậy nên cũng chỉ xua tay bảo cậu cứ thoải mái lấy cả hộp, riêng Ryu Minseok cứ nhìn cậu cười đầy ẩn ý. Choi Wooje hơi chột dạ, đành ôm hộp bánh leo lên xe về ký túc xá chứ không ăn ngay.

Chiếm lấy một ghế ở hàng sau cùng, Choi Wooje giữ khư khư hộp bánh trong tay, trên đường trở về cứ cúi đầu nhìn nó mãi, cho đến khi phát hiện ra có một tờ giấy dán ở một bên hộp.

Tuyển thủ Zeus rất thích vị kem sữa nên mọi người để phần cho cậu ấy nhé.

Cái gì gọi là tuyển thủ Zeus, hồi đó không phải còn bảo cậu là nhóc vịt nhí hay ủn ỉn con sao? Choi Wooje bĩu môi, gỡ tờ note ra bỏ vào trong túi áo khoác.

Sau bữa tối Choi Wooje liền trốn biệt vào trong phòng, vừa tráng miệng với bánh donut vừa chăm chú tìm kiếm thông tin. Việc người cũ quay trở lại dĩ nhiên là đối với bất cứ ai từng được coi là bạn bè kề vai sát cánh cũng không khỏi nảy sinh tò mò, nhưng đến khi Choi Wooje phát hiện ra mình không chỉ mò ra được tài khoản Instagram mà còn tìm được account Liên Minh Huyền Thoại của Moon Hyeonjun, lúc này bản thân mới chịu dừng lại vì kịp thời cảm thấy kì quái.

Đây chỉ đơn thuần là muốn xem thử mấy năm xa cách người nọ sống như thế nào thôi, có đúng không?

Không phải vì bất kỳ mục đích xa xôi nào khác.

Choi Wooje tự mình công tác tư tưởng xong xuôi, dạo một vòng Instagram tưởng như không có gì đặc biệt, Moon Hyeonjun chỉ đăng vài tấm ảnh của bản thân và ảnh phong cảnh, lượt theo dõi phần lớn thuộc về nhân viên LCK và một số tài khoản liên quan đến LOL, nhưng khi lướt đến cuối cùng thì lại phát hiện ra một vài tài khoản riêng tư, trong đó có một account trông vô cùng quen mắt.

Tài khoản này vừa rồi còn đăng story chúc mừng POG của cậu, là tài khoản đã theo dõi cậu từ khi debut, còn rất chăm đăng story với những lời động viên thật dài dù thắng hay thua.

Moon Hyeonjun sao lại theo dõi fan của cậu cơ chứ? Anh ta rốt cuộc là đang muốn làm gì đây.

Moon Hyeonjun cứ như thể đang tránh mặt cậu nhưng kỳ thực lại âm thầm chú ý đến cậu, vờ như không quen biết nhưng lại nhớ rất kỹ sở thích của cậu. Moon Hyeonjun từng hứa sẽ cùng cậu kề vai sát cánh, dù sau bốn năm hai người không thực sự đi chung một con đường, nhưng anh vẫn trở về và trở thành một sự tồn tại ở sát ngay kế bên cậu.

Là vì cảm thấy có lỗi về sự việc năm đó nên muốn trở về chuộc tội, hay đơn thuần vì ước mơ thật sự của anh chính là trở thành một MC cho LOL?

Choi Wooje như một chiếc máy tính đã cũ, không thể tìm ra đáp án với lượng thông tin quá ít ỏi. Lại càng bởi vì sự xuất hiện trở lại quá mức đột ngột của Moon Hyeonjun khiến cho cậu trở tay không kịp, liệu đây có phải là một ý định giảng hòa? Đối với chuyện này Choi Wooje mới chỉ có một chút cơ sở nên chẳng dám đưa ra một phán đoán lớn mật nào cả.

Cậu che miệng ngáp dài một cái, lại chuyển sang client Liên Minh Huyền Thoại. Mỗi lần thi đấu trở về đều không tránh khỏi mệt mỏi, bởi vì trận đấu diễn ra thuận lợi nên hiện tại cậu cũng không quá muốn đánh rank, chỉ định lên kiểm tra tài khoản vừa mới tìm được một chút.

Thật ra đây là tài khoản mà các bạn fan LCK vừa tìm ra, nghe nói là đào lại được mấy chiếc stream trước kia của Moon Hyeonjun nên mới tiện đường công tác soi luôn ID của anh. Choi Wooje nhìn qua một lượt lịch sử đấu, dạo này anh không còn đánh rank quá thường xuyên nên vẫn chỉ lòng vòng ở rank Kim Cương, trận rank cuối cùng đã là một tuần trước, có lẽ là việc tiếp nhận công việc mới khiến cho anh bận tới tối tăm mặt mày.

Đột nhiên lại cảm thấy có chút gần gũi với Moon Hyeonjun này hơn là vị MC dường như đang cố ý giữ khoảng cách với cậu kia, Choi Wooje cứ bấm đóng mở cửa số kết bạn mãi nhưng chẳng chịu bấm gửi lời mời, cho đến khi tiếng người anh hỗ trợ đột nhiên hét toáng lên vang tới cả phòng cậu, Choi Wooje trượt tay bấm gửi lời mời, và thay vì bấm hủy, thì cậu lại hốt hoảng tới nỗi tắt luôn cả client Liên Minh Huyền Thoại.

Choi Wooje đảo mắt, thôi thì, dù sao account đăng nhập trên laptop của cậu cũng chỉ là account phụ, Moon Hyeonjun chắc sẽ không phát hiện ra đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro