Chap 4:Thiếu hơi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Zô lun nha bà con cô bác

Bước vào lớp
Dũng : Ê sao mặt m nhìn buồn z ?
Anh : T ko sao
Trường : Ổn ko z ?
Anh : Đã nói là ổn mà
Thanh : Sao mặt như người mất hồn z anh bạn ?
Hậu : Bị j z ?
Anh : T ĐÃ NÓI LÀ T ỔN MÀ KO NGHE À ? *Quát m.n*
Dũng : Thằng này nay bị j z ?
Hậu : Thôi kệ bà nó đi đừng hỏi nx ko nó lại đấm đấy :)))
All : Ò
Trong h học anh cứ lay hoay mãi học thì tập trung trong đầu anh bây h chỉ toàn là hình bóng của cậu
Anh : Mình bị sao vậy nè ? Azzz sao trong đầu mình toàn có hình bóng của thằng nhóc con đó z ?
Anh chạy thẳng vô nhà vs
Cô giáo : Ơ
Anh đi tới bồn rửa mặt anh nhìn vô gương thì thấy cậu đứng sau lưng anh mà cười anh liền nở nụ cười mà nước mắt anh bắt đầu rơi anh quay qua ôm cậu nhưng khi anh quay lại ôm cậu thì cậu đã biến mất chắc là do m tưởng tượng anh ngồi xuống anh khóc anh gào thét lên mà khóc gào tới khan cổ họng cả cổ họng khóc tới sưng cả mắt mà anh vẫn ko gừng khóc chiều hôm đó anh ra về rồi lấy đt ra gọi cho Dũng
Anh : Alo
Dũng : Nghe
Anh : M biết bệnh viện mà Toàn đang nằm là bệnh viện j ko ?
Dũng : À bệnh viện XXXX á m
Anh : Ừ cảm ơn
*Tút tút tút*
Anh chạy về nhà lấy xe phóng thật nhanh đến bệnh viện tới nơi anh để đại xe chỗ nào cũng đc anh phóng vô bên trong hỏi nhân viên cậu đang nằm phòng nào
Anh : Có bệnh nhân tên Nguyễn Văn Toàn ko ?
NV : Dạ có ạ
Anh : Phòng mấy ?
NV : Nhưng mà anh là j của cậu Văn Toàn vậy ạ ?
Anh : Người nhà
NV : Cho tôi xin sđt ạ
Anh : Ko cần đâu tôi đang cần gặp cậu ấy gấp
NV : Nhưng anh cần sđt ạ
Anh : TÔI ĐÃ NÓI LÀ KO CẦN MÀ *Quát NV*
NV : Vg vậy thôi ạ
Anh : Toàn nằm phòng mấy ?
NV : Dạ phòng 93 ạ
Anh : Cảm ơn
Anh chạy thật nhanh lại phòng 93 anh xông cửa vào thì thấy Phượng đang ngồi nch với cậu
Anh : Cậu tỉnh rồi hả ? *Rưng rưng*
Cậu : Ừm
Phượng :Anh CÒN MẶT MŨI ĐỂ ĐẾN GẶP NÓ À ?
Anh : Sao ?
Phượng : Hơ ngây thơ quá nhỉ chẳng phải anh là người kêu nó vô nhà vs để đánh nó sao ?
Anh : Tôi ko có
Cậu : Chuyện ko phải như thế đâu Hải ko có trong chuyện này
Phượng : Chứ làm sao ?
Cậu : *Kể lại hết mọi chuyện*
Anh : Má nó
Phượng : Cđ chó :))
Anh : Cậu ko sao là đc rồi
Cậu : Ai nói ko sao ? Vết thương đầy người
Anh : Đâu ?
Cậu : Đây
Anh : Ôm cái coi
Cậu : Đếch
Anh : Đi mấy nay thiếu hơi
Cậu : Khoan tôi đâu phải ny anh mà anh nũng nịu như thế :)))
Anh : Nhưng mà nhớ
Cậu : Anh đến thăm tôi hay j nói lẹ :))
Anh : Thăm mà
Phượng : Kẻ thù nhau mà bị j vẫn quan tâm thậm chí là THĂM nx á ?
Anh : Đúng z
Cậu : Ghét :)))

Hết gòi
Thì mình có nói là cuối tuần mình ra chap 4 nhưng mà hôm qua mình test covid và mình đã bị dương tính nên ở nhà rảnh quá nên ra truyện sớm hơn dự định nha mn💗

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro