NEW YEAR DAY

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


SPECIAL CHAPTER - NEW YEAR DAY

- Bạn còn đồ của Khon Buri không? Mac hỏi người yêu chiều hôm đó khi cả hai đều kể cả hai thuộc hạ của mình. Anh ra ngoài mua quà Tết để về nhà ông bà ngoại. Bao gồm cả việc đưa nó cho các đối tác kinh doanh của cha Mac.

-Ừm, theo như tôi thấy thì danh sách này đã đầy đủ. Bây giờ là những người còn lại ở nhà. Điều đó có nghĩa là cấp dưới của anh ta.

- Cậu sẽ tự chọn à? Bạn muốn gì?

Mac ngồi trước mặt anh, nhìn vào danh sách trên giấy.

-Ừm, tôi đặt ngân sách cho bạn. Hãy để họ chọn những gì họ muốn. Vậy là chúng ta thực sự có thể sử dụng nó, Nan trả lời

- Thế cũng tốt. Nơi một số người có được những thứ họ đã có. Mac trả lời rằng nó sẽ được đặt sang một bên và không được sử dụng.

-Nhưng cũng có thứ để bắt cho vui. Anh Mac, anh cũng sẽ bắt được anh ấy chứ?

Giọng của thuộc hạ Tan của tôi vang lên. Mac hơi nhướng mày, không biết.

-Họ muốn vẽ thật nhiều niềm vui. Đặt ngân sách là 64 baht. Ai muốn bắn thì mang theo, Nan nói.

-Nó là thú vị. Tôi cũng sẽ chơi, Mac mỉm cười nói.

- Nhưng bây giờ chúng ta hãy tìm thứ gì đó để ăn. Sau đó đi mua phần còn lại, Nan nói trước khi đưa Mac và hai thuộc hạ ngồi ăn sukiyaki cùng nhau tại một nhà hàng nổi tiếng.

Mac chỉ ngồi ăn cùng đám thuộc hạ mà không suy nghĩ gì cả.

-Vậy ai sẽ đến sự kiện này? Mac vừa ngồi xuống ăn vừa hỏi

-Tôi thấy anh chàng Ếch này cùng với chồng mình là Palm cũng sẽ đến. Về phần Keith, anh ấy vẫn chưa chắc chắn và nói rằng anh ấy sẽ sớm đưa ra câu trả lời.

Nam trả lời. Mạc gật đầu.

-Ồ, nhắc đến chuyện đó, anh đã nói với tôi rằng anh ấy đã bị bắn. "Có chuyện gì lớn vậy?" Mac hỏi khi nhận ra điều đó. Vì thời điểm Nan kể cho Keith nghe chuyện mình bị bắn thì Mac đang ở nước ngoài.

- Nó không có gì nghiêm trọng. Chúng đã là xương sắt rồi," Nan trả lời với giọng bình thường.

- Thế còn Brother Day thì sao? Mac hỏi tiếp.

Anh ấy sẽ đưa Brick về Kanchanaburi để ăn mừng. Có lẽ anh ấy sẽ không đến. Tôi thấy bạn của anh ấy đang gặp một số vấn đề. Vậy tôi sẽ tự mình đi xem.

Đó là câu trả lời theo như Nan biết.

-Vậy...Mạc nhìn tiếp tục hỏi. Nhưng rồi Nan nhét một con vịt quay vào miệng. Khiến Mac nhai và ăn ngay.

-Anh có hơi điên không? Hôm nay bạn hỏi nhiều quá, Nan thích thú hỏi.

Bởi vì kể từ khi bước vào trung tâm mua sắm, anh đã trả lời gần trăm câu hỏi của Mac.

-Anh nghĩ Mac nhớ em nhiều hơn..Đó là lý do tại sao anh ấy luôn mời em nói chuyện, Tân trêu.

- Đã nhiều tháng rồi tôi không về. Tôi muốn biết chuyện gì đang xảy ra ở đây, Mac trả lời.

-Ồ vậy ư? anh bắt đầu hỏi Mac khi nhận ra điều gì đó. Nhưng anh phải dừng lại. Khi nhìn thấy anh, cô quay lại nhìn.

- Sao không hỏi được, Mac hỏi lại.

- Hỏi đi, tôi chưa cấm gì cả. Bạn đang có chút tâm trạng..... Nan nói đùa.

"Tôi không hỏi, tôi sẽ tự mình gọi điện cho anh ấy và hỏi anh ấy," Mac nói rồi quay người ngồi xuống tiếp tục ăn. Điều đó ngay lập tức khiến lông mày anh nhíu lại.

-Anh đang gọi ai vậy? Tôi hỏi.

P'Suea, Mac trả lời với một nụ cười nhẹ nhếch lên khóe miệng.

tại sao bạn lại gọi Chuyện gì đang xảy ra với anh ấy vậy? hỏi một giọng nói.

-Tôi chỉ muốn hỏi anh ấy có đến dự tiệc mừng năm mới không? Mac nói với một nụ cười.

-Tại sao anh ấy lại tới? Bài tập về nhà của chúng tôi không phù hợp với việc này, anh ấy nói lại với giọng điệu bình thường.

-Khi chúng ta nói chuyện, bạn rất nghi ngờ anh ấy...nhưng tôi thấy bạn nói chuyện rất hay phải không? Mac nhẹ nhàng hỏi, vì thực ra Mac biết anh không ghét Eua vì khi nói chuyện thực sự, họ đã hiểu nhau. Hơn nữa, anh ấy thậm chí còn lắng nghe những thời điểm thuận lợi để đưa ra lời khuyên về nhiều vấn đề khác nhau.

-Còn tùy tâm trạng, Nan nhún vai trả lời.

- Hai người ở trong cửa hàng hãy tử tế với nhau nhé, giọng Tấn cắt ngang.

-Tại sao? Mac hỏi với giọng bình thường.

Họ không thực sự tranh cãi với điều đó. Bình thường hai người cũng nói chuyện, tranh cãi như thế này.

-Cả hai chúng ta vẫn chưa đủ mà, Tân trả lời khiến Mac bật cười. Nam lắc đầu yếu ớt.

-Được rồi, cố gắng hết sức nhé. Chúng ta sẽ phải đi mua thêm vài thứ nữa.

Nan nói trước khi mọi người ngồi xuống ăn. Sau đó tôi đi mua sắm cho đêm giao thừa.

-Chiếc xe này là của ai? Mac hỏi khi nhìn thấy một chiếc xe thể thao sang trọng xa lạ đậu trước nhà và Nan nhướng mày tò mò. Nhưng tôi biết ngay.

Đỗ xe xong, Dit rời khỏi nhà.

-Chiếc xe này là của ai? Nan hỏi khi bước ra khỏi xe.

- Tôi lấy trộm nó, trông nó đẹp đấy, Keith trả lời trước khi gật đầu chào Mac. Mac mỉm cười đáp lại anh.

-Điều đó thật phiền phức? Nếu tôi phải đoán xem nó là của ai, Nan mỉm cười hỏi. Ý tôi là, anh ấy có vẻ mặt hơi khó chịu.

-Ừm, anh ta làm hỏng chìa khóa xe đạp của tôi rồi ném cái này vào tôi..... Vụ kẹt xe này sẽ khiến tôi lái xe tốn nhiều xăng hơn, Keith lớn tiếng phàn nàn.

-Ồ, vào giúp chị xách đồ vào nhà đi, Nan chợt nhớ ra.

Trước đó, Mac và Keith đi lấy quà Tết cho người quen. Anh để Tân và những người khác mang quà của cấp dưới xuống gara trước.

- Keith có đến vào ngày 31 không? Mạc hỏi ngay. Khi họ đang ngồi trong phòng khách

- Đó là lý do tại sao tôi ở đây để nói về vấn đề này. tôi có thể mang nó đến đây không Keith hỏi. Nan hơi nhướng mày khi nghe điều này.

-Anh ấy đến? Nó không có gì lớn cả. Tôi có cần trải thảm đỏ cho anh ấy bước đi không? Nam hỏi đùa.

Mac ngồi tò mò lắng nghe vì anh chưa từng nhìn thấy người của Keith bao giờ. Tất cả những gì anh biết là anh là một người nguy hiểm.

-Anh được đánh giá quá cao rồi. Chúng ta phải làm gì cho anh ấy? Họ là những người phải thích nghi. Nếu bạn đang nghĩ đến việc đến thế giới của chúng tôi, Keith mỉm cười nói.

-Sao tôi có cảm giác như cậu đang tìm rắc rối để trêu chọc anh ấy vậy? Nam hỏi.

- Tôi không trêu anh ấy. Tôi chỉ muốn anh ấy hiểu thế giới của chúng tôi một chút. Keith nói với nụ cười trên môi.

-Fan Keith là người ngoài hành tinh à? Để thế giới hiểu chúng ta? Mac cáu kỉnh hỏi khiến Keith bật cười.

-Không...gần như vậy, Keith mỉm cười nói. Mac biết anh đang nói đùa.

- Nếu anh ấy muốn đến thì hãy đi cùng anh ấy... Đúng như tôi đã nói. Tôi sẽ không đến để làm điều gì đặc biệt cho người của anh. Nếu họ chấp nhận được thì bạn có thể đến. Tôi đang theo dõi sự kiện này....Ồ, và hãy nói với người của bạn nữa. Chúng tôi sẽ không làm bất cứ điều gì để gây áp lực cho cấp dưới của các bạn, Nan nói khi cô ấy đã đóng cửa đấu trường để lấy chỗ tổ chức bữa tiệc đêm giao thừa cho cấp dưới và bạn bè. Kiệt gật đầu đồng tình

Khi chúng tôi đạt được thỏa thuận hoặc ngồi xuống và nói về những vấn đề khác. và họ cùng nhau uống thêm một chút trước khi rời đi.

Ngày 30 tháng 12.

Hôm nay tôi phải đón bố Mac. Và chính Mac cũng mang quà Tết đến cho đối tác và những người lớn đáng kính. Cả hai phải dậy từ sáng sớm để đưa bố Mac về nhà.

- Sao trông cậu tươi tắn thế? Nan hỏi khi lái xe đến nhà bố Mac.

Mac ngồi ngâm nga suốt chặng đường.

"Chà, tối qua chẳng có con chó nào làm phiền tôi cả," Mac trả lời, khóe miệng nhếch lên một nụ cười nhẹ.

- Vì chúng ta biết hôm nay phải dậy sớm. Vậy nên tôi không có ý làm phiền em, anh nói vì biết bạn trai rất nghiêm túc và sẽ không mời anh làm việc như vậy.

- Anh có thừa nhận mình là chó không? Mạc hỏi đùa.

Nan bực bội giơ tay đẩy đầu anh. Trước khi lập tức lái xe đến nhà bố Mac, bố Mac đã đợi sẵn và lên xe.

-Bạn có mua gì không? Bố Mac hỏi.

- Đã sẵn sàng rồi bố ạ. Vậy chúng tôi sẽ đưa bạn đi đâu? Mac hỏi bố.

Sau đó bố nói cho họ biết điểm đến của ông, trong đó có ngôi nhà của gia đình ông. Nam làm mặt có chút khó chịu. Có vẻ như anh ấy không còn chơi với Mac nhiều như trước nữa. Nhưng điều đó không có nghĩa là nó sẽ không tồn tại.

- Xin vui lòng liên hệ với tôi.

Bản thân Mac hiếm khi trả lời cuộc gọi hay tin nhắn của người khác. Nhưng có một điều khiến tôi khó chịu: tôi thấy tôi đến gặp Mac ở một trường đại học ở nước ngoài. Nhưng thật tốt khi có những người bạn Mac giúp thực hiện điều này. Vì vậy bạn không cần phải tốn nhiều công sức.

-Anh có thể đợi trong xe. Cả hai, bố Mac nói khi họ đi vòng quanh mang quà năm mới đến từng nhà cho đến khi đến một nhà.

"Đừng làm gì cả. Họ sẽ nghĩ chúng ta thiếu tôn trọng", Nan nói trước khi giúp mang quà năm mới và theo bố Mac vào nhà.

Khi bước vào, anh thấy Ten đang ngồi cùng bố mẹ mình. Khi nhìn thấy Mac, Ten liền mỉm cười thật tươi nhưng khi nhìn thấy Nan đi theo mình, cậu chợt mỉm cười.

Điều đó khiến Nan muốn cười lớn.

-Xin chào, Nan và Mac đã nắm tay nhau chào bố mẹ. Cả hai đều mỉm cười.

- Con ngồi đi, bố đợi con nãy giờ, bố Ten nói trước đó, ông gửi giỏ quà Tết cho bố Mac để tặng cho bên kia.

-Mạc về khi nào vậy? Ten hỏi khi bố mẹ cậu đang trò chuyện.

- Hôm kia Mac đã trả lời.

-Xin lỗi vì tôi không đến gặp anh. Tôi không có thời gian. Nhân tiện, anh sẽ đưa em đi ăn tối, anh mỉm cười nói.

Khóe miệng Nan nhếch lên một nụ cười nhẹ. Vì tôi biết đối phương đang nói gì. Để cho họ biết họ đã nhìn thấy Mac. ai đã biết điều đó rồi

-Ngày Danny gọi điện bảo có người nhìn Mac lạ lùng...Xin lỗi nhưng tôi biết, Nan nói để chứng tỏ rằng cô ấy biết tất cả...cô ấy đã nhìn thấy ánh mắt đó.

-Vậy Mac sẽ đón giao thừa ở đâu? Nếu cậu không đi đâu thì có thể đi cùng tôi. Ngày mai tôi sẽ đi du thuyền đến Phuket.

Anh mời Mac đến trước mặt Nan.

Mac mỉm cười đáp lại anh.

-Nó thật là thoải mái. Tôi chỉ muốn ăn mừng cùng gia đình.

Nói xong, Mac ôm tay trước mặt Ten. Khóe miệng Nan nhếch lên một nụ cười hài lòng và cô thấy khuôn mặt anh đang nghiên cứu một chút. Đúng lúc bố Mac yêu cầu được đi trước.

-Xin hãy quay lại trước, Mac nói trước khi rời khỏi nhà cùng bố và bạn trai

- Cậu có nhìn thấy mặt anh ấy không? "Anh nói nó được làm bằng thủy tinh," Mac nói nhẹ nhàng. Anh giơ tay nhẹ nhàng chạm vào đầu người yêu.

-Anh cũng tệ như vậy, Nan giả vờ bỏ đi.

-Nếu không thì làm sao tôi có thể gặp được anh? Mac đáp lại bằng một nụ cười thích thú trước khi quay sang bố của bạn trai mình.

- Bố ơi, con muốn đi gặp ông bà. Tôi sẽ đưa cho anh ấy những thứ đó, anh ấy nói, và bố anh ấy gật đầu.

Đó là ngôi nhà cuối cùng họ đến sau đó cô dẫn bố và bạn trai đến nhà ông bà ngoại Nan. Ông bà nội vội vã ra đón cháu trai và người tình. Và khi thấy bố Mac tới, ông vội vàng mời anh ngồi vào trong. Họ đều nói chúc mừng sinh nhật và chúc nhau những điều tốt lành.

- Lúc nhìn vào tôi tưởng bà nội thích ăn nhãn hiệu này. Vậy nên tôi đã mua nó cho bà, Nan vừa nói vừa đưa thức ăn cho bà ngoại.

Mac có chút lén lút cười, ở đó cùng Eua trò chuyện về quà Tết.

- Cảm ơn cháu nhiều lắm, bà nội mỉm cười nói.

-Bà......bà đang định nói gì đó.

-Anh không cần phải đưa cho tôi bất cứ thứ gì. Tôi không muốn. Những gì tôi đưa cho cậu là đủ rồi, Nan nói với giọng bình thường. Nó không hề mỉa mai chút nào. Bởi miếng đất mà bà ngoại cho anh là đủ rồi.

-Nhưng ông bà nội đã chuẩn bị sẵn rồi, bà nội nói.

"Tạm thời giữ nó lại, khi nào kết hôn anh sẽ tặng cho em." Nan nói đến đây khiến Mac lập tức quay lại nhìn anh.

-Khi nào bạn sẽ kết hôn? ông nội hỏi.

- Đợi tôi giàu rồi mới lấy chồng, Nan đáp rồi ngồi xuống nói chuyện riêng.

Sau đó cả 3 ra ngoài chào tạm biệt.

-Ừ, P'Eua, ngày mai cậu có muốn đến nhà chúng tôi ăn mừng không? mời Mac

-Tôi không khóa cửa trước. Nếu không vào được thì đó là việc của bạn, Nan nói khiến Mac bật cười.

Bởi vì anh ấy biết anh ấy cũng đang mời tôi.

-Ừm, được rồi, tôi không khóa cũng không sao, Eua trả lời.

Trước đó, Mac và bố Mac sẽ xin lỗi rồi đưa bố Mac về nhà, vì ngày mai ông sẽ về và ở lại đón Tết.

- Năm nay tôi cũng sẽ đưa số tiền tương tự cho bố, bạn nghĩ thế nào? Mac hỏi khi họ cùng nằm trên giường.

Nghĩa là cánh đồng và lều trại đóng cửa từ ngày 29/12 đến ngày 3/1 nên không cần phải đi xem deal. Tất cả mọi người đều miễn phí, ai muốn về quê thì đi lặng lẽ, ai muốn ở lại đón Tết cùng anh thì ở lại.

"Tốt rồi, bởi vì cha ngươi không cần gì cả," Nan vừa nghĩ vừa nói.

À, tôi đã làm một ít cho bố, Mac mỉm cười nói.

- Còn tôi thì sao? Nam hỏi

"Tôi đã mua cho bạn những viên thuốc để làm to dương vật của bạn," Mac trêu lại.

-Anh vẫn định bổ sung thêm à? Nan nói không đủ, khiến mặt Mac nóng bừng.

- Cậu nghịch ngợm quá đấy, Mac mắng bạn trai để che đậy sự xấu hổ của mình. Bởi vì anh chỉ tưởng tượng thôi.

-Heh heh, hãy bắt đầu trước, đó là câu trả lời.

- Tôi mua quà năm mới cho anh, Mac nhướng mày trả lời.

-Anh ta ở đâu? Nam hỏi lại.

- Ngày mai tôi sẽ mang đến cho anh, Mac mỉm cười trả lời.

-Đó có phải là một món đồ lớn không? Bạn phải để Ohm lấy nó cho bạn. Nam tò mò hỏi.

-Chỉ một chút thôi, tôi có thể đảm bảo điều đó...Vậy chắc chắn anh ta cũng đã lợi dụng, Mac trả lời.

- Còn tôi thì sao? Mac hỏi về món quà năm mới của mình.

Nam mỉm cười nhẹ.

- Chờ xem ngày mai sẽ có câu trả lời.

Mac hào hứng nghĩ theo. Anh ấy sẽ mua gì cho họ?

-Cái gì? Bạn có thể cho tôi biết được không? Túi xách, giày, đồng hồ, Mac hỏi.

- Đã bảo ngày mai hãy đợi xem, nhưng hôm nay cậu có thể xem cái khác trước được không? Nam hỏi.

-Bạn đang nhìn gì đó? Mac hỏi lại trước khi quay người lại và vượt qua Mac.

"Chuyện đó... ngày mai tôi phải giúp chuẩn bị mọi thứ," Mac kêu lên, mặt anh sáng bừng.

"Chiều nay tôi có thể giúp bạn," Nan trả lời với nụ cười tinh nghịch trước khi từ từ nghiêng mặt về phía Mac.

Dù có phàn nàn thế nào thì cuối cùng Mac cũng phải nhượng bộ người yêu.

ngày 31 tháng 12

-Xuống theo đội....Tối qua trời có mưa không? Giọng trêu chọc của Wai vang lên.

Khi Mac xuống nhà với vẻ mệt mỏi. Vì tối qua hoạt động diễn ra nhịp nhàng đến gần sáng.

- Anh vừa mới đến và đang rất tức giận. Mac nói trước khi nghi ngờ nhìn người bên cạnh.

Nhưng bạn có thể đoán đó là ai.

- Cô ấy là vợ anh à? Mac hỏi, khiến một người bình tĩnh như Atip mất bình tĩnh một chút.

Về phần Wai, anh ấy mỉm cười và cười lớn.

-Ừm, anh Atip Nimak, đây là vợ của Nan.

Wai giới thiệu họ làm quen với nhau. Mac giơ tay chào. Vì anh biết anh lớn tuổi hơn mình.

- Có vẻ như anh ấy là một người rất tốt. Anh ấy hoàn toàn khác với bạn. Làm thế nào bạn có được nó? Mac trêu chọc hỏi.

"Tôi sẽ lấy nó," Wai trả lời, khiến Mac trông hơi bối rối.

Về phần Atip, anh ấy dường như hiểu được ý nghĩa của những lời mình vừa nói. Thế là anh ta lập tức nhéo vào người Wai.

- Ôi... trời ơi, tôi đau quá, Wai nói nhưng cười nhẹ. Về phần Mac, anh đã hiểu được điều gì đó.

Bạn chắc chắn xứng đáng là bạn thân của anh chàng này, Mac nói nhỏ.

-Vậy là các cậu đã tổ chức tiệc ngủ cùng nhau phải không? Mac lại rên rỉ.

Vi gật đầu.

-Những người khác thì sao? Họ nói Ếch cũng sẽ đến.

Mac hỏi về Frog, một cựu thuộc hạ thân cận khác

-Ếch giúp chuẩn bị thức ăn. Về phần thanh tra, tôi thấy anh ta ra ngoài mua đồ. Có lẽ nó sẽ đến sớm thôi.

Vy trả lời nhanh chóng.

-Vậy sao cậu không dẫn anh Atip đi dạo? Hoặc bạn có thể ngồi bên ao cá của tôi.

Mạc liền tặng ngay ao cá của mình vì vừa được trang trí lại

-Thật đấy, anh Atip, anh có muốn đi xem hồ cá koi không? Để lấy ý tưởng tổ chức tại nhà vườn, Wai cho biết.

Atip gật đầu trước khi họ cùng nhau rời đi.

Mac đi tìm bạn trai.

-Cậu tỉnh rồi à? Ohm vừa gọi cho tôi. Tôi nói tôi không thể gọi cho bạn, Nan chào khi thấy bạn trai rời đi.

- Hết pin rồi. Tôi đặt nó tính phí trong phòng của tôi. bố làm gì Mac trả lời người yêu rồi quay sang hỏi về bố của mình.

"Tôi đang giúp những cậu bé này chuẩn bị bữa tối cho lễ kỷ niệm," bố Mac mỉm cười nói.

​ Mac biết bố anh có thể nấu ăn. Nhưng không, anh không nghĩ mình sẽ nấu ăn cho nhiều người như vậy. Anh ấy luôn đón năm mới một mình nhưng dường như cha anh ấy thích có nhiều người để nói chuyện.

-Anh nghĩ chiếc lều ô tô sẽ hoàn hảo hơn nếu anh xây một ngôi nhà riêng cho bố em ở đây. Bạn nghĩ sao? Nan cầu hôn Mac

- Thế bố có tới không? Mạc hỏi lại.

- Căn nhà đó được người khác thuê. Về phần quản gia, người làm vườn và tài xế của bố bạn. Tất cả chúng ta hãy đến đây, có những người sống ở đây.

- Sẽ tốt hơn nếu ở bên nhau, Nan nói khi cô nghĩ.

Mạc gật đầu. Thật vui khi bạn trai luôn nghĩ về bố mình.

- Chúng ta nói chuyện với bố một lần nữa nhé, Mac chậm rãi mỉm cười trả lời, nhìn bố đang nói chuyện vui vẻ với cấp dưới.

- Xe của ai thế, Ohm? Nan chào khi cô nhìn thấy một chiếc xe bán tải lớn đang quay đầu lại.

-Quà Tết đã đến rồi, Mac mỉm cười nói.

"Tôi sẽ đưa nó cho bạn ngay bây giờ vì tôi không biết làm thế nào để giấu nó, vì đó là một bất ngờ lớn," Mac nói trước khi hai người cùng nhau đi đến xe của Ohm.

- Tôi mang đồ đây, cho tôi tiền vận chuyển nhé, Ohm mỉm cười nói.

Rồi anh dừng lại và nhìn vào chiếc hộp mình đã đặt. Tôi đã biết nó là gì rồi.

-Vợ tôi đã tìm hiểu rất nhiều thông tin, để tôi kể cho các bạn nghe, trước khi anh ấy quyết định mua chiếc máy này, Ohm cười nói.

Trước đó, anh ta quay lại và gọi cấp dưới đến giúp anh ta nhặt quà. Nan sẽ bắt đầu năm mới ở phòng gym. Wai và Athip Ohm cũng đến xem. Vì Mac mua chúng làm máy tập cơ bắp.

-Bạn thích? Mac hỏi khi mọi thứ đã được lắp ráp xong.

Nụ cười đó thật mãn nguyện. Trước khi bước tới vòng tay qua eo Mac, anh tiến lại gần Mac và hôn thật nồng nàn lên môi người yêu.

"Em rất thích," Nan nói, đi ra ngoài nếm thử đôi môi ngọt ngào của Mac mà không để ý đến những người xung quanh.

- Ngọt ngào, không cẩn thận với chúng ta, Ohm trêu chọc nhẹ nhàng.

-Tôi đến đây để chơi với bạn, Ohm nói.

-Không, nếu bạn muốn chơi trên bất kỳ thiết bị nào trong nhà tôi, bạn có thể, nhưng cái này, tôi có thể tự chơi, Nan nói trước khi Wai huýt sáo trêu chọc.

Mac rất nóng nảy và vui mừng khi bạn trai thích món quà năm mới của mình. Athip mời Wai và Ohm ra ngoài để Nan và Mac được ở bên nhau. Nan ôm Mac khi cả hai đứng đối diện nhau.

-Anh thích lắm phải không? Mac hỏi, chỉ để chắc chắn. Nam gật đầu.

- Tôi đã muốn anh ấy từ lâu rồi. Nhưng tôi chưa có cơ hội đi xem và mua. Tôi đảm bảo nó chắc chắn sẽ có giá trị, Nan nói

-Tôi rất vui vì những thứ anh ấy mua thực sự hữu ích cho người tôi yêu.

- Còn tôi thì sao? Mac hỏi về mình.

-Đợi đến tối nay đã, bây giờ chúng ta hãy giúp đỡ những người khác trước đã, Nan đáp trước khi rời đi để giúp đỡ mọi người.

Bố trí một địa điểm trên đường đua, nơi thức ăn sẽ được chuẩn bị trong các gian hàng để mọi người đến ăn thỏa thích. Cô gọi đồ ăn từ một nhà hàng thức ăn đường phố nổi tiếng. Một món quà trị giá 64 baht đã được ghép lại và tạo thành một con số.

Đèn đã được trang trí đẹp mắt. Bàn ăn đã được dọn sẵn. Có nhạc sống từ một nhóm bạn từ thời trung học. Ohm cũng đến chơi. Làm cho bữa tiệc tất niên năm nay khá sôi động, bố của Mac, Atip, Eua và Mac.

Chúng tôi nói chuyện khá thân thiện vì thỉnh thoảng họ cũng nói chuyện về công việc. Hãy nói về kinh tế và xã hội. Wai định kỳ đi bộ để gặp người thân yêu của mình.

Nan đi nói chuyện với bạn bè. Nan và Chakat không ngừng nói về lều xe. Mac nhìn bức tranh trước mặt rồi mỉm cười. Những tiếng cười vui nhộn kèm theo âm nhạc khiến Mac cảm thấy có chút vui mừng khi thấy những người mình yêu thương, bố và bạn bè đoàn tụ như thế này.

- Này, không biết ai đang tới... ba chiếc xe, tất cả đều dán phim đen, giọng Tân nói.

Nan quay lại nhìn thì thấy một chiếc ô tô sang trọng màu đen đậu ở rìa sân

- Ôi trời, đây thực sự là một chiếc xe hơi sang trọng, Mac chỉ ra.

-Tôi biết đó là ai, Nan nói trước khi đứng dậy.

Mạc lập tức làm theo. Mọi người quay lại nhìn anh một cách nghi ngờ và điều đó nhanh chóng trở nên rõ ràng.

Có cả người nước ngoài và người châu Á từ hai chiếc xe. Nan đi ra cửa xe đợi ở giữa. Sau đó anh đưa cậu ra khỏi xe.

-Tôi đoán đó chắc chắn là bạn, Nan nói, mỉm cười nhưng vẫn không thể đến gần bạn mình. Bởi vì có một nhóm người mặc đồ đen cản đường.

- Làm ơn chuyển nó cho bạn tôi đi, Keith mỉm cười nói với mọi người.

Và người cuối cùng bước ra khỏi xe khiến Mac choáng váng. Vì đối phương là người nước ngoài nên anh ấy có chiếc mũi cao, khuôn mặt dữ tợn nhưng lại rất đẹp trai. Đẹp như tượng của một vị thần nào đó, Mạc biết ngay người này phải là người có tầm ảnh hưởng rất lớn, nếu không sẽ không có tới gần 10 người đi theo như vậy.

- Wow, hôm nay bạn ăn mặc đẹp quá, Mac.Keith huýt sáo và khen ngợi Mac. Trước khi bàn tay mạnh mẽ của người lạ bên cạnh tóm lấy gáy Keith và siết nhẹ, Keith quay lại nhìn và hất tay người kia ra.

- Anh, đây là vợ của bạn tôi. Đừng hành động như vậy, Keith nói bằng tiếng Thái bình thường.

"Bạn nói tiếng Thái và anh ấy có hiểu không?" Mac hỏi và Keith gật đầu.

-Đây là bạn của tôi. Bạn đã gặp anh ấy trước đây chưa? Còn Mac, vợ Nan là Mac. Anh ấy là ông Roman. Keith giới thiệu Mac với Roman.

-Xin chào, Mac chào lại, vẫn với vẻ mặt tò mò.

-Bạn muốn hỏi gì? Keith hỏi lại.

​ "Này," Mac nói thẳng thừng.

Keith hơi trợn mắt. Rồi anh quay lại nhìn Roman.

- Anh nói sẽ đưa tôi đến dự lễ nhậm chức, giọng trầm bằng tiếng Thái của Roman.

-Được rồi mọi người.

Tiếng nói của mọi người vang lên khi mọi người giơ tay vỗ tay. khiến người ca sĩ đang hát phải dừng lại. Mọi người sau đó quay lại nhìn Keith với ánh mắt thích thú.

- Đây là ông Roman. Bạn là bạn trai của tôi, nghĩa là bạn sẽ la hét với mọi người một cách khó chịu, Keith nói trước khi quay lại với Roman.

-Nó thế nào? Lễ khai trương đã đủ tốt chưa?" Keith mỉa mai hỏi.

Khóe môi Roman hơi nhếch lên thành một nụ cười.

-Đã mở rồi nên mời các bạn vào ngồi nhé, chúng tôi đã cùng nhau chuẩn bị bữa tiệc này...Chúng tôi nuôi dạy nhau theo cách bình thường. Tôi hy vọng bạn có thể hiểu. Nan nói chuyện với Roman.

Roman gật đầu.

-Keith kể cho tôi nghe, Roman đáp, trước khi gọi cấp dưới dẫn Roman ngồi vào chiếc bàn đã được chuẩn bị sẵn vốn là một chiếc bàn tròn giống như một chiếc bàn Trung Quốc bình thường. Ghế là ghế nhựa. Nan mỉm cười có chút bí mật. Thấy Roman cũng đang nhìn vào chiếc ghế của mình.

-Nan, liệu anh ấy có thể ở lại được không? Hay chúng ta phải tìm một cái gối để đặt chúng lên? Mac thì thầm với người yêu.

- Cậu không cần phải là một con điếm. Chính Keith đã yêu cầu điều đó. Anh bảo tôi chuẩn bị sợi chỉ cho anh, Nan trả lời.

Thực ra anh ấy định để Roman ngồi trên chiếc ghế dài trong văn phòng của mình, nhưng Keith nói với anh ấy rằng anh ấy muốn ngồi như những người khác.

-Tôi hiểu nhũng gì bạn đã nói. Mac nói: Người của Keith là những người không nên dính líu đến chúng tôi.

Nam gật đầu.

- Về ở với những người khác, Nan mời, giao lại trách nhiệm chăm sóc Roman cho Keith.

Sau đó anh ta ngồi xuống ăn, uống và tiếp tục nói chuyện với những người khác. Thỉnh thoảng anh ta quay lại nhìn nhóm của Roman và điều đó cho thấy vệ sĩ của Roman và cấp dưới của anh ta hiện đang làm sáng tỏ hành vi của họ với Keith là người hỗ trợ và ngôi sao Sage cũng đến gặp họ.

*******

-Bố ơi, con có quà năm mới cho bố đây. Cũng như năm ngoái thôi bố ạ. Nói cho bạn biết, Mac mỉm cười nói với bố mình.

-Con cho gì cũng được, bố Mac mỉm cười nói. Mac đưa cho tôi một phong bì đựng tiền.

-Nhiều hơn năm ngoái. Tại sao bạn cho nhiều như vậy? Hãy giữ nó, bố của Mac nói.

-Bắt hắn. Mac nói đùa rằng nó chẳng là gì so với việc tôi đã tiêu diệt cha mình trước đây.

Cha anh đưa tay lên xoa nhẹ đầu con trai mình.

-Đừng nói thế. Chuyện gì đã qua hãy để nó trôi qua. Bây giờ bố rất tự hào về con, bố Mac nói.

Mạc lao tới ôm lấy bố.

- Của con đây bố.

Ngồi cạnh Mac, Nan đưa một cuộn giấy trắng lớn cho bố Mac. Mac không biết mình đã nhận được nó từ khi nào.

-Nó là gì? Bố Mac hỏi.

Trước khi lấy cuộn giấy, anh ta mở nó ra và nhìn nó trước khi cau mày khi thấy đó là sơ đồ một ngôi nhà hai tầng. Mac cũng rất ngạc nhiên vì trước đó anh chưa từng xem bản kế hoạch này.

-Kế hoạch nhà ở. Tôi muốn bố tôi chuyển đến đây. Tôi có đất bên trong. Tôi sẽ xây một ngôi nhà ở đó. Bố sẽ đưa mọi người từ ngôi nhà cũ của bố đến ở đây. Khi Mac tốt nghiệp và quay trở lại. Bố, bố có thể chuyển đến ở với chúng con. Trong lúc đó tôi sẽ xây dựng từ từ, Nan nói khiến Mac cảm thấy biết ơn.

Tôi nghĩ bố của Mac cũng rất biết ơn. Nhưng ông lại cẩn thận với con rể của mình.

-Anh không cần phải nói gì cả. Cứ cầm đi. Mac muốn có bố ở bên cạnh. Hơn nữa bố đang ở đây. Có rất nhiều người sẵn sàng giúp đỡ bạn, Nan mỉm cười nói.

Bố Mac nhìn anh đầy cảm kích

-Được rồi, tôi sẽ lấy nó. Cảm ơn rất nhiều. Cảm ơn con rất nhiều, bố Mac vừa nói vừa đưa tay lên vỗ nhẹ vào vai Mac.

Đó là một nụ cười.

- Bây giờ bố có đồ rồi à...? Mac đưa tay ra trước mặt anh.

Nan nắm lấy tay người yêu và nắm lấy.

-Anh sẽ có được nó. Đừng vội vàng. Họ đã rút thăm rồi, Nan vừa nói vừa gật đầu với cấp dưới của mình.

Bây giờ sẽ có trò rút thăm 64 baht cho vui. Sau đó mọi người ra ngoài bốc thăm. Tiếng cười vui vẻ vang khắp một vùng. Keith đến nhìn và kéo Roman đi cùng. Mac chia sẻ và câu chuyện với anh cũng vậy..Sau đó đến lượt Mac bốc thăm. Mac lập tức lấy thứ gì đó ra khỏi hộp trước khi khẽ cau mày

-Cái gì? Tôi hỏi.

- Tôi nghĩ đó là những gì tôi có. Bạn có thể giết tôi, Mac nói đùa. Sau đó anh ta lấy thứ gì đó ra khỏi hộp.

-Tỏi!! tất cả họ đều nói trong khi cười.

Khi Mac có một bó tỏi lớn

-Ai đã lấy tỏi? Nan hỏi với vẻ khó chịu. Anh ấy sẽ không nói gì cả.

- Ừm, là tôi đây anh bạn. Tôi không nghĩ Anh Mac có thể bắt được tôi. Ai lấy được thì tôi sẽ dùng để làm đồ ăn cho họ ăn. Anh đưa tay lên ôm đầu nói: "Tân.

-Còn cậu thì lấy và dùng nấu ăn, Mạc nói đùa trước khi đưa tỏi cho Tân.

Mac không hề tức giận chút nào. Rồi thời gian trôi qua và đã đến gần nửa đêm.

Thuộc hạ của Nan đã chuẩn bị pháo hoa. Người đứng đầu ban nhạc nhìn đồng hồ trước khi bắt đầu đếm ngược.

5.4.3.2.1

CHÚC MỪNG NĂM MỚI

Cùng lúc đó, tiếng pháo và pháo hoa từ những nơi khác cũng vang lên. Mọi người quay lại chúc năm mới vui vẻ.

Mac ngồi ôm cổ ngắm pháo hoa rồi quay người mỉm cười nhìn xung quanh. Mọi người đến ăn mừng đều có mặt ở đây. Tất cả họ đều mỉm cười với nhau. Những cặp đôi đến với nhau đều ngọt ngào bên nhau mà không hề xấu hổ với ai. Những người không có bạn đời cũng hạnh phúc như vậy. Mac quay lại nhìn khuôn mặt người yêu đang ngước nhìn pháo hoa trước khi đưa tay hôn lên má anh. Nan ngay lập tức quay lại nhìn Mas.

- Chúc mừng năm mới, Nam. Cảm ơn bạn cho năm ngoái. Năm tới tôi muốn làm một cái.

Mac nhìn khuôn mặt đó với vẻ biết ơn.

- Cảm ơn, Mac trả lời.

- Chết tiệt, tôi muốn biết sự thật. Tại sao bạn lại đưa cho Mac chiếc lều ô tô? Keith hét lại.

- Ồ, tôi đã bắt anh ta phải đóng thuế. Tôi là người gánh mọi khoản thu nhập và chi phí, Nan hét lại trước khi nghe thấy tiếng cười của mọi người, vì ai cũng biết đó chỉ là một trò đùa.

Mạc tức giận đấm vào tay người yêu.

-Anh đã chọc giận tôi từ đầu năm, Mac nói, nhưng trên môi anh lại nở một nụ cười.

-Nếu bạn muốn một món quà Tết đẹp và sang trọng. Tôi khuyên bạn nên tìm một người chồng như anh Roman, Nan nói trêu chọc anh. Mac quay lại nhìn Roman trước khi quay đi.

Nam lắc đầu.

- Không, tôi thà ở bên một người chồng như anh còn hơn. Cho dù có chút phiền toái. Nhưng tôi cảm thấy nhẹ nhõm và hạnh phúc. Tôi không thể sống với người giàu là một thói quen khá xấu. Thật tốt khi được ở bên một kẻ man rợ như bạn, Mac nói với một nụ cười.

Nan mỉm cười trước khi ôm cổ Mac nhìn những người khác

-Cầu mong năm nay là một năm tốt lành cho tất cả chúng ta, Nan nói và Mac gật đầu bên cạnh anh

Và họ sẽ ở bên nhau mãi mãi mỗi năm.

CHÚC MỪNG NĂM MỚI...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#18