WEDDING

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


SPECIAL CHAPTER - 3 WEDDING DAY

"Tóc của bạn đang mọc nhanh đấy," Brick chào. Khi đến nhà hàng ở sân vận động của Nan cùng với Day. Và lúc này hai người đang ngồi nói chuyện ở một chiếc bàn trên tầng hai. Nan và Day đi xem chiếc xe mà ai đó đã cầm đồ cho Nan.

"Chà, anh chàng đó đã mua cho tôi một loại serum làm tóc tôi mọc lên," Mac trả lời.

"Tại sao? Anh ấy không thích mái tóc ngắn của bạn à?" Brick mỉm cười hỏi.

"Anh ấy nói có cảm giác như đang xem trẻ vị thành niên vậy," Mac đáp, khiến Brick bật cười.

"Tôi nghe nói Day đưa cậu đi kỷ niệm ngày cưới ở khách sạn... Hả?" Mac hỏi khi nào anh nhớ ra. Bởi vì Nan đã đến để báo cho anh biết. Brick mỉm cười với đôi mắt sáng.

"Vâng, đó là một bất ngờ đối với tôi," Brick đáp lại với giọng vui vẻ.

"Để tôi hỏi bạn, Day đã cầu hôn bạn khi nào? Anh ấy đã hỏi bạn như thế nào?" Mac hỏi, không biết về câu chuyện này. Tôi chỉ biết Nick. Sau đó Brick kể lại khoảnh khắc đó.

"Là chồng của bạn, đơn giản thôi, nhưng bạn rất hào hứng phải không?" Mac mỉm cười hỏi.

"Đúng vậy, ai có thể ngờ rằng anh ấy lại cầu hôn tôi trước khi chúng tôi quyết định kết hôn? Chuyện tôi và anh ấy trải qua ngày xuất gia của anh ấy và tôi cùng nhau nói chuyện quan trọng và còn lại những ngày nào. không "Tôi không nghĩ gì về đám cưới cả. Nhưng anh ấy đã suy nghĩ rồi đến hỏi cưới tôi", Brick chậm rãi nói.

"Anh cũng đã cảm nhận được điều đó từ lâu rồi. Còn phải tổ chức đám cưới nữa. Anh sẽ không cầu hôn Nan đâu", Brick nói đùa vì anh cũng đang nghĩ đến bản thân mình. Lúc đó, Day cũng chán nản vì được xuất gia.

"Anh ấy nên là người cầu hôn tôi," Mac nói, suy nghĩ một chút.

"Bạn đã nghĩ xem mình muốn cầu hôn kiểu gì chưa? À, tôi đã xem rất nhiều clip có rất nhiều người cầu hôn. Đặc biệt là những người giàu có, một số người lái máy bay có biển hiệu cầu hôn", Brick nói một cách vui vẻ. Mac ngồi im lặng một lúc.

"Tôi không nghĩ được gì cả, tôi nghĩ chuyện này quá xa vời với tôi. Bản thân tôi vừa được thụ phong linh mục, vừa mới ra trường, vừa mới mở một nhà hàng và một lều cho người lái xe vào. có rất nhiều chi phí," ông trả lời. Mac. "Mày có sợ thằng khốn đó không?

"Không có tiền đưa cho ngươi của hồi môn sao?" Gạch hỏi đùa. "Tôi không mong đợi bất kỳ của hồi môn nào trong

tuyệt đối. "Chúng ta đã ở bên nhau suốt thời gian qua," Mac vừa nghĩ vừa trả lời.

"Trong ngày cưới của tôi đã đưa cho bố tôi của hồi môn là 1 baht," Brick mỉm cười nói trước khi kể câu chuyện cho Mac nghe lý do tại sao ông lại đưa cho ông 1 baht. Mạc Phàm nghe vậy, không khỏi mỉm cười.

"Bạn đang nói về cái gì vậy?" Giọng Nan vang lên khi cô bước về phía người yêu, theo sau là Day. Nan ngồi cạnh Mac và Day đến ngồi cạnh Brick.

"Nói tiếp đi," Mac trả lời.

"Tôi đang nói về đám cưới của mình. Day đã cầu hôn tôi như thế nào?" Gạch nói. Sau đó anh khẽ nhướng mày nhìn khuôn mặt người yêu.

"Bạn co muôn cươi không?" Nan đùa giỡn với người yêu.

"Lấy tiền đâu mà kết hôn? Năm ngoái và năm nay

"Chúng tôi chi tiêu vào rất nhiều thứ," Mac nói, hơi mỉm cười. "Người từng tiêu tiền

Hào phóng như em, giờ anh ta mới biết giá trị đồng tiền?" Nan trêu người yêu.

"Tôi đã biết bạn từ lâu

thời gian, kể từ khi tôi đi học, hơn nữa, người kiếm được nhiều tiền nhất

tiền hơn tôi, đó là bạn. "Tôi không muốn bạn mệt mỏi," Mac nói với giọng nghiêm túc. Sau đó anh nhìn khuôn mặt người yêu, ánh mắt dịu dàng trước khi đưa tay nhẹ nhàng xoa đầu Mac.

"Nếu thật sự kết hôn, của hồi môn bao nhiêu?"

bạn sẽ gọi món chứ?" Nan hỏi.

"Anh sẽ phải hỏi bố tôi," Mac trả lời với vẻ

Cười thích thú vì không nghĩ ra được gì, Nan gật đầu rồi ngồi xuống nói chuyện một lúc.

"Hôm nay anh đến đón em à?" Bố Mac bước vào phòng làm việc của con trai và hỏi, vì hôm nay Mac đã ngồi trên xe của bố đến cùng làm việc. Cuộc sống của Mac xoay quanh điều này. Sau khi trở về Thái Lan, anh chủ yếu làm việc với chính cha mình. Sau đó anh đi xem một số nhà hàng. Nhìn vào lều xe.

"Anh ấy không đến đón em đâu. Em sẽ quay lại với bố sớm thôi," Mac trả lời, vì Nan đã gọi điện để nói rằng cô ấy sẽ đi làm việc vặt. Nhưng anh ấy không nói công việc kinh doanh là gì. Cha anh gật đầu và đợi con trai hoàn thành công việc của mình thêm chút nữa. Sau đó họ đưa họ trở lại nhà. Về đến nhà, anh nhận ra Nan vẫn chưa về. Sau đó Mạc lên lầu tắm rửa thay quần áo.

"Tân, cậu có nói cho tôi biết cậu đi đâu không?" Mạc hỏi Tân đang ở trong bếp.

"Anh chưa nói với em. Thử gọi cho anh ấy xem", Tân đáp, thế là Mac giật lấy điện thoại của anh, ấn gọi ngay cho người yêu.

"Bạn đang làm gì vậy? Có ai ổn không?" Mạc lo lắng hỏi.

"Không có chuyện gì với ai cả, tôi đến nói chuyện với bà nội một chút về chuyện đất đai. Tôi cũng sắp về. Bạn đã về nhà rồi phải không?" Nam hỏi.

"Tôi đến rồi. Tôi đang đi đến nhà hàng", Mac trả lời nên nói sẽ ghé qua nhà hàng. Trước khi cúp máy, Mac ngồi xuống ăn chút đồ ăn nhẹ rồi lái xe đến nhà hàng. Để giúp nhìn vào thứ tự. Hiện tại cửa hàng đã mở cửa phục vụ mọi người ăn uống. Có những khách hàng nổi tiếng đến ủng hộ và Mac đã chào đón họ một cách ân cần. Trước Mac ngồi trên chiếc ghế trước quầy đồ uống. Các nhạc công đến và đi vòng quanh chào hỏi như thường lệ. Sau đó

Một lúc sau Nan quay lại.

"Bạn đã ăn tối chưa?" Nan hỏi người yêu.

"Tôi vẫn đang đợi để ăn tối với bạn," Mac trả lời.

"Vậy chúng ta gọi đồ ăn từ nhà hàng đến văn phòng. Chúng ta ăn ở đó đi. Anh đưa em về. Đi tắm và thay quần áo trước đã," Nan nói. Mac gật đầu rồi đi đặt mua hai bộ đơn giản rồi đợi tự mình mang đến văn phòng. Mac ngồi chơi điện thoại chờ Nan đến. Nhưng đã 2 tiếng rồi mà anh vẫn chưa đến nên Mac gọi lại. Nan trả lời rằng cô ấy sẽ đến. Khi Nan đến, Mac đang ngồi cau mày chờ đợi.

"Chuyện gì vậy?" Nam hỏi.

"Cơm nguội rồi, ngươi làm cái gì lâu như vậy", Mạc phàn nàn.

"Tôi đang bàn chuyện công việc với bố cậu. Chúng ta đi ăn đi nếu không tôi sẽ để cậu bé hâm nóng cho cậu ấy," Nan nói.

"Được rồi, hãy ăn như thế này nhé," Mac trả lời và họ ngồi ăn cùng nhau trong khi thảo luận về vấn đề của riêng mình.

việc kinh doanh.

Cắt... Cắt... Cắt... Cắt...

Điện thoại của Nan reo lên. Nan nhìn anh và thấy chính Ohm đang gọi.

"Tôi sẽ bật loa cho bạn," Mac nói.

Nan gật đầu trước khi Mac bấm máy và trả lời cuộc gọi, bật loa tại sao họ lại ngồi ăn.

"Có chuyện gì thế," Nan lên tiếng khi Mac đã trả lời cuộc gọi.

(Nan, tín hiệu của ánh sáng......) Giọng Ohm hỏi. Nan vội chộp lấy chiếc điện thoại tắt nhanh loa rồi tiếp tục nói chuyện khiến Mac ngạc nhiên nhìn anh.

"Ồ....Tôi đang ở với Mac......Hmmm...Được rồi, tôi sẽ kiểm tra lại......Cảm ơn bạn rất nhiều," Nan nói sau khi nói chuyện một lúc.

"Ánh sáng dấu hiệu là cái gì?" Mac tò mò hỏi.

"Ồ, biển đèn là tên quán, em làm lại cho rõ nhé," Nan đáp.

"Không phải anh ấy đã khỏe rồi sao?" Mạc hỏi một cách thắc mắc.

"Ồ, anh ấy đi xem phong thủy, anh ấy có thay đổi một chút," Nan trả lời.

"Anh tin vào Phong Thủy từ khi nào vậy?" Mạc hỏi một cách buồn cười.

"Chúng ta đi cho yên tâm nhé," Nan trả lời. Thế là Mac không hỏi gì thêm.

"Vậy hôm nay bố không làm việc với con à?" Mac ngạc nhiên hỏi bố tại sao bố Mac không nói trước rằng hôm nay ông sẽ không đến cơ quan.

"Tôi cảm thấy chóng mặt nên nghĩ mình nên nghỉ một ngày", bố Mac trả lời, khiến Mac lập tức có biểu cảm khó chịu.

"Ba, có chuyện gì vậy? Cha có muốn đi khám bác sĩ không? Con đưa cha đi." Mac lớn tiếng hỏi.

"Không có gì quan trọng đâu, chỉ là nhức đầu thôi. Tôi uống chút thuốc sẽ khỏi. Tôi chỉ muốn ngủ một giấc thôi", bố Mac lại nói.

"Vậy con sẽ bảo bố thỉnh thoảng đến gặp bố. Nhưng nếu bố ốm thì con sẽ gọi điện cho bố," Mac nhắc nhở bố.

Bố gật đầu hài lòng trước khi Mac đi làm, không quên dặn người yêu đi thăm bố. Mac đã làm việc chăm chỉ cả ngày. Thỉnh thoảng anh gọi điện cho bố và bố nói với anh rằng anh không còn bị đau đầu nữa. Sau đó Mac cảm thấy bình tĩnh hơn.

Cho đến cuối đêm. Mạc trở về nhà. Anh dừng lại để gặp cha mình một lúc. Anh thấy bố anh bình thường. Thế là anh cùng Nan trở về nhà mình, nhà đó cách nhà mới của Mac không xa lắm. Bởi vì họ có thể đi bộ đến bên nhau.

"Khun Mac," Taeng chào khi Mac bước vào nhà.

"Anh nói gì vậy, Anh Taeng, Tôn? Hôm nay anh ấy có nghịch ngợm không?" Mac hỏi Taeng khi chào cậu bé trong tay Taeng.

"Chà, tôi có thể để nó một lúc được không? Tôi đang đi mua sắm."

một số thứ," Taeng nói.

"À, vâng, nhưng trước tiên tôi muốn đi tắm và thay quần áo."

quần áo," Mac lặp lại, vì sợ mầm bệnh sẽ lây sang cháu trai mình. Khi Taeng nhận lời, Mac vội vàng đi tắm và thay quần áo ngay lập tức, ngay từ đầu anh đã nghĩ đến việc đi ăn nhà hàng. Vì vậy, tốt nhất anh nên ở nhà để

bây giờ hãy chăm sóc Tôn Nam nhé. "Mac" giọng người yêu vang lên

trong khi Mạc đang ngồi với Tôn Nam chơi trong nhà.

"Chuyện gì vậy?" Mac đã trả lời.

"Hôm nay tôi có một cuộc đua ô tô," Nan trả lời. Đôi mắt của Mac mở to khi nghe điều này.

"Có người đến thách đấu ngươi?" Mac tò mò hỏi vì đã lâu không gặp.

chạy.

"Ừm," Nan trả lời.

"Tiền đặt cược là bao nhiêu?" Mạc hỏi ngay.

"Tôi chỉ lo tiền thôi," Nan giả cười.

"Không hề. Đầu tiên chúng ta phải xem số tiền đó có xứng đáng hay không."

cạnh tranh," Mac trả lời.

"Ha ha, chúng ta còn chưa đồng ý."

hiệp định. Chúng ta sẽ nói chuyện lại trước khi ra sân. Đừng lo

Đó là lý do tại sao," Nan trả lời và Mac gật đầu.

"Sau đó khi P'Taeng quay lại, anh sẽ đến gặp em sau," Nan nói.

"Được rồi," Mac trả lời mà không suy nghĩ gì cho đến khi trời tối và Taeng quay lại.

"Anh P'Taeng không mua gì à?" Mac tò mò hỏi tại sao Taeng lại có

bước vào nhà.

"Ồ, anh ấy ở trên xe. Tân nói sẽ giúp dỡ hàng. Tôi sợ anh Mạc sẽ đợi."

Đã lâu rồi nên tôi vội vàng đi trước." Taeng trả lời.

Mac không quan tâm chút nào. Ngoài ra

tiễn Tôn Nam về Taeng, anh đi đến nhà hàng. Và khi đến nơi, anh thấy Ohm, Keith, Day, Brick, Neil và Nick cũng đã đến nhà hàng. "Bạn đang làm gì thế?". Yêu cầu

Mạc một viên gạch.

"Ồ, tôi đến nhà hàng, chắc anh ấy sẽ đến nằm chơi. Hay là cậu không muốn tôi đến?"

Brick nói đùa, lùi lại. Mạc cười nhẹ.

"Ngày nào cũng đến là tốt, cửa hàng sẽ có thu nhập", anh trả lời.

Mac. "Brick, chúng ta hãy xem người đàn ông trong

các cuộc đua," Keith trả lời, nên Mac gật đầu, nghĩ rằng anh ấy đã gọi cho Day để thông báo rằng anh ấy sẽ tham gia một cuộc đua.

"À, nhưng sao cậu lại thế?

kiệt sức?. "Tôi sẽ lấy một ít phấn để thoa lên mặt bạn."

-Nick, anh có giấy.

"Chết tiệt," Brick nói khi nhìn thấy khuôn mặt của Mac.

"Tôi vừa nuôi cháu trai xong liền đến thẳng đây," Mac trả lời. Nick đưa cho anh một mảnh giấy và Mac bối rối cầm lấy nó.

"Ngồi xuống đi, anh sẽ trang điểm nhẹ cho em," Nick vừa nói vừa túm lấy Mac và bắt anh ngồi vào ghế.

"Đợi đã...đợi đã, tại sao bạn lại trang điểm cho tôi?" Mac hỏi, bối rối và ngạc nhiên.

"Ồ, tôi muốn nhìn thấy bạn tốt." "Không được à?" Nick đã trả lời.

"Nick đã học trang điểm. Cho dù bạn có để anh ấy thử tài thì cũng đừng lo lắng, anh ấy chắc chắn sẽ không trang điểm cho bạn hoàn toàn giống phụ nữ đâu", Brick nói.

Mac có vẻ ngơ ngác nhưng vẫn để Nick ngồi xuống và tự mình trang điểm, bối rối.

"Tuyệt vời," Nick nói với một nụ cười. Sau khi Mac trang điểm xong, Mac cầm lấy chiếc gương Nick mang đến và bước tới nhìn mình. Cô thừa nhận Nick trang điểm trông đẹp và tự nhiên.

"Làm tốt lắm," Mac khen ngợi và mỉm cười.

"Tôi đoán tốt hơn là tôi nên đến gặp anh ấy ở văn phòng. Anh ấy sắp thi đấu rồi," Mac nói nhưng bị Brick tóm lấy.

"Nan nhờ tôi nói cho cậu biết. Ở tầng hai chờ xem, không cần xuống dưới, cũng sắp đến giờ thi đấu rồi", Brick nói.

"Tôi đến đây đúng giờ chứ?" Giọng bố Mac vang lên. Điều đó khiến Mac quay lại nhìn anh, bối rối.

"Bố đang làm gì vậy?" Mac hỏi.

"Tôi thấy anh ấy đi đua xe nên tôi muốn đến gặp anh ấy." Anh ấy đã phản hồi

Bố của Mạc. Mac gật đầu và không nghĩ gì về điều đó. Cho đến khi anh nhìn thấy Nan đang đi về phía xe của mình. Nan quay sang nhìn Mac thì thấy Mac đang đứng trên tầng hai của nhà hàng nên chào anh. Mac

Anh vẫy tay lại và mỉm cười. Có rất nhiều người đứng chờ để theo dõi cuộc thi này.

"Đối thủ của Nan đó là ai? Tôi không thấy anh ta chút nào cả," anh lẩm bẩm.

Mac. "Nó ở trong xe," Keith trả lời.

"Làm sao bạn biết?" Mac hỏi. Bởi vì Keith đang ngồi cùng họ.

"Ừ, tôi nhìn thấy. Anh không nhìn nên không nhìn thấy", Keith lại đáp, nên Mac hiểu rằng có lẽ anh đã lên xe khi thực sự không nhìn thấy.

Vì vậy Mac đã đứng dậy và chờ đợi để xem cuộc đua này. Thời gian này

Cả hai chiếc xe đều dừng lại. Mac đứng đó, phấn khích cho đến khi có tín hiệu và hai chiếc ô tô phóng nhanh về phía trước. Hai chiếc xe

Họ cạnh tranh chặt chẽ, Mac đứng và nắm chặt tay. Tim anh đang đập. Cuối cùng, chiếc xe của đối thủ đã giành chiến thắng khiến Mac có chút choáng váng.

"Bạn đi đâu?" Brick nắm lấy tay Mac trước. Bởi vì Mac muốn đi xuống.

"Tôi sẽ đi kiểm tra Nan," Mac nói, nghe có vẻ căng thẳng.

"Anh sắp đi rồi. Hãy ở lại đây trước đã," Brick trả lời, kéo Mac đến đứng cạnh mình.

"Bạn có muốn biết đối thủ Nan của bạn là ai không?" Gạch hỏi.

Mac ngơ ngác nhìn mặt Brick.

hiểu.

"Tôi muốn," Mас trả lời.

"Đó," Brick gật đầu về phía đường đua. Mac nhìn anh và thấy người vừa bước ra. Xe của đối thủ cạnh tranh đó là Day.

"Tại sao chồng chị lại chạy theo Nan?" Mac bối rối hỏi trước khi đèn trường đua tắt phụt, làm tối cả sân.

"Chuyện gì đã xảy ra vậy? Tại sao lại mất điện?" Mac sốt ruột hỏi. Bởi vì đèn trong nhà hàng vẫn bình thường và có ánh sáng từ nhà hàng chiếu vào... Xa hơn một chút, bạn khó có thể nhìn thấy họ, nhưng dù sao thì Mac cũng không thể nhìn thấy họ.

Một lúc sau có ánh sáng. Ánh sáng đang chiếu tới một điểm.

Tức là Nan đang đứng trên nóc chiếc xe đua của chính mình.

"Mac," một giọng nói vang lên qua micro trên tay Nan, khiến cả khu vực đều nghe thấy. Ca sĩ ở nhà hàng đã ngừng hát một thời gian.

"Cái đó?". Mac hét lên không hiểu.

"Tôi thua rồi," Nan nói lại. Mac hơi mím môi.

"Thua không có ý nghĩa gì cả," Mac hét lên và Nan nở một nụ cười nhẹ với anh.

"Bạn thấy không? Tôi không phải là người hoàn hảo chút nào. Tôi không giỏi mọi thứ. Đôi khi điều đó có thể khiến bạn khiến người khác xấu hổ," Nan nói lại. Mac nhìn Nan với vẻ mặt chậm rãi.

"Tôi chưa bao giờ cảm thấy xấu hổ vì bạn, chưa một lần," Mac trả lời, và Nan cũng mỉm cười đáp lại.

"Vậy nếu vậy thì liệu em có chấp nhận được một người không hoàn hảo như anh không?" Nam hỏi. Mạc có vẻ bối rối.

"Câu trả lời nào?". Mac hỏi.

Trước khi đèn bật sáng, từng người một trong bóng tối đứng trước mặt Nan, ra lệnh cho đến hết câu.

✨✨"Anh sẽ cưới em nhé"✨✨

1

"Em sẽ lấy anh chứ?" Mas đọc những lá thư một cách chậm rãi, tim đập thình thịch. Sau đó Mac vội vàng chạy ra khỏi cửa hàng. Không ai ngăn cản nữa, Mạc chạy về phía Nan đang đợi ở trường đua. Người cầm tấm biển được chiếu sáng là cấp dưới của Nan. Mạc lập tức chạy vào vòng tay người yêu. Mắt anh nóng bừng. Bởi vì anh không nghĩ mình sẽ làm vậy. Những khoảnh khắc như thế này cũng vậy.

"Câu trả lời của tôi là gì?" Nan hỏi, đưa micro lại gần môi Mас.

Khách hàng trong quán bước ra xem với nụ cười rạng rỡ.

"CÓ, TÔI SẼ," Mac trả lời. Tiếng reo hò vang vọng khắp sân. Mac cười, nước mắt tuôn rơi, Nan hôn Mac đầy yêu thương.

4

"Ngạc nhiên?". Nan hỏi, Mạc gật đầu ngay. Trước khi lấy Mac, anh ấy đã quay lại với nhóm bạn của mình. Day cũng đi theo anh.

"Bố, bố cũng biết chuyện này phải không?" Mac hỏi, giọng run run. Nhưng trên mặt hắn lại có nụ cười.

"Ừ, hôm nay bố không đi làm. Bởi vì Nan đưa bà nội và ông nội đến để chính thức bàn bạc chuyện cầu hôn và họ nói tối nay bố sẽ cầu hôn con," bố Mac mỉm cười nói. Bây giờ anh cũng rất hạnh phúc.

"Tên khốn đó đã hỏi ý kiến Day, hắn định cầu hôn cậu nên chúng ta đã giúp nhau nghĩ ra một kế hoạch. Cảm giác được cầu hôn như thế nào?" Brick mỉm cười hỏi.

"Tôi háo hức, tôi hạnh phúc, lúc đầu tôi tưởng như không thở được", Mac chân thành nói, lắc đầu người yêu như thể đang cầm một chiếc răng nanh. Trước đó Nan đã nói với anh rằng anh đã yêu cầu Day chạy cùng mình. Và lần này Nan sẽ phải thua, mới có thể nói được một câu như Nan đã nói.

"Nhưng nếu bạn thực sự thi đấu, dù sao thì bạn cũng có thể thua anh trai mình," Mac trả lời, khiến mọi người bật cười.

"Bây giờ sắp có đám cưới rồi. Nan nói sẽ ăn mặc kín đáo. Ví dụ như lúc xuất gia, cậu có ổn không?" Bố Mac hỏi.

"Không sao đâu, con không muốn tổ chức bất kỳ sự kiện lớn nào. Chúng con đang tổ chức tại nhà của mình mà bố," Mac trả lời ngay. Cha anh mỉm cười.

"Vậy anh ấy yêu cầu của hồi môn đó bao nhiêu?" Brick giả vờ hỏi.

"Tôi không hỏi anh ấy, tôi không muốn anh ấy. Mọi thứ anh ấy làm hay cho đi đều rất nhiều", bố Mac nói và nhìn Nan bằng ánh mắt ấm áp, biết ơn.

"Anh không cần phải tìm người tổ chức đâu. Chúng tôi sẽ đến giúp chuẩn bị đám cưới," Brick đề nghị.

"Ừ," Mac mỉm cười ngay lập tức. Sau đó họ ngồi nói chuyện về đám cưới của Nan. Mạc vui mừng.

Sau lễ cưới, Nan và Mac khá bận rộn chuẩn bị cho sự kiện nhưng thật vui khi có bạn bè, anh chị em đến giúp đỡ. Về phía ông bà Nan, họ đã đưa ra tối hậu thư rằng họ sẽ là người chủ trì mọi chi phí. Sở dĩ Nan không thể từ chối là vì họ muốn bù đắp việc cô không thể tổ chức đám cưới cho bố mẹ Nan nên Nan đã đồng ý. Việc chuẩn bị cho đám cưới diễn ra suôn sẻ. Nan và Mac tuy mệt nhưng vẫn vui và nhìn thấy nụ cười của Mac cũng khiến Nan mỉm cười.

Địa điểm tổ chức sự kiện sẽ được chia thành hai địa điểm. Đó là nhà bố Mac và nhà Nan, nơi Mac sẽ đợi Nan ở nhà bố cô. Buổi sáng lễ rước sẽ diễn ra tại nhà Nan. Và buổi tối cũng sẽ có một bữa tiệc nhỏ ở nhà Nan.

Mac muốn đặt chủ đề thành màu đỏ. Sau đó chú của Nan đặt mua hoa hồng đỏ và đủ màu. Họ đến tổ chức nhiều nơi. Mọi người đều nhiệt tình giúp đỡ lẫn nhau. Ngay cả trẻ em, đường đua, lều và nhà hàng nhân viên đã đến giúp dàn dựng sự kiện. Mọi người đều quyết tâm hoàn thành. Ngoài ra Nan sẽ cho mọi người thêm tiền.

Trước sự kiện, Mac phải chuyển về nhà bố để ngủ. Nhưng điều đó không có nghĩa là cô sẽ không gặp anh. Tại sao Nan lại đến ăn cùng anh?

Bây giờ có vài người bạn đến ngủ ở nhà Nan. Và điều Mac không ngờ là Roman cũng sẽ đến.

Keith bảo anh ấy hãy đến xem một truyền thống khác sau khi đi xem lễ xuất gia lần trước. Và hôm nay là ngày cưới của Nan và Mac.

Brick, Nick và Night đến nhà Mac vào sáng sớm vì Nick sẽ là người trang điểm cho Nan và Mac. Nigck đến để xem quần áo đang được thuê. Nhiếp ảnh gia đến chụp ảnh môi trường vẫn là Nụ cười đó.

1

Trước đó, Nan và Mac từng cùng nhau đi chụp ảnh riêng trước đám cưới. Hầu hết các cảnh đều là ở đường đua của anh ấy. Và Mac thực sự thích kỹ năng chụp ảnh của Smile kể từ buổi lễ xuất gia.

"Anh có ngủ được chút nào không?" Gạch hỏi.

"Không," Mac trả lời.

"Thật tốt là mặt anh trông không có vẻ mệt mỏi," Brick đáp lại. Nick ngay lập tức đến trang điểm cho Mac. Nhiều người đã bắt đầu đến. Tất cả các bà vợ sẽ trở thành bạn của Mạc, chặn cửa bạc và cửa vàng. Có thể có một số người như Keith, Twu sẽ rời bỏ Mac.

"Bạn có thích cách bố trí chỗ ở của chúng tôi không?" Gạch hỏi.

"Tôi rất thích nó. Cảm ơn các bạn rất nhiều", Mac chân thành đáp. Sau khi trang điểm xong cho Mac, Nick đến gặp Nan.

Gõ gõ gõ...

Có người gõ cửa phòng ngủ. Trước khi nhìn thấy Kim, người yêu của Kamol, đang mở cửa chuẩn bị bước vào. Sau đó mọi người đều giơ tay bày tỏ sự kính trọng và Kim mỉm cười nhận lời. Trước khi mang cháo đến cho Mac.

2

"Tôi mang cháo cho cậu ăn trước," Kim nói, vì đã có cháo cho mọi người. Ăn trong phòng trước.

"Cảm ơn, Kim," Mac nói.

"Tôi sẽ làm tóc cho bạn," Kim đề nghị và Mac gật đầu. Đến khi Mạc ăn cơm mặc quần áo thì phải xuống lầu nghe các sư hát. Điều đó đã đến đúng lúc. Nan nhìn Mac mỉm cười. Cả hai đều mặc trang phục Thái Lan giống nhau, đó là một chiếc khố màu đỏ thẫm. với áo sơ mi lụa cổ Trung Hoa, tay dài màu trắng đính ngọc trai. Trong khi bạn bè và người tham dự sự kiện đều mặc trang phục tông màu đỏ đúng với chủ đề mà Mac yêu cầu.

"Tôi sẽ đến tìm bạn," Nan nói với Mac. Sau khi bố thí cho chư tăng, Mạc mỉm cười nhận lời trước khi trở về nhà riêng của mình. Để chờ đến giờ rước Khan Mak.

"Anh phải ngồi đợi trong phòng. Đợi anh chàng đó đến đón tôi. Nếu muốn xem bầu không khí, anh có thể nhìn ra ngoài cửa sổ", Brick nói với Mac. Vì Brick và Nick sẽ chặn cánh cửa cuối cùng. Mac thừa nhận tim anh đập thình thịch cho đến khi gan đau. Nhưng nó cũng cảm thấy tốt. Khi bạn của anh ấy rời khỏi phòng, Mac bước tới nhìn ra ngoài cửa sổ. Bởi vì hắn sẽ nhìn thấy địa chỉ nhà Nan, hắn nhìn thấy

đến nhóm bạn, anh chị em chuẩn bị làm lễ rước tại nhà Nan. Ông bà của Nan cũng đến với tư cách là người thân lớn tuổi. Mạc ngồi háo hức chờ đợi.

"Whoa Whoa.... Ugh.." Tiếng reo hò vang lên từ phía Nan trong nhà khiến tim Mac đập mạnh hơn. Thỉnh thoảng anh lại đứng dậy đi xem. Đích thân Brick đến nhìn Mac.

Về phía Nan, anh bước đi cùng

một nụ cười. Trong khi ông bà đi cạnh nhau, giúp mang nhiều đồ đạc đến nhà bố Mac và đáp lại tiếng la ó từ nguồn giọng nói. Bản thân Keith đã đi theo Roman và các vệ sĩ của anh ta và giải thích các nghi lễ khác nhau để định kỳ nghe. Cho đến khi đến nhà bố Mac, anh mới tìm thấy một cánh cửa bạc và một cánh cửa vàng. Nhiều người đã chế nhạo Nan bằng nhiều cách khác nhau trước khi cho cậu vào.

Những người khác dần dần bày đồ trang trí lễ đính hôn ở giữa nhà. Nơi đó đã có rồi

chuẩn bị và sẵn sàng. Cho đến khi Nan cùng với Ohm đến lối vào phòng nơi Mac đang đợi thì tìm thấy Brick và Nick.

"Hai người muốn tôi làm gì?

Hãy nói cho tôi biết," Nan nói to.

biết rõ rằng họ sẽ không để anh ra đi dễ dàng. Mac, người đang ở trong phòng, cũng nghe thấy điều tương tự.

"Tôi muốn bạn hát một bài hát",

Brick nói khiến MAS cười nhẹ. Anh ấy nói gần đây bạn không hát nhiều nữa.

Nan mỉm cười nói: "Kiếm việc rất dễ dàng." Trước khi hắng giọng một chút, trước khi hát cho khán giả nghe.

"...Tôi là bạn trai của một người nghèo. Cậu phải kiên nhẫn. Người anh em này không có tiền..." anh hét lên

TRONG.

Cho đến khi Brick ngay lập tức phải giơ tay ngăn cản.

"Dừng lại, bạn đã chọn bài hát nào?" Brick hỏi khi Mac đang ngồi trong phòng cười lớn.

"Ừ, anh không bảo em hát bài gì, em chỉ hát những gì em muốn hát thôi," Nan trả lời.

"Vậy chúng ta làm lại nhé. Hãy cho tôi câu bạn muốn nói với Mac. Tôi muốn nó một cách cảm động", Brick vừa nói vừa chặn đường. Mac vừa cười vừa cười. Trước khi Brick mở cửa để Nan và Mac cũng có thể nhìn thấy nhau. Với Brick và Nick vẫn chặn anh lại, nhìn Mac trên ghế, chờ đợi anh với nụ cười

"Tôi cho bạn tất cả của tôi và bạn cho tôi tất cả của bạn," Nan nói với giọng nghiêm túc.

"Ồ, tiếng Anh tệ quá. Nhưng cụm từ này nghe quen quen," Nick nói.

"Lời bài hát ALL OF ME của JOHN LEGEND. Tôi thấy ý nghĩa hay nên mượn nói với anh ấy", Nan trả lời.

"Được rồi, tôi sẽ cho bạn đi qua. Nhưng phải có một cái giá nào đó," Nick nói. Nan gửi phong bì cho Brick và Nick. Sau đó cả hai cho Nan vào đón Mạc. Nan nắm lấy tay Mạc. Sau đó họ bước xuống chỗ mọi người đang đợi ở tầng dưới. Nan và Mac ngồi xuống sàn trước mặt anh, cả hai đặt tay lên vai nhau.

Về phần bố của Mac, ông bà của Nan ngồi vào những chiếc ghế phía sau họ và buổi lễ bắt đầu. Trong thời gian giao của hồi môn. Trước mặt họ không có tiền, nhưng có một phong bì màu nâu.

"Kun Kitcha, anh ấy nói không nhận của hồi môn. Nhưng chúng tôi muốn tặng gì đó để giúp đỡ. Xin hãy nhận lấy." Bà anh vừa nói vừa đưa một chiếc phong bì màu nâu cho bố Mac, ông đã nhận lấy.

Anh mở ra xem thì thấy có rất nhiều lô đất ở nhiều tỉnh.

"Thật quá đáng," bố Mac nói với vẻ kinh ngạc.

"Cầm lấy đi," ông của Nan nói. Bố Mac mỉm cười yếu ớt trước khi giơ tay tỏ lòng thành kính với ông bà Nan.

"Cảm ơn con, tôi sẽ giao hết cho Nan và Mac. Vì thực sự tôi không làm nên mỗi ngày anh ấy làm rất nhiều việc cho gia đình tôi", bố Mac nói. Tất cả họ đều mỉm cười. Sau đó là lúc đeo nhẫn vào. Mac dựa vào vai anh. Sức mạnh của người yêu là khi Mạc đeo chiếc nhẫn vào tay và đưa tay xoa nhẹ đầu Mac, kết thúc buổi lễ tại nhà bố Mac. Bởi vì họ đã bỏ qua nước trên ốc xà cừ để không làm Nan mệt quá. và Mac.

1

Sau đó mọi người trở về nhà Nan để làm lễ nhập học. Nan bắt ông bà lên giường nằm, đó là tín ngưỡng của người xưa. Thực ra, nhà bà ngoại Nan là người gốc Hoa nhưng họ cho phép Nan làm lễ kiểu Thái cho đến khi mọi việc suôn sẻ.

"Bạn có mệt không?" Nam hỏi.

"Một chút, nhưng rất vui," Mac mỉm cười nói.

"Bạn có muốn ngủ một chút không? Bởi vì

"Tối nay tôi lại phải ăn mừng với mọi người," Nan nói lớn.

thấp.

"Tốt hơn là tôi nên ra ngoài và chào mọi người trước đã," Mac trả lời trước khi Nan đưa Mac ra ngoài chào mọi người. Họ chào nhau để chúc mừng nhau. Nan và Mac tuy có chút mệt mỏi nhưng trên môi vẫn nở nụ cười. Bữa trưa đã được chuẩn bị sẵn cho mọi người. Mọi người ăn cùng nhau đến mức tối đa. Buổi tối sẽ có tập khác. Tại sao lại có người xử lý vấn đề này.

Buổi chiều, Nan và Mac đi ngủ và nghỉ ngơi. Sau đó họ thức dậy đi tắm, mặc quần áo mới để dự bữa tiệc tối. Cả hai chọn trang phục thoải mái vì sẽ đi ăn cùng nhóm bạn thân. Mặc quần đỏ và áo sơ mi trắng, Mac cũng mặc như vậy. Cả hai tươi cười bước ra đón bạn bè rồi ngồi uống rượu.

Thức ăn dành cho mọi người và âm nhạc lan tỏa khắp nhà cho đến khi Mạc dẫn Nan ngồi vào ghế. Ở một nơi cô đơn.

Cái gì?" Nam hỏi.

"Tôi có chút ngạc nhiên," Mac thản nhiên trả lời. Khuôn mặt anh trở nên tươi tắn hơn một chút. Lúc này mọi người đều tò mò nhìn Nan và Mac. Mac quay lại nhìn anh trước khi gật đầu.

Gạch, Nick, Nigck, Keith, Ohm, Sam,

Tan và hai nam cấp dưới của tiệm ô tô bước ra và đi về phía bãi đất trống trước mặt. Nơi người tình của người ta bước ra nhìn có vẻ bối rối. Sau đó, âm nhạc trở nên to hơn, đó là một bài hát Ấn Độ tên là Kala Chashma.

5

Bài hát này đã trở nên nổi tiếng trên Tiktok, nơi chú rể đã nhảy theo nó trong lễ đón cô dâu. Và khi nhạc nổi lên, Mac cùng nhóm bạn, các bạn trẻ đứng ra nhảy múa cùng nhau trong tiếng reo hò cổ vũ của mọi người, Nan không ngờ người yêu của mình cũng nhảy như vậy cho anh xem.

Tiếng nhạc tràn ngập niềm vui và tiếng cười, nhiều người còn quay clip. Trong phần rap, Keith bước ra và nhảy một chút B-boying cho đến khi bài hát kết thúc và Mac ngượng ngùng chạy đến chỗ Nan, mọi người vỗ tay tán thưởng những người bước ra nhảy.

Nan mỉm cười đứng dậy khỏi ghế và ôm Mac.

"Heh heh, cậu luyện tập khi nào vậy?" Nam mỉm cười hỏi.

"Heh heh, chúng tôi đã bí mật luyện tập. Chúng tôi phải mất hai tuần", Mac trả lời và thừa nhận rằng mình rất xấu hổ. Bởi vì tôi chưa bao giờ làm bất cứ điều gì như thế này trước đây.

"Cảm ơn," Nan nói với một nụ cười. Bạn bè của anh ấy cũng tạo ra những tiếng chơi khăm lớn.

//Nhưng đừng vội từ bỏ năng lượng của mình. Đêm nay anh sẽ phải dùng sức trở lại// Nan thì thầm nhỏ vào tai Mac, khiến mặt Mac sáng bừng lên , trước khi kéo Nan đi chơi cùng bạn bè giữa những nụ cười vui vẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#18