33333333333333333333333333

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 

 

rả trong khi tôi chẳng nói lấy một lời. Nhƣng vì đƣợc h{t,

tôi không hề cảm thấy mất tự tin cũng nhƣ lúng túng.

Trong suốt thời gian đó, tôi nhận thấy th{nh ca đã có ảnh

hƣởng lớn tới tôi hơn bất cứ thể loại nhạc n|o. Đến giờ nó

vẫn có ảnh hƣởng mạnh mẽ tới tôi. Đó l| một c{i gì đó vô

cùng đặc biệt, độc nhất vô nhị.

 

Tôi nghĩ tôi l| một đứa trẻ kh{ l| ngoan, nhƣng tôi

không định nói tôi l| đứa trẻ rất, rất biết v}ng lời. Thi

thoảng tôi thƣờng tỏ ra khó chịu với bố mẹ, nhƣng ở một

khía cạnh n|o đó, tất cả trẻ con đều vậy. Bố mẹ tôi nói tôi

phải có tr{ch nhiệm ho|n th|nh b|i tập về nh| v| tôi đã

thực hiện đúng. Tôi đƣợc phép l|m b|i tập bất cứ khi n|o

tôi muốn, chỉ cần tôi phải ho|n th|nh nó. Nói chung, điều

đó đã phản {nh quan điểm của bố mẹ tôi: họ tôn trọng con

c{i v| tạo những khoảng trống giúp con c{i trƣởng th|nh v|

đƣợc l| chính mình. V| tôi cũng chỉ muốn đền đ{p lại một

chút những tình cảm m| bố mẹ v| ông b| đã d|nh cho tôi.

 

Một trong những sự kiện trọng đại đầu tiên trên s}n

khấu của tôi l| ở cuộc thi t|i năng trƣớc to|n trƣờng. Lúc đó

có khoảng v|i trăm thí sinh, vậy m| tôi cứ có cảm gi{c l| có

tới h|ng nghìn vậy. Đó cũng l| đêm Kian biểu diễn trƣớc

các gi{o viên b|i ‚Wonderful Tonight‛. Có hai bạn kh{c

trong cuộc thi năng khiếu ấy cùng tuổi với tôi, một bạn thì

thi khiêu vũ, một bạn thì h{t một b|i h{t của Garth Brookes.

Cả hai đều bị kh{n giả la ó. Tôi đã gi|nh chiến thắng ở hạng

mục v| nhóm tuổi của mình, v| tôi không hề bị la ó, hay bị

cƣời chê, tôi luôn nhận đƣợc những tr|ng ph{o tay t{n

thƣởng. Mọi ngƣời chẳng thích thú tới mức nhảy cao tới

trần nh| nhƣng tôi đã nhận đƣợc những tr|ng ph{o tay. Đó

l| một thời khắc quan trọng trong đời tôi.

Ngoài lúc hát ra thì ở trƣờng, tôi l| một đứa trẻ kh{

khép kín. Tôi l| ngƣời trầm tính, dè dặt, hay lo lắng. Tôi

luôn luôn thể hiện mình nhƣ vậy, tất nhiên l| trừ lúc h{t.

Thật kì lạ. Tôi không hiểu tại sao lại nhƣ vậy, nhƣng tôi

cũng chẳng muốn đặt c}u hỏi, tôi chỉ thích thú với điều đó.

Thậm chí tới tận b}y giờ, tôi vẫn thấy tôi chỉ có thể h{t v|

nó khiến tôi không cảm thấy lo lắng. Tôi chỉ cần bƣớc v|o

s}n khấu, bắt đầu h{t v| thế l| quên đi chính mình.

 

Khi lên cấp hai, tôi học ở trƣờng cao đẳng Summerhill ở

Sligo, tôi phải thích nghi với việc giảm bớt thói quen

thƣờng nhật của mình hơn so với khi học tiểu học. Mấy cậu

con trai th|nh phố khoẻ hơn nhiều, v| thực lòng m| nói, đã

v|i lần tôi bị bắt nạt. Trong khoảng thời gian d|i, vấn đề của

tôi l| mọi ngƣời nghĩ về tôi thế n|o. Tôi đã rất sợ hãi khi có

đứa bôi mực lên m{ tôi hay cho ph}n chó v|o gi|y tôi. Mấy

thứ đó khiến cho tôi muốn chui ngay v|o trong quả bóng.

Tôi đã rất suy sụp khi mọi ngƣời chỉ trỏ v| cƣời v|o mặt tôi.

Khi tôi đang chơi quần vợt v| có ngƣời nói tôi l| đồ r{c

rƣởi, điều đó đã khiến tôi vô cùng đau khổ. Tôi mới chỉ l|

một đứa trẻ khoảng 12 tuổi, điều đó không qu{ nặng nề với

tôi nhƣng nó đã ảnh hƣởng s}u đậm đến tôi. Tôi đã ao ƣớc

tôi không nhƣ thế n|y, vì cuộc sống đã dễ d|ng hơn rất

nhiều nếu nhƣ tôi cũng giống nhƣ một v|i ngƣời, chẳng

quan t}m tới ai cả.

 

***

 

Chúng tôi nghĩ rằng việc đẩy Mark v|o phòng tắm chỉ

l| để cho vui, Kian giải thích, nhƣng với cậu ấy thì nó chẳng

hề vui tẹo n|o. Việc réo tên ngƣời kh{c để trêu chọc ấy thật

độc {c. Nhƣng tôi rất vui đƣợc nói rằng ngoại trừ việc đó ra

 

 

thì chúng tôi đã nhanh chóng trở th|nh những ngƣời bạn

tuyệt vời v| thƣờng đi chơi cùng nhau.

 

Mark đã có quãng thời gian khó khăn với một v|i

ngƣời. Một phần l| vì c}n nặng của cậu ấy nhƣng cũng còn

vì cậu ấy l| ca sĩ, một ngƣời trầm tính v| tới từ nông thôn.

Bạn biết đấy, cậu ấy có những h|nh động kh{c hẳn mọi

ngƣời. Tôi l| ngƣời chơi thể thao giỏi, v| tôi cũng giỏi chơi

bóng đ{ kiểu Ai Len; khi tôi 17 tuổi, tôi đã đƣợc chơi ở vòng

tứ kết to|n Ai Len, v| việc chơi thể thao giỏi luôn hỗ trợ đắc

lực cho một cậu bé khi tới trƣờng. Thậm chí khi đó, phần

chông gai hơn của tuổi thơ tôi đôi khi đã có cả trong thể

thao. Trong trận đấu của giải To|n quốc đó, hai vận động

viên giỏi đến từ nông thôn đã có cú ném rất mạnh rồi kẹp

tôi v|o giữa. Họ có khi nặng hơn s{u đống cỏ gộp lại v| cả

ng|y chỉ ăn khoai t}y với cải bắp. Chúa ơi, tôi đau khủng

khiếp. Tôi đứng ngay dậy v| húc đầu v|o họ. V| vì chuyện

đó, tôi bị cấm thi đấu ba th{ng.

 

Mark học cùng lớp với tôi v| tôi bắt đầu kết bạn cùng

cậu ấy từ năm 14 tuổi. Cùng lúc đó, từ rất nhiều buổi diễn

của chị tôi, tôi đã đƣợc lên biểu diễn ở những vở nhạc kịch

của trƣờng v| những buổi diễn ở nh| h{t địa phƣơng. Đó l|

khi tôi bắt đầu đi chơi với Shane - ngƣời lớn hơn tôi một tuổi

- trong suốt giờ nghỉ v| cả những buổi tập kịch. Bạn có thể

không nghĩ rằng việc tham gia biểu diễn nhạc kịch rõ r|ng l|

một ý tƣởng hay cho những ngƣời nhƣ tôi, vì tôi ở trong tình

cảnh phải sống trong một khu vực bất ổn ở Sligo. Nhƣng bạn

biết không? Chúng tôi đã khiến nó trở nên tốt đẹp.

 

Nh| h{t Hawks Well đóng một phần quan trọng trong

c}u chuyện của tôi v| của Westlife, Mark giải thích. Tôi có vé

 

h|ng ghế đầu của vở diễn Grease - vở diễn đầu tiên của tôi -

cho mẹ tôi, c{c b{c, c{c dì v| c{c em tôi. Những ngƣời họ

h|ng ấy - nhà Norman - thực sự l| những diễn viên rất t|i

năng v| vì vậy họ rất thích tới nh| h{t. Lần đầu tiên tới nh|

h{t, tôi đã rất thích thú, v| ngay khi tôi đƣợc nhìn tận mắt

s}n khấu, tôi đã muốn đƣợc biểu diễn ở đó.

 

Rồi vở diễn bắt đầu v| bƣớc ra l| một kẻ nhỏ bé tầm

thƣờng, theo sau hắn l| một kẻ lớn hơn một chút nhƣng giả

tạo hơn với m{i tóc d|i v| bết. Đó l| vai của Shane v| Kian.

Họ đóng T-Birds v| tôi đã không thể tin đƣợc họ diễn thật

tuyệt vời. Tôi đã bị thôi miên bởi giọng h{t của Shane. Cậu

ấy h{t b|i ‚We Go Together‛ v| nó thật hết ý. Thực ra thì

tôi đã biết tới cậu ấy từ trong trƣờng. Cậu ấy có m{i tóc

mềm mại v| thƣờng đƣợc c{c cô g{i v}y quanh. Chúng tôi

không thực sự l| bạn th}n, thực ra l| chƣa phải nhƣng theo

một khía cạnh n|o đó thì nó thật tuyệt vời khi có một bạn

cùng trƣờng có thể h{t hay đến thế. Thậm chí ngay từ ng|y

đó, giọng h{t của cậu ấy đã ho|n hảo nhƣ vậy rồi. Những

bƣớc nhảy trong buổi diễn cũng thật ho|n hảo. Cậu ấy l|

một t|i năng bẩm sinh. Về cơ bản, tôi đã bị cuốn theo phần

biểu diễn ấy. Khi tôi gặp Shane tại s}n khấu đó thì với tôi

đó l| sự khởi đầu của Westlife.

 

Kian l| một cậu bé cứng cỏi v| trông có phần khó chịu

với m{i tóc d|i. Cậu ấy có m{i tóc d|i m|u n}u ôm lấy

khuôn mặt, kể cả khi cậu ấy đóng vở Grease. Nhƣng thực

sự, m|n trình diễn của cậu ấy đã mê hoặc ngƣời xem. C{c

bạn nữ cũng rất thích cậu ấy. Hai ngƣời đó thật xuất sắc, v|

đêm đó, buổi diễn đó, đã khiến tôi muốn biểu diễn trên s}n

khấu suốt cuộc đời mình.

 

Thực ra chỉ có hai phần diễn nhỏ d|nh cho tôi và Kian

trong vở Grease ấy, Shane nói. Mary đã kh{ d|y công x}y

dựng những vai diễn đó cho chúng tôi. Cô ấy hiểu chúng

tôi có t|i năng v| chúng tôi chỉ cần có một cơ hội. Nhƣ tôi

đã nói, tôi đóng em trai của Danny Zuko, v| cô ấy cho

chúng tôi biểu diễn một b|i h{t nhỏ. Đêm đầu tiên tôi đã rất

lo lắng nhƣng sau đó, Chúa ơi, tôi yêu công việc n|y! Chúng

tôi bƣớc v|o v| mọi thứ thật đ{ng yêu. Bạn có thể thấy mọi

ngƣời nghĩ gì, |, hãy nhìn hai đứa trẻ kia xem. Nhƣng

chúng tôi cũng rất nghiêm túc. Đó l| thời khắc trọng đại

đầu tiên của tôi trên s}n khấu v| tôi nhớ l| tôi đã vô cùng

thích thú. Đã có 400 ngƣời tới xem biểu diễn v| với tôi, đó

l| thời điểm rất quan trọng.

 

Sau khi xem Shane v| Kian diễn vở Grease, tôi đã liều

kiếm một vai diễn cho riêng mình, Mark tiếp tục. Có mục rao

vặt trên tờ b{o địa phƣơng tên l| ‚Bits and Pieces‛ đã đăng

tất cả thông tin từ ‚Chúc mừng sinh nhật lần thứ 40 của

Kaye, từ c{c bạn‛, những thông b{o về c{c đ{m cƣới v|

quảng c{o cho c{c buổi thử giọng. Tôi ngay lập tức đã thích

thú v| theo dõi rất kĩ đoạn tin ấy h|ng tuần, hi vọng sẽ

kiếm đƣợc một địa điểm để tham gia thử giọng. Nó cho

thấy tôi đã biết rất ít thông tin về việc đó, nên việc có một

vai diễn ở một trong số những vở nhạc kịch đó thật qu{ xa

vời v| bất khả thi. B}y giờ, khi nhìn lại, tất cả những gì tôi

phải l|m lúc đó chỉ l| tới phòng giải lao của nh| h{t, tìm

ông gi{m đốc v| xin một vai.

 

Tôi chƣa hề đƣợc huấn luyện b|i bản, tôi mới chỉ học

bằng việc nghe nhạc v| h{t theo. Điều đó thuần tuý chỉ l|

do tình yêu đối với ca h{t. Bố mẹ tôi không thúc đẩy v|

 

cũng không ngăn cản tôi, họ chỉ cho thấy sự thật l| tôi h{t

suốt 24 giờ v| bảy ng|y, nói về nó, sống cùng nó, thở cùng

nó thậm chí cho tới tận sau n|y. Tôi thực sự chìm đắm trong

}m nhạc. Tôi luôn có khuynh hƣớng nhận thức rõ mọi

chuyện trong cuộc sống, nhất l| về những thứ tôi yêu thích,

hoặc những ngƣời có thể nói rằng tôi đang cố gắng để ăn

nói lƣu lo{t hơn, đó l| những gì việc ca h{t đã giúp tôi.

 

Cơ hội biểu diễn nhạc kịch đầu tiên của tôi l| trong một

vở diễn ở trƣờng tên là Annie Get the Gun. Tôi đã tới buổi

thử giọng, h{t một v|i giai điệu v| gi{o viên đã gật đầu v|

nói: ‚Tốt lắm, Feehily, em đƣợc chọn‛.

 

Đơn giản thế thôi.

 

Thực ra ông ấy phải kiểm tra khoảng 200 học sinh,

nhƣng có lẽ ông ấy cũng đã đo{n tôi có thể h{t đƣợc, hoặc

có thể ông ấy chỉ việc loại những ngƣời rất rất tệ. Nhƣng tôi

cảm thấy nhƣ l| mình đang đƣợc đề nghị một chỗ trong vở

kịch lớn của trƣờng hoặc đại loại nhƣ vậy. Nó giống nhƣ

một bƣớc tiến rất lớn.

 

Shane cũng ở trong vở diễn đó, cậu ấy đóng vai cô gái

tên l| Jessie. Kian cũng vậy. Vì trƣờng tôi l| trƣờng nam sinh

nên vở kịch của bạn sẽ to|n l| c{c diễn viên Ai Len nam.

 

Ban đầu, tôi qu{ rụt rè nên không thể tới v| trò chuyện

với cậu ấy. Ở trƣờng, Shane v| Kian kh{ l| nổi tiếng. Shane

đƣợc rất nhiều bạn cả nam v| nữ biết đến. Kian thì thƣờng

có một chút vấn đề với mấy bạn nam vì tất cả những cô bạn

g{i của họ đều thích cậu ấy, trong khi Shane thƣờng biết

c{ch đối xử tốt với tất cả. Cuối cùng, tôi cũng có đủ can

đảm để nói chuyện với cậu ấy.

Tôi đã nhìn thấy Mark trong hai buổi thi t|i năng v| tôi

biết cậu ấy thật đ{ng ngạc nhiên, Shane nhớ lại. Cậu ấy ít

nhiều có đƣợc giọng h{t nhƣ của một ngƣời đang trong t}m

trạng đau đớn tuyệt vọng. Cậu ấy có một chất giọng R&B

rất s}u lắng. Cậu ấy đứng đó nhƣ một nh}n vật quan trọng.

 

Chúng tôi nhanh chóng nhận ra chúng tôi đều rất thích

hát, Mark nói tiếp, v| tôi nghĩ kết quả l| chúng tôi đã rất tôn

trọng lẫn nhau. Chúng tôi đã bắt đầu đi chơi cùng nhau

ngo|i giờ học. Chúng tôi thƣờng xuống dƣới phố mua đồ

ăn nhanh v| khoảng mƣời ngƣời chúng tôi ăn chung món

cari. Rồi đến một ng|y, Shane nói: ‚Sao cậu không ghé qua

nh| tớ chơi v|o thứ bảy nhỉ?‛ v| tình bạn bắt đầu nảy nở

giữa hai chúng tôi.

 

Tôi bắt đầu tham gia nhiều vở nhạc kịch, một v|i vở l|

cũng với Shane, số kh{c thì không. Tôi bắt đầu tận hƣởng

tình bạn nơi hậu trƣờng, v| rất thích c{ch mọi ngƣời biết về

nhau. Giống nhƣ khi tôi còn ở quê, tôi thƣờng d|nh một

chút thời gian, không nhiều lắm khi về nh|, nhƣng kh{

nhiều trên đƣờng từ trƣờng về, để nghĩ. Những vở nhạc

kịch ấy thật tuyệt vời vì chúng thật sống động v| ở đó luôn

luôn có một v|i kh{n giả sẽ ở lại sau khi vở diễn kết thúc

hoặc ra về ngay. Bạn không bao giờ phải ở một mình. Tôi

thƣờng rất thích môi trƣờng đó. Tất cả mọi ngƣời đều l|

bạn của nhau, đó l| một sự trong s{ng đến kinh ngạc v| bầu

không khí ấy thật thú vị.

 

Thêm nữa, khi bạn đang biểu diễn, không có ai nhìn lại

hay chỉ trích bạn. Đó chỉ l| vở nhạc kịch của một thị trấn

nhỏ, v| mọi ngƣời chỉ muốn nó thật ho|n hảo nhƣng cũng

không ai để ý bạn qu{ kĩ đƣợc. Thậm chí ngay cả khi không

 

gi|nh đƣợc những vai diễn chính, những ngƣời hi vọng có

đƣợc vai diễn đó cũng không hề có {c ý hay giận dữ, họ chỉ

vui vẻ chúc mừng những ngƣời kh{c. Điều đó ho|n to|n rất

trong s{ng, đơn giản chỉ l| để giải trí v| có đƣợc niềm vui,

v| dƣờng nhƣ chúng tôi luôn nhận đƣợc sự t{n thƣởng. Tôi

đƣợc giao vai chính một v|i lần cho dù khi biểu diễn, tôi

diễn không thật sự tốt. Thực tế l| tôi thƣờng xuyên co rúm

lại v| nhƣ ngạt thở khi phải diễn v| giờ đôi khi vẫn vậy, khi

tôi xuất hiện trên TV. Nhƣng nếu nhƣ đƣợc h{t thì sẽ kh{c

vì tôi thích nó.

 

Vai diễn lớn nhất của tôi từ trƣớc đến nay, Shane giải

thích, l| vai Dodger Mƣu mẹo trong vở Oliver Twist, một vở

kịch kh{c ở trƣờng. Vai Dodger l| một vai diễn rất tuyệt v|

đó l| lần đầu tiên tôi vừa h{t vừa diễn, v| tôi thích điều đó.

Tôi thích học kịch bản v| thử tất cả c{c giọng, tất cả c{c

công việc cần cho buổi diễn. Kian cũng có tên trong vở diễn

ấy. Không nơi n|o khiến tôi hạnh phúc hơn l| ở đ}y, kể cả ở

trƣờng, hay bóng đ{, bóng bầu dục. Không thứ gì có thể

vƣợt xa sự r|ng buộc của tôi với s}n khấu.

 

Tôi bắt đầu có đƣợc sự tự tin v| dƣờng nhƣ c{c bạn nữ

thích xem tôi diễn, nhƣng tôi biết tôi đã l|m kh{ tốt khi một

v|i thanh niên bƣớc đến chỗ tôi v| bảo: ‚Thật l| tuyệt vời

Shane ạ‛.

 

Có một chƣơng trình truyền hình của Ai Len tên là Go

for It, Mark nói, v| nó có một phần thi tên l| ‚Name That

Tune‛. Ở cuối chƣơng trình, một kh{n giả ngẫu nhiên sẽ

đƣợc mời lên v| h{t một b|i, đôi khi cùng với ngƣời nổi

tiếng. Thật l| tuyệt vời.

 

Một ng|y, tôi đang đi trên đƣờng, trò chuyện về

chƣơng trình đó cùng với Shane v| tôi nói: ‚Nếu họ gọi

chúng ta, tức l| nếu nhƣ số của chúng ta đƣợc xƣớng lên,

cậu sẽ lên đó vì tớ chứ?‛

 

‚Chắc chắn rồi‛, cậu ấy trả lời.

 

Đúng v|o lúc đó, tôi nhận ra đ}y chính l| cậu bé ở gần

chỗ tôi, ngƣời cũng yêu thích ca h{t nhiều nhƣ tôi v| sẵn

s|ng nhận dù chỉ một nửa cơ hội, đúng ra l| gi|nh lấy nó

cùng với tôi. Tôi nhớ tôi đã đi cạnh cậu ấy v| nghĩ Cậu ấy

thật tuyệt vời, mọi người đều quý cậu ấy, cậu ấy l| một ca sĩ giỏi

v| cậu ấy muốn được h{t cùng tôi…

 

Chúng tôi đã ho|n th|nh vở diễn Grease ở trƣờng, Shane

nhớ lại, v| sau n|y Mary lại muốn dựng một phần kh{c lớn

hơn ở th|nh phố. Đ}y l| một vở diễn phối hợp, vì vậy cô ấy

đã đƣa v|o cả c{c diễn viên nữ để cùng h{t với tôi v| Kian.

Cô ấy cho tôi v| Kian vai T-Birds.

 

Chúng tôi đã diễn th|nh công v| vở kịch đã tạo nên

một cơn sốt. Mọi ngƣời đều nói về T-Birds v| tất cả đều

thực sự thích nó. V| Mary quyết định dựng lại vở Grease

v|o dịp năm mới.

 

Kian tiếp tục, tôi đã diễn tất cả những vở diễn đó,

Grease, Annie Get Your Gun Oliver trong lúc vẫn đang

tham gia ban nhạc rock v| c{c cuộc thi ng}m thơ. Nếu nhƣ

chúng tôi có h{t ở khu vực n|y hoặc trên to|n Ai Len nói

chung thì chẳng có gì phải xấu hổ cả. Sự kết hợp của văn

ho{ }m nhạc Ai Len với dòng nhạc đặc trƣng của Sligo cho

thấy ở đ}u cũng có thể có ca sĩ. Do đó, con trai ho|n to|n có

thể h{t.

 

 

V| ở trong c{i thị trấn nhỏ ấy, chúng tôi đã trở nên nổi

tiếng nhờ vai diễn T-Birds. Tất cả c{c bạn nữ trong trƣờng

đều h}m mộ chúng tôi. Điều đó chẳng giúp chúng tôi thắng

đƣợc mấy cậu con trai trong cuộc chiến tìm ra ngƣời đƣợc

h}m mộ hơn nhƣng chúng tôi vẫn thích nó.

 

Kian nói đúng đó, tất cả c{c cô g{i đều h}m mộ hai

ngƣời bọn họ, Mark đồng tình. Rất nhiều ngƣời trong số họ

tới rạp h{t chỉ để xem Shane v| Kian đóng vai T-Birds, điều

đó cho thấy họ đã diễn tốt thế n|o.

 

Tôi không phải ngƣời đóng T-Birds, nhƣng tôi vẫn đi

chơi cùng với mọi ngƣời trong đo|n kịch đó. Tất cả chúng

tôi bắt đầu có một chút ý nghĩ điên rồ cho vở diễn, thật thú

vị. Lúc đó, tôi đã phần n|o hiểu rõ Shane v| chúng tôi đã

trở th|nh những ngƣời bạn th}n. Một ng|y, chúng tôi ghé

qua nh| một ngƣời bạn để xem Boyzone v| Take That qua

TV, cùng một v|i hình ảnh từ buổi ho| nhạc, v| đó chính l|

thời điểm chúng tôi nảy ra ý tƣởng th|nh lập một ban nhạc.

 

Có rất nhiều thứ đòi hỏi sự l|m việc theo nhóm, v|

chúng tôi không thể biết đƣợc liệu có ai trong chúng tôi đã

l|m đƣợc những điều đó một mình hay không. Nhƣng

chúng tôi nhanh chóng b|n về }m nhạc, việc h{t hò v| bị rối

tung lên bởi c{c b|i h{t nhạc pop trong v| cả sau khi tập

luyện cho những vở nhạc kịch kh{c nhau. Tôi nhận ra rằng

dù chất giọng của chúng tôi rất kh{c nhau, Shane v| tôi vẫn

phối bè rất tốt. Nghe kh{ đƣợc. \, thực ra thì cũng không

tuyệt vời đến vậy, chỉ l| nghe cũng không qu{ tệ. Thế l|

chúng tôi bắt đầu rong ruổi khắp nơi cùng ý tƣởng th|nh lập

ban nhạc.

Một ng|y, khi chúng tôi ho|n th|nh xong vai T-Birds,

Kian nói, Shane đến chỗ tôi v| bảo:

 

- N|y Kian, bọn tớ nghĩ sẽ th|nh lập một nhóm nhạc

nam cho buổi thi t|i năng sắp tới v| bọn tớ muốn cậu tham

gia.

 

- Cậu định bỏ nghiệp h{t rock luôn đấy hả? Một ban

nhạc nam ƣ? L| tớ? Tớ đang ở trong ba nhóm nhạc rock

tham gia cuộc thi ấy rồi. L| tay ghi-ta chính cho một nhóm,

l| ca sĩ của một nhóm kh{c v| l| tay ghi-ta kiêm ca sĩ ở

nhóm còn lại. Tớ không thể nhập v|o ban nhạc ấy của cậu

đƣợc!

 

Đó l| phản ứng của tôi.

 

V| rồi tôi đã đƣợc nghe một v|i giai điệu của Backstreet

Boys.

 

B}y giờ, có thể bạn sẽ nghĩ rằng đó l| một bƣớc tiến lớn

khi chuyển từ nghe nhạc Metallica v| Pearl Jam sang

Backstreet Boys, v| phải công nhận rằng đúng l| nhƣ vậy.

Dù sao đi nữa, ngƣời tạo nên một trong số những ca khúc

hay nhất của Backstreet Boys, Max Martin, l| một ngƣời cực

kì kh{c biệt. Anh ấy yêu nhạc rock v| nếu nhƣ bạn nghe lại

c{c b|i h{t đó lần nữa, bạn sẽ thấy có rock ở những đoạn

điệp khúc v| biến }m bên cạnh giai điệu pop. Có thể một số

ngƣời kh{c sẽ không đồng tình với tôi về chuyện đó, nhƣng

đó l| lý do vì sao tôi thích những thứ mình đƣợc nghe. Nó

l| niềm đam mê của tôi. Đột nhiên, tôi lại thấy khá thích ý

tƣởng th|nh lập ban nhạc. Tôi thực sự thích c{i ý tƣởng

đƣợc ở trong một ban nhạc nổi tiếng hơn Pyromania v| ở

trong T-Birds tôi đã nhận đƣợc những phản hồi tích cực khi

 

gi|nh đƣợc những vai diễn chính, những ngƣời hi vọng có

đƣợc vai diễn đó cũng không hề có {c ý hay giận dữ, họ chỉ

vui vẻ chúc mừng những ngƣời kh{c. Điều đó ho|n to|n rất

trong s{ng, đơn giản chỉ l| để giải trí v| có đƣợc niềm vui,

v| dƣờng nhƣ chúng tôi luôn nhận đƣợc sự t{n thƣởng. Tôi

đƣợc giao vai chính một v|i lần cho dù khi biểu diễn, tôi

diễn không thật sự tốt. Thực tế l| tôi thƣờng xuyên co rúm

lại v| nhƣ ngạt thở khi phải diễn v| giờ đôi khi vẫn vậy, khi

tôi xuất hiện trên TV. Nhƣng nếu nhƣ đƣợc h{t thì sẽ kh{c

vì tôi thích nó.

 

Vai diễn lớn nhất của tôi từ trƣớc đến nay, Shane giải

thích, l| vai Dodger Mƣu mẹo trong vở Oliver Twist, một vở

kịch kh{c ở trƣờng. Vai Dodger l| một vai diễn rất tuyệt v|

đó l| lần đầu tiên tôi vừa h{t vừa diễn, v| tôi thích điều đó.

Tôi thích học kịch bản v| thử tất cả c{c giọng, tất cả c{c

công việc cần cho buổi diễn. Kian cũng có tên trong vở diễn

ấy. Không nơi n|o khiến tôi hạnh phúc hơn l| ở đ}y, kể cả ở

trƣờng, hay bóng đ{, bóng bầu dục. Không thứ gì có thể

vƣợt xa sự r|ng buộc của tôi với s}n khấu.

 

Tôi bắt đầu có đƣợc sự tự tin v| dƣờng nhƣ c{c bạn nữ

thích xem tôi diễn, nhƣng tôi biết tôi đã l|m kh{ tốt khi một

v|i thanh niên bƣớc đến chỗ tôi v| bảo: ‚Thật l| tuyệt vời

Shane ạ‛.

 

Có một chƣơng trình truyền hình của Ai Len tên là Go

for It, Mark nói, v| nó có một phần thi tên l| ‚Name That

Tune‛. Ở cuối chƣơng trình, một kh{n giả ngẫu nhiên sẽ

đƣợc mời lên v| h{t một b|i, đôi khi cùng với ngƣời nổi

tiếng. Thật l| tuyệt vời.

 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro