chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rồi Ran hí hửng mà dọn đồ của gã vào nhà của cậu. 

 -Ê mà này! Nếu vậy t sẽ ngủ ở đâu?_ran 

-Sofa_ sanzu 

Ko cần suy nghĩ nhiều cậu liền trả lời Ran. 

 - M ra sofa ngủ, t sẽ ngủ trong phòng _sanzu 

 -Gì chứ, t ngủ ngoài sofa á?_ran 

Câu nói của cậu như sét đánh ngang tai đối với gã vậy. 

-M không có lương tâm à, giờ trời đang lạnh mà m lại nỡ để t ngủ ở ngoài sofa sao Sanzu?_ran

 Gã nói với một khuôn mặt  ấm ức mà cầu xin Sanzu. 

-Sao? Nếu ko thích thì cút ra ngoài mà ở_sanzu đáp với giọng đều đều và chú tâm viết nốt bản báo cáo của cậu để đưa gã đi nộp cho kokonoi 

- Ơ nhưng--- _ran 

-T cho m ở lại  là t đã nhân từ lắm rồi ở đó mà đòi hỏi_sanzu

 Chưa để Ran nói xong cậu liền ngắt lời gã. Rồi cậu chẳng quan tâm mà mảy may làm bản báo cáo của mình rồi trả lời gã một cách ko thể nào phũ hơn. 

 -Thôi nào đừng keo kiệt thế chứ~~! _ran 

-Dù sao thì nhà m cũng còn một phòng trống ko ai dùng tới cơ mà~_ran 

Ran nói với chất giọng éo thể  nào tởm hơn làm cậu cảm thấy nối da gà hết cả lên. 

- Đã bảo là đéo m điếc à?_sanzu

 - Haru-chan~~ đừng phũ vậy mà dù sao t cũng giúp m ngủ ngon rồi_ran

 -Được rồi! Được rồi!_sanzu

 -M có thể ngủ chung với t nhưng đừng để tên t phát ra từ cái miệng của m bằng giọng điệu đó nghe tởm chết đi được!_sanzu 

Vậy là Sanzu phải cho gã ngủ chung với cậu vì nếu ko gã sẽ lại giở cái chất giọng tởm lợm đó mà gọi tên cậu năn nỉ cậu cả ngày mất. Nghĩ tới việc đó cũng đã đủ để Sanzu rùng mình sởn da gà rồi. 

-Ể! ko phải chỉ cần để t ngủ ở căn phòng kia là đc rồi sao?_ran

Ran có đôi chút thắc mắc về căn phòng bỏ trống kia vì cậu cứ nhất định ko chịu để gã ngủ trong phòng đó. 

-Thế m muốn ngủ ở sofa hửm?_sanzu vừa nói vừa nhắc một bên lông mày lên như đang thách thứ gã 

À ko, ko t ngủ với m là được rồi_ran 

" Ngủ với m thì t còn có cơ hội để trả thù vụ hồi nãy chứ " 

 Gã nghĩ rồi tủm tỉm cười nhẹ 

 -Tốt! giờ thì cút đi làm việc của m đi t còn sắp xếp tài liệu để ngay mai họp_sanzu 

-M phũ với t thật đấy Haru-chan à_ran 

Khi Ran vừa dứt câu thì một ánh mắt sắt bén liếc nhìn gã lm gã đổ mồ hôi.

 - M có vẻ thiếu đòn đúng ko Ran_sanzu

 -Ok ok t đi liền đây_ran 

Nói rồi Ran liền cầm bản báo cáo của cậu và gã ta đi tới trụ sở nộp cho Kokonoi với khuôn mặt cười tủm tỉm ko ngừng làm cho những người trong trụ sở nhìn cậu với một con mắt khác  . 

Khi gã vừa đi cậu liền liếc sang bức ảnh được cậu đặt kế bên sấp giấy tờ đang đợi cậu duyệt, rồi nhìn vào ko trung xuyên nghĩ về điều gì đó mà thở dài. 

" Chắc ổn thôi nhỉ"

____________________________________________

 20h45' 

Bây giờ đã trễ lắm rồi mà tôn khốn đó vẫn chưa về khiến cậu hơi lo lắng vì hôm nay vốn là ngày nghỉ của cậu và hắn sau khi hoàn thành nhiệm vụ. 

 - Tên đó rốt cuộc đi đâu mà giờ chưa về?_sanzu

 "Tch! Đi ngủ thôi, mặc hắn vậy" 

Tuy là nói ko quan tâm nhưng cậu vẫn đợi hắn về lâu đến nỗi ngủ gục lúc nào ko hay. ________________________________________ 

23h37' 

 'TING TONG TING TONG' 

Tiếng chuông cửa vang lên làm cậu tỉnh giấc.

 -Đệt mẹ giờ này mà thằng chó nào lại đến đây?_sanzu mơ màng nói.

 Cậu uể oải bước ra mở cửa với khuôn mặt nhăn nhó khó chịu.

 - Đụ má Ran_sanzu 

-M làm cái đéo gì mà giờ này mới về vậy hả?_sanzu 

Vừa mở cửa đập vào mắt cậu là Takeomi đang vác Ran trên vai hắn.

 -Thằng Ran hôm nay nó chơi cá độ mà thua nên phải uống tận 5 chai rượu mạnh loại Brandy_takeomi

Takeomi nói rồi thở dài.

(*Dành cho ai ko biết thì Brandy là loại rượu mạnh được sản xuất từ sự lên men, chưng cất, ủ nho hoặc một số loại trái cây khác. Nếu được sản xuất từ 100% nho thì gọi là Brandy, nếu sản xuất từ các loại trái cây khác thì được gọi bằng cách ghép tên trái cây + Brandy. Nồng độ cồn của rượu Brandy là từ 40%ALC và có màu hổ phách. Rượu Brandy thường phục vụ sau bữa ăn, dùng không đá và thưởng thức bằng ly Brandy Snifter (còn gọi là ly Cognac) và không đi kèm với lát chanh).

Gã bây giờ quần áo thì xộc xệch, mái tóc được vuốt lên gọn gàng hàng ngày giờ thì bị rối tung .

 -Ư ...ưm thả t ra t còn uống được~~_ran say sỉn nói.

 -Uống nữa cái con mẹ m_ sanzu

Cậu tức giận quát lên. 

Takeomi thấy vậy liền đưa Ran cho Sanzu đỡ rồi nhan chóng đi về vì ko muốn bị chửi lây. 

-Mẹ m ăn cái gì mà nặng dữ vậy_sanzu

 -Đứa nào vậy ư ..m thả ra để t còn uống_ran

 -Say bí tỉ ko biết trời đất gì nữa rồi mà còn đòi uống nữa hả ?_sanzu 

'Phịch' 

Cậu mất bình tĩnh mà quăng hắn xuống dưới sàn phòng khác mà mặc kệ cho hắn chửi rủa mình.   -Đệ..t mẹ ..đứa.. nào qu..ăng ư.. t !_ran 

 -Haizz_sanzu cậu thở dài mà bước đi. 

Một lúc sau cậu quay trở với một ly trà gừng trên tay để giải rượu cho hắn. 

 -Ê thằng chó dậy cái coi 

Cậu đạp mạnh vào người Ran khiến gã đau đớn mà tỉnh dậy. 

-Đệt mẹ thằng chó nào phá giấc ngủ của t_ran 

Ran tức giận ngồi bật dậy mà chửi tên đã phá giắc ngủ của gã. 

'Chát' 

-Bố m nè con_sanzu 

-M có vẻ đã tỉnh hơn hồi nãy rồi nhỉ_sanzu 

Sanzu tát một cú thật mạnh vào mặt gã, khiến gã ú ớ chưa hiểu chuyện gì thì cậu lại quát to. 

-Trà gừng của m đó uống mà giải rượu _sanzu

 -Ể Sanzu đây là lo lắng cho t sao?_ ran 

 'Chát' 

Gã ghé sát tai cậu mà buôn lời trêu ghẹo. Hơi thở đầy mùi rượu được phả vào tai Sanzu khiến cậu giật mình mà tán gã một cái đau điếng. 

-Khùng hả hay sao mà tán t hoài vậy_ran

 Cậu ko đáp lại mà chỉ một mạch đi về phòng với vành tai hơi ửng đỏ. Ran thấy vậy liền cười mỉm mà tiếp tục chọc cậu. 

-Ể m lo lắng cho t thiệt sao Haru-chan_ran 

-M mà nói một câu nữa thì tối nay sofa_sanzu 

 Giọng cậu từ trong phòng ngủ vọng ra

Ran đáp - Ok,T im, t im 

Ran sợ sệt mà trả lời cậu. 

-Tốt giờ thì m lo mà uống hết ly trà gừng đó rồi đi tắm đi_sanzu

 -Vâng thưa Haru – chan_ran 

Ran gã lại ko bỏ được cái thói chọc cậu dù cho có bị ăn đánh bao nhiêu lần, nhưng biết sao được vì phản ứng của cậu quá đáng yêu hệt như một con mèo đang xù lông tức giận vậy làm hắn ko kiềm được. 

-M lại ngứa đòn hả?_sanzu

 -A ko có_ran 

Gã nhanh nhẩu trả lời.

Bên ngoài Takeomi ngồi trong xe nhìn Sanzu đỡ Ran vào nhà với ánh mắt nghi ngờ một lúc lâu rồi mới rời đi trong sự lạnh lẽo nhưng lại phồn hoa của cái thủ đô này.

_______________________________________________________

Author: Ánh, Sherryls7

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro