Đêm nồng nhiệt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(1)

"Cuối cùng tôi vẫn không bằng anh ta!"

Anh đã say khướt và nổi điên,trên người toàn mùi rượu cùng nước hoa nồng nặc sau khi thấy cô đi tìm người tình cũ ,miệng cứ lẩm bẩm điều gì đó không ai có thể nghe thấy được, tìm đến nhà của nhân tình phản bội kia bóp kèn inh ỏi.

-Mở cửa! Lam Châu, đồ khốn!

Anh quát rồi dùng chân liên tục đá vào cổng nhà.

-Anh điên sao?

Tuy cô đã trằn trọc không ngủ vì lo cho người này nhưng hắn ta lại đến xúc phạm cô như vậy. Đúng là phí tâm!

Hữu An ngã vào người khiến cô loạng choạng sắp ngã, phải dùng hết sức lực 20 năm cuộc đời mới dìu được anh vào sofa.Cô lấy giúp một ly nước để người kia uống cho tỉnh táo. Anh không còn bộ dạng chải chuốt bảnh bao thường ngày mà có phần xộc xệch,khuôn mặt nhìn cô đầy thô bỉ.

-Em không thắc mắc sao?

"Sao?"

Cô vẫn im lặng đúng như thái độ của một người bị sỉ nhục,tròn xoe mắt, không hiểu anh đang nói gì, nhưng chắc chắn là không có ý tốt. Cô đặt cốc lên tay anh, chán ghét chuẩn bị bỏ lên lầu đi ngủ thì bị một lực kéo lại. Khiến nước hất vào bộ đồ ngủ mỏng manh,cô giật mình lấy tay che lại.

-Đừng đụng vào người tôi!

Nhưng vòng tay rắn chắc mạnh mẽ đã kẹp chặt, không cho rời nửa bước mặc cô vùng vẫy tay chân.

-Em có bao giờ nghĩ tại sao tôi chưa bao giờ chiếm đoạt em? Dù tôi say mê em hơn bất cứ ai khác ?

Anh ngừng lại dùng tay giữ chặt người cô hơn, nói tiếp nhưng điểm vào là nụ cười mỉa mai.

-Nực cười lắm! Vì tôi sợ! Sợ khi trên giường chỉ có tôi và em nhưng có tới tận ba người. Sợ khi em đang trong vòng tay tôi mà lại nghĩ tới một người đàn ông khác.

-Anh thôi đi!

Cô vùng vẫy không thể tiếp tục ngồi nghe anh phỉ báng nữa, với anh cô là loại hư thân mất nết như thế sao. Hữu An,anh nên nhớ bản thân cũng chẳng còn chút tự trọng nào cả,từ khi anh dùng mưu kế ép tôi kí vào hợp đồng nhân tình đó chỉ để vui đùa cùng anh.

-Em có biết tôi đau đớn thế nào khi nghĩ, đang âu yếm trong vòng tay tôi mà em hy vọng hắn ta thế vào chỗ đó?

Anh bỗng quẳng mạnh ly nước xuống sàn ,mảnh vỡ văng tung toé.

-Còn Lâm Dương, tên khốn đó là cái quái gì? Em chỉ cần tiền của tôi thôi đúng không?

-Không ngờ thế mà tôi cũng yêu em, yêu em bằng cái tình không người đàn ông trên đời này có được,Lam Châu em chính là đồ khốn vô tình nhất tôi từng gặp

Ồ! anh đã nói yêu cô trong khoảnh khắc đó. Liệu cô có nghe nhầm không?
Dù cho thường ngày hai người chỉ đối xử thật lạnh lùng và tàn nhẫn với nhau mà thôi !

-Im đi!

Cô hét lớn, bấu vào tay anh như sắp xuyên thủng qua lớp da tay đó toan đứng dậy nhưng hai vai liền bị đè xuống,giọng anh vẫn êm tai.

-Cô Viên! tôi rất muốn để tâm đến ý kiến của em nhưng không được, chúng ta còn nhiều chuyện phải bàn nữa!

Nói đoạn, anh dùng sức xốc cô lên, đầu bị áp vào ngực anh cô nghe rõ nhịp tim anh đập thình thịch bên tai .

-Bỏ tôi xuống!đồ điên!

La hét hoảng sợ nhưng anh càng siết chặt hơn khiến cô muốn tan vỡ. Bị siết trong vòng tay, cô run bần bật như gặp gió lạnh, nhưng anh không màng mà bước lên tầng vững vàng nhưng chưa hề có chút men rượu.

Căn phòng chỉ có một chút đèn sáng lờ mờ. Hữu An thô bạo đặt cô xuống miệng nói.

-Em bỏ mặc tôi để mơ tới hắn? Không đâu !Dù thế nào hôm nay chỉ có hai người thôi!

-Mau tỉnh táo lại đi

Cô thét.

Nhưng điều đó không làm anh bận tâm liền cúi xuống hôn cô cuồng nhiệt, khiến cô không còn ý niệm nào trong đầu nữa, chỉ biết người đàn ông trước mặt và đôi môi đang dán chặt lên thân thể mình. Cô mấp máy định nói thì môi anh áp vào khiến cô sợ hãi ,điên dại và có phần ngất ngây. Người đàn ông này hoàn toàn xa lạ, trong khi thường ngày anh đối xử trịnh trọng đến thái quá.

"Anh ta ghen sao?"

Cảm giác mới lạ tràn về,lần đầu tiên có người vuốt ve cô mạnh bạo và nóng bỏng như thế. Tay anh vén áo rồi chuyển lên vùng da thịt bỏ ngỏ. Người cô nóng lên từng tấc trước sự ướt át của đôi môi anh

Đêm ấy,lần đầu tiên cô khám phá ra được con người mới của mình và anh - người mà cô chưa hề biết tới.

Cô run rẩy không nói thành lời vì bị thân hình to lớn đè xuống. Tất cả những gì bí mật đã bị bàn tay đó chiếm lấy. Anh ôm cô dịu dàng từ phía sau. Lưỡi anh quấn quýt trong miệng,khiến cô cũng không làm chủ được nữa.

Anh- người khiến cô lúc nóng lúc lạnh khiến cô thấy an tâm,chưa bao giờ Lâm Dương khiến cô bồi hồi đến thế. Anh lại mơn man đôi vai trần,đôi môi mềm mại và khám phá từng nơi trên cơ thể cô,tưởng chừng như Lam Châu sắp bị say mê bởi đôi tay ấy. Vách thịt non hồng chưa bao giờ hé mở lại từng phút từng phút bị đối xử thật tàn bạo khiến tiếng rên xiết của cô cứ mãi ngân vang trong bóng đêm rồi dần thành tiếng nấc của đớn đau.

-Em có từng yêu tôi không?

Anh hỏi bằng giọng chua chát khi nhìn vào thân thể trần trụi trong vòng tay của mình.

-Tôi hận anh...

Cô không nghe rõ nữa,dần quy hàng vòng tay mãnh liệt và đôi môi nóng bỏng ấy chỉ còn thấy được khuôn mặt lờ mờ của anh đang mãn nguyện, hì hục ra vào khi cô quằn quoại trên giường.Hai thân thể giao nhau hài hòa và ngất ngây mà cô chưa từng cảm thấy trong đêm say sưa cuồng nhiệt.

Ngoài cửa sổ bóng đen êm dịu bao phủ lấy cả hai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro