Tôi không yêu em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm sau nếu không có cái gối nhàu nhĩ và thân hình to lớn nằm nhoài người kế bên thì tất cả đối với cô ,đêm qua cũng chỉ là giấc mơ hoan lạc. Cô nhớ lại mặt đỏ ứng lên

Anh yêu cô ? Dù không biết tại sao nhưng không còn nghi ngờ gì nữa. Tuy luôn nhạo báng cô bằng mấy lời lẽ cay độc, nhưng luôn bên cô những lúc cần. Không điều gì ngoài tình yêu có thể thúc đẩy một người đàn ông làm như vậy! Cô tự nhủ

Khẽ liếc nhìn sang, người kia khuôn mặt vẫn điềm tĩnh ngủ say như chưa hề có chuyện gì. Từng lọn tóc rối bời xoã xuống khuôn mặt, lộ rõ vẻ anh tuấn và thạo đời rõ rệt.

Cô vọt miệng hỏi một câu.

-Có phải anh cần tôi nhiều lắm không?

Bên kia vẫn im lìm không động tĩnh, cô đã hỏi một vấn đề mà cả đời cũng không dám mở miệng nhưng không có câu trả lời, cô vội ngượng ngùng kéo chăn lên vì nghĩ anh vẫn còn say ngủ mà mình thì cứ mãi xao xuyến về kí ức không mấy trong sạch đó

"Lam Châu, mày điên rồi"

Một cánh tay choàng ngang người cô.

-Không!

Một tiếng trả lời dứt khoát đánh tan mọi ý định nũng nịu trong câu nói của cô vừa nãy

-Và em nghe rõ đây, tôi không biết tối qua đã nói nhảm gì mà khiến em lầm tưởng. Nhưng thú thật là tôi đã bị mê hoặc bởi sắc đẹp của em và làm chuyện này.

Trong một khoảng khắc cô muốn ngã nhoài người ra đất, khóc cho vơi tức, la hét chửi bới. Anh không hề yêu, tất thảy đơn giản chỉ là một sự phát tiết của đàn ông. Cô cười nhạt nghe tiếp, mặt anh thật thản nhiên.

-Nhưng có gì đâu, đối với tôi thể xác thật rẻ tiền. Rất may trên đời còn rất nhiều chiếc giường khác và luôn có sẵn đàn bà cho tôi

-Tôi không còn yêu em! em hiểu. Tôi chỉ thích vui đùa thôi! Tôi sinh ra không phải để yêu ai cả ngoại trừ chính bản thân mình.

-Nín đi!

Cô hét vì không thể chịu nổi ánh mắt hững hờ và giọng điệu trơ trơ đó nữa,thì ra anh coi cô cũng như những người phụ nữ khác. Đều cùng một loại đê hèn sau cái đêm cuồng nhiệt ấy.

-Vậy là em đã hiểu, phải không?

Trong mắt anh là một tia mà cô không bao giờ phân tích được .Anh quay mặt sang chỗ khác rồi đứng dậy rời khỏi. Cô nằm trơ trọi trên giường, cảm tưởng bản thân sẽ lạnh lùng đáp lại.

Nhưng không tim cô đau nhói, thì ra đó cũng chỉ là những lời hồ đồ, là trò đùa của một kẻ đang say. Một ý nghĩ ghê tởm hình thành, phải chăng anh đã quá quen với những đêm theo lối ấy

"Anh là kẻ khốn kiếp"

Cô cay mắt nhớ lại buổi chiều hôm ấy. Người như cô đúng thật không xứng có tình yêu!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro